Chương 214
Khi đưa Lăng Tịch về nhà, người trợ lý lại thận trọng nói lời xin lỗi, nam nhân thoải mái tiếp nhận rồi cũng nói với hắn không cần để ý, nam nhân cũng không có để ý chuyện này.
Về đến nhà, nhìn căn phòng trống, nam nhân thở dài, sau đó đóng cửa, ngồi ở bên cạnh bàn, cân nhắc khi nào thì đem vài thứ kia đưa đến chỗ Triệu Tử Kỳ. Nghĩ nghĩ, nam nhân quyết định vẫn là chờ, đợi cho có tin tức về chỗ ở của Bạch Tiểu Hàn, lại gọi cho Triệu Tử Kỳ đến lấy.
Nam nhân đột nhiên có chút hối hận vỗ vỗ đầu, vừa rồi qua bên kia đã quên cùng Bạch Tiểu Hàn chụp chung một tấm ảnh, để khi nhớ có thể lấy ra xem. Trong nhà ngoài ảnh Bạch Tiểu Hàn mới chụp ở ngoài, ảnh chụp chung lại không có một tấm.
Nghĩ đến ảnh chụp, nam nhân nhớ tới Bạch Tiểu Hàn có nói qua, khi bộ phim quay xong nam nhân có thể nhìn thấy hắn trên TV. Nghĩ đến Bạch Tiểu Hàn nói qua những lời này, nam nhân không khỏi cười khổ một tiếng. Thời điểm nói, nam nhân không để ý, chính là hiện tại lại cảm thấy được, điều đó rất đúng. Đợi cho bộ phim hoàn thành, nếu có in ra đĩa nam nhân phải đi mua về xem.
Kế tiếp mấy ngày, nam nhân vẫn như trước đều nhớ Bạch Tiểu Hàn. Cố ý luôn làm cho mình bận rộn, nhưng một khi làm xong việc rãnh tay, sẽ không tự giác nhớ tới Bạch Tiểu Hàn. Giằng co nhiều ngày, nam nhân mới chậm rãi thích ứng, nỗi nhớ Bạch Tiểu Hàn cũng giảm bớt.
Mỗi ngày Lăng Tịch đều có đến nhà Tần Tường làm việc. Tần Tường đưa cho nam nhân một cái chìa khóa, cùng một tấm chi phiếu, nói bên trong là tiền lương. Nam nhân đi ngân hàng kiểm tra, phát giác chi phiếu kia có số tiền quá lớn.
Nam nhân sửng sốt, gọi điện cho Tần Tường, cùng hắn nói về chi phiếu, nói không cần nhiều như vậy, chỉ cần đưa đủ tiền lương là được. Lúc mới bắt đầu Tần Tường không có lên tiếng, chỉ là im lặng nghe nam nhân nói. Sau đó cũng không biết là nghe phiền hay sao, hắn nói còn có chuyện liền cúp điện thoại.
Nam nhân cũng cân nhắc qua hôm sau đi nhà Tần Tường, giáp mặt cùng hắn nói chuyện này. Nào biết ngày hôm sau nam nhân đi đến nhà Tần Tường, phát giác Tần Tường không có ở nhà.
Liên tiếp nhiều ngày, đều không có nhìn thấy Tần Tường, hắn gọi một cuộc điện thoại, nói là vội vàng xử lý những thứ gì đó không rảnh trở về, nói nam nhân đừng nhàn hạ, nhớ rõ quét dọn sạch sẻ.
Xem ra, chi phiếu này, chỉ có thể đợi cho Tần Tường trở về, tìm cơ hội trả cho hắn.
Bởi vì Tần Tường không ở nhà, nam nhân càng nhiều thời gian, vốn muốn đi thăm Lạc Phi, nhưng lại sợ sẽ quấy rầy đến hắn, nam nhân liền quyết định qua một thời gian, sẽ đi thăm Lạc Phi.
Trong thời gian này, nam nhân cùng Lăng Duệ gặp qua hai lần, có một lần, Lăng Duệ đi cùng Lăng lão gia. Họ đến một quán trà cổ kính Lăng lão gia cũng chỉ hỏi vài tiếng, liền bảo trì trầm mặc. Nhưng Lăng Duệ cùng nam nhân nói chuyện rất lý thú, nhưng đối với chuyện Lăng một chữ cũng không nói.
Khi ra về nam nhân dặn Lăng Duệ phải chăm sóc tốt cho Lăng lão gia. Đối với sự quan tâm của nam nhân, Lăng lão gia gật gật đầu tỏ vẻ chính mình có nghe được. Vốn đang muốn cùng nam nhân đợi trong chốc lát, nhưng lại sợ Lăng lão gia mệt mỏi, Lăng Duệ đành phải cùng nam nhân đơn giản nói vài câu, liền lên xe cùng Lăng lão gia.
Đợi cho xe Lăng gia rời khỏi, nam nhân mới đi đến trạm xe buýt cách đó không xa, đón xe trở về nhà.
Suốt hai tháng, nam nhân đều không có nghe được tin tức Bạch Tiểu Hàn. Nam nhân rất muốn gọi hỏi một chút về Bạch Tiểu Hàn, nhưng nghĩ đến đã đáp ứng với Triệu Tử Kỳ, chỉ có thể đợi họ liên hệ đến, nam nhân liền nhịn xuống.
Cũng không lâu lắm, nam nhân đã thấy được Bạch Tiểu Hàn trên TV. Đó là tin tức giải trí nói về bộ phim Bạch Tiểu Hàn tham gia, hình ảnh Bạch Tiểu Hàn cũng chỉ có mấy phút. Nhưng nam nhân vẫn là nhìn rất rõ, tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình TV sợ xem sót hình ảnh của Bạch Tiểu Hàn.
Tuy rằng Bạch Tiểu Hàn chỉ có mấy phút, nhưng trong đó có một cận cảnh. Bạch Tiểu Hàn hình như gầy đi, cằm cũng nhọn hơn, bộ dáng càng thêm suất khí. Hơn nữa trang phục thật chỉnh chu rất ra dáng là một minh tinh. Xem ra, Bạch Tiểu Hàn cũng không tệ, nam nhân nhất thời vui mừng không ít.
Về đến nhà, nhìn căn phòng trống, nam nhân thở dài, sau đó đóng cửa, ngồi ở bên cạnh bàn, cân nhắc khi nào thì đem vài thứ kia đưa đến chỗ Triệu Tử Kỳ. Nghĩ nghĩ, nam nhân quyết định vẫn là chờ, đợi cho có tin tức về chỗ ở của Bạch Tiểu Hàn, lại gọi cho Triệu Tử Kỳ đến lấy.
Nam nhân đột nhiên có chút hối hận vỗ vỗ đầu, vừa rồi qua bên kia đã quên cùng Bạch Tiểu Hàn chụp chung một tấm ảnh, để khi nhớ có thể lấy ra xem. Trong nhà ngoài ảnh Bạch Tiểu Hàn mới chụp ở ngoài, ảnh chụp chung lại không có một tấm.
Nghĩ đến ảnh chụp, nam nhân nhớ tới Bạch Tiểu Hàn có nói qua, khi bộ phim quay xong nam nhân có thể nhìn thấy hắn trên TV. Nghĩ đến Bạch Tiểu Hàn nói qua những lời này, nam nhân không khỏi cười khổ một tiếng. Thời điểm nói, nam nhân không để ý, chính là hiện tại lại cảm thấy được, điều đó rất đúng. Đợi cho bộ phim hoàn thành, nếu có in ra đĩa nam nhân phải đi mua về xem.
Kế tiếp mấy ngày, nam nhân vẫn như trước đều nhớ Bạch Tiểu Hàn. Cố ý luôn làm cho mình bận rộn, nhưng một khi làm xong việc rãnh tay, sẽ không tự giác nhớ tới Bạch Tiểu Hàn. Giằng co nhiều ngày, nam nhân mới chậm rãi thích ứng, nỗi nhớ Bạch Tiểu Hàn cũng giảm bớt.
Mỗi ngày Lăng Tịch đều có đến nhà Tần Tường làm việc. Tần Tường đưa cho nam nhân một cái chìa khóa, cùng một tấm chi phiếu, nói bên trong là tiền lương. Nam nhân đi ngân hàng kiểm tra, phát giác chi phiếu kia có số tiền quá lớn.
Nam nhân sửng sốt, gọi điện cho Tần Tường, cùng hắn nói về chi phiếu, nói không cần nhiều như vậy, chỉ cần đưa đủ tiền lương là được. Lúc mới bắt đầu Tần Tường không có lên tiếng, chỉ là im lặng nghe nam nhân nói. Sau đó cũng không biết là nghe phiền hay sao, hắn nói còn có chuyện liền cúp điện thoại.
Nam nhân cũng cân nhắc qua hôm sau đi nhà Tần Tường, giáp mặt cùng hắn nói chuyện này. Nào biết ngày hôm sau nam nhân đi đến nhà Tần Tường, phát giác Tần Tường không có ở nhà.
Liên tiếp nhiều ngày, đều không có nhìn thấy Tần Tường, hắn gọi một cuộc điện thoại, nói là vội vàng xử lý những thứ gì đó không rảnh trở về, nói nam nhân đừng nhàn hạ, nhớ rõ quét dọn sạch sẻ.
Xem ra, chi phiếu này, chỉ có thể đợi cho Tần Tường trở về, tìm cơ hội trả cho hắn.
Bởi vì Tần Tường không ở nhà, nam nhân càng nhiều thời gian, vốn muốn đi thăm Lạc Phi, nhưng lại sợ sẽ quấy rầy đến hắn, nam nhân liền quyết định qua một thời gian, sẽ đi thăm Lạc Phi.
Trong thời gian này, nam nhân cùng Lăng Duệ gặp qua hai lần, có một lần, Lăng Duệ đi cùng Lăng lão gia. Họ đến một quán trà cổ kính Lăng lão gia cũng chỉ hỏi vài tiếng, liền bảo trì trầm mặc. Nhưng Lăng Duệ cùng nam nhân nói chuyện rất lý thú, nhưng đối với chuyện Lăng một chữ cũng không nói.
Khi ra về nam nhân dặn Lăng Duệ phải chăm sóc tốt cho Lăng lão gia. Đối với sự quan tâm của nam nhân, Lăng lão gia gật gật đầu tỏ vẻ chính mình có nghe được. Vốn đang muốn cùng nam nhân đợi trong chốc lát, nhưng lại sợ Lăng lão gia mệt mỏi, Lăng Duệ đành phải cùng nam nhân đơn giản nói vài câu, liền lên xe cùng Lăng lão gia.
Đợi cho xe Lăng gia rời khỏi, nam nhân mới đi đến trạm xe buýt cách đó không xa, đón xe trở về nhà.
Suốt hai tháng, nam nhân đều không có nghe được tin tức Bạch Tiểu Hàn. Nam nhân rất muốn gọi hỏi một chút về Bạch Tiểu Hàn, nhưng nghĩ đến đã đáp ứng với Triệu Tử Kỳ, chỉ có thể đợi họ liên hệ đến, nam nhân liền nhịn xuống.
Cũng không lâu lắm, nam nhân đã thấy được Bạch Tiểu Hàn trên TV. Đó là tin tức giải trí nói về bộ phim Bạch Tiểu Hàn tham gia, hình ảnh Bạch Tiểu Hàn cũng chỉ có mấy phút. Nhưng nam nhân vẫn là nhìn rất rõ, tầm mắt gắt gao nhìn chằm chằm màn hình TV sợ xem sót hình ảnh của Bạch Tiểu Hàn.
Tuy rằng Bạch Tiểu Hàn chỉ có mấy phút, nhưng trong đó có một cận cảnh. Bạch Tiểu Hàn hình như gầy đi, cằm cũng nhọn hơn, bộ dáng càng thêm suất khí. Hơn nữa trang phục thật chỉnh chu rất ra dáng là một minh tinh. Xem ra, Bạch Tiểu Hàn cũng không tệ, nam nhân nhất thời vui mừng không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất