Chương 4: Trái ngược
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
***
Không chỉ có tài nguyên tu luyện như linh thạch, vũ khí lúc trước Cảnh Ngôn sử dụng cũng bị gia tộc bắt buộc lấy lại. Vì Cảnh Ngôn rớt cảnh giới quá dữ, gia tộc cho rằng hắn không cần sử dụng vũ khí tốt như vậy.
Cảnh Ngôn cau mày suy tư:
- Phải làm sao kiếm nhiều linh thạch đây? Ta muốn nhanh chóng tăng cao cảnh giới thì cần khá nhiều linh thạch. Ài, nhớ lúc trước ta hầu như không phải rầu vì tài nguyên, giờ muốn một khối linh thạch cũng khó.
Cảnh Ngôn cảm thán nhẹ lắc đầu, bỗng mắt hắn sáng rực lên:
- Phải rồi, mai là trắc nghiệm thực lực mỗi tháng một lần của gia tộc, tử đệ nào trắc nghiệm cũng sẽ được nhận chút tài nguyên. Ừm, ta cũng tham gia trắc nghiệm đi!
Mặc dù với tu vi Võ Đạo tam trọng thiên của hắn sẽ không được nhiều tài nguyên, nhưng chân muỗi nhỏ vẫn có thịt, không thể lãng phí.
Một đêm qua mau.
Ngày hôm sau, khoảng tám giờ Cảnh Ngôn đến diễn võ đường của gia tộc.
Lúc này trong diễn võ đường đã có mặt nhiều thành viên gia tộc. Mỗi tháng một lần trắc nghiệm thực lực, thành viên bình thường hễ có rảnh sẽ không bỏ qua, vì cảnh giới thấp đến đâu, dù chỉ có tu vi Võ Đạo nhất trọng thiên hễ tham gia trắc nghiệm sẽ được nhận linh thạch, vấn đề là nhiều hay ít.
Cảnh Ngôn vừa đến diễn võ đường liền hấp dẫn nhiều ánh mắt.
Một thời gian dài Cảnh Ngôn đã không đến diễn võ đường, nên hắn đột nhiên có mặt khiến nhiều người bất ngờ.
Trong đại sảnh rộ lên các tiếng bàn tán chui vào tai Cảnh Ngôn:
- Đó là Cảnh Ngôn mà?
- Sao Cảnh Ngôn đến đây? Không lẽ hắn cũng tham gia trắc nghiệm gia tộc?
- Trước kia hắn không cần tham gia trắc nghiệm, miễn hắn cần là có thể tùy ý lấy tài nguyên của gia tộc.
- Ha ha, bây giờ không thể so sánh với lúc trước. Lão tộc trưởng đã đi, hắn liên tục rớt cảnh giới chỉ còn tu vi Võ Đạo tam trọng thiên, còn không bằng chúng ta, đến tham gia trắc nghiệm cũng bình thường thôi. Nếu không tham gia trắc nghiệm thì hắn đi đâu kiếm linh thạch?
- Không biết tâm tình của hắn bây giờ thế nào, ngày xưa chúng ta chỉ có nước ngước nhìn hắn, còn giờ...
Cảnh Ngôn như không nghe thấy, hắn tùy ý tìm một góc chờ trắc nghiệm bắt đầu.
Lại chờ giây lát, một vị trưởng lão trong gia tộc đến, tay đặt một khối tinh thạch màu đen trước mặt.
Tinh thạch màu đen là công cụ trắc nghiệm cảnh giới Võ Đạo.
Trưởng lão phụ trách trắc nghiệm lần này là ngũ trưởng lão trong gia tộc, Cảnh Dụ Tường.
Ánh mắt trưởng lão chậm rãi quét qua toàn diễn võ đường:
- Giờ bắt đầu trắc nghiệm, ta đọc tên ai thì người đó lên trắc nghiệm cảnh giới.
Bỗng mắt trưởng lão hấp háy:
- Hưm?
Vì Cảnh Dụ Tường nhìn thấy Cảnh Ngôn, ánh mắt ngừng lại trên người hắn giây lát nhưng không nói gì, tiếp tục nhìn hướng khác.
Nếu là lúc trước trưởng lão này trông thấy Cảnh Ngôn sẽ cười tươi thân thiết chào hỏi, giờ thấy hắn mà làm như không thấy đủ biết địa vị của hắn tụt dốc đến mức nào.
- Cảnh Vinh, lại đây trắc nghiệm.
- Rõ!
Một thanh niên áo đen sải bước đi hướng tinh thạch màu đen.
Trưởng lão gật gù khích lệ thanh niên áo đen:
- Cảnh Vinh, cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, không tệ, hãy cố gắng không ngừng tranh thủ sớm ngày đột phá cảnh giới Võ Đạo thất trọng thiên. Thưởng hai mươi khối linh thạch.
Trưởng lão vung tay lên đẩy đống nhỏ linh thạch tới trước mặt Cảnh Vinh.
Cảnh Vinh cười tươi cung kính cảm ơn:
- Đa tạ trưởng lão.
- Cảnh Đông Vũ, cảnh giới Võ Đạo ngũ trọng thiên, thưởng mười khối linh thạch.
- Cảnh Minh Hà, cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, thưởng hai mươi khối linh thạch.
- ...
Lần lượt tử đệ Cảnh gia trắc nghiệm xong, nhận thưởng linh thạch.
Một bóng dáng màu lam từ bên ngoài đi vào diễn võ đường.
Trắc nghiệm vẫn đang tiếp tục, nhưng người trẻ tuổi áo lam vừa đến liền hấp dẫn nhiều ánh mắt. Thanh niên áo lam tên Cảnh Xuyên Lăng.
Nhiều tử đệ trong đại sảnh thấy Cảnh Xuyên Lăng thì nhiệt tình chào hỏi:
- Xuyên Lăng ca!
- Xuyên Lăng ca khỏe!
- Chào Xuyên Lăng ca.
Cảnh Ngôn và Cảnh Xuyên Lăng khi vào diễn võ đường đều hấp dẫn nhiều ánh mắt, nhưng nhận đãi ngộ một trời một vực.
Cảnh Xuyên Lăng nhẹ gật đầu, chậm rãi bước tới trước trong một rừng chào hỏi.
Cảnh Xuyên Lăng chợt thấy Cảnh Ngôn, con ngươi co rút, sau đó khóe môi cong lên bước nhanh tới trước mặt Cảnh Ngôn:
- Ủa? Cảnh Ngôn ca?
Cảnh Xuyên Lăng nhìn Cảnh Ngôn, hỏi:
- Cảnh Ngôn ca cũng đến tham gia trắc nghiệm thực lực?
Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Xuyên Lăng, mỉm cười gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta đến trắc nghiệm một chút.
Trước kia Cảnh Ngôn và Cảnh Xuyên Lăng rất thân thiết, nhiều lúc gã đi theo bên cạnh. Khi đó nhiều người trong gia tộc lén bảo Cảnh Xuyên Lăng giỏi vuốt mông ngựa, nịnh hót Cảnh Ngôn. Đây là sự thật, Cảnh Xuyên Lăng được Cảnh Ngôn cho nhiều ích lợi.
Nhưng từ khi Cảnh Ngôn bị Thần Phong học viện bắt buộc đuổi về gia tộc thì Cảnh Xuyên Lăng hết nồng nhiệt, hắn trở về gia tộc lâu như vậy mà gã chỉ đến gặp một lần.
Cảnh Ngôn biết Cảnh Xuyên Lăng cố ý xa lánh mình.
Cảnh Xuyên Lăng hít sâu, gật đầu nói:
- Cảnh Ngôn ca là đệ nhất thiên tài của Cảnh gia chúng ta, tính nguyên Đông Lâm thành thì ca vẫn là đệ nhất thiên tài. Cảnh Ngôn ca đừng nản chí, ta tin tưởng ca nhất định sẽ trở lại Tiên Thiên!
Cảnh Ngôn mỉm cười nói:
- Hy vọng được vậy.
Ngũ trưởng lão kêu tên Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn, lại đây trắc nghiệm.
Sau khi Cảnh Ngôn trắc nghiệm xong ngũ trưởng lão lớn tiếng báo ra cảnh giới của hắn:
- Cảnh giới Võ Đạo tam trọng thiên, Cảnh Ngôn, đây là hai khối linh thạch, cầm lấy đi, sử dụng cẩn thận.
Nói xong Cảnh Dụ Tường lấy hai khối linh thạch ra ném cho Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn vừa kiểm tra xong trong đại sảnh rộ lên tiếng cười nhạo:
- Quả nhiên là cảnh giới Võ Đạo tam trọng thiên!
- Ha ha ha! Tu vi của Cảnh Ngôn bây giờ xem như xếp chót trong tử đệ gia tộc cùng tuổi.
- Thật tình, không hiểu sao hắn không biết ngượng đến trắc nghiệm thực lực, nếu là ta chắc chắn không có mặt mũi xuất hiện ở đây.
Nghe những lời chói tai, Cảnh Ngôn chỉ biết cười khổ cầm hai khối linh thạch yên lặng đi ra ngoài.
Xôn xao!
- Oa, cảnh giới Võ Đạo bát trọng thiên, Xuyên Lăng ca lại tiến bộ!
- Xuyên Lăng ca thật lợi hại, lần trước trắc nghiệm còn là Võ Đạo thất trọng thiên giờ đã là Võ Đạo bát trọng thiên. Theo ta thấy không lâu sau Xuyên Lăng ca sẽ đột phá đến cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên rồi bước vào Tiên Thiên cảnh.
- Xuyên Lăng ca ghê gớm thật!
Khi Cảnh Ngôn đi tới cửa chính diễn võ đường nghe sau lưng vỡ òa tiếng hoan hô.
***
Không chỉ có tài nguyên tu luyện như linh thạch, vũ khí lúc trước Cảnh Ngôn sử dụng cũng bị gia tộc bắt buộc lấy lại. Vì Cảnh Ngôn rớt cảnh giới quá dữ, gia tộc cho rằng hắn không cần sử dụng vũ khí tốt như vậy.
Cảnh Ngôn cau mày suy tư:
- Phải làm sao kiếm nhiều linh thạch đây? Ta muốn nhanh chóng tăng cao cảnh giới thì cần khá nhiều linh thạch. Ài, nhớ lúc trước ta hầu như không phải rầu vì tài nguyên, giờ muốn một khối linh thạch cũng khó.
Cảnh Ngôn cảm thán nhẹ lắc đầu, bỗng mắt hắn sáng rực lên:
- Phải rồi, mai là trắc nghiệm thực lực mỗi tháng một lần của gia tộc, tử đệ nào trắc nghiệm cũng sẽ được nhận chút tài nguyên. Ừm, ta cũng tham gia trắc nghiệm đi!
Mặc dù với tu vi Võ Đạo tam trọng thiên của hắn sẽ không được nhiều tài nguyên, nhưng chân muỗi nhỏ vẫn có thịt, không thể lãng phí.
Một đêm qua mau.
Ngày hôm sau, khoảng tám giờ Cảnh Ngôn đến diễn võ đường của gia tộc.
Lúc này trong diễn võ đường đã có mặt nhiều thành viên gia tộc. Mỗi tháng một lần trắc nghiệm thực lực, thành viên bình thường hễ có rảnh sẽ không bỏ qua, vì cảnh giới thấp đến đâu, dù chỉ có tu vi Võ Đạo nhất trọng thiên hễ tham gia trắc nghiệm sẽ được nhận linh thạch, vấn đề là nhiều hay ít.
Cảnh Ngôn vừa đến diễn võ đường liền hấp dẫn nhiều ánh mắt.
Một thời gian dài Cảnh Ngôn đã không đến diễn võ đường, nên hắn đột nhiên có mặt khiến nhiều người bất ngờ.
Trong đại sảnh rộ lên các tiếng bàn tán chui vào tai Cảnh Ngôn:
- Đó là Cảnh Ngôn mà?
- Sao Cảnh Ngôn đến đây? Không lẽ hắn cũng tham gia trắc nghiệm gia tộc?
- Trước kia hắn không cần tham gia trắc nghiệm, miễn hắn cần là có thể tùy ý lấy tài nguyên của gia tộc.
- Ha ha, bây giờ không thể so sánh với lúc trước. Lão tộc trưởng đã đi, hắn liên tục rớt cảnh giới chỉ còn tu vi Võ Đạo tam trọng thiên, còn không bằng chúng ta, đến tham gia trắc nghiệm cũng bình thường thôi. Nếu không tham gia trắc nghiệm thì hắn đi đâu kiếm linh thạch?
- Không biết tâm tình của hắn bây giờ thế nào, ngày xưa chúng ta chỉ có nước ngước nhìn hắn, còn giờ...
Cảnh Ngôn như không nghe thấy, hắn tùy ý tìm một góc chờ trắc nghiệm bắt đầu.
Lại chờ giây lát, một vị trưởng lão trong gia tộc đến, tay đặt một khối tinh thạch màu đen trước mặt.
Tinh thạch màu đen là công cụ trắc nghiệm cảnh giới Võ Đạo.
Trưởng lão phụ trách trắc nghiệm lần này là ngũ trưởng lão trong gia tộc, Cảnh Dụ Tường.
Ánh mắt trưởng lão chậm rãi quét qua toàn diễn võ đường:
- Giờ bắt đầu trắc nghiệm, ta đọc tên ai thì người đó lên trắc nghiệm cảnh giới.
Bỗng mắt trưởng lão hấp háy:
- Hưm?
Vì Cảnh Dụ Tường nhìn thấy Cảnh Ngôn, ánh mắt ngừng lại trên người hắn giây lát nhưng không nói gì, tiếp tục nhìn hướng khác.
Nếu là lúc trước trưởng lão này trông thấy Cảnh Ngôn sẽ cười tươi thân thiết chào hỏi, giờ thấy hắn mà làm như không thấy đủ biết địa vị của hắn tụt dốc đến mức nào.
- Cảnh Vinh, lại đây trắc nghiệm.
- Rõ!
Một thanh niên áo đen sải bước đi hướng tinh thạch màu đen.
Trưởng lão gật gù khích lệ thanh niên áo đen:
- Cảnh Vinh, cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, không tệ, hãy cố gắng không ngừng tranh thủ sớm ngày đột phá cảnh giới Võ Đạo thất trọng thiên. Thưởng hai mươi khối linh thạch.
Trưởng lão vung tay lên đẩy đống nhỏ linh thạch tới trước mặt Cảnh Vinh.
Cảnh Vinh cười tươi cung kính cảm ơn:
- Đa tạ trưởng lão.
- Cảnh Đông Vũ, cảnh giới Võ Đạo ngũ trọng thiên, thưởng mười khối linh thạch.
- Cảnh Minh Hà, cảnh giới Võ Đạo lục trọng thiên, thưởng hai mươi khối linh thạch.
- ...
Lần lượt tử đệ Cảnh gia trắc nghiệm xong, nhận thưởng linh thạch.
Một bóng dáng màu lam từ bên ngoài đi vào diễn võ đường.
Trắc nghiệm vẫn đang tiếp tục, nhưng người trẻ tuổi áo lam vừa đến liền hấp dẫn nhiều ánh mắt. Thanh niên áo lam tên Cảnh Xuyên Lăng.
Nhiều tử đệ trong đại sảnh thấy Cảnh Xuyên Lăng thì nhiệt tình chào hỏi:
- Xuyên Lăng ca!
- Xuyên Lăng ca khỏe!
- Chào Xuyên Lăng ca.
Cảnh Ngôn và Cảnh Xuyên Lăng khi vào diễn võ đường đều hấp dẫn nhiều ánh mắt, nhưng nhận đãi ngộ một trời một vực.
Cảnh Xuyên Lăng nhẹ gật đầu, chậm rãi bước tới trước trong một rừng chào hỏi.
Cảnh Xuyên Lăng chợt thấy Cảnh Ngôn, con ngươi co rút, sau đó khóe môi cong lên bước nhanh tới trước mặt Cảnh Ngôn:
- Ủa? Cảnh Ngôn ca?
Cảnh Xuyên Lăng nhìn Cảnh Ngôn, hỏi:
- Cảnh Ngôn ca cũng đến tham gia trắc nghiệm thực lực?
Cảnh Ngôn nhìn Cảnh Xuyên Lăng, mỉm cười gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta đến trắc nghiệm một chút.
Trước kia Cảnh Ngôn và Cảnh Xuyên Lăng rất thân thiết, nhiều lúc gã đi theo bên cạnh. Khi đó nhiều người trong gia tộc lén bảo Cảnh Xuyên Lăng giỏi vuốt mông ngựa, nịnh hót Cảnh Ngôn. Đây là sự thật, Cảnh Xuyên Lăng được Cảnh Ngôn cho nhiều ích lợi.
Nhưng từ khi Cảnh Ngôn bị Thần Phong học viện bắt buộc đuổi về gia tộc thì Cảnh Xuyên Lăng hết nồng nhiệt, hắn trở về gia tộc lâu như vậy mà gã chỉ đến gặp một lần.
Cảnh Ngôn biết Cảnh Xuyên Lăng cố ý xa lánh mình.
Cảnh Xuyên Lăng hít sâu, gật đầu nói:
- Cảnh Ngôn ca là đệ nhất thiên tài của Cảnh gia chúng ta, tính nguyên Đông Lâm thành thì ca vẫn là đệ nhất thiên tài. Cảnh Ngôn ca đừng nản chí, ta tin tưởng ca nhất định sẽ trở lại Tiên Thiên!
Cảnh Ngôn mỉm cười nói:
- Hy vọng được vậy.
Ngũ trưởng lão kêu tên Cảnh Ngôn:
- Cảnh Ngôn, lại đây trắc nghiệm.
Sau khi Cảnh Ngôn trắc nghiệm xong ngũ trưởng lão lớn tiếng báo ra cảnh giới của hắn:
- Cảnh giới Võ Đạo tam trọng thiên, Cảnh Ngôn, đây là hai khối linh thạch, cầm lấy đi, sử dụng cẩn thận.
Nói xong Cảnh Dụ Tường lấy hai khối linh thạch ra ném cho Cảnh Ngôn.
Cảnh Ngôn vừa kiểm tra xong trong đại sảnh rộ lên tiếng cười nhạo:
- Quả nhiên là cảnh giới Võ Đạo tam trọng thiên!
- Ha ha ha! Tu vi của Cảnh Ngôn bây giờ xem như xếp chót trong tử đệ gia tộc cùng tuổi.
- Thật tình, không hiểu sao hắn không biết ngượng đến trắc nghiệm thực lực, nếu là ta chắc chắn không có mặt mũi xuất hiện ở đây.
Nghe những lời chói tai, Cảnh Ngôn chỉ biết cười khổ cầm hai khối linh thạch yên lặng đi ra ngoài.
Xôn xao!
- Oa, cảnh giới Võ Đạo bát trọng thiên, Xuyên Lăng ca lại tiến bộ!
- Xuyên Lăng ca thật lợi hại, lần trước trắc nghiệm còn là Võ Đạo thất trọng thiên giờ đã là Võ Đạo bát trọng thiên. Theo ta thấy không lâu sau Xuyên Lăng ca sẽ đột phá đến cảnh giới Võ Đạo cửu trọng thiên rồi bước vào Tiên Thiên cảnh.
- Xuyên Lăng ca ghê gớm thật!
Khi Cảnh Ngôn đi tới cửa chính diễn võ đường nghe sau lưng vỡ òa tiếng hoan hô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất