Chương 128: Đây Là Trứng Gì
Nữ võ giả mặc váy lam nhướng mày liễu, vì khi Cảnh Ngôn thấy mặt nàng chỉ ngây người thoáng chốc, nghĩa là võ giả trẻ tuổi này có năng lực tự kiểm soát rất cứng cỏi, định lực mạnh mẽ hơn một số võ giả lớn tuổi.
Nữ võ giả mặc váy lam phá vỡ im lặng, lên tiếng trước:
- Loại linh thú này tên Kim Loan Thủ Vệ.
Cảnh Ngôn gật gù:
- À.
Cảnh Ngôn không biết Kim Loan Thủ Vệ là loài linh thú gì nhưng điều đó không quan trọng, giờ cần bàn rõ là chia tài nguyên trên người linh thú này thế nào. Nếu chỉ là linh thú bình thường, dù là linh thú bát giai thì Cảnh Ngôn sẽ không để bụng, nhưng con linh thú này rõ ràng vượt qua linh thú cửu giai.
Một đống tiền ngay trước mặt, không thò tay ra thì là đồ ngốc.
Nữ võ giả mặc váy lam nhìn Cảnh Ngôn, nhíu mày nói tiếp:
- Ta tên Bạch Tuyết.
Cảnh Ngôn đáp lại:
- A, ta tên Cảnh Ngôn.
Nghe Cảnh Ngôn trả lời, hai chân mày xinh đẹp của Bạch Tuyết lại nhíu, vì võ giả trẻ tuổi này hình như không có ấn tượng với tên cúa nàng, xem ra không phải võ giả Đoan Dương thành. Nếu là võ giả của Đoan Dương thành ít nhiều gì đã nghe nói qua tên của nàng mới đúng.
Bạch Tuyết tiếp tục bảo:
- Kim Loan Thủ Vệ là một loài linh thú hay có ở gần hang ổ thần thú Kim Loan. Loài linh thú này tồn tại vì bảo vệ hang ổ của thần thú Kim Loan. Có điều Kim Loan Thủ Vệ tuy là linh thú nhưng hơn xa linh thú cửu giai bình thường, trong người nó có huyết mạch thần thú nên xem như nửa thần thú, ở giữa linh thú và thần thú.
Cảnh Ngôn gật gù cảm thán thực lực của Kim Loan Thủ Vệ:
- Ừm, hèn gì con này mạnh đến thế, một bàn tay suýt đập chết ta, may mắn ta trốn nhanh.
Cảnh Ngôn cho rằng nữ võ giả tên Bạch Tuyết nói thật. Về may mắn ta trốn, Cảnh Ngôn có biết đó là loài thần thú cực kỳ mạnh, số lượng thưa thớt, hiếm thấy trên đại lục. Tính cách của thần thú Kim Loan dịu ngoan, bình thường không công kích nhân loại trừ phi nhân loại chọc giận nó thì nó mới tấn công.
Bạch Tuyết nói Kim Loan Thủ Vệ xuất hiện gần hang ổ Kim Loan tức là sâu trong Tội Ác Hiệp Cốc có Kim Loan.
Hang ổ Kim Loan là chỗ rất tốt, trường đao võ giả thèm nhỏ dãi.
Cảnh Ngôn nhìn sang Bạch Tuyết.
Kim Loan Thủ Vệ này bị Bạch Tuyết dụ ra khỏi Tội Ác Hiệp Cốc sâu thẳm, xem lúc ấy Kim Loan Thủ Vệ rượt theo nàng thì phỏng chừng nàng đã vào hang ổ Kim Loan. Nếu không thì Kim Loan Thủ Vệ có trách nhiệm bảo vệ hang ổ Kim Loan sẽ không rượt theo Bạch Tuyết lâu như vậy.
Bạch Tuyết đã lấy đi thứ tốt gì trong hang ổ Kim Loan?
Hang ổ Kim Loan là kho báu lớn, bên trong có nhiều tài nguyên các loại, tùy tiện lấy một, hai thứ ở trong đó đủ khiến người đỏ mắt.
Bạch Tuyết không phủ định công lao của Cảnh Ngôn:
- Thực lực của ngươi không sai, ta có thể chém giết Kim Loan Thủ Vệ cũng có công của ngươi.
Lúc nãy Bạch Tuyết và Kim Loan Thủ Vệ đánh túi bụi nhưng thật ra nàng ở thế yếu, tại sao?
Vì Bạch Tuyết mặc dù mạnh nhưng nguyên khí có giới hạn, nếu đánh lâu nàng không thể nào giữ trạng thái cao nhất mãi, nếu không vì vậy Bạch Tuyết đã chẳng một lòng chạy đến lối ra Tội Ác Hiệp Cốc.
Cảnh Ngôn ra tay thành công hấp dẫn Kim Loan Thủ Vệ chú ý, khiến nó lộ ra điểm yếu. Bạch Tuyết thừa dịp đó bị thương nặng Kim Loan Thủ Vệ rồi giết nó từ từ.
Có thể nói nếu Cảnh Ngôn không xuất hiện Bạch Tuyết khó giết Kim Loan Thủ Vệ, có lẽ nàng thành công chạy trốn nhưng khó khẳng định có bị thương không.
Nghe Bạch Tuyết nói làm Cảnh Ngôn mát dạ, xem ra nữ võ giả xinh đẹp khiến người nghẹt thở này không định xóa bỏ công lao của hắn. Vậy thì dễ nói, tiếp theo là lúc hai người chia tài nguyên trên người Kim Loan Thủ Vệ.
Cảnh Ngôn cười tủm tỉm nhìn Bạch Tuyết.
Nhưng trước khi Cảnh Ngôn lên tiếng Bạch Tuyết nói thêm:
- Ta cần dùng Kim Loan Thủ Vệ, nên sẽ thu nó.
Nói rồi Bạch Tuyết vung tay, một nguyên khí dâng lên bao phủ xác Kim Loan Thủ Vệ. Thân hình to lớn của linh thú biến mất trước mặt Cảnh Ngôn, hiển nhiên đã bị Bạch Tuyết thu lấy.
Tu di giới chỉ của Cảnh Ngôn không chứa nổi xác Kim Loan Thủ Vệ khổng lồ, nhưng Bạch Tuyết có tu di giới chỉ cao cấp hơn, nàng nhẹ nhàng thu xác Kim Loan Thủ Vệ.
Vậy là sao? Tổ cha nó, làm vậy là thế nào? Lão tử mạo hiểm mạng sống cuối cùng không lấy được chút lợi gì?
Cảnh Ngôn nhìn Bạch Tuyết, rất muốn chất vấn nhưng ngẫm lại thực lực của nàng, cảm thấy thôi bỏ đi, coi như hắn xui.
Bạch Tuyết thu xác Kim Loan Thủ Vệ xong thấy biểu tình của Cảnh Ngôn, nàng bĩu môi nói:
- Cảnh Ngôn, ta là thành chủ Đoan Dương thành, nếu ngươi có gì cần ta hỗ trợ cứ đến tìm ta.
Đây xem như một lời hứa, không phải ai cũng được lời hứa của Đoan Dương thành chủ.
Đoan Dương thành chủ?
Hưm?
Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng nhìn Bạch Tuyết, hắn không ngờ nàng là thành chủ của Đoan Dương thành.
Cảnh Ngôn nhíu chặt mày, thành chủ của Đoan Dương thành chứ không phải thành chủ Đông Lâm thành, sau khi rời khỏi Nguyệt Hoa Sâm Lâm hắn sẽ trở về Đông Lâm thành, hình như không có chuyện gì cần thành chủ Đoan Dương thành hỗ trợ.
Bạch Tuyết đảo tròng mắt chợt nhớ cái gì, vươn tay ngọc ra:
- Còn có cái này tặng cho ngươi.
Một quả trứng to màu trắng xuất hiện trước mặt Cảnh Ngôn.
Đây thật sự là một quả trứng, to cỡ một thước, một người không ôm hết.
Cảnh Ngôn xoe tròn mắt bản năng hỏi:
- Đây là trứng gì?
Bạch Tuyết nhẹ phẩy tay đẩy trứng to đến trước mặt Cảnh Ngôn:
- Ta cũng không rõ ràng, ta mang ra từ trong hang ổ Kim Loan. Kim Loan rất thích góp nhặt các loại trứng, rất có thể quả trứng này là trứng linh thú bình thường hoặc trứng của thần thú cường đại nào. Tốt lắm, giờ nó thuộc về ngươi, tùy ngươi thích làm gì thì làm.
Thật sự đi vào hang ổ Kim Loan? Thần thú Kim Loan vắng nhà sao?
Nếu thần thú Kim Loan ở trong hang ổ Cảnh Ngôn cho rằng Bạch Tuyết không thể nào sống trở ra. Đúng là tính tình Kim Loan dịu ngoan, nhưng nếu có nhân loại vào hang ổ của nó trộm đồ mà nó bỏ qua cho thì không phải thần thú nữa mà là ngu thú.
Cảnh Ngôn nhìn quả trứng to màu trắng, không biết nên nói cái gì, nhưng vẫn vươn tay nhận lấy.
Lỡ trứng to này là của thần thú nào đó thì sao? Sẽ vô cùng quý giá. Nếu ấp trứng ra, bên trong đúng là thần thú thì giá trị cao ngất ngưỡng.
Cảnh Ngôn nhìn kỹ trứng to rồi cất vào tu di giới chỉ của mình.
Bạch Tuyết bỏ lại một câu:
- Được rồi, Cảnh Ngôn, ta phải đi. Nếu ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ hãy đến phủ thành chủ Đoan Dương thành tìm ta.
Bạch Tuyết lắc nhẹ người bay đi trước ánh mắt chăm chú của Cảnh Ngôn.
Đúng là, là bay.
Bạch Tuyết là võ giả Đạo Linh cảnh siêu mạnh.
Võ giả Đạo Linh cảnh có thể khiến nguyên khí trợ giúp bay lượn trong thời gian ngắn, đó là vì sao tốc độ của cường giả Đạo Linh cảnh đến mức độ khủng bố.
Nữ võ giả mặc váy lam phá vỡ im lặng, lên tiếng trước:
- Loại linh thú này tên Kim Loan Thủ Vệ.
Cảnh Ngôn gật gù:
- À.
Cảnh Ngôn không biết Kim Loan Thủ Vệ là loài linh thú gì nhưng điều đó không quan trọng, giờ cần bàn rõ là chia tài nguyên trên người linh thú này thế nào. Nếu chỉ là linh thú bình thường, dù là linh thú bát giai thì Cảnh Ngôn sẽ không để bụng, nhưng con linh thú này rõ ràng vượt qua linh thú cửu giai.
Một đống tiền ngay trước mặt, không thò tay ra thì là đồ ngốc.
Nữ võ giả mặc váy lam nhìn Cảnh Ngôn, nhíu mày nói tiếp:
- Ta tên Bạch Tuyết.
Cảnh Ngôn đáp lại:
- A, ta tên Cảnh Ngôn.
Nghe Cảnh Ngôn trả lời, hai chân mày xinh đẹp của Bạch Tuyết lại nhíu, vì võ giả trẻ tuổi này hình như không có ấn tượng với tên cúa nàng, xem ra không phải võ giả Đoan Dương thành. Nếu là võ giả của Đoan Dương thành ít nhiều gì đã nghe nói qua tên của nàng mới đúng.
Bạch Tuyết tiếp tục bảo:
- Kim Loan Thủ Vệ là một loài linh thú hay có ở gần hang ổ thần thú Kim Loan. Loài linh thú này tồn tại vì bảo vệ hang ổ của thần thú Kim Loan. Có điều Kim Loan Thủ Vệ tuy là linh thú nhưng hơn xa linh thú cửu giai bình thường, trong người nó có huyết mạch thần thú nên xem như nửa thần thú, ở giữa linh thú và thần thú.
Cảnh Ngôn gật gù cảm thán thực lực của Kim Loan Thủ Vệ:
- Ừm, hèn gì con này mạnh đến thế, một bàn tay suýt đập chết ta, may mắn ta trốn nhanh.
Cảnh Ngôn cho rằng nữ võ giả tên Bạch Tuyết nói thật. Về may mắn ta trốn, Cảnh Ngôn có biết đó là loài thần thú cực kỳ mạnh, số lượng thưa thớt, hiếm thấy trên đại lục. Tính cách của thần thú Kim Loan dịu ngoan, bình thường không công kích nhân loại trừ phi nhân loại chọc giận nó thì nó mới tấn công.
Bạch Tuyết nói Kim Loan Thủ Vệ xuất hiện gần hang ổ Kim Loan tức là sâu trong Tội Ác Hiệp Cốc có Kim Loan.
Hang ổ Kim Loan là chỗ rất tốt, trường đao võ giả thèm nhỏ dãi.
Cảnh Ngôn nhìn sang Bạch Tuyết.
Kim Loan Thủ Vệ này bị Bạch Tuyết dụ ra khỏi Tội Ác Hiệp Cốc sâu thẳm, xem lúc ấy Kim Loan Thủ Vệ rượt theo nàng thì phỏng chừng nàng đã vào hang ổ Kim Loan. Nếu không thì Kim Loan Thủ Vệ có trách nhiệm bảo vệ hang ổ Kim Loan sẽ không rượt theo Bạch Tuyết lâu như vậy.
Bạch Tuyết đã lấy đi thứ tốt gì trong hang ổ Kim Loan?
Hang ổ Kim Loan là kho báu lớn, bên trong có nhiều tài nguyên các loại, tùy tiện lấy một, hai thứ ở trong đó đủ khiến người đỏ mắt.
Bạch Tuyết không phủ định công lao của Cảnh Ngôn:
- Thực lực của ngươi không sai, ta có thể chém giết Kim Loan Thủ Vệ cũng có công của ngươi.
Lúc nãy Bạch Tuyết và Kim Loan Thủ Vệ đánh túi bụi nhưng thật ra nàng ở thế yếu, tại sao?
Vì Bạch Tuyết mặc dù mạnh nhưng nguyên khí có giới hạn, nếu đánh lâu nàng không thể nào giữ trạng thái cao nhất mãi, nếu không vì vậy Bạch Tuyết đã chẳng một lòng chạy đến lối ra Tội Ác Hiệp Cốc.
Cảnh Ngôn ra tay thành công hấp dẫn Kim Loan Thủ Vệ chú ý, khiến nó lộ ra điểm yếu. Bạch Tuyết thừa dịp đó bị thương nặng Kim Loan Thủ Vệ rồi giết nó từ từ.
Có thể nói nếu Cảnh Ngôn không xuất hiện Bạch Tuyết khó giết Kim Loan Thủ Vệ, có lẽ nàng thành công chạy trốn nhưng khó khẳng định có bị thương không.
Nghe Bạch Tuyết nói làm Cảnh Ngôn mát dạ, xem ra nữ võ giả xinh đẹp khiến người nghẹt thở này không định xóa bỏ công lao của hắn. Vậy thì dễ nói, tiếp theo là lúc hai người chia tài nguyên trên người Kim Loan Thủ Vệ.
Cảnh Ngôn cười tủm tỉm nhìn Bạch Tuyết.
Nhưng trước khi Cảnh Ngôn lên tiếng Bạch Tuyết nói thêm:
- Ta cần dùng Kim Loan Thủ Vệ, nên sẽ thu nó.
Nói rồi Bạch Tuyết vung tay, một nguyên khí dâng lên bao phủ xác Kim Loan Thủ Vệ. Thân hình to lớn của linh thú biến mất trước mặt Cảnh Ngôn, hiển nhiên đã bị Bạch Tuyết thu lấy.
Tu di giới chỉ của Cảnh Ngôn không chứa nổi xác Kim Loan Thủ Vệ khổng lồ, nhưng Bạch Tuyết có tu di giới chỉ cao cấp hơn, nàng nhẹ nhàng thu xác Kim Loan Thủ Vệ.
Vậy là sao? Tổ cha nó, làm vậy là thế nào? Lão tử mạo hiểm mạng sống cuối cùng không lấy được chút lợi gì?
Cảnh Ngôn nhìn Bạch Tuyết, rất muốn chất vấn nhưng ngẫm lại thực lực của nàng, cảm thấy thôi bỏ đi, coi như hắn xui.
Bạch Tuyết thu xác Kim Loan Thủ Vệ xong thấy biểu tình của Cảnh Ngôn, nàng bĩu môi nói:
- Cảnh Ngôn, ta là thành chủ Đoan Dương thành, nếu ngươi có gì cần ta hỗ trợ cứ đến tìm ta.
Đây xem như một lời hứa, không phải ai cũng được lời hứa của Đoan Dương thành chủ.
Đoan Dương thành chủ?
Hưm?
Cảnh Ngôn mắt lóe tia sáng nhìn Bạch Tuyết, hắn không ngờ nàng là thành chủ của Đoan Dương thành.
Cảnh Ngôn nhíu chặt mày, thành chủ của Đoan Dương thành chứ không phải thành chủ Đông Lâm thành, sau khi rời khỏi Nguyệt Hoa Sâm Lâm hắn sẽ trở về Đông Lâm thành, hình như không có chuyện gì cần thành chủ Đoan Dương thành hỗ trợ.
Bạch Tuyết đảo tròng mắt chợt nhớ cái gì, vươn tay ngọc ra:
- Còn có cái này tặng cho ngươi.
Một quả trứng to màu trắng xuất hiện trước mặt Cảnh Ngôn.
Đây thật sự là một quả trứng, to cỡ một thước, một người không ôm hết.
Cảnh Ngôn xoe tròn mắt bản năng hỏi:
- Đây là trứng gì?
Bạch Tuyết nhẹ phẩy tay đẩy trứng to đến trước mặt Cảnh Ngôn:
- Ta cũng không rõ ràng, ta mang ra từ trong hang ổ Kim Loan. Kim Loan rất thích góp nhặt các loại trứng, rất có thể quả trứng này là trứng linh thú bình thường hoặc trứng của thần thú cường đại nào. Tốt lắm, giờ nó thuộc về ngươi, tùy ngươi thích làm gì thì làm.
Thật sự đi vào hang ổ Kim Loan? Thần thú Kim Loan vắng nhà sao?
Nếu thần thú Kim Loan ở trong hang ổ Cảnh Ngôn cho rằng Bạch Tuyết không thể nào sống trở ra. Đúng là tính tình Kim Loan dịu ngoan, nhưng nếu có nhân loại vào hang ổ của nó trộm đồ mà nó bỏ qua cho thì không phải thần thú nữa mà là ngu thú.
Cảnh Ngôn nhìn quả trứng to màu trắng, không biết nên nói cái gì, nhưng vẫn vươn tay nhận lấy.
Lỡ trứng to này là của thần thú nào đó thì sao? Sẽ vô cùng quý giá. Nếu ấp trứng ra, bên trong đúng là thần thú thì giá trị cao ngất ngưỡng.
Cảnh Ngôn nhìn kỹ trứng to rồi cất vào tu di giới chỉ của mình.
Bạch Tuyết bỏ lại một câu:
- Được rồi, Cảnh Ngôn, ta phải đi. Nếu ngươi có chuyện gì cần ta hỗ trợ hãy đến phủ thành chủ Đoan Dương thành tìm ta.
Bạch Tuyết lắc nhẹ người bay đi trước ánh mắt chăm chú của Cảnh Ngôn.
Đúng là, là bay.
Bạch Tuyết là võ giả Đạo Linh cảnh siêu mạnh.
Võ giả Đạo Linh cảnh có thể khiến nguyên khí trợ giúp bay lượn trong thời gian ngắn, đó là vì sao tốc độ của cường giả Đạo Linh cảnh đến mức độ khủng bố.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất