Chương 270: Ta hút!
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Khi Địa Trận hiện ra, tất cả võ giả chuẩn bị tham gia ba học viện lớn khảo hạch lộ vẻ hưng phấn, kích động.
Nếu qua khảo hạch thì họ sẽ là đệ tử của ba học viện lớn!
Trong địa vực Lam Khúc quận thành bao nhiêu võ giả nằm mơ đều muốn vào ba học viện lớn, làm một thành viên của học viện. Giờ bọn họ có cơ hội liều thử một lần, dù chỉ là một cơ hội cũng làm vô số người mắt đỏ.
Trên đài cao, giọng Mộ Liên Thiên như sấm sét vang vọng quảng trường:
- Mở ra Nhân Trận!
Mộ Liên Thiên dứt lời, Địa Trận giữa quảng trường trở nên mông lung. Từng đoàn mây mù lượn lờ trong đó khiến người bên ngoài không xem rõ.
Cùng lúc đó, đằng trước Địa Trận hiện ra các lối vào cao cỡ một người, lối vào sắp hàng ngay ngắn từ trái sang phải, có một trăm lối vào Địa Trận.
Mộ Liên Thiên ra chỉ lệnh:
- Người khảo hạch khu vực thứ nhất chuẩn bị vào Địa Trận!
Hộ vệ mặc giáp của Quận Vương phủ bắt đầu chia đội khảo hạch khu vực một.
Mỗi đội một trăm người, tất cả sẽ vào Địa Trận một lúc.
Rất nhanh một trăm người đứng trước một trăm lối vào Địa Trận, chờ mệnh lệnh đi vào.
Mộ Liên Thiên ra lệnh:
- Nhớ kỹ, các ngươi có nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ người không thể qua Nhân Trận là khảo hạch thất bại. Trong vòng nửa canh giờ người vượt qua Nhân Trận là thành công khảo hạch. Vào đi!
Một trăm võ giả trẻ như sói đói thấy thức ăn, mỗi người vận chuyển hết nguyên khí trong người lao vào bằng tốc độ nhanh nhất. Chớp mắt một trăm người biến mất trong trận.
Từ bên ngoài không thấy tình hình trong trận.
Mộ Liên Thiên dứt khoát quát:
- Khu vực thứ nhất, đội thứ hai chuẩn bị!
Đội thứ nhất đi vào rồi đội thứ hai liền chuẩn bị.
Trên quảng trường, võ giả khảo hạch chia mười khu vực, mỗi khu vực có hơn ngàn võ giả trẻ chờ khảo hạch.
Khu vực chỗ Cảnh Ngôn là thứ sáu.
- Khu vực thứ nhất đội thứ hai vào, đội thứ ba chuẩn bị!
Vù vù vù vù vù!
Võ giả từng đội liên tiếp vào Nhân Trận, mỗi đội một trăm võ giả.
Cảnh Lạc Vũ nhìn võ giả không ngừng vào Địa Trận, vẻ mặt tò mò hỏi:
- Cảnh Ngôn ca, Địa Trận trông không lớn mà sao nhiều người vào được hết?
Cảnh Ngôn đã vào Địa Trận này nên hơi hiểu biết bên trong:
- Trong Địa Trận tự thành không gian, bên ngoài trông không lớn nhưng bên trong cực lớn.
Cảnh Lạc Vũ gật gù hiểu ra:
- Thì ra là vậy.
Theo thời gian trôi qua ngày càng nhiều võ giả vào Địa Trận, khoảng một nén nhang sau lối ra Địa Trận có võ giả đi ra.
Một lão nhân râu bạc trên đài cao cười to bảo:
- Lục làm tốt lắm!
Võ giả thứ nhất ra khỏi Nhân Trận tên Lục, Lục gia nằm trong thế gia Lam Khúc quận thành.
Lam Khúc quận thành có bốn thế gia lớn gồm Lục gia, Văn gia, Viên gia, Thái gia. Bốn thế gia địa vị siêu nhiên, gia tộc khác không thể sánh bằng, là gia tộc đỉnh cấp của Lam Khúc quận thành.
Sau bốn thế gia lớn là hơn mười gia tộc hạng nhất, Trần gia nổi bật trong số đó, tuy không bằng bốn thế gia lớn nhưng cũng là vật khổng lồ. Bốn thế gia lớn nếu xảy ra ma sát với Trần gia cũng sẽ không quá mức chèn ép.
Liên tiếp có võ giả cao ngạo ra khỏi Địa Trận, bọn họ đều là người nổi bật trong võ giả cùng thế hệ.
Những võ giả đi ra trước hầu như là thành viên trong gia tộc lớn Lam Khúc quận thành, chỉ có số ít võ giả thành phố nhỏ cấp thấp đi ra.
Nhóm võ giả đầu tiên vào Địa Trận mới qua một nửa canh giờ, võ giả từ thành phố nhỏ qua Địa Trận sẽ ít hơn. Tóm lại nhóm võ giả ưu tú nhất đa số là thành viên gia tộc lớn Lam Khúc quận thành.
Điều này chưa bao giờ thay đổi. Võ giả thành phố nhỏ cấp thấp cá nhân khó so sánh với tử đệ gia tộc lớn Lam Khúc quận thành. Nhưng về số lượng tổng thể tử đệ gia tộc lớn Lam Khúc quận thành không thể sánh bằng võ giả thành phố cấp thấp. Cuối cùng võ giả vào ba học viện lớn phần đông là võ giả đến từ thành phố cấp thấp.
Nửa canh giờ sau.
Các bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Địa Trận, những người này thuộc nhóm đầu vào Địa Trận, bọn họ bị đào thải.
Trong vòng nửa canh giờ không qua Địa Trận sẽ bị truyền tống ra.
Người thất bại sắc mặt âm trầm nhưng không làm gì được, bọn họ thất bại, không đậu khảo hạch lần này.
Võ giả khu vực thứ nhất ít dần. Khi khảo hạch bắt đầu qua hơn nửa canh giờ võ giả khu vực thứ hai bắt đầu vào Địa Trận.
Tiếp theo là khu vực thứ ba, bốn, năm.
Ba canh giờ sau đến lượt võ giả khu vực thứ sáu bắt đầu vào Địa Trận.
Cảnh Ngôn mỉm cười dặn Cảnh Lạc Vũ:
- Đừng căng thẳng, xem như tôi luyện đi. Qua được là tốt nhất, không được thì sau này còn cơ hội.
Cảnh Lạc Vũ nhìn biểu tình của Cảnh Ngôn, gật mạnh đầu:
- Ừm!
Cảnh Ngôn bị ba học viện lớn phong sát mà vẫn bình thản như vậy, Cảnh Lạc Vũ dù thất bại một lần có ngại chi? Lần này thất bại thì lần sau gã sẽ thành công.
Hộ vệ Quận Vương phủ hướng dẫn Cảnh Ngôn, Cảnh Lạc Vũ đi tới trước Địa Trận.
Trên đài cao, Mộ Liên Thiên nhẹ gật đầu với Cảnh Ngôn, mắt lóe ý cười.
Cảnh Ngôn cũng gật đầu với Mộ Liên Thiên, hắn đứng trước một lối vào Địa Trận.
- Đi vào!
Vù vù vù vù vù!
Các bóng người như mũi tên rời dây cung lao nhanh nhất vào lối vào. Cảnh Ngôn thì mỉm cười chậm rãi tiến lên.
Chớp mắt chín mươi chín võ giả cùng đội với Cảnh Ngôn đều biến mất trong Địa Trận, chỉ có một mình hắn chậm rãi đi hướng lối vào.
Cảnh Ngôn hấp dẫn vô số ánh mắt.
- Đó là Cảnh Ngôn mà?
- Vừa rồi bị ba học viện lớn phong sát giờ hắn làm cái gì? Chẳng lẽ đã rách thì xé luôn, không muốn qua khảo hạch? Cũng đúng, có qua hay không kết đều giống nhau.
- Nhưng hắn đã không quan tâm có qua được hay không thì tại sao không bỏ thi luôn cho rồi?
- Không hiểu nổi, có lẽ bị khùng thật. Hừ hừ, người ta giành giật từng giây còn hắn thảnh thơi như đi bộ, xem dáng vẻ đó thật muốn đánh!
- Kệ nó đi, sắp đến chúng ta rồi, chuẩn bị sẵn sàng!
Các ánh mắt kỳ lạ nhìn chăm chú Cảnh Ngôn càng lúc càng đến gần lối vào.
Thương Khúc cười nhạt nhìn Cảnh Ngôn, nói với Cao Thượng chấp sự:
- Cao Thượng, ngươi nói Cảnh Ngôn có thực lực bằng võ giả Tiên Thiên hậu kỳ? Vậy bây giờ nhìn xem hắn qua Nhân Trận mất bao nhiêu thời gian đi.
Cao Thượng ậm ừ:
- A!
Rốt cuộc Cảnh Ngôn vào Địa Trận, cảnh tượng trước mắt thay đổi.
Đằng trước là con đường đen thui trống rỗng, nhưng trong không gian có áp lực.
Cảnh Ngôn tiếp tục nhấc chân tiến lên, khóe môi cong lên.
Một bước, hai bước, Cảnh Ngôn bước chân tần suất ổn định. Tuy người trong không gian tùy theo Cảnh Ngôn đi vào sâu không ngừng nặng nề hơn, nhưng không thể ngăn cản bước chân của hắn.
Nguyên khí hơi vận chuyển, Cảnh Ngôn tiếp tục bước lên trước. Càng đi áp lực càng lớn, võ giả phải không ngừng thúc giục nguyên khí triệt tiêu áp lực mới tiến lên được. Với Cảnh Ngôn thì khó khăn không lớn, hắn không tôn bao nhiêu sức.
Cảnh Ngôn đang đi bỗng sửng sốt, mắt sáng lên:
- A? Cái này...
Cảnh Ngôn tùy ý vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thử, phát hiện thân thể hắn có thể hấp thu năng lượng bí ẩn trong đường hầm này.
Cảnh Ngôn tham gia ba học viện lớn khảo hạch mùa trước cũng vào đường hầm Địa Trận như vậy, hắn đã hiểu biết trong đường hầm có năng lượng bí ẩn ngăn cản võ giả đi tới. Nhưng lần này Cảnh Ngôn phát hiện hắn có thể hấp thu năng lượng bí ẩn trong đường hầm.
Năng lượng này không phải nguyên khí thiên địa, Cảnh Ngôn không phân biệt đó là vật gì. Sau khi vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, Cảnh Ngôn ngạc nhiên phát hiện cơ thể có thể hấp thu năng lượng đó.
Cảnh Ngôn giật nảy mình:
- Sao có thể như vậy?
Vì cảnh giới của Cảnh Ngôn là đỉnh Tiên Thiên trung kỳ, tích lũy nguyên khí đã đến cực hạn của cảnh giới này, dù sử dụng tài nguyên như khối linh thạch cực phẩm, Quy Nguyên Đan cũng không thể tiếp tục tăng mạnh nguyên khí. Không ngờ hắn có thể tiếp tục hấp thu năng lượng này.
- Ta hút!
Nếu có thể hấp thu năng lượng trong đường hầm tất nhiên Cảnh Ngôn sẽ không lãng phí cơ hội, hắn vội vàng hết sức thúc đẩy Thương Khung Đệ Nhất Thần Công hấp thu tất cả.
Lát sau Cảnh Ngôn lộ vẻ mặt mừng như điên.
Cảnh Ngôn phát hiện nguyên khí tăng mức độ hùng hậu lên. Đúng vậy, cảnh giới không tăng nhưng số lượng nguyên khí trong vụ tuyền tăng lên, mức độ tăng cao dễ phát hiện tức là biên độ rất lớn.
Cảnh Ngôn đã là cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, mức độ nguyên khí hùng hậu miễn cưỡng bằng cường giả Tiên Thiên đỉnh, làm mức nguyên khí hùng hậu tăng rõ rệt không đơn giản.
Cảnh Ngôn nhắm mắt điên cuồng hấp thu năng lượng bí ẩn trong đường hầm:
- Ta hút! Ta hút! Ta hút hút hút!
Võ giả bình thường không cách nào hấp thu năng lượng này, lần trước Cảnh Ngôn khảo hạch không thể làm được. Lần này tình hình khác biệt, Cảnh Ngôn cảm thấy rất có thể vì hắn tu luyện Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
***
Khi Địa Trận hiện ra, tất cả võ giả chuẩn bị tham gia ba học viện lớn khảo hạch lộ vẻ hưng phấn, kích động.
Nếu qua khảo hạch thì họ sẽ là đệ tử của ba học viện lớn!
Trong địa vực Lam Khúc quận thành bao nhiêu võ giả nằm mơ đều muốn vào ba học viện lớn, làm một thành viên của học viện. Giờ bọn họ có cơ hội liều thử một lần, dù chỉ là một cơ hội cũng làm vô số người mắt đỏ.
Trên đài cao, giọng Mộ Liên Thiên như sấm sét vang vọng quảng trường:
- Mở ra Nhân Trận!
Mộ Liên Thiên dứt lời, Địa Trận giữa quảng trường trở nên mông lung. Từng đoàn mây mù lượn lờ trong đó khiến người bên ngoài không xem rõ.
Cùng lúc đó, đằng trước Địa Trận hiện ra các lối vào cao cỡ một người, lối vào sắp hàng ngay ngắn từ trái sang phải, có một trăm lối vào Địa Trận.
Mộ Liên Thiên ra chỉ lệnh:
- Người khảo hạch khu vực thứ nhất chuẩn bị vào Địa Trận!
Hộ vệ mặc giáp của Quận Vương phủ bắt đầu chia đội khảo hạch khu vực một.
Mỗi đội một trăm người, tất cả sẽ vào Địa Trận một lúc.
Rất nhanh một trăm người đứng trước một trăm lối vào Địa Trận, chờ mệnh lệnh đi vào.
Mộ Liên Thiên ra lệnh:
- Nhớ kỹ, các ngươi có nửa canh giờ. Sau nửa canh giờ người không thể qua Nhân Trận là khảo hạch thất bại. Trong vòng nửa canh giờ người vượt qua Nhân Trận là thành công khảo hạch. Vào đi!
Một trăm võ giả trẻ như sói đói thấy thức ăn, mỗi người vận chuyển hết nguyên khí trong người lao vào bằng tốc độ nhanh nhất. Chớp mắt một trăm người biến mất trong trận.
Từ bên ngoài không thấy tình hình trong trận.
Mộ Liên Thiên dứt khoát quát:
- Khu vực thứ nhất, đội thứ hai chuẩn bị!
Đội thứ nhất đi vào rồi đội thứ hai liền chuẩn bị.
Trên quảng trường, võ giả khảo hạch chia mười khu vực, mỗi khu vực có hơn ngàn võ giả trẻ chờ khảo hạch.
Khu vực chỗ Cảnh Ngôn là thứ sáu.
- Khu vực thứ nhất đội thứ hai vào, đội thứ ba chuẩn bị!
Vù vù vù vù vù!
Võ giả từng đội liên tiếp vào Nhân Trận, mỗi đội một trăm võ giả.
Cảnh Lạc Vũ nhìn võ giả không ngừng vào Địa Trận, vẻ mặt tò mò hỏi:
- Cảnh Ngôn ca, Địa Trận trông không lớn mà sao nhiều người vào được hết?
Cảnh Ngôn đã vào Địa Trận này nên hơi hiểu biết bên trong:
- Trong Địa Trận tự thành không gian, bên ngoài trông không lớn nhưng bên trong cực lớn.
Cảnh Lạc Vũ gật gù hiểu ra:
- Thì ra là vậy.
Theo thời gian trôi qua ngày càng nhiều võ giả vào Địa Trận, khoảng một nén nhang sau lối ra Địa Trận có võ giả đi ra.
Một lão nhân râu bạc trên đài cao cười to bảo:
- Lục làm tốt lắm!
Võ giả thứ nhất ra khỏi Nhân Trận tên Lục, Lục gia nằm trong thế gia Lam Khúc quận thành.
Lam Khúc quận thành có bốn thế gia lớn gồm Lục gia, Văn gia, Viên gia, Thái gia. Bốn thế gia địa vị siêu nhiên, gia tộc khác không thể sánh bằng, là gia tộc đỉnh cấp của Lam Khúc quận thành.
Sau bốn thế gia lớn là hơn mười gia tộc hạng nhất, Trần gia nổi bật trong số đó, tuy không bằng bốn thế gia lớn nhưng cũng là vật khổng lồ. Bốn thế gia lớn nếu xảy ra ma sát với Trần gia cũng sẽ không quá mức chèn ép.
Liên tiếp có võ giả cao ngạo ra khỏi Địa Trận, bọn họ đều là người nổi bật trong võ giả cùng thế hệ.
Những võ giả đi ra trước hầu như là thành viên trong gia tộc lớn Lam Khúc quận thành, chỉ có số ít võ giả thành phố nhỏ cấp thấp đi ra.
Nhóm võ giả đầu tiên vào Địa Trận mới qua một nửa canh giờ, võ giả từ thành phố nhỏ qua Địa Trận sẽ ít hơn. Tóm lại nhóm võ giả ưu tú nhất đa số là thành viên gia tộc lớn Lam Khúc quận thành.
Điều này chưa bao giờ thay đổi. Võ giả thành phố nhỏ cấp thấp cá nhân khó so sánh với tử đệ gia tộc lớn Lam Khúc quận thành. Nhưng về số lượng tổng thể tử đệ gia tộc lớn Lam Khúc quận thành không thể sánh bằng võ giả thành phố cấp thấp. Cuối cùng võ giả vào ba học viện lớn phần đông là võ giả đến từ thành phố cấp thấp.
Nửa canh giờ sau.
Các bóng người đột nhiên xuất hiện bên cạnh Địa Trận, những người này thuộc nhóm đầu vào Địa Trận, bọn họ bị đào thải.
Trong vòng nửa canh giờ không qua Địa Trận sẽ bị truyền tống ra.
Người thất bại sắc mặt âm trầm nhưng không làm gì được, bọn họ thất bại, không đậu khảo hạch lần này.
Võ giả khu vực thứ nhất ít dần. Khi khảo hạch bắt đầu qua hơn nửa canh giờ võ giả khu vực thứ hai bắt đầu vào Địa Trận.
Tiếp theo là khu vực thứ ba, bốn, năm.
Ba canh giờ sau đến lượt võ giả khu vực thứ sáu bắt đầu vào Địa Trận.
Cảnh Ngôn mỉm cười dặn Cảnh Lạc Vũ:
- Đừng căng thẳng, xem như tôi luyện đi. Qua được là tốt nhất, không được thì sau này còn cơ hội.
Cảnh Lạc Vũ nhìn biểu tình của Cảnh Ngôn, gật mạnh đầu:
- Ừm!
Cảnh Ngôn bị ba học viện lớn phong sát mà vẫn bình thản như vậy, Cảnh Lạc Vũ dù thất bại một lần có ngại chi? Lần này thất bại thì lần sau gã sẽ thành công.
Hộ vệ Quận Vương phủ hướng dẫn Cảnh Ngôn, Cảnh Lạc Vũ đi tới trước Địa Trận.
Trên đài cao, Mộ Liên Thiên nhẹ gật đầu với Cảnh Ngôn, mắt lóe ý cười.
Cảnh Ngôn cũng gật đầu với Mộ Liên Thiên, hắn đứng trước một lối vào Địa Trận.
- Đi vào!
Vù vù vù vù vù!
Các bóng người như mũi tên rời dây cung lao nhanh nhất vào lối vào. Cảnh Ngôn thì mỉm cười chậm rãi tiến lên.
Chớp mắt chín mươi chín võ giả cùng đội với Cảnh Ngôn đều biến mất trong Địa Trận, chỉ có một mình hắn chậm rãi đi hướng lối vào.
Cảnh Ngôn hấp dẫn vô số ánh mắt.
- Đó là Cảnh Ngôn mà?
- Vừa rồi bị ba học viện lớn phong sát giờ hắn làm cái gì? Chẳng lẽ đã rách thì xé luôn, không muốn qua khảo hạch? Cũng đúng, có qua hay không kết đều giống nhau.
- Nhưng hắn đã không quan tâm có qua được hay không thì tại sao không bỏ thi luôn cho rồi?
- Không hiểu nổi, có lẽ bị khùng thật. Hừ hừ, người ta giành giật từng giây còn hắn thảnh thơi như đi bộ, xem dáng vẻ đó thật muốn đánh!
- Kệ nó đi, sắp đến chúng ta rồi, chuẩn bị sẵn sàng!
Các ánh mắt kỳ lạ nhìn chăm chú Cảnh Ngôn càng lúc càng đến gần lối vào.
Thương Khúc cười nhạt nhìn Cảnh Ngôn, nói với Cao Thượng chấp sự:
- Cao Thượng, ngươi nói Cảnh Ngôn có thực lực bằng võ giả Tiên Thiên hậu kỳ? Vậy bây giờ nhìn xem hắn qua Nhân Trận mất bao nhiêu thời gian đi.
Cao Thượng ậm ừ:
- A!
Rốt cuộc Cảnh Ngôn vào Địa Trận, cảnh tượng trước mắt thay đổi.
Đằng trước là con đường đen thui trống rỗng, nhưng trong không gian có áp lực.
Cảnh Ngôn tiếp tục nhấc chân tiến lên, khóe môi cong lên.
Một bước, hai bước, Cảnh Ngôn bước chân tần suất ổn định. Tuy người trong không gian tùy theo Cảnh Ngôn đi vào sâu không ngừng nặng nề hơn, nhưng không thể ngăn cản bước chân của hắn.
Nguyên khí hơi vận chuyển, Cảnh Ngôn tiếp tục bước lên trước. Càng đi áp lực càng lớn, võ giả phải không ngừng thúc giục nguyên khí triệt tiêu áp lực mới tiến lên được. Với Cảnh Ngôn thì khó khăn không lớn, hắn không tôn bao nhiêu sức.
Cảnh Ngôn đang đi bỗng sửng sốt, mắt sáng lên:
- A? Cái này...
Cảnh Ngôn tùy ý vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thử, phát hiện thân thể hắn có thể hấp thu năng lượng bí ẩn trong đường hầm này.
Cảnh Ngôn tham gia ba học viện lớn khảo hạch mùa trước cũng vào đường hầm Địa Trận như vậy, hắn đã hiểu biết trong đường hầm có năng lượng bí ẩn ngăn cản võ giả đi tới. Nhưng lần này Cảnh Ngôn phát hiện hắn có thể hấp thu năng lượng bí ẩn trong đường hầm.
Năng lượng này không phải nguyên khí thiên địa, Cảnh Ngôn không phân biệt đó là vật gì. Sau khi vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, Cảnh Ngôn ngạc nhiên phát hiện cơ thể có thể hấp thu năng lượng đó.
Cảnh Ngôn giật nảy mình:
- Sao có thể như vậy?
Vì cảnh giới của Cảnh Ngôn là đỉnh Tiên Thiên trung kỳ, tích lũy nguyên khí đã đến cực hạn của cảnh giới này, dù sử dụng tài nguyên như khối linh thạch cực phẩm, Quy Nguyên Đan cũng không thể tiếp tục tăng mạnh nguyên khí. Không ngờ hắn có thể tiếp tục hấp thu năng lượng này.
- Ta hút!
Nếu có thể hấp thu năng lượng trong đường hầm tất nhiên Cảnh Ngôn sẽ không lãng phí cơ hội, hắn vội vàng hết sức thúc đẩy Thương Khung Đệ Nhất Thần Công hấp thu tất cả.
Lát sau Cảnh Ngôn lộ vẻ mặt mừng như điên.
Cảnh Ngôn phát hiện nguyên khí tăng mức độ hùng hậu lên. Đúng vậy, cảnh giới không tăng nhưng số lượng nguyên khí trong vụ tuyền tăng lên, mức độ tăng cao dễ phát hiện tức là biên độ rất lớn.
Cảnh Ngôn đã là cảnh giới Tiên Thiên trung kỳ, mức độ nguyên khí hùng hậu miễn cưỡng bằng cường giả Tiên Thiên đỉnh, làm mức nguyên khí hùng hậu tăng rõ rệt không đơn giản.
Cảnh Ngôn nhắm mắt điên cuồng hấp thu năng lượng bí ẩn trong đường hầm:
- Ta hút! Ta hút! Ta hút hút hút!
Võ giả bình thường không cách nào hấp thu năng lượng này, lần trước Cảnh Ngôn khảo hạch không thể làm được. Lần này tình hình khác biệt, Cảnh Ngôn cảm thấy rất có thể vì hắn tu luyện Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất