Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 202: Tiểu đan vương cảnh ngôn

Trước Sau
Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Loại bỏ Tử Huân Hoa, chi phí của Cảnh Ngôn bỏ ra chỉ là hai ngàn miếng linh thạch nhưng giá bán lại có thể cao tới mấy vạn linh thạch, lợi nhuận cao cỡ đó quả thật chính là lời to.

Bây giờ Cảnh Ngôn đúng là đang bắt đầu phối chế dược tề Thánh Linh.

Lúc còn ở Tội Ác Hiệp Cốc, Cảnh Ngôn phối chế dược tề Thánh Linh còn rất lạ tay, hao phí không ít thời gian mới có thể thành công. Mà hiện tại, sau khi hấp thu Càn Khôn Đan Đạo, Cảnh Ngôn lại phối chế dược tề Thánh Linh liền có vẻ thật nhẹ nhàng.

Mỗi một bước Cảnh Ngôn đều như hạ bút thành văn, lưu loát sinh động.

Thời gian ba ngày ngắn ngủi, Cảnh Ngôn đã dùng hết toàn bộ tám gốc Tử Huân Hoa, cũng thu được cỡ tám bình dược tề Thánh Linh.

Cảnh Ngôn cũng không tính toán đem dược tề Thánh Linh giữ lại cho Cảnh gia. Cảnh Ngôn bây giờ cũng cần rất nhiều tài nguyên tu luyện.

Cảnh Ngôn không phải thánh nhân, hắn không thể làm ra hành vi hy sinh vì gia tộc bỏ quên chính mình.

Nếu gia gia Cảnh Thiên của Cảnh Ngôn còn sống, Cảnh Ngôn có lẽ sẽ để lại một phần cho gia tộc nhưng bây giờ Cảnh Ngôn sẽ không làm như vậy.

Đợi sau khi bản thân đã đủ mạnh, Cảnh Ngôn cũng sẽ trợ giúp gia tộc lớn mạnh, còn bây giờ? Vẫn thôi đi!

Báo thù cho gia gia là mục tiêu cấp thiết nhất của Cảnh Ngôn bây giờ!

Kế tiếp, Cảnh Ngôn bình tâm lại, đi tới bên cạnh Càn Khôn đan lô.

Cảnh Ngôn hít nhẹ một hơi, bây giờ là lúc nên nếm thử luyện chế đan dược.

Luyện chế đan dược so với phối chế dược tề phức tạp hơn cả mười lần không chừng. Hơn nữa Cảnh Ngôn còn chưa từng luyện chế đan dược, nếu bảo nội tâm Cảnh Ngôn không thấp thỏm vậy đúng là gạt người.

Nhưng một khi Cảnh Ngôn luyện chế đan dược thành công vậy Cảnh Ngôn cũng chính là đan sư chân chính.

Thân phận đan sư vinh quang cỡ nào?

Cho dù là đan sư nhất giai thấp nhất, đừng nói là Đông Lâm thành, cho dù ở Lam Khúc Quận thành cũng đều là nhân vật cao cao tại thượng.

Tại sao Thương Long cao ngạo?

Chỉ bằng thân phân võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh cao sao?

Đương nhiên không phải!

Chỉ vì đệ đệ Thương Long, Thương Ngọc là một đan sư cho nên Thương Long mới có thể mắt cao hơn đầu, không coi ai ra gì, thậm chí dám chống đối thành chủ Đông Lâm thành Hoắc Xuân Dương!

- Bắt đầu từ Thanh Minh Đan đi!

Ánh mắt Cảnh Ngôn khẽ ngưng, hắn đem tất cả tài liệu cần để luyện chế Thanh Minh Đan đều lấy ra.

Thanh Minh Đan là đan dược nhất giai, độ khó tương đối thấp.

Đối với Cảnh Ngôn, Thanh Minh Đan còn có ý nghĩa lớn hơn.

Trên người Cảnh Ngôn có một miếng hồn tinh cao cấp lấy từ trên người Hỏa Vân Thú. Cảnh Ngôn muốn nhanh chóng hấp thu năng lượng trong hồn tinh cần Thanh Minh Đan để trung hòa lực lượng thuần dương ẩn chứa trong đó.

Chuẩn bị đầy đủ Thanh Minh Đan, lại có đủ linh thạch cực phẩm là Cảnh Ngôn có thể thử tấn cấp lên cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ.

Dược tề yêu cầu phối phương, đan dược cũng yêu cầu đan phương.

So sánh hai bên thì luyện chế đan dược yêu cầu lực khống chế của đan sư cao hơn nhiều lực khống chế dược tề sư cần để phối chế dược tề.

Khi phối chế dược tề, nếu xuất hiện sai lầm rất nhỏ còn có thể bổ cứu nhưng lúc luyện chế đan dược, cho dù một chút bất cẩn cũng có thể khiến một lò đan dược thất bại hoàn toàn.

Hơn nữa, giá trị tài liệu cần để luyện chế đan dược cũng không phải tài liệu cần để luyện chế dược tề có thể sánh. Lãng phí một phần tài liệu luyện chế sẽ khiến người ta rất đau lòng.

Đó cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến giá trị đan dược khủng bố như vậy.

Ví dụ như đan dược nhất giai giá trị thấp nhất như Quy Nguyên Đan đi, giá trị một viên có thể đạt tới năm nghìn miếng linh thạch, cao hơn cả linh thạch cực phẩm.

Mà nguyên khí ẩn chứa trong một miếng Quy Nguyên Đan còn chẳng bằng ba phần tư lượng nguyên khí một miếng linh thạch cực phẩm có.

Vậy tại sao Quy Nguyên Đan lại quý như thế?



Bởi vì nguyên khí trong Quy Nguyên Đan có thể được võ giả hấp thụ dễ dàng hơn.

Võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ muốn hấp thu nguyên khí trong một miếng linh thạch cực phẩm cần mấy ngày thậm chí hơn mười ngày mới có thể xong. Nếu muốn tiêu hóa hết lượng nguyên khí ấy còn phải tốn nhiều thời gian hơn.

Nhưng nếu võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ hấp thu nguyên khí trong Quy Nguyên Đan thì lại thoải mái hơn nhiều lắm. Nguyên khí trong Quy Nguyên Đan cũng càng tinh thuần ôn hòa hơn, võ giả đương nhiên thích Quy Nguyên Đan hơn.

Tại Đông Lâm thành, số lượng võ giả Tiên Thiên có thể dùng Quy Nguyên Đan tu luyện tuyệt đối chẳng nhiều lắm. Ngay cả võ giả cảnh giới Tiên Thiên đỉnh cao cũng đa số hấp thu nguyên khí trong linh thạch là chính, hấp thu trong Quy Nguyên Đan là phụ.

Ít nhất, tại Cảnh gia, ngay cả tộc trưởng Cảnh gia Cảnh Thành Dã đa số đều dùng linh thạch cực phẩm để tu luyện.

Luyện đan, bắt đầu!

Cảnh Ngôn dựa vào tin tức trong Càn Khôn Đan Đạo đem tài liệu cần để luyện chế Thanh Minh Đan bỏ vào trong đan lô. Đồng thời Cảnh Ngôn cũng vận chuyển nguyên khí đưa vào trong đó.

Quá trình luyện đan trên cơ bản chính là dựa vào nguyên khí của võ giả lấy dược hiệu trong linh thảo ra rồi ép chúng ngưng tụ thành đan.

Mấu chốt nhất trong quá trình ấy chính là sự ổn định.

Dược hiệu ngưng tụ tạm thời thành đan cũng chưa hết, đem nó ổn định lại mới xem như thành công. Nếu không thể ổn định nó thì dù đã ngưng hình nhưng viên đan dược kia cũng có thể lập tức hỏng mất. Dược hiệu sẽ nhanh chóng tiêu tán, lần luyện đan ấy cũng xem như thất bại.

Cho nên việc luyện đan đại khái được chia thành bốn bước: Rút ra, rèn luyện, ngưng hình và củng cố.

Trong bốn bước này, khó khăn lớn nhất cũng là bước củng cố cuối cùng.

Lại nói, ba bước trước thì rất nhiều dược tề sư kinh nghiệm phong phú cũng có thể làm được nhưng bước cuối mới là vực sâu ngăn cách khiến vô số dược tề sư chỉ có thể lực bất tòng tâm, không thể bước vào hàng ngũ đan sư được.

Cảnh Ngôn đứng trước đan lô, nguyên khí trong cơ thể không ngừng chuyển vào trong đó.

Hiệu lực trong các loại linh thảo không ngừng bị ép ra. Quá trình này rất thuận lợi!

Kế tiếp chính là rèn luyện!

Rèn luyện nhìn như đơn giản nhưng lại quan hệ đến phẩm chất của đan dược.

Phẩm chất đại đa số đan dược đều phân chia cấp bậc.

Từ nhất đẳng đến tứ đẳng. Đan dược nhất đẳng là tốt nhất, đan dược tứ đẳng là tệ nhất. Đan dược cấp bậc càng cao thì tạp chất trong đó lại càng ít.

Quá trình rèn luyện chính là việc loại bỏ tạp chất.

Những đan dược có thể thấy ở chợ hầu như đều là đan dược tứ đẳng kém cỏi nhất. Nhưng cho dù là đan dược tứ đẳng kém cỏi nhất cũng là ước mơ của vô số võ giả.

Đan dược tạp chất càng ít lại càng tinh thuần. Đan dược càng tinh thuần thì tốc độ hấp thu lại càng cao, việc hấp thu cũng càng dễ dàng.

Bước rèn luyện này, không thành vấn đề!

Bước thứ ba, ngưng hình!

Bước này cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Kế tiếp chính là bước cuối cùng, củng cố!

Tiến hành đến bước này Cảnh Ngôn lại càng cẩn thận hơn. Cảnh Ngôn không dám sơ suất chút nào, toàn bộ tinh thần đều tập trung vào bước củng cố ấy.

- Ngưng!

Cảnh Ngôn thầm quát trong lòng, đôi mắt lóe sáng.

Lần đầu luyện đan việc khẩn trương là không thể tránh khỏi. Cho dù Cảnh Ngôn không quan tâm giá trị tài liệu một hay hai lô đan dược Thanh Minh Đan nhưng cũng không tránh khỏi hơi thấy khẩn trương.

- Thành công sao?

Cảnh Ngôn thu nguyên khí, dùng ngũ giác cẩn thận thám thính động tĩnh trong đan lô.

Cảnh Ngôn không có nghe được tiếng đan dược tán loạn.

Trên mặt Cảnh Ngôn xuất hiện một tia vui sướng. Cảnh Ngôn thở ra một hơi, vươn tay mở đan lô ra.

Nhất thời, sáu khối đan dược màu xanh lá tròn trịa đập vào mắt Cảnh Ngôn.

- Hửm?

- Không tốt!



Ngay tại lúc Cảnh Ngôn muốn lấy đan dược ra, trên đan dược đột nhiên xuất hiện truyền ra một sóng năng lượng, sắc mặt Cảnh Ngôn lập tức biến đổi.

Đây là dấu hiệu đan dược nát!

Nhưng đến lúc này Cảnh Ngôn cũng không có cách nào ngăn cản đan dược hư hao, Cảnh Ngôn chỉ có thể mắt mở trừng trừng nhìn đan dược thay đổi.

- Bụp bụp bụp…

Đan dược màu xanh lá kia quả nhiên vỡ ra, dược hiệu tán loạn.

Một lò sáu viên đan dược đều vỡ nát, không có viên nào may mắn tồn tại.

Lần luyện đan đầu tiên, Cảnh Ngôn thất bại hoàn toàn.

- Rốt cục sai lầm chỗ nào?

Cảnh Ngôn bắt đầu ngẫm lại mỗi bước thực hiện của mình, suy nghĩ cẩn thận cùng với tin tức Càn Khôn Đan Đạo cung cấp, tra xét kĩ càng.

Sau nửa canh giờ, Cảnh Ngôn lại bắt đầu luyện lại.

Lò đan dược thứ hai này sau khi Cảnh Ngôn mở nắp cũng vẫn thấy có sáu viên đan dược. Những viên đan dược kia sau một lát cũng lại vỡ ra.

Bất quá lúc này sắc mặt Cảnh Ngôn lại tốt hơn trước nhiều. Sáu viên đan dược cuối cùng cũng có một viên đan dược không hư hao.

Một viên Thanh Minh Đan này xem như luyện chế thành công.

Đối với đan sư bình thường mà nói, một lò đan dược chỉ cần có một viên thành công vậy cũng xem như lần luyện chế ấy thành công rồi. Nhưng với Cảnh Ngôn, sáu viên đan dược chỉ được một viên còn lâu mới đạt tới mong muốn của hắn.

Cảnh Ngôn hơi thất vọng về kết quả ấy.

Nhưng nếu để những võ giả khác biết suy nghĩ này của Cảnh Ngôn vậy họ nhất định sẽ hung hăng mắng Cảnh Ngôn xối xả.

Luyện chế đan dược lần thứ hai mà có thể thu được một viên, đây rốt cục là chuyện nghịch thiên cỡ nào?

Đan sư bình thường thì đây là điều không dám tưởng tượng.

Đan sư nào không phải nếm thử hàng chục, hàng trăm lần mới có thể thành công? Cảnh Ngôn chỉ mất hai lần đã luyện được một viên đan dược quả thực khiến bao nhiêu đan sư hâm mộ muốn chết?

Luyện chế thành công một viên đan dược đó cũng là đan sư chân chính!

Thanh Minh Đan là đan dược nhất giai, vậy Cảnh Ngôn bây giờ chính là đan sư nhất giai.

Khiến Cảnh Ngôn hơi thấy vui mừng chính là viên Thanh Minh Đan thành công ấy độ tinh thuần đạt tới tam đẳng, so đan dược tứ đẳng tốt hơn nhiều.

Đối với đan sư mà nói, nếu có thể luyện chế được đan dược nhị đẳng vậy là điều rất lợi hại.

Không phải lần nào luyện chế cũng có thể luyện ra đan dược nhị đẳng. Trong cuộc đời luyện đan chỉ cần có một lần luyện chế thành công đan dược nhị đẳng đã đủ để xưng là tiểu đan vương rồi!

Sư phụ Thương Ngọc, Cao Triệu Hải do từng luyện chế thành công đan dược nhị đẳng nên mới được đông đảo võ giả xưng là tiểu đan vương.

Nếu một đan sư có thể luyện chế ra đan dược nhất đẳng vậy hắn chính là đan vương chân chính.

Đúng vậy, chuyện này không quan tâm cấp bậc đan dược, cho dù là đan dược nhất giai như Quy Nguyên Đan thì chỉ cần luyện được phẩm chất nhất đẳng, đan sư ấy liền có thể xưng là đan vương.

Bởi vậy có thể thấy, muốn luyện chế ra đan dược nhất đẳng, nhị đẳng sẽ khó cỡ nào.

Sau khi nghỉ ngơi một chút, Cảnh Ngôn bắt đầu luyện chế lô Thanh Minh Đan thứ ba.

Có hai lần kinh nghiệm trước, nhất là lần thứ hai luyện chế thành công một viên Thanh Minh Đan nên lần này Cảnh Ngôn tự tin rất nhiều.

Lô Thanh Minh Đan thứ ba này cũng ngưng hình sáu viên, cuối cùng củng cố thành công được ba viên. Ba viên đan dược kia đều là đan dược tam đẳng.

Lô thứ bốn, ngưng hình sáu viên, củng cố được bốn viên.

Lô thứ năm, ngưng hình sáu viên, củng cố được bốn viên.



Sau khi lô Thanh Minh Đan thứ tám được luyện chế xong thì ngưng hình được bảy viên, củng cố được năm viên.

Lần này ánh mắt Cảnh Ngôn liền lóe sáng. Bởi vì trong năm viên đan dược củng cố thành công ấy lại có một viên đan dược độ tinh thuần đạt tới nhị đẳng!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau