Chương 277: Sát Khí
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Trong trận, Cảnh Ngôn biến sắc mặt.
Lực lượng đáng sợ như thực chất điên cuồng nghiền áp, lực lượng thô bạo nghiền nát tất cả ngưng kết ra hoa văn đáng sợ trong không gian.
Cảnh Ngôn lập tức thúc giục nguyên khí trong vụ tuyền.
Khi vào Thiên Trận Cảnh Ngôn liền chuẩn bị tâm lý, hắn biết Thiên Trận khó khăn, nguy hiểm như thế nào. Cảnh Ngôn biết thực lực hiện giờ của hắn không dám nói chắc vượt qua Thiên Trận được.
Sức chiến đấu của Cảnh Ngôn tính là thượng đẳng trong võ giả Tiên Thiên đỉnh, dù vậy hắn không dám vỗ ngực bảo mình chắc chắn vượt qua Thiên Trận. Cảnh Ngôn đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Nhưng khi Cảnh Ngôn vào Thiên Trận, cảm nhận lực lượng đáng sợ trong không gian thì không kiềm được biến sắc mặt. Mới vào Thiên Trận đã như vậy, nếu vào sâu hơn đối mặt áp lực càng mãnh liệt.
Cảnh Ngôn không kiềm được kinh thán:
- Thiên Trận! Thiên Trận! Quả nhiên không giống bình thường!
Cảnh Ngôn thở hắt ra:
- Phù!
Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí triệt tiêu năng lượng bí ẩn trong hầm đè ép, hắn cảm giác nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nguyên khí không ngừng cùng năng lượng bí ẩn nghiền áp nhau phát ra tiếng rít. Lực lượng đấu đá xé rách làm nét hằn trong không gian rõ ràng hơn, hoa văn đen như mạng nhện lan tràn quanh người Cảnh Ngôn.
Vì tiết kiệm nguyên khí, Cảnh Ngôn cố ý khống chế nguyên khí giới hạn năng lượng bí ẩn trong khoảng cách an toàn. Nếu Cảnh Ngôn điên cuồng vận dụng nguyên khí trong vụ tuyền thì có thể bài trừ năng lượng bí ẩn ra xa hơn, nhưng làm như vậy sẽ tiêu hao nguyên khí càng nhanh.
Đây là một nguyên nhân, lý do thứ hai là Cảnh Ngôn không muốn hoàn toàn bài trừ năng lượng bí ẩn, hắn muốn hấp thu thứ này để lớn mạnh bản thân.
Trong Nhân Trận, Địa Trận Cảnh Ngôn đã hấp thu nhiều năng lực bí ẩn trong trận pháp, khiến nguyên khí trong vụ tuyền không ngừng tăng mạnh. Năng lượng bí ẩn trong Thiên Trận càng mênh mông bàng bạc, hấp thu dễ dàng hơn nữa, hiệu quả càng tốt.
Cảnh Ngôn cố ý khống chế nguyên khí lộ ra lỗ hổng nhỏ cho chút ít năng lượng bí ẩn chui vào, sau đó vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công hấp thu thành của mình.
Cảnh Ngôn vừa làm những chuyện này vừa chậm rãi tiến lên trước, hắn muốn giành kim lệnh tất nhiên không thể đứng yên tại chỗ. Thời gian hạn chế của Thiên Trận là ba canh giờ, trong thời gian này Cảnh Ngôn phải gắng hết sức vượt qua Thiên Trận.
Xoẹt!
Một luồng lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện.
Ánh sáng lạnh lóe lên, sát ý lạnh lẽo sắc bén bao phủ Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn rùng mình, rút ra Thiên Hỏa kiếm ngay, nguyên khí bùng nổ, chém kiếm quang đỏ tới trước.
Kiếm quang màu đỏ ẩn chứa uy năng mạnh mẽ kéo tàn ảnh bàng bạc trong không gian. Trong tàn ảnh giấu bóng đen xuất hiện trong tầm mắt Cảnh Ngôn.
Tim Cảnh Ngôn rớt cái bịch, hắn biết sát ý thấm tận xương đến từ bóng đen này.
Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm muốn thấy rõ, nhưng bóng đen không phải thực chất, hắn chỉ thấy đường nét mơ hồ. Trong tay bóng đen hình như cầm loan đao đen, ánh sáng lạnh khủng bố vừa rồi bắn ra từ loan đao đen.
Bóng đen vung loan đao.
Xoẹt!
Một sóng gợn màu đen xuất hiện xé rách kiếm quang đỏ của Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn thót tim:
- Mạnh quá!
Cùng lúc đó Cảnh Ngôn giải phóng ngũ giác đến cực hạn
Vèo!
Bóng đen khựng lại sau đó lướt nhanh đến gần, loan đao với uy năng đáng sợ muốn chém Cảnh Ngôn ra.
Cảnh Ngôn không dám coi thường, Trảm Nguyệt kiếm pháp thuận thế đâm ra:
- Trảm Nguyệt kiếm pháp!
Kiếm quang đỏ đậm khuấy động năng lượng bí ẩn trong không gian. Loan đao trong tay bóng đen đụng mạnh vào kiếm quang đỏ.
Phụp!
Một tiếng trầm đục.
Bóng đen lùi nhanh trong vòng xoáy lực lượng to lớn, từ cách Cảnh Ngôn ba, bốn thước lùi lại ngoài mười thước.
Cảnh Ngôn không thấy nhẹ nhõm.
Bây giờ công kích mạnh nhất của Cảnh Ngôn là Thánh Quang kiếm pháp, nhưng uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp trong tay hắn cũng rất mạnh. Trảm Nguyệt kiếm pháp chỉ có thể đẩy lùi bóng đen chứ không tổn thương thực chất.
Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm bóng đen:
- Đây là cái gì?
Bóng đen lại hành động, hung hăng lao vào Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn lại thi triển võ học:
- Trảm Nguyệt kiếm pháp mới!
Cảnh Ngôn mới vào khoảng trăm thước, còn một chặng đường rất dài phải đi. Gặp chướng ngại cỡ này tại đây, Cảnh Ngôn không thể thi triển ngay thủ đoạn công kích mạnh nhất được, ai biết phía sau còn có cái gì chờ hắn?
Mặc kệ bóng đen là cái gì, có một điều Cảnh Ngôn chắc rằng đối phương cực kỳ nguy hiểm, nếu để đối phương áp sát thì hắn sẽ gặp nguy hiểm trí mạng, vì tốc độ của bóng đen rất nhanh.
Phụp!
Bóng đen lại lùi nhanh, chớp mắt lần nữa lao lên.
Con ngươi Cảnh Ngôn co rút, môi mấp máy:
- Ủa?
Cảnh Ngôn hoàn toàn giải phóng ngũ giác, cảm ứng rất nhạy. Cảnh Ngôn phát hiện bóng đen tuy không bị tổn thương thực chất nhưng hơi thở yếu đi một chút.
Mắt lóe tia sáng, vì chứng minh suy nghĩ của mình Cảnh Ngôn liên tục chém Thiên Hỏa kiếm, từng luồng kiếm quang đỏ tràn ngập đường hầm. Kiếm quang bủa giăng, năng lượng bộc phát. Bóng đen không ngừng lùi lại, hơi thở càng lúc càng yếu.
Cảnh Ngôn thầm gật gù:
- Thì ra là vậy, tuy không thể trực tiếp đánh chết nhưng năng lượng ẩn chứa trong thứ này có giới hạn, không phải vô cùng vô tận. Ta không ngừng công kích có thể tiêu hao năng lượng của nó, làm nó yếu dần.
Qua hơn mười giây bóng đen tán loạn, đường hầm bình tĩnh lại.
Cảnh Ngôn thở phào, hắn nhìn nền đất trước mặt không có xác chết nào:
- Bóng đen đúng là không phải thể sinh mệnh thực chất mà là thể năng lượng ẩn chứa mức năng lượng nhất định. Thực lực hiện giờ của ta chưa đủ trực tiếp bóp tắt đoàn năng lượng này, nhưng ta có thể thông qua liên tục công kích từ từ đánh tan đoàn năng lượng.
***
Trong trận, Cảnh Ngôn biến sắc mặt.
Lực lượng đáng sợ như thực chất điên cuồng nghiền áp, lực lượng thô bạo nghiền nát tất cả ngưng kết ra hoa văn đáng sợ trong không gian.
Cảnh Ngôn lập tức thúc giục nguyên khí trong vụ tuyền.
Khi vào Thiên Trận Cảnh Ngôn liền chuẩn bị tâm lý, hắn biết Thiên Trận khó khăn, nguy hiểm như thế nào. Cảnh Ngôn biết thực lực hiện giờ của hắn không dám nói chắc vượt qua Thiên Trận được.
Sức chiến đấu của Cảnh Ngôn tính là thượng đẳng trong võ giả Tiên Thiên đỉnh, dù vậy hắn không dám vỗ ngực bảo mình chắc chắn vượt qua Thiên Trận. Cảnh Ngôn đã chuẩn bị tâm lý rồi.
Nhưng khi Cảnh Ngôn vào Thiên Trận, cảm nhận lực lượng đáng sợ trong không gian thì không kiềm được biến sắc mặt. Mới vào Thiên Trận đã như vậy, nếu vào sâu hơn đối mặt áp lực càng mãnh liệt.
Cảnh Ngôn không kiềm được kinh thán:
- Thiên Trận! Thiên Trận! Quả nhiên không giống bình thường!
Cảnh Ngôn thở hắt ra:
- Phù!
Cảnh Ngôn vận chuyển nguyên khí triệt tiêu năng lượng bí ẩn trong hầm đè ép, hắn cảm giác nhẹ nhàng hơn nhiều.
Nguyên khí không ngừng cùng năng lượng bí ẩn nghiền áp nhau phát ra tiếng rít. Lực lượng đấu đá xé rách làm nét hằn trong không gian rõ ràng hơn, hoa văn đen như mạng nhện lan tràn quanh người Cảnh Ngôn.
Vì tiết kiệm nguyên khí, Cảnh Ngôn cố ý khống chế nguyên khí giới hạn năng lượng bí ẩn trong khoảng cách an toàn. Nếu Cảnh Ngôn điên cuồng vận dụng nguyên khí trong vụ tuyền thì có thể bài trừ năng lượng bí ẩn ra xa hơn, nhưng làm như vậy sẽ tiêu hao nguyên khí càng nhanh.
Đây là một nguyên nhân, lý do thứ hai là Cảnh Ngôn không muốn hoàn toàn bài trừ năng lượng bí ẩn, hắn muốn hấp thu thứ này để lớn mạnh bản thân.
Trong Nhân Trận, Địa Trận Cảnh Ngôn đã hấp thu nhiều năng lực bí ẩn trong trận pháp, khiến nguyên khí trong vụ tuyền không ngừng tăng mạnh. Năng lượng bí ẩn trong Thiên Trận càng mênh mông bàng bạc, hấp thu dễ dàng hơn nữa, hiệu quả càng tốt.
Cảnh Ngôn cố ý khống chế nguyên khí lộ ra lỗ hổng nhỏ cho chút ít năng lượng bí ẩn chui vào, sau đó vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công hấp thu thành của mình.
Cảnh Ngôn vừa làm những chuyện này vừa chậm rãi tiến lên trước, hắn muốn giành kim lệnh tất nhiên không thể đứng yên tại chỗ. Thời gian hạn chế của Thiên Trận là ba canh giờ, trong thời gian này Cảnh Ngôn phải gắng hết sức vượt qua Thiên Trận.
Xoẹt!
Một luồng lạnh lẽo đột nhiên xuất hiện.
Ánh sáng lạnh lóe lên, sát ý lạnh lẽo sắc bén bao phủ Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn rùng mình, rút ra Thiên Hỏa kiếm ngay, nguyên khí bùng nổ, chém kiếm quang đỏ tới trước.
Kiếm quang màu đỏ ẩn chứa uy năng mạnh mẽ kéo tàn ảnh bàng bạc trong không gian. Trong tàn ảnh giấu bóng đen xuất hiện trong tầm mắt Cảnh Ngôn.
Tim Cảnh Ngôn rớt cái bịch, hắn biết sát ý thấm tận xương đến từ bóng đen này.
Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm muốn thấy rõ, nhưng bóng đen không phải thực chất, hắn chỉ thấy đường nét mơ hồ. Trong tay bóng đen hình như cầm loan đao đen, ánh sáng lạnh khủng bố vừa rồi bắn ra từ loan đao đen.
Bóng đen vung loan đao.
Xoẹt!
Một sóng gợn màu đen xuất hiện xé rách kiếm quang đỏ của Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn thót tim:
- Mạnh quá!
Cùng lúc đó Cảnh Ngôn giải phóng ngũ giác đến cực hạn
Vèo!
Bóng đen khựng lại sau đó lướt nhanh đến gần, loan đao với uy năng đáng sợ muốn chém Cảnh Ngôn ra.
Cảnh Ngôn không dám coi thường, Trảm Nguyệt kiếm pháp thuận thế đâm ra:
- Trảm Nguyệt kiếm pháp!
Kiếm quang đỏ đậm khuấy động năng lượng bí ẩn trong không gian. Loan đao trong tay bóng đen đụng mạnh vào kiếm quang đỏ.
Phụp!
Một tiếng trầm đục.
Bóng đen lùi nhanh trong vòng xoáy lực lượng to lớn, từ cách Cảnh Ngôn ba, bốn thước lùi lại ngoài mười thước.
Cảnh Ngôn không thấy nhẹ nhõm.
Bây giờ công kích mạnh nhất của Cảnh Ngôn là Thánh Quang kiếm pháp, nhưng uy năng của Trảm Nguyệt kiếm pháp trong tay hắn cũng rất mạnh. Trảm Nguyệt kiếm pháp chỉ có thể đẩy lùi bóng đen chứ không tổn thương thực chất.
Cảnh Ngôn nhìn chằm chằm bóng đen:
- Đây là cái gì?
Bóng đen lại hành động, hung hăng lao vào Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn lại thi triển võ học:
- Trảm Nguyệt kiếm pháp mới!
Cảnh Ngôn mới vào khoảng trăm thước, còn một chặng đường rất dài phải đi. Gặp chướng ngại cỡ này tại đây, Cảnh Ngôn không thể thi triển ngay thủ đoạn công kích mạnh nhất được, ai biết phía sau còn có cái gì chờ hắn?
Mặc kệ bóng đen là cái gì, có một điều Cảnh Ngôn chắc rằng đối phương cực kỳ nguy hiểm, nếu để đối phương áp sát thì hắn sẽ gặp nguy hiểm trí mạng, vì tốc độ của bóng đen rất nhanh.
Phụp!
Bóng đen lại lùi nhanh, chớp mắt lần nữa lao lên.
Con ngươi Cảnh Ngôn co rút, môi mấp máy:
- Ủa?
Cảnh Ngôn hoàn toàn giải phóng ngũ giác, cảm ứng rất nhạy. Cảnh Ngôn phát hiện bóng đen tuy không bị tổn thương thực chất nhưng hơi thở yếu đi một chút.
Mắt lóe tia sáng, vì chứng minh suy nghĩ của mình Cảnh Ngôn liên tục chém Thiên Hỏa kiếm, từng luồng kiếm quang đỏ tràn ngập đường hầm. Kiếm quang bủa giăng, năng lượng bộc phát. Bóng đen không ngừng lùi lại, hơi thở càng lúc càng yếu.
Cảnh Ngôn thầm gật gù:
- Thì ra là vậy, tuy không thể trực tiếp đánh chết nhưng năng lượng ẩn chứa trong thứ này có giới hạn, không phải vô cùng vô tận. Ta không ngừng công kích có thể tiêu hao năng lượng của nó, làm nó yếu dần.
Qua hơn mười giây bóng đen tán loạn, đường hầm bình tĩnh lại.
Cảnh Ngôn thở phào, hắn nhìn nền đất trước mặt không có xác chết nào:
- Bóng đen đúng là không phải thể sinh mệnh thực chất mà là thể năng lượng ẩn chứa mức năng lượng nhất định. Thực lực hiện giờ của ta chưa đủ trực tiếp bóp tắt đoàn năng lượng này, nhưng ta có thể thông qua liên tục công kích từ từ đánh tan đoàn năng lượng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất