Càn Khôn Kiếm Thần

Chương 266: Mời cảnh ngôn đến nói chuyện

Trước Sau
Dịch: Phong Nguyệt Lâu

***

Không lâu trước Thương Long từng dẫn đệ tử đi Đông Lâm thành, phụ trách công tác tuyển chọn ba học viện lớn khảo hạch.

Vì Cảnh Ngôn giết Tác Văn đệ tử của Thương Long khiến lão tức giận, muốn giết Cảnh Ngôn trút giận. May mắn thành chủ Hoắc Xuân Dương Đông Lâm thành về kịp lúc Cảnh Ngôn mới sống nổi. Nếu Hoắc Xuân Dương không trở về, lúc đó Cảnh Ngôn rất có thể đã bị Thương Long giết.

Có thể nói thù hận giữa Cảnh Ngôn và Thương Long rất sâu.

Khi Cảnh Ngôn nhìn Thương Long chằm chằm thì lão cũng thấy hắn. Trên quảng trường có nhiều võ giả nhưng trên đài từ trên cao nhìn xuống, hầu như thấy rõ khuôn mặt từng võ giả. Thương Long hận Cảnh Ngôn thấu xương, lão luôn tìm hắn trong đám đông. Cảnh Ngôn, Cảnh Lạc Vũ vừa đến Thương Long phát hiện đầu tiên.

Thương Long nhếch mép lạnh lùng, nhìn Cảnh Ngôn một lúc sau quay sang nói với lão nhân đứng bên cạnh:

- Chưởng viện đại nhân, tiểu tử mặc áo xanh khuôn mặt thanh tú là Cảnh Ngôn!

Thương Long kêu chưởng viện đại nhân là chưởng viện ngoại viện Thần Phong học viện. Trong học viện, chưởng viện ngoại viện có quyền lực lớn nhất ngoại viện.

Chưởng viện ngoại viện tên Thương Khúc.

Thương Khúc nhìn theo hướng ngón tay Thương Long thấy Cảnh Ngôn:

- A? Người này là Cảnh Ngôn đó?

Thương Long cắn răng trầm giọng nói:

- Đúng rồi, hắn là Cảnh Ngôn Đông Lâm thành! Chưởng viện đại nhân, tiểu tử này trẻ tuổi khinh cuồng, cực kỳ vênh váo. Lúc trước ta đi Đông Lâm thành phụ trách tuyển chọn, tiểu tử này không thèm để ta vào mắt!

Thương Long tiếp tục bảo:

- Chưởng viện đại nhân, tiểu tử này không biết trời cao đất rộng, không biết tôn ti, cho dù thiên phú cao đến đâu Thần Phong học viện ta cũng không thể cho hắn vào!

Thương Long nhắc chuyện này với Thương Khúc có hai mục đích chính. Một là ngăn Cảnh Ngôn vào Thần Phong học viện, hai là nói xấu hắn, khiến Thương Khúc có ấn tượng cực kém.

Đây không phải lần đầu tiên Thương Long nhắc Cảnh Ngôn trước mặt Thương Khúc, mấy hôm trước lão cố ý vô tình nhắc tên Cảnh Ngôn.

Thương Long là loại người bụng dạ bé xíu như lỗ kim, lão ghi hận Cảnh Ngôn, luôn tìm cách trả thù, hễ có cơ hội chắc chắn lão sẽ không bỏ qua.

Một võ giả nữ giới mặc váy vàng đứng sau lưng Thương Khúc mở miệng nói:

- Chưởng viện đại nhân, ta có nghe một chút tình huống của Cảnh Ngôn. Trong ba học viện lớn khảo hạch nhập viện mùa trước người này từng thi đậu, vào Thần Phong học viện chúng ta. Sau này vì chút nguyên nhân bị Thương Long chấp sự chủ trì đuổi đi.

Nàng này là chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện, tên Cao Thượng.

Cao Thượng chẳng những nghe nói về Cảnh Ngôn, thậm chí khá quen thuộc hắn. Lúc Thương Long đòi đuổi Cảnh Ngôn đi, Cao Thượng là người duy nhất phản đối, nhưng cuối cùng nàng thất bại, hắn vẫn bị đuổi ra.

Cao Thượng gai mắt cách làm của Thương Long, nghe lão nói xấu Cảnh Ngôn trước mặt viện trưởng ngoại viện Thương Khúc thì không kiềm được lên tiếng.

Thương Long hừ lạnh lườm Cao Thượng, chất vấn nói:

- Hừ! Cao Thượng chấp sự nói chuyện phải rõ ràng, tại sao ta đuổi Cảnh Ngôn? Sau khi Cảnh Ngôn vào Thần Phong học viện không ngừng thụt lùi thực lực, mới mấy tháng đã rớt xuống cảnh giới Tiên Thiên, ta đuổi hắn ra học viện có gì sai? Để hắn ở lại Thần Phong học viện là vũ nhục Thần Phong học viện chúng ta!

Cao Thượng nhìn Thương Long:

- Thương Long chấp sự hơi độc đoán, dù thực lực của Cảnh Ngôn lúc trước bị lùi bước cũng nên cho hắn cơ hội, thời gian. Mới mấy tháng Thương Long chấp sự đã đuổi hắn ra học viện là lỗ mãng.

Thương Khúc hơi nheo mắt hỏi:

- Cảnh Ngôn bao nhiêu tuổi?

Cao Thượng trả lời:

- Lần trước hắn vào Thần Phong học viện mới mười sáu tuổi, bây giờ là mười tám gần mười chín.

Thương Khúc mở to mắt một chút, kinh ngạc nói:



- A? Tức là hắn mười sáu tuổi đã là cảnh giới Tiên Thiên?

Võ giả Tiên Thiên mười sáu tuổi khá hiếm gặp, đặt trong Lam Khúc quận thành cũng tính là thiên tư hàng đầu.

Thương Khúc gật gù:

- Xem ra là hạt giống tốt, đáng giá bồi dưỡng.

Thương Khúc nhìn Thương Long:

- Thương Long chấp sự giải quyết chuyện này hơi nóng vội.

Thương Long trong bụng không cho là đúng, ngoài mặt không dám cãi lại chưởng viện ngoại viện, phụ họa nói:

- Đúng đúng.

Thương Khúc tạm dừng, lại hỏi:

- Vậy bây giờ Cảnh Ngôn thế nào? Tu vi cảnh giới gì hả Thương Long chấp sự?

Thương Long cau mày trầm ngâm nói:

- Cái đó... ta không chắc tu vi của Cảnh Ngôn bây giờ thế nào.

Thương Khúc nhíu mày hỏi:

- Ngươi mới đi Đông Lâm thành phụ trách công tác tuyển chọn mà sao không rõ tu vi của Cảnh Ngôn?

Người ba học viện lớn đi các thành phố lo việc tuyển chọn, tuy công tác này chủ yếu là phủ thành chủ từng thành phố làm, nhưng người ba học viện lớn có quyền lực giám sát.

Thương Long phụ trách giám sát tuyển chọn ở Đông Lâm thành mà sao không biết tu vi của Cảnh Ngôn.

Thương Long kêu oan:

- Chưởng viện đại nhân, chuyện này không thể trách ta, ta không thấy Cảnh Ngôn tham gia tuyển chọn. Thành chủ Hoắc Xuân Dương Đông Lâm thành trực tiếp cho Cảnh Ngôn được tư cách khảo hạch, Cảnh Ngôn không tham gia tuyển chọn.

Thương Khúc lắc đầu:

- Còn có việc này?

Thương Khúc không tiện bình luận, tuyển chọn vốn là phủ thành chủ từng thành phố lo, quyền lực của thành chủ rất lớn, cho một, hai người đặc quyền không là việc lớn. Không chỉ có giai đoạn tuyển chọn, ngay cả khảo hạch cũng là Quận Vương phủ chủ đạo.

Cao Thượng mở miệng nói:

- Chưởng viện đại nhân, Thương Long chấp sự không biết tu vi của Cảnh Ngôn nhưng ta nghe chút tin tức.

Chấp sự Thần Phong học viện khác cùng nhìn Cao Thượng.

Cao Thượng liếc Thương Long một cái, trầm giọng nói:

- Theo ta được biết thực lực hiện giờ của Cảnh Ngôn đã bằng võ giả Tiên Thiên hậu kỳ.

Trong phủ thành chủ Đông Lâm thành, Cảnh Ngôn quyết đấu với Triệu Chân Nghiêm cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ. Khi đó chỉ có mặt Thương Long, chấp sự Đạo Nhất học viện, Hồng Liên học viện cũng ở đó. Nếu chú ý thì dù ở trong Lam Khúc quận thành cũng biết chuyện lúc đó.

Lần này Thương Khúc bị bất ngờ:

- Cái gì?

Thương Khúc đã nghe Cao Thượng nói Cảnh Ngôn mới mười tám tuổi. Mười tám tuổi mà có thực lực bằng võ giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ?

Đúng là khiến người giật mình.

Chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện khác lộ biểu tình ngạc nhiên.



Dù trong thế gia lớn Lam Khúc quận thành cũng khó tìm ra võ giả cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ mười tám tuổi. Nếu dúng vậy Cảnh Ngôn là kỳ tài ngút trời, ít nhất là võ giả thiên tài xuất sắc nhất toàn địa vực Lam Khúc quận thành trong vòng mười năm.

Mắt Thương Khúc sáng rực.

Nếu thật sự là võ giả ưu tú như vậy thì Thần Phong học viện phải cố gắng giành về mới được.

Thương Long không chịu nổi nói:

- Cao Thượng chấp sự phải tự chịu trách nhiệm lời mình nói! Cái gì gọi là đủ bằng võ giả Tiên Thiên hậu kỳ? Cao Thượng chấp sự đang nói Cảnh Ngôn là võ giả Tiên Thiên hậu kỳ sao?

Cao Thượng lắc đầu cười khẽ:

- Ta không nói như thế, Thương Long chấp sự đừng chụp mũ ta. Ta chỉ nói Cảnh Ngôn có năng lực đối kháng võ giả Tiên Thiên hậu kỳ.

Thương Long tức giận gầm nhẹ:

- Hừ! Cảnh Ngôn chẳng qua có tu vi Tiên Thiên sơ kỳ!

Cao Thượng cười nhìn Thương Long:

- Tiên Thiên sơ kỳ? Thương Long chấp sự mới rồi còn nói không biết tu vi của Cảnh Ngôn mà? Sao bây giờ biết Cảnh Ngôn là Tiên Thiên sơ kỳ?

Thương Long ngây ra, lão nghe Cao Thượng nói Cảnh Ngôn có thực lực đối kháng võ giả Tiên Thiên hậu kỳ nên sốt ruột nói ra.

Thương Khúc cau mày nhìn Thương Long.

Thương Long hoảng loạn giải thích:

- Chưởng viện đại nhân, Cảnh Ngôn thật sự không tham gia tuyển chọn. Ta biết hắn có tu vi Tiên Thiên sơ kỳ vì ta đã trông thấy cảnh hắn đánh với võ giả khác. Khi đó hắn đúng là tu vi Tiên Thiên sơ kỳ, Cao Thượng chấp sự nói Cảnh Ngôn có cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ là không thể nào!

Thương Khúc giơ tay lên:

- Được rồi, Thương Long, ngươi hãy mời Cảnh Ngôn đến, ta nói chuyện với hắn.

Mặc kệ là Tiên Thiên sơ kỳ hay có thể đối kháng với võ giả Tiên Thiên hậu kỳ cũng tốt, tóm lại Cảnh Ngôn mới mười tám tuổi, nhìn sao cũng là võ giả thiên tài vô cùng ưu tú. Nếu được thì Thương Khúc rất hy vọng Cảnh Ngôn lại vào Thần Phong học viện.

Thương Long sắc mặt khó xem nói:

- Cái này...

Thương Long thù Cảnh Ngôn tận xương, giờ bắt lão đi mời Cảnh Ngôn đến thì mặt già này biết đút vào đâu? Lão chủ động đi mời Cảnh Ngôn chẳng phải là bảo lão tỏ ra yếu thế, cúi đầu với Cảnh Ngôn?

Giọng Thương Khúc knghiêm khắc:

- Còn không đi?

Thương Long rùng mình đáp:

- Rõ.

Thương Long đi tới mép đài cao, lão không đi xuống mà đứng đó vận chuyển nguyên khí hét to:

- Võ giả Cảnh Ngôn Đông Lâm thành tham gia ba học viện lớn khảo hạch nhập viện lại đây!

Nguyên quảng trường yên tĩnh, vô số cặp mắt nhìn Thương Long trên đài cao.

- Đó là Thương Long chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện!

- Mới rồi lão kêu ai? Cảnh Ngôn Đông Lâm thành? Cảnh Ngôn là ai?

- Không biết, nhưng ta biết Đông Lâm thành là thành phố nhỏ.

Các tiếng xì xầm vang lên, vô số cặp mắt tìm kiếm Cảnh Ngôn bị Thương Long kêu tên.

Đa số người biết Thương Long chấp sự ngoại viện Thần Phong học viện, dù võ giả không biết nhưng hỏi thăm người bên cạnh liền biết. Đa số người xa lạ cái tên Cảnh Ngôn, chỉ số ít người biết, mà số ít người đó đều có mặt trong tầng một Tụ Hoa tửu lâu xem Cảnh Ngôn và Trần Nghiên xung đột.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau