Chương 209: Thăng cấp tiên thiên trung kỳ
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Tam Anh Mỗ Mỗ sống lâu như vậy dạng thiên tài nào chưa thấy?
Tam Anh Mỗ Mỗ tận mắt nhìn thấy rất nhiều thiên tài nhanh chóng quật khởi, tỏa sáng trên đại lục, được người người khen ngợi nhưng lại rất nhanh ngã xuống.
Trong thời gian dằng dằng, thiên tài xuất hiện lớp này đến lớp khác nhưng có thể được người đời nhớ lại có mấy ai?
Cho nên Tam Anh Mỗ Mỗ thật sự không quan tâm lời uy hiếp của Cảnh Ngôn. Ngược lại lời Cảnh Ngôn nói khiến sát ý của Tam Anh Mỗ Mỗ đối với Cảnh Ngôn càng nặng thêm.
Cảnh Ngôn xoay người, chắp tay cảm tạ Hoắc Xuân Dương:
- Thành chủ đại nhân, đa tạ!
Đây xem như là lần thứ hai Hoắc Xuân Dương cứu Cảnh Ngôn. Ngày ấy, trong phủ thành chủ, nếu không phải thành chủ Hoắc Xuân Dương quay về kịp thì Cảnh Ngôn có thể đã chết.
Tính luôn lần này, đây là lần thứ hai Hoắc Xuân Dương cứu Cảnh Ngôn.
Tuy Cảnh Ngôn biết, Hoắc Xuân Dương vì Bạch Tuyết thành chủ mới hơi chiếu cố mình nhưng ân tình chính là ân tình, Cảnh Ngôn nhớ kĩ trong lòng.
Có thù báo thù, có ân báo ân!
Hoắc Xuân Dương phất tay áo, cười không hề để ý!
Cảnh Ngôn nói với Cảnh Thần Tinh:
- Thần Tinh thúc thúc, việc xây dựng đan lâu phiền thúc phụ trách!
Cảnh Thần Tinh trả lời:
- Được!
Cảnh Ngôn cuối cùng nhìn về phía Cảnh Thiên Anh mới bị Tam Anh Mỗ Mỗ đánh bay ra ngoài ban nãy, hỏi:
- Tứ trưởng lão, thương thế của ngươi thế nào?
Thương thế Cảnh Thiên Anh không quá nặng, dùng dược tề chữa thương, tĩnh dưỡng mấy ngày có thể khỏi hẳn.
Cảnh Thiên Anh liếc Tam Anh Mỗ Mỗ, nói với Cảnh Ngôn:
- Ta không sao.
Sau khi dặn dò một phen, Cảnh Ngôn chuẩn bị trở về đình viện Cảnh gia.
- Chết đi!
Ngay tại lúc Cảnh Ngôn đi ngang qua bên cạnh Long Thần Vũ, Cảnh Ngôn đột nhiên bạo đi, chưởng ấn xuất hiện trong không gian.
Trước đó không có bất luận dấu hiệu nào, Cảnh Ngôn đột nhiên hạ sát thủ với Long Thần Vũ.
Long Thần Vũ thật sự không thể ngờ tới Cảnh Ngôn còn sẽ ra tay với mình. Tam Anh Mỗ Mỗ còn đứng cách đó không xa Cảnh Ngôn cư nhiên dám ra tay!
Bất ngờ không kịp đề phòng, ngay cả nguyên khí trong cơ thể Long Thần Vũ đều chưa kịp vận chuyển. Đừng nói thực lực Long Thần Vũ không bằng Cảnh Ngôn, cho dù Long Thần Vũ có thực lực chống lại, bị công kích đột ngột như thế gã đều có thể bị thương nặng.
- A!
Long Thần Vũ kêu thảm một tiếng, trái tim của gã bị Cảnh Ngôn đánh nát! Máu từ thất khiếu chảy ra, lập tức liền hoàn toàn không còn tiếng động.
Chuyện xảy ra đột nhiên, ngay cả Tam Anh Mỗ Mỗ cảnh giới Đạo Linh cảnh đều không kịp phản ứng!
Tam Anh Mỗ Mỗ sao có thể nghĩ đến, mình cũng đã buông tha Cảnh Ngôn nhưng Cảnh Ngôn lại đột nhiên ra tay giết Long Thần Vũ? Tam Anh Mỗ Mỗ hoàn toàn không hề chuẩn bị chút nào.
Khi Tam Anh Mỗ Mỗ kịp phản ứng lại, Long Thần Vũ đã bị Cảnh Ngôn giết chết!
- Súc sinh, ngươi dám giết Vũ nhi của ta?
Mái tóc dài xám của Tam Anh Mỗ Mỗ lập tức bay lên. Nguyên khí toàn thân bà ta cũng như một quả bóng cao su được thổi, ánh mắt bắn ra quang mang khiến người ta sợ hãi.
Hoắc Xuân Dương đúng lúc lên tiếng khiến Tam Anh Mỗ Mỗ dừng lại động tác muốn công kích Cảnh Ngôn:
- Tam Anh Mỗ Mỗ, không cần quá xúc động, chẳng lẽ ngươi muốn mang tai ương ngập đầu đến cho Văn gia sao?
Hoắc Xuân Dương nhíu mày khẽ liếc Cảnh Ngôn một cái.
Hoắc Xuân Dương cũng không ngờ Cảnh Ngôn sẽ đột nhiên ra tay giết Long Thần Vũ. Hoắc Xuân Dương còn tưởng Cảnh Ngôn tính toán rời đi, ai ngờ lúc Cảnh Ngôn đi qua bên cạnh Long Thần Vũ lại đột nhiên ra tay giết đối phương.
- A! A! A!
Tam Anh Mỗ Mỗ hung hăng đánh một chưởng về phía không trung. Chưởng ấn màu đen khủng bố mang theo uy thế kinh người dường như đem cả trời đất đều đánh nát.
Vẻ mặt Tam Anh Mỗ Mỗ tựa như phát điên, ánh mắt nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm, trong đôi mắt đục là một màu đỏ đậm.
Cảnh Ngôn cười nhìn Tam Anh Mỗ Mỗ nói:
- Trước không phải ngươi nói kẻ mạnh giết kẻ yếu không cần lí do sao? Giữa ta và Long Thần Vũ, ta là kẻ mạnh cho nên ta giết hắn!
Ban đầu Cảnh Ngôn quả thật không tính toán giết Long Thần Vũ. Cảnh Ngôn biết Long Thần Vũ có quan hệ với Văn gia, Cảnh Ngôn cũng không muốn khiến mâu thuẫn trở nên gay gắt quá mức.
Kẻ thù bây giờ của Cảnh Ngôn đã quá nhiều!
Nhưng Tam Anh Mỗ Mỗ này vừa xuất hiện đã muốn giết Cảnh Ngôn, điều này khiến Cảnh Ngôn cực kì phẫn nộ.
Hơn nữa, bản thân Long Thần Vũ chết cũng không đủ! Giết Long Thần Vũ coi như loại bỏ một thứ tai hại cho Đông Lâm thành.
Dù sao Tam Anh Mỗ Mỗ nhất định không dám ra tay với Cảnh Ngôn ngay trước mắt nhiều người như vậy. Cho dù Tam Anh Mỗ Mỗ thật sự liều lĩnh ra tay thì thành chủ Hoắc Xuân Dương cũng nhất định cản lại.
Đơn giản, Cảnh Ngôn liền lợi dụng cơ hội này giết chết Long Thần Vũ, cũng đỡ khiến sau này phiền lòng.
Sau khi nói xong câu đó, Cảnh Ngôn nhẹ nhàng đi mất.
Tam Anh Mỗ Mỗ không có ngăn trở.
Tam Anh Mỗ Mỗ không ngăn Cảnh Ngôn đi không phải vì Tam Anh Mỗ Mỗ thật sự không có cách giết chết Cảnh Ngôn mà do nếu cứ thấy Cảnh Ngôn lắc lư trước mắt như vậy chỉ sẽ khiến Tam Anh Mỗ Mỗ càng tức giận hơn.
Võ giả đứng xem chung quanh đều hoảng sợ vô cùng.
Bọn họ đương nhiên cũng không ngờ được trước lúc đi Cảnh Ngôn lại ra tay giết Long Thần Vũ ngay mặt Tam Anh Mỗ Mỗ.
Lá gan Cảnh Ngôn cũng thật sự quá lớn!
Cho dù có thành chủ chống lưng nhưng đắc tội một cường giả Đạo Linh cảnh, hơn nữa còn đắc tội muốn chết như thế người bình thường cũng thật không có gan đó.
Lực uy hiếp của cường giả Đạo Linh cảnh đối với võ giả Tiên Thiên bình thường là khó có thể tưởng tượng!
Ngay cả võ giả Tiên Thiên đỉnh cao nếu không có bối cảnh mạnh mẽ cũng tuyệt đối không dám chống đối cường giả Đạo Linh cảnh.
Cảnh Ngôn rời khỏi khu phố nam, trực tiếp đi Đông Lâm Đệ Nhất Lâu. Cảnh Ngôn ở trong Kỳ Trân Hiên dùng toàn bộ linh thạch bình thường trên người đi mua linh thạch cực phẩm.
Võ giả bình thường, giữa linh thạch cực phẩm và Quy Nguyên Đan bọn họ nhất định sẽ chọn Quy Nguyên Đan.
Nhưng Cảnh Ngôn lại không giống!
Cảnh Ngôn có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, có thể hấp thu năng lượng ẩn chứa trong linh thạch cực phẩm không hề chướng ngại gì. Mà năng lượng ẩn chứa trong linh thạch cực phẩm hiển nhiên so với loại đan dược cấp thấp như Quy Nguyên Đan mạnh hơn nhiều lắm.
Cho nên đối với Cảnh Ngôn, Quy Nguyên Đan không thể thiếu, linh thạch cực phẩm cũng rất quan trọng.
Sau đó Cảnh Ngôn liền quay về đình viện Cảnh gia, bế quan lần thứ hai.
Lần bế quan này Cảnh Ngôn muốn từ cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ tấn cấp đến Tiên Thiên trung kỳ.
Bên trong gian phòng, Cảnh Ngôn ngồi xếp bằng trên giường. Hắn lấy Quy Nguyên Đan ra, lấy linh thạch cực phẩm ra, lấy Thanh Minh Đan ra, cũng lấy hồn tinh cao cấp ra.
Cảnh Ngôn đầu tiên để tay lên hồn tinh cao cấp.
- Bắt đầu đi!
Nội tâm Cảnh Ngôn hơi hơi động, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cũng theo đó nhanh chóng vận chuyển. Năng lượng thuần dương ẩn chứa trong hồn tinh cũng bị Cảnh Ngôn nhanh chóng hút vào trong cơ thể.
Cảnh Ngôn lập tức cảm giác được vụ tuyền trong bụng nhẹ nhàng chấn động. Năng lượng mênh mông cuồn cuộn điên cuồng chảy vào trong cơ thể, tiến vào vụ tuyền sau đó chảy tới mỗi kinh mạch võ đạo trong cả người.
Theo việc năng lượng hấp thu càng ngày càng nhiều, vụ tuyền cũng bắt đầu mở rộng.
Thời gian chưa đến một chén trà nhỏ, Cảnh Ngôn cũng cảm giác nguyên khí tràn đầy đang bành trướng trong cơ thể. Cảnh Ngôn biết, vụ tuyền muốn bắt đầu tiến hành lột xác.
Một khi vụ tuyền lột xác thành công, Cảnh Ngôn sẽ bước vào cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, thực lực ước chừng sẽ tăng thêm hơn mấy lần.
Võ giả bình thường, nếu hấp thu nhiều lực lượng thuần dương trong hồn tinh cao cấp trong thời gian ngắn như vậy nhất định phải dừng lại, trải qua thời gian dài tiêu hóa mới có thể tiếp tục hấp thu.
Ngay cả Cảnh Ngôn cũng cảm giác được một cảm giác như đang cháy trong cơ thể. Kinh mạch võ đạo đều nóng rát giống như muốn bốc cháy.
Lúc này Cảnh Ngôn nhanh chóng lấy ra một viên Thanh Minh Đan tam đẳng nuốt xuống.
Thanh Minh Đan vào miệng liền tan, một lực lượng âm nhu lập tức dũng mãnh vào bụng Cảnh Ngôn, chảy vào trong vụ tuyền.
Hiệu quả Thanh Minh Đan thật rõ ràng, dường như ngay lập tức Cảnh Ngôn cảm giác được cảm giác nóng rực kia tiêu tán rất nhiều, thay vào đó là một cảm giác mát mẻ thật thoải mái.
Hiệu quả của Thanh Minh Đan so với việc nuốt Cửu Âm Quả tốt hơn rất nhiều!
Cảnh Ngôn cũng không trì hoãn nữa, hắn tiếp tục hấp thu năng lượng hồn tinh. Khi cảm giác cháy nóng kia lại xuất hiện, Cảnh Ngôn liền dùng Thanh Minh Đan, cứ thế lặp đi lặp lại.
Thời gian một ngày đi qua, từ khi Cảnh Ngôn bắt đầu bế quan, chớp mắt liền qua một tuần.
- Oanh!
Ngày hôm nay, vụ tuyền trong bụng Cảnh Ngôn bắt đầu ầm ầm chấn động kịch liệt.
Một tuần trước đó, vụ tuyền mặc dù luôn chấn động liên tục nhưng cũng rất nhỏ. Nhưng lúc này nó chấn động lại rất mạnh, cả cơ thể Cảnh Ngôn đều chấn động một cái.
- Phụt!
Tùy theo đó chính là một cảm giác vô cùng sung sướng như biển rộng tùy cá nhảy, trời cao mặc sức bay.
Vụ tuyền của Cảnh Ngôn cũng hoàn thành lần lột xác đầu tiên.
Cảnh Ngôn có thể rõ ràng cảm giác được trong vụ tuyền của mình, không gian so với trước còn rộng hơn mấy lần. Không gian vụ tuyền mở rộng cũng đại biểu nguyên khí vụ tuyền có thể chứa đựng sẽ càng nhiều hơn.
- Cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ!
Nội tâm Cảnh Ngôn xuất hiện một chút ý mừng:
- Lực lượng hồn tinh quả nhiên vô cùng bá đạo, mãnh liệt. Trong thời gian ngắn ta đã tấn chức đến cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ. Nếu không có hồn tinh, thời gian cần đột phá lần này chỉ sợ muốn nhiều gấp bội, thậm chí càng lâu.
Cảnh Ngôn rất hài lòng hiệu quả của hồn tinh.
Cảnh Ngôn cũng chưa hề nghĩ sai. Nếu không có hồn tinh cao cấp kia, dù Cảnh Ngôn có rất nhiều linh thạch cực phẩm cùng Quy Nguyên Đan thì cũng cần ít nhất nửa năm mới có thể thành công lên tới Tiên Thiên trung kỳ.
Phải biết nguyên khí Cảnh Ngôn hùng hậu vô cùng, không phải võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ bình thường có thể sánh với. Cảnh Ngôn muốn tấn chức đột phá cảnh giới càng khó hơn võ giả bình thường, tài nguyên cần tiêu hao cũng nhiều hơn nhiều lắm.
Sau khi đột phá, trình độ hùng hậu của nguyên khí Cảnh Ngôn tự nhiên cũng không phải võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ bình thường có thể bằng!
Sau khi suy nghĩ, Cảnh Ngôn cũng chưa lập tức mở mắt ra mà tiếp tục ngồi xếp bằng.
Kế tiếp, Cảnh Ngôn muốn củng cố cảnh giới, đồng thời hấp thu rất nhiều nguyên khí để bổ sung vào không gian dự trữ nguyên khí nhiều ra của vụ tuyền sau khi đột phá được mở rộng.
Thời gian sau này Cảnh Ngôn có thể bắt đầu hấp thu cùng tiêu hóa rất nhiều linh thạch cực phẩm cùng Quy Nguyên Đan.
Cảnh Ngôn cũng không liên tục hấp thu linh thạch cực phẩm, cũng không phải liên tục sử dụng Quy Nguyên Đan. Cảnh Ngôn lựa chọn cách sử dụng xen kẽ hai loại tài nguyên này.
Đầu tiên sử dụng một viên Quy Nguyên Đan sau đó lại hấp thu linh thạch cực phẩm, cứ như vậy hiệu suất cao hơn một chút.
Dưới sự vận chuyển của Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, nguyên khí trong cơ thể Cảnh Ngôn lại nhanh chóng tràn đầy. Thực lực Cảnh Ngôn cũng nhanh chóng tăng trưởng.
***
Tam Anh Mỗ Mỗ sống lâu như vậy dạng thiên tài nào chưa thấy?
Tam Anh Mỗ Mỗ tận mắt nhìn thấy rất nhiều thiên tài nhanh chóng quật khởi, tỏa sáng trên đại lục, được người người khen ngợi nhưng lại rất nhanh ngã xuống.
Trong thời gian dằng dằng, thiên tài xuất hiện lớp này đến lớp khác nhưng có thể được người đời nhớ lại có mấy ai?
Cho nên Tam Anh Mỗ Mỗ thật sự không quan tâm lời uy hiếp của Cảnh Ngôn. Ngược lại lời Cảnh Ngôn nói khiến sát ý của Tam Anh Mỗ Mỗ đối với Cảnh Ngôn càng nặng thêm.
Cảnh Ngôn xoay người, chắp tay cảm tạ Hoắc Xuân Dương:
- Thành chủ đại nhân, đa tạ!
Đây xem như là lần thứ hai Hoắc Xuân Dương cứu Cảnh Ngôn. Ngày ấy, trong phủ thành chủ, nếu không phải thành chủ Hoắc Xuân Dương quay về kịp thì Cảnh Ngôn có thể đã chết.
Tính luôn lần này, đây là lần thứ hai Hoắc Xuân Dương cứu Cảnh Ngôn.
Tuy Cảnh Ngôn biết, Hoắc Xuân Dương vì Bạch Tuyết thành chủ mới hơi chiếu cố mình nhưng ân tình chính là ân tình, Cảnh Ngôn nhớ kĩ trong lòng.
Có thù báo thù, có ân báo ân!
Hoắc Xuân Dương phất tay áo, cười không hề để ý!
Cảnh Ngôn nói với Cảnh Thần Tinh:
- Thần Tinh thúc thúc, việc xây dựng đan lâu phiền thúc phụ trách!
Cảnh Thần Tinh trả lời:
- Được!
Cảnh Ngôn cuối cùng nhìn về phía Cảnh Thiên Anh mới bị Tam Anh Mỗ Mỗ đánh bay ra ngoài ban nãy, hỏi:
- Tứ trưởng lão, thương thế của ngươi thế nào?
Thương thế Cảnh Thiên Anh không quá nặng, dùng dược tề chữa thương, tĩnh dưỡng mấy ngày có thể khỏi hẳn.
Cảnh Thiên Anh liếc Tam Anh Mỗ Mỗ, nói với Cảnh Ngôn:
- Ta không sao.
Sau khi dặn dò một phen, Cảnh Ngôn chuẩn bị trở về đình viện Cảnh gia.
- Chết đi!
Ngay tại lúc Cảnh Ngôn đi ngang qua bên cạnh Long Thần Vũ, Cảnh Ngôn đột nhiên bạo đi, chưởng ấn xuất hiện trong không gian.
Trước đó không có bất luận dấu hiệu nào, Cảnh Ngôn đột nhiên hạ sát thủ với Long Thần Vũ.
Long Thần Vũ thật sự không thể ngờ tới Cảnh Ngôn còn sẽ ra tay với mình. Tam Anh Mỗ Mỗ còn đứng cách đó không xa Cảnh Ngôn cư nhiên dám ra tay!
Bất ngờ không kịp đề phòng, ngay cả nguyên khí trong cơ thể Long Thần Vũ đều chưa kịp vận chuyển. Đừng nói thực lực Long Thần Vũ không bằng Cảnh Ngôn, cho dù Long Thần Vũ có thực lực chống lại, bị công kích đột ngột như thế gã đều có thể bị thương nặng.
- A!
Long Thần Vũ kêu thảm một tiếng, trái tim của gã bị Cảnh Ngôn đánh nát! Máu từ thất khiếu chảy ra, lập tức liền hoàn toàn không còn tiếng động.
Chuyện xảy ra đột nhiên, ngay cả Tam Anh Mỗ Mỗ cảnh giới Đạo Linh cảnh đều không kịp phản ứng!
Tam Anh Mỗ Mỗ sao có thể nghĩ đến, mình cũng đã buông tha Cảnh Ngôn nhưng Cảnh Ngôn lại đột nhiên ra tay giết Long Thần Vũ? Tam Anh Mỗ Mỗ hoàn toàn không hề chuẩn bị chút nào.
Khi Tam Anh Mỗ Mỗ kịp phản ứng lại, Long Thần Vũ đã bị Cảnh Ngôn giết chết!
- Súc sinh, ngươi dám giết Vũ nhi của ta?
Mái tóc dài xám của Tam Anh Mỗ Mỗ lập tức bay lên. Nguyên khí toàn thân bà ta cũng như một quả bóng cao su được thổi, ánh mắt bắn ra quang mang khiến người ta sợ hãi.
Hoắc Xuân Dương đúng lúc lên tiếng khiến Tam Anh Mỗ Mỗ dừng lại động tác muốn công kích Cảnh Ngôn:
- Tam Anh Mỗ Mỗ, không cần quá xúc động, chẳng lẽ ngươi muốn mang tai ương ngập đầu đến cho Văn gia sao?
Hoắc Xuân Dương nhíu mày khẽ liếc Cảnh Ngôn một cái.
Hoắc Xuân Dương cũng không ngờ Cảnh Ngôn sẽ đột nhiên ra tay giết Long Thần Vũ. Hoắc Xuân Dương còn tưởng Cảnh Ngôn tính toán rời đi, ai ngờ lúc Cảnh Ngôn đi qua bên cạnh Long Thần Vũ lại đột nhiên ra tay giết đối phương.
- A! A! A!
Tam Anh Mỗ Mỗ hung hăng đánh một chưởng về phía không trung. Chưởng ấn màu đen khủng bố mang theo uy thế kinh người dường như đem cả trời đất đều đánh nát.
Vẻ mặt Tam Anh Mỗ Mỗ tựa như phát điên, ánh mắt nhìn Cảnh Ngôn chằm chằm, trong đôi mắt đục là một màu đỏ đậm.
Cảnh Ngôn cười nhìn Tam Anh Mỗ Mỗ nói:
- Trước không phải ngươi nói kẻ mạnh giết kẻ yếu không cần lí do sao? Giữa ta và Long Thần Vũ, ta là kẻ mạnh cho nên ta giết hắn!
Ban đầu Cảnh Ngôn quả thật không tính toán giết Long Thần Vũ. Cảnh Ngôn biết Long Thần Vũ có quan hệ với Văn gia, Cảnh Ngôn cũng không muốn khiến mâu thuẫn trở nên gay gắt quá mức.
Kẻ thù bây giờ của Cảnh Ngôn đã quá nhiều!
Nhưng Tam Anh Mỗ Mỗ này vừa xuất hiện đã muốn giết Cảnh Ngôn, điều này khiến Cảnh Ngôn cực kì phẫn nộ.
Hơn nữa, bản thân Long Thần Vũ chết cũng không đủ! Giết Long Thần Vũ coi như loại bỏ một thứ tai hại cho Đông Lâm thành.
Dù sao Tam Anh Mỗ Mỗ nhất định không dám ra tay với Cảnh Ngôn ngay trước mắt nhiều người như vậy. Cho dù Tam Anh Mỗ Mỗ thật sự liều lĩnh ra tay thì thành chủ Hoắc Xuân Dương cũng nhất định cản lại.
Đơn giản, Cảnh Ngôn liền lợi dụng cơ hội này giết chết Long Thần Vũ, cũng đỡ khiến sau này phiền lòng.
Sau khi nói xong câu đó, Cảnh Ngôn nhẹ nhàng đi mất.
Tam Anh Mỗ Mỗ không có ngăn trở.
Tam Anh Mỗ Mỗ không ngăn Cảnh Ngôn đi không phải vì Tam Anh Mỗ Mỗ thật sự không có cách giết chết Cảnh Ngôn mà do nếu cứ thấy Cảnh Ngôn lắc lư trước mắt như vậy chỉ sẽ khiến Tam Anh Mỗ Mỗ càng tức giận hơn.
Võ giả đứng xem chung quanh đều hoảng sợ vô cùng.
Bọn họ đương nhiên cũng không ngờ được trước lúc đi Cảnh Ngôn lại ra tay giết Long Thần Vũ ngay mặt Tam Anh Mỗ Mỗ.
Lá gan Cảnh Ngôn cũng thật sự quá lớn!
Cho dù có thành chủ chống lưng nhưng đắc tội một cường giả Đạo Linh cảnh, hơn nữa còn đắc tội muốn chết như thế người bình thường cũng thật không có gan đó.
Lực uy hiếp của cường giả Đạo Linh cảnh đối với võ giả Tiên Thiên bình thường là khó có thể tưởng tượng!
Ngay cả võ giả Tiên Thiên đỉnh cao nếu không có bối cảnh mạnh mẽ cũng tuyệt đối không dám chống đối cường giả Đạo Linh cảnh.
Cảnh Ngôn rời khỏi khu phố nam, trực tiếp đi Đông Lâm Đệ Nhất Lâu. Cảnh Ngôn ở trong Kỳ Trân Hiên dùng toàn bộ linh thạch bình thường trên người đi mua linh thạch cực phẩm.
Võ giả bình thường, giữa linh thạch cực phẩm và Quy Nguyên Đan bọn họ nhất định sẽ chọn Quy Nguyên Đan.
Nhưng Cảnh Ngôn lại không giống!
Cảnh Ngôn có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, có thể hấp thu năng lượng ẩn chứa trong linh thạch cực phẩm không hề chướng ngại gì. Mà năng lượng ẩn chứa trong linh thạch cực phẩm hiển nhiên so với loại đan dược cấp thấp như Quy Nguyên Đan mạnh hơn nhiều lắm.
Cho nên đối với Cảnh Ngôn, Quy Nguyên Đan không thể thiếu, linh thạch cực phẩm cũng rất quan trọng.
Sau đó Cảnh Ngôn liền quay về đình viện Cảnh gia, bế quan lần thứ hai.
Lần bế quan này Cảnh Ngôn muốn từ cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ tấn cấp đến Tiên Thiên trung kỳ.
Bên trong gian phòng, Cảnh Ngôn ngồi xếp bằng trên giường. Hắn lấy Quy Nguyên Đan ra, lấy linh thạch cực phẩm ra, lấy Thanh Minh Đan ra, cũng lấy hồn tinh cao cấp ra.
Cảnh Ngôn đầu tiên để tay lên hồn tinh cao cấp.
- Bắt đầu đi!
Nội tâm Cảnh Ngôn hơi hơi động, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cũng theo đó nhanh chóng vận chuyển. Năng lượng thuần dương ẩn chứa trong hồn tinh cũng bị Cảnh Ngôn nhanh chóng hút vào trong cơ thể.
Cảnh Ngôn lập tức cảm giác được vụ tuyền trong bụng nhẹ nhàng chấn động. Năng lượng mênh mông cuồn cuộn điên cuồng chảy vào trong cơ thể, tiến vào vụ tuyền sau đó chảy tới mỗi kinh mạch võ đạo trong cả người.
Theo việc năng lượng hấp thu càng ngày càng nhiều, vụ tuyền cũng bắt đầu mở rộng.
Thời gian chưa đến một chén trà nhỏ, Cảnh Ngôn cũng cảm giác nguyên khí tràn đầy đang bành trướng trong cơ thể. Cảnh Ngôn biết, vụ tuyền muốn bắt đầu tiến hành lột xác.
Một khi vụ tuyền lột xác thành công, Cảnh Ngôn sẽ bước vào cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, thực lực ước chừng sẽ tăng thêm hơn mấy lần.
Võ giả bình thường, nếu hấp thu nhiều lực lượng thuần dương trong hồn tinh cao cấp trong thời gian ngắn như vậy nhất định phải dừng lại, trải qua thời gian dài tiêu hóa mới có thể tiếp tục hấp thu.
Ngay cả Cảnh Ngôn cũng cảm giác được một cảm giác như đang cháy trong cơ thể. Kinh mạch võ đạo đều nóng rát giống như muốn bốc cháy.
Lúc này Cảnh Ngôn nhanh chóng lấy ra một viên Thanh Minh Đan tam đẳng nuốt xuống.
Thanh Minh Đan vào miệng liền tan, một lực lượng âm nhu lập tức dũng mãnh vào bụng Cảnh Ngôn, chảy vào trong vụ tuyền.
Hiệu quả Thanh Minh Đan thật rõ ràng, dường như ngay lập tức Cảnh Ngôn cảm giác được cảm giác nóng rực kia tiêu tán rất nhiều, thay vào đó là một cảm giác mát mẻ thật thoải mái.
Hiệu quả của Thanh Minh Đan so với việc nuốt Cửu Âm Quả tốt hơn rất nhiều!
Cảnh Ngôn cũng không trì hoãn nữa, hắn tiếp tục hấp thu năng lượng hồn tinh. Khi cảm giác cháy nóng kia lại xuất hiện, Cảnh Ngôn liền dùng Thanh Minh Đan, cứ thế lặp đi lặp lại.
Thời gian một ngày đi qua, từ khi Cảnh Ngôn bắt đầu bế quan, chớp mắt liền qua một tuần.
- Oanh!
Ngày hôm nay, vụ tuyền trong bụng Cảnh Ngôn bắt đầu ầm ầm chấn động kịch liệt.
Một tuần trước đó, vụ tuyền mặc dù luôn chấn động liên tục nhưng cũng rất nhỏ. Nhưng lúc này nó chấn động lại rất mạnh, cả cơ thể Cảnh Ngôn đều chấn động một cái.
- Phụt!
Tùy theo đó chính là một cảm giác vô cùng sung sướng như biển rộng tùy cá nhảy, trời cao mặc sức bay.
Vụ tuyền của Cảnh Ngôn cũng hoàn thành lần lột xác đầu tiên.
Cảnh Ngôn có thể rõ ràng cảm giác được trong vụ tuyền của mình, không gian so với trước còn rộng hơn mấy lần. Không gian vụ tuyền mở rộng cũng đại biểu nguyên khí vụ tuyền có thể chứa đựng sẽ càng nhiều hơn.
- Cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ!
Nội tâm Cảnh Ngôn xuất hiện một chút ý mừng:
- Lực lượng hồn tinh quả nhiên vô cùng bá đạo, mãnh liệt. Trong thời gian ngắn ta đã tấn chức đến cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ. Nếu không có hồn tinh, thời gian cần đột phá lần này chỉ sợ muốn nhiều gấp bội, thậm chí càng lâu.
Cảnh Ngôn rất hài lòng hiệu quả của hồn tinh.
Cảnh Ngôn cũng chưa hề nghĩ sai. Nếu không có hồn tinh cao cấp kia, dù Cảnh Ngôn có rất nhiều linh thạch cực phẩm cùng Quy Nguyên Đan thì cũng cần ít nhất nửa năm mới có thể thành công lên tới Tiên Thiên trung kỳ.
Phải biết nguyên khí Cảnh Ngôn hùng hậu vô cùng, không phải võ giả cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ bình thường có thể sánh với. Cảnh Ngôn muốn tấn chức đột phá cảnh giới càng khó hơn võ giả bình thường, tài nguyên cần tiêu hao cũng nhiều hơn nhiều lắm.
Sau khi đột phá, trình độ hùng hậu của nguyên khí Cảnh Ngôn tự nhiên cũng không phải võ giả cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ bình thường có thể bằng!
Sau khi suy nghĩ, Cảnh Ngôn cũng chưa lập tức mở mắt ra mà tiếp tục ngồi xếp bằng.
Kế tiếp, Cảnh Ngôn muốn củng cố cảnh giới, đồng thời hấp thu rất nhiều nguyên khí để bổ sung vào không gian dự trữ nguyên khí nhiều ra của vụ tuyền sau khi đột phá được mở rộng.
Thời gian sau này Cảnh Ngôn có thể bắt đầu hấp thu cùng tiêu hóa rất nhiều linh thạch cực phẩm cùng Quy Nguyên Đan.
Cảnh Ngôn cũng không liên tục hấp thu linh thạch cực phẩm, cũng không phải liên tục sử dụng Quy Nguyên Đan. Cảnh Ngôn lựa chọn cách sử dụng xen kẽ hai loại tài nguyên này.
Đầu tiên sử dụng một viên Quy Nguyên Đan sau đó lại hấp thu linh thạch cực phẩm, cứ như vậy hiệu suất cao hơn một chút.
Dưới sự vận chuyển của Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, nguyên khí trong cơ thể Cảnh Ngôn lại nhanh chóng tràn đầy. Thực lực Cảnh Ngôn cũng nhanh chóng tăng trưởng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất