Cạm Bẫy: Anh Rể Là Tình Nhân

Chương 7: Tình nhân của anh rể

Trước Sau
Cố Y Thư rời khỏi sảnh phòng, trải dài cả một dãy hành lang vắng lặng là những vách tường sang trọng nhưng lạnh lẽo. Cô bước đến, nhấn nút mở cửa thang máy. Đến khi cánh cửa được mở, thân ảnh quen thuộc của người đàn ông hiện ra. Tức khắc khiến bản thân ngạc nhiên, nhưng vài giây sau, cô đã kịp giữ bình tĩnh để nở một nụ cười đầy tiêu chuẩn.

“Chào anh rể.”

Người đàn ông đối diện với cô, khí thế cao ngạo, đôi mắt thâm thúy nhàn nhạt lướt qua cô. Chưa kịp đợi định hình, một bàn tay cứ thế mạnh bạo kéo vào phía trong.

Thẩm Triết Quân ban nãy khi hỏi người bảo vệ, lại không ngờ được rằng Cố Y Thư vậy mà có thể tiếp cận được mẹ của hắn. Thật sự bản lĩnh của nữ nhân này không hề nhỏ, không nghĩ tới lại có thể khiến Thẩm phu nhân tin tưởng đến mức tự tay mời đến buổi tiệc.

Bởi vì sự ôm ấp quá đỗi xa lạ, lập tức khiến Cố Y Thư ngẩng nhìn người đàn ông khó hiểu, hành động đến một cách bất ngờ, khiến bả vai nhỏ bất giác run rẩy sợ hãi.

Điểm thang máy đinh một tiếng, đến ngưỡng tầng trệt, bởi thang máy ở góc khuất, vọng lại tiếng người ngoài sảnh tham dự buổi tiệc rất đông. Bản thân Cố Y Thư trong trạng thái lo sợ tình cảnh của cả hai người bị trông thấy. Nhưng rồi, chỉ thấy một tay Thẩm Triết Quân nhấn tầng thang máy, di chuyển đến tầng cao nhất. Cứ thế, cửa thang máy lần nữa đóng lại trong sự ngạc nhiên của cô.

Tức khắc đem giam cơ thể cô lại, khiến bản thân chạm vào vách hợp kim lạnh lẽo của tầng thang máy. Đôi mắt nhỏ ngẩng lên nhìn người đàn ông, nhất thời không hiểu hắn có ý định gì. Nếu so về sức lực, cô thật sự không thể chống chọi phản kháng.

“Kỹ năng của cô, đã được trau dồi đến mức nào rồi?”

Thẩm Triết Quân lạnh lẽo thốt ra, ánh mắt sắc bén nhìn vào gương mặt nhỏ. Người đàn ông biết chắc rằng, việc phát sinh đêm đó là Cố Nhã Hân gây ra, nhưng Cố Y Thư xuất hiện trên giường hắn chắc chắn có mục đích riêng.

Cố Y Thư ngẩng đầu, nhìn người đàn ông khẽ nở nụ cười châm biếm đầy thách thức.

“Chẳng lẽ chị tôi không thể mang lại cho anh khoái cảm như ở bên cạnh tôi sao?”



Bàn tay người đàn ông siết chặt cằm, lực đạo càng lúc càng mạnh khiến cô chỉ có thể nhăn mặt một cách đau đớn mà không thể phản kháng. Bất quá cô liền nhăn mặt, tức giận lên tiếng trừng mắt nhìn hắn.

“Anh rể, anh muốn giết tôi à?”

Cánh cửa thang máy lần nữa mở ra, mục tiêu chính là tầng cao nhất. Dứt khoát nắm bàn tay nhỏ kéo đi trên dãy hàng lang, khiến Cố Y Thư ngạc nhiên nhìn chằm chằm chẳng thể định hình nổi. Đến khi dừng trước cửa phòng tổng thống, lúc này người đàn ông mới buông ra. Ánh mắt lạnh lẽo mà nhìn cô, tức khắc kéo vào.

“Lên giường với tôi để chọc tức chị gái mình, nhưng mà cô nên nhớ. Trò chơi người bắt đầu là cô, thì kẻ kết thúc sẽ là tôi. Tôi không phải người tùy tiện để cho cô có thể đụng vào, đến lúc xong việc liền vứt đi đâu.”

Khi này, Cố Y Thư nhìn người đàn ông trước mặt. Bàn tay từ lâu đã nắm chặt chiếc túi nhỏ, như thể chuẩn bị sẵn cho việc tiếp theo. Cô thật sự không nghĩ hắn sẽ nói vậy.

“Rèn kỹ năng sao?”

Càng nói, người đàn ông càng được nước lấn tới. Khiến cô đối diện với khí thế của hắn.

“Sau này, bất cứ khi nào tôi cần thì phải có mặt ở đây.”

Cố Y Thư nhìn chằm chằm người đàn ông, bất quá không nghĩ hắn sẽ nói như vậy.

“Anh rể, anh là đang hứng thú với tôi sao?”

Người đàn ông cười nhạt, căn phòng mọi thứ đều mới. Toát mùi sang trọng thấy rõ. Tầm mắt như thế nhắc nhở cô đừng có ảo tưởng.



“Tôi, chính là đang hứng thú với cơ thể cô.”

Cố Y Thư khẽ nhếch môi, lần này chẳng hề che giấu sự sợ hãi. Trực tiếp đối diện với đôi mắt màu hổ phách cương nghị của người đàn ông.

“Ý anh rể là, tôi chính là tình nhân, cần thì anh gọi, đúng chứ?”

Người đàn ông trầm lặng, không phủ nhận. Đối diện với gương mặt xinh đẹp trước mặt, cho dù bộ phục trang chẳng phải là lễ phục đắt tiền, cũng chẳng thể che giấu được vẻ đẹp của cô.

“Xem ra không ngu ngốc như chị cô.”

Cố Y Thư mỉm cười xinh đẹp nhìn người đàn ông. Vốn chỉ định dây dưa một ít để chọc tức Cố Nhã Hân, lại không nghĩ đến việc lại lời như thế.

“Nếu tôi là tình nhân, vậy có phải bản thân nên có chút lợi gì không?”

“Đợi đến khi đó, hẵng nghĩ đến việc mở miệng yêu cầu.”

Dứt câu, người đàn ông đưa đến một tấm thẻ đen sang trọng được dát vàng. Đây chính là thẻ đặc quyền nếu như muốn được hiện diện ở đây. Cứ thế bóng dáng cao ngạo dần khuất dạng rời đi, để mình Cố Y Thư trầm lặng.

Không nghĩ được, anh rể vậy mà lại muốn Cố Y Thư. Chỉ sợ đến lúc cưới Cố Nhã Hân về, sẽ tức giận đến mức nào.

Nhưng xét về mọi thứ, việc trở thành tình nhân của Thẩm Triết Quân, chưa bao giờ là có hại cả.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau