Chương 59: Có thể hôn
Cố Y Thư vừa bước vào phòng, Thẩm Triết Quân đã đợi sẵn thì ngay lập tức đóng cửa. Tức khắc nhìn chằm chằm vào gương mặt nhỏ của Cố Y Thư.
Gương mặt trắng nõn, nhưng ửng dưới men say hiện rõ. Người đàn ông nghi hoặc cúi xuống, để đôi môi hắn đối diện sát với đôi môi nhỏ của cô. Ngoài mùi hương mềm mại quen thuộc hắn cảm nhận được, cũng không hề có thứ gì kỳ lạ. Chỉ là hành động của cô, càng lúc càng nghi hoặc.
Đôi môi người đàn ông hướng xuống, nhẹ nhàng hôn lấy môi nhỏ của Cố Y Thư, người con gái trong lòng hơi híp mắt nhìn hắn. Cảm nhận chính bản thân bị đè ngay góc cửa. Bắt tiếp nhận với nụ hôn cuồng nhiệt này.
Cô vẫn rất tự nhiên tiếp nhận, thậm chí còn chủ động vươn tay ra đằng sau gáy, muốn nhướn người hôn lên. Bình thường Thẩm Triết Quân chưa từng làm những việc này ngoài sáng. Chỉ phần lớn vào buổi tối mối quan hệ cả hai mới xảy ra.
Và Thẩm Triết Quân nhận ra, buổi sáng Cố Y Thư luôn né tránh tiếp xúc thân mật.
Động thái hiện tại của Cố Y Thư khác hoàn toàn với buổi sáng.
Cứ như thế, Thẩm Triết Quân dần dần xâu chuỗi mọi thứ lại. Rõ ràng Cố Y Thư có điều gì đó giấu hắn mà hắn lại chẳng thể nhận ra.
Vòng tay qua eo nhỏ, muốn bế người cô gái nhỏ lên. Để hai chân quắp lấy ngang hông hắn. Bàn tay thuận tiện. Cởi đi lớp áo khoác bên ngoài của cô. Để lộ bên trong là chiếc váy hai dây màu trắng. Làn da mềm mại, trắng mịn.
Nhưng lúc này Cố Y Thư hơi buông ra, nói nhỏ nhẹ chỉ đủ người đàn ông vừa nghe.
“Tôi tới ngày.”
Tầm mắt người đàn ông trầm lắng lại, Cố Y Thư vừa dứt câu, liền cắn lên đôi môi nhỏ. Tham lam mà dây dưa. Kế đó, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, từ phía trên mà nhìn xuống gương mặt nhỏ. Hô hấp cô có phần không ổn định vì nụ hôn kéo dài ban nãy, xương quai xanh tinh xảo hiện rõ dưới lớp váy hai dây, bầu ngực theo đó lên xuống phập phồng ẩn hiện.
Chỉ một màn này, cũng đủ kích thích ham muốn dâng tràn. Men dục vọng trong người ngày một dâng. Chính hắn cũng cảm thấy không thể có điểm dừng trước sức hút của cô gái nhỏ dưới thân. Chỉ là, hắn lại chẳng thể làm gì.
Tới ngày mà hôm qua còn chủ động đề nghị muốn ngủ cùng hắn.
Người đàn ông cúi xuống, nhìn cô nhu thuận, dáng vẻ như có thể hút hồn bất kì người nào.
Thế là người đàn ông luyến tiếc cắn vành tai nhỏ, cất thanh âm trầm khàn chẳng thể giấu nổi sự kiềm nén mà lên tiếng.
“Không thể phục vụ thì cũng có thể hôn.”
Dứt câu, liền lần nữa cúi người dây dưa nơi đôi môi.
Tỉ mỉ nếm lấy vị đôi môi ngọt ngào. Bàn tay cũng chẳng thể dừng lại, bắt đầu làm loạn nơi cơ thể nhỏ. Chu du nơi vùng eo mịn, chỉ với một nắm tay to lớn của hắn cũng có thể ôm trọn, lại như vật không xương khiến kẻ khác chạm vào chẳng thể mà muốn buông.
Cố Y Thư chớp đôi mắt nhìn hắn, đôi mắt dưới màn đêm đen tĩnh lặng cứ thế mà linh động, như hoạ hết cả bầu trời sao lên đôi mắt của cô. Thẩm Triết Quân nhìn nơi đôi mắt. Không ngần ngại mà hôn lên hàng mi dày.
Hình như ham muốn với cô một lúc một tăng, chẳng thể nào mà giảm được. Như một con ngựa từ lâu đã xích chặt, chỉ cần thả ra liền ham muốn chạy nhảy trên thảo nguyên mà chẳng biết điểm dừng.
Cố Y Thư vươn tay, hơn ưỡn người, đôi chân ngọc ngà thon dài cong lên trước những nụ hôn khiến kẻ khác thêm phần rạo rực, thậm chí đôi chân như con rắn mềm mại còn chu du xen giữa vào hai chân của hắn.
Ánh mắt Thẩm Triết Quân cũng đục ngầu, bắt lấy đôi chân đang làm loạn.
Hắn lên tiếng, thanh âm kiềm nén.
“Cố Y Thư, đừng làm loạn!”
Nhưng Cố Y Thư hiện tại thì biết được gì nữa, chìm trong men say nửa tỉnh nửa mê, chỉ cảm giác nơi nào khó chịu thì cứ mà vươn lên phản ứng. Cô ngẩng nhìn hắn, đôi mắt vô tội chẳng thể biết gì.
Mà dứt câu, người đàn ông cũng đưa bàn tay kéo một dây áo bên vai xuống. Không nhân nhượng cắn lên để lại dấu răng.
Cố Y Thư nhìn hắn, khẽ rên rỉ nhẹ vì đau.
Đêm đó, Thẩm Triết Quân quả thật chỉ hôn, nhưng là hôn khắp cơ thể. Ngoại trừ nơi tới ngày hắn là không hề đụng vào.
Ngoài trời, một vài nơi bắt đầu bắn pháo hoa lên trời. Thay phiên nhau mừng một năm mới đến.
Một năm cứ thế chớp mắt trôi qua nhanh chóng.
Nơi khoan phòng, hai thân ảnh dán sát vào nhau một cách ấm áp. Người đàn ông ôm chặt cũng không hề buông, vui vào hõm cổ của cô gái nhỏ. Bàn tay vẫn đặt nơi vùng eo, thi thoảng sẽ nhẹ nhàng xoa. Đặt lâu đến mức cảm nhận được chính hơi ấm của hắn cũng dần truyền sang cơ thể cô. Cứ như đem dung hoà làm một.
Cơ thể trần tráng kiện cùng làn da hơi ngâm, ôm lấy cơ thể nhỏ trắng mịn mềm mại. Một sự đối lập nhưng lại rất đỗi ăn ý. Vô tình tạo nên bức tranh hoàn hảo giữa hai con người.
Gương mặt trắng nõn, nhưng ửng dưới men say hiện rõ. Người đàn ông nghi hoặc cúi xuống, để đôi môi hắn đối diện sát với đôi môi nhỏ của cô. Ngoài mùi hương mềm mại quen thuộc hắn cảm nhận được, cũng không hề có thứ gì kỳ lạ. Chỉ là hành động của cô, càng lúc càng nghi hoặc.
Đôi môi người đàn ông hướng xuống, nhẹ nhàng hôn lấy môi nhỏ của Cố Y Thư, người con gái trong lòng hơi híp mắt nhìn hắn. Cảm nhận chính bản thân bị đè ngay góc cửa. Bắt tiếp nhận với nụ hôn cuồng nhiệt này.
Cô vẫn rất tự nhiên tiếp nhận, thậm chí còn chủ động vươn tay ra đằng sau gáy, muốn nhướn người hôn lên. Bình thường Thẩm Triết Quân chưa từng làm những việc này ngoài sáng. Chỉ phần lớn vào buổi tối mối quan hệ cả hai mới xảy ra.
Và Thẩm Triết Quân nhận ra, buổi sáng Cố Y Thư luôn né tránh tiếp xúc thân mật.
Động thái hiện tại của Cố Y Thư khác hoàn toàn với buổi sáng.
Cứ như thế, Thẩm Triết Quân dần dần xâu chuỗi mọi thứ lại. Rõ ràng Cố Y Thư có điều gì đó giấu hắn mà hắn lại chẳng thể nhận ra.
Vòng tay qua eo nhỏ, muốn bế người cô gái nhỏ lên. Để hai chân quắp lấy ngang hông hắn. Bàn tay thuận tiện. Cởi đi lớp áo khoác bên ngoài của cô. Để lộ bên trong là chiếc váy hai dây màu trắng. Làn da mềm mại, trắng mịn.
Nhưng lúc này Cố Y Thư hơi buông ra, nói nhỏ nhẹ chỉ đủ người đàn ông vừa nghe.
“Tôi tới ngày.”
Tầm mắt người đàn ông trầm lắng lại, Cố Y Thư vừa dứt câu, liền cắn lên đôi môi nhỏ. Tham lam mà dây dưa. Kế đó, nhẹ nhàng đặt cô xuống giường, từ phía trên mà nhìn xuống gương mặt nhỏ. Hô hấp cô có phần không ổn định vì nụ hôn kéo dài ban nãy, xương quai xanh tinh xảo hiện rõ dưới lớp váy hai dây, bầu ngực theo đó lên xuống phập phồng ẩn hiện.
Chỉ một màn này, cũng đủ kích thích ham muốn dâng tràn. Men dục vọng trong người ngày một dâng. Chính hắn cũng cảm thấy không thể có điểm dừng trước sức hút của cô gái nhỏ dưới thân. Chỉ là, hắn lại chẳng thể làm gì.
Tới ngày mà hôm qua còn chủ động đề nghị muốn ngủ cùng hắn.
Người đàn ông cúi xuống, nhìn cô nhu thuận, dáng vẻ như có thể hút hồn bất kì người nào.
Thế là người đàn ông luyến tiếc cắn vành tai nhỏ, cất thanh âm trầm khàn chẳng thể giấu nổi sự kiềm nén mà lên tiếng.
“Không thể phục vụ thì cũng có thể hôn.”
Dứt câu, liền lần nữa cúi người dây dưa nơi đôi môi.
Tỉ mỉ nếm lấy vị đôi môi ngọt ngào. Bàn tay cũng chẳng thể dừng lại, bắt đầu làm loạn nơi cơ thể nhỏ. Chu du nơi vùng eo mịn, chỉ với một nắm tay to lớn của hắn cũng có thể ôm trọn, lại như vật không xương khiến kẻ khác chạm vào chẳng thể mà muốn buông.
Cố Y Thư chớp đôi mắt nhìn hắn, đôi mắt dưới màn đêm đen tĩnh lặng cứ thế mà linh động, như hoạ hết cả bầu trời sao lên đôi mắt của cô. Thẩm Triết Quân nhìn nơi đôi mắt. Không ngần ngại mà hôn lên hàng mi dày.
Hình như ham muốn với cô một lúc một tăng, chẳng thể nào mà giảm được. Như một con ngựa từ lâu đã xích chặt, chỉ cần thả ra liền ham muốn chạy nhảy trên thảo nguyên mà chẳng biết điểm dừng.
Cố Y Thư vươn tay, hơn ưỡn người, đôi chân ngọc ngà thon dài cong lên trước những nụ hôn khiến kẻ khác thêm phần rạo rực, thậm chí đôi chân như con rắn mềm mại còn chu du xen giữa vào hai chân của hắn.
Ánh mắt Thẩm Triết Quân cũng đục ngầu, bắt lấy đôi chân đang làm loạn.
Hắn lên tiếng, thanh âm kiềm nén.
“Cố Y Thư, đừng làm loạn!”
Nhưng Cố Y Thư hiện tại thì biết được gì nữa, chìm trong men say nửa tỉnh nửa mê, chỉ cảm giác nơi nào khó chịu thì cứ mà vươn lên phản ứng. Cô ngẩng nhìn hắn, đôi mắt vô tội chẳng thể biết gì.
Mà dứt câu, người đàn ông cũng đưa bàn tay kéo một dây áo bên vai xuống. Không nhân nhượng cắn lên để lại dấu răng.
Cố Y Thư nhìn hắn, khẽ rên rỉ nhẹ vì đau.
Đêm đó, Thẩm Triết Quân quả thật chỉ hôn, nhưng là hôn khắp cơ thể. Ngoại trừ nơi tới ngày hắn là không hề đụng vào.
Ngoài trời, một vài nơi bắt đầu bắn pháo hoa lên trời. Thay phiên nhau mừng một năm mới đến.
Một năm cứ thế chớp mắt trôi qua nhanh chóng.
Nơi khoan phòng, hai thân ảnh dán sát vào nhau một cách ấm áp. Người đàn ông ôm chặt cũng không hề buông, vui vào hõm cổ của cô gái nhỏ. Bàn tay vẫn đặt nơi vùng eo, thi thoảng sẽ nhẹ nhàng xoa. Đặt lâu đến mức cảm nhận được chính hơi ấm của hắn cũng dần truyền sang cơ thể cô. Cứ như đem dung hoà làm một.
Cơ thể trần tráng kiện cùng làn da hơi ngâm, ôm lấy cơ thể nhỏ trắng mịn mềm mại. Một sự đối lập nhưng lại rất đỗi ăn ý. Vô tình tạo nên bức tranh hoàn hảo giữa hai con người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất