Chương 57: Trảm nguyệt kiếm pháp
Dịch: Phong Nguyệt Lâu
Tuy tiêu hao lớn nhưng hiệu quả cũng vô cùng kinh người.
Cảnh Ngôn không đau lòng Cửu Âm Quả đã mất, hắn mua Cửu Âm Quả là để dùng cho việc tu luyện. Miễn trợ giúp lớn cho tu luyện thì tiêu hao nhiều cỡ nào cũng đáng giá.
Cảnh Ngôn cau mày vì tiêu hao nhiều làm hắn bất ngờ.
Một trái Cửu Âm Quả giá trị một ngàn một trăm linh thạch, chỉ nửa tháng tiêu hao gần hai vạn khối linh thạch. Tốc độ tiêu hao làm cường giả Tiên Thiên cảnh cũng sợ.
Cảnh Ngôn nhìn hướng linh thạch:
- Linh thạch...
Linh thạch hiện có gồm một vạn hai trăm khối, tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh cầm đi hơn hai ngàn, còn dư bảy ngàn khối. Giờ hơn bảy ngàn khối linh thạch chỉ còn lại một nửa, số còn lại đã thành bụi trắng trải một lớp dày dưới đất.
Tức là nửa tháng này Cảnh Ngôn tiêu hao hơn hai vạn khối linh thạch.
Cảnh giới của Cảnh Ngôn từ Võ Đạo thất trọng thiên tăng lên đến bát trọng thiên, vốn vì hấp thu năng lượng hồn tinh quá nhanh khiến nguyên khí bạo động nhưng lúc này không bị gì.
Nếu Cảnh Ngôn đánh nhau với võ giả khác, hắn đã có thể dốc hết nguyên khí ra đánh.
Nếu lại đấu với Lý Thiên Phúc, Cảnh Ngôn nắm chắc trong vòng mười chiêu đánh bại đối phương, không phải đánh rơi khỏi lôi đài đối chiến mà thật sự đánh bại.
Cảnh Ngôn mơ hồ cảm giác những năng lượng hồn tinh còn sót trong thân thể chưa bị hấp thu. Từ thất trọng thiên thăng cấp đến bát trọng thiên, nhờ Cửu Âm Quả phụ trợ, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công vận chuyển làm giảm bớt năng lượng hồn tinh, nhưng còn khoảng bốn mươi phần trăm năng lượng hồn tinh sót lại trong người.
Nếu Cảnh Ngôn vẫn ở cảnh giới thất trọng thiên thì không cách nào cảm ứng năng lượng ẩn này, giờ hắn đã là bát trọng thiên, mơ hồ phát hiện nó.
Cảnh Ngôn gật gù:
- Thăng cấp cửu trọng thiên chắc có thể hấp thu hết năng lượng hồn tinh.
Một viên hồn tinh trợ giúp lớn lao cho Cảnh Ngôn. Hắn từ tứ trọng thiên đến ngũ trọng thiên, lại từ thất trọng thiên đến bát trọng thiên. Một đường thăng cấp nếu không có hồn tinh thì Cảnh Ngôn tuyệt đối không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
Cảnh Ngôn đảo mắt vận chuyển nguyên khí:
- Bát trọng thiên...
Bụi linh thạch bị hắn khống chế chính xác tụ thành dúm nhỏ, Cảnh Ngôn lắc người ra khỏi phòng.
Bên ngoài ánh trăng thướt tha, đêm thu tĩnh lặng đặc biệt.
Tiếng sâu nhỏ kêu gri gri, mọi thứ yên ả.
Mắt Cảnh Ngôn sáng ngời trong đêm:
- Khi ta đối chiến với Lý Thiên Phúc hình như Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng dung hợp. Một loại là võ học hạ phẩm, một loại là võ học trung phẩm vậy mà có thể dung hợp thành võ học mới?
Từ lúc rời khỏi Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến về nhà Cảnh Ngôn bận trị thương, rồi tập trung thăng cấp cảnh giới, không rảnh suy nghĩ việc dung hợp võ học.
Bây giờ hắn có thể thử xem thế nào.
Cảnh Ngôn có thể khẳng định hai loại võ học dung hợp là nhờ công Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
Cảnh Ngôn hơi vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, trong đầu tự nhiên nhớ hai loại võ học.
Khóe môi Cảnh Ngôn cong lên:
- Hưm? Đúng là có thể dung hợp! Sau khi dung hợp võ học uy lực tăng lên nhiều, lúc trước thời gian quá ngắn chỉ dung hợp một phần võ học, dù vậy nó vẫn giúp ta chuyển bại thành thắng trong trận đấu với Lý Thiên Phúc. Thế thì bây giờ tiếp tục dung hợp đi!
Cảnh Ngôn thấp thoáng trong sân.
Rất nhanh Cảnh Ngôn cảm nhận nguyên khí trong người tiêu hao chóng vánh:
- Dung hợp võ học cũng tiêu hao nguyên khí... hấp thu linh thạch!
Cảnh Ngôn chỉ hơi chần chừ sau đó lấy ra một ít linh thạch, vừa dung hợp võ học vừa hấp thu nguyên khí.
Thời gian chậm rãi trôi đi, một đêm thoáng qua trong chớp mắt.
Khi chân trời hiện vệt trắng, Cảnh Ngôn ngừng lại.
- Dung hợp xong rồi!
Lưu Quang kiếm xoay nhẹ trong tay Cảnh Ngôn, bóng kiếm vụt qua, hắn gật gù:
- Sau khi dung hợp võ học thoạt trông vẫn là Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng nhưng uy lực tăng khoảng ba phần.
Cảnh Ngôn khá vừa lòng uy lực võ học sau khi dung hợp.
Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tuy là võ học trung phẩm nhưng nó ở trong tay Cảnh Ngôn đủ sánh bằng võ học thượng phẩm, bây giờ uy năng tăng lên ba mươi phần trăm, tức là uy lực của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng cao hơn võ học thượng phẩm. Có lẽ vẫn chưa bằng võ học cực phẩm nhưng cũng ở giữa võ học thượng phẩm và cực phẩm.
Cảnh Ngôn đếm sơ linh thạch, phát hiện quá trình dung hợp võ học làm hắn tiêu hao một ngàn khối linh thạch.
Cải tiến Thu Phong Lạc Diệp Kiếm hầu như không hao bao nhiêu linh thạch. Cải tiến Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tốn mấy trăm khối linh thạch. Hiện tại dung hợp hai loại võ học làm hao phí một ngàn khối linh thạch.
Cảnh Ngôn cười nói:
- Tiếp theo cải tiến Trảm Nguyệt kiếm pháp đi!
Trảm Nguyệt kiếm pháp cũng là một loại võ học Cảnh Ngôn từng tu luyện, đẳng cấp võ học thượng phẩm.
Lúc là thất trọng thiên Cảnh Ngôn có thể miễn cưỡng thi triển một phần Trảm Nguyệt kiếm pháp, nhưng hắn chưa từng có cơ hội sử dụng.
Khi đấu với Lý Thiên Phúc nếu Cảnh Ngôn thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp chắc chắn sẽ thua, vì chỉ có thể phát huy ra một phần uy năng, hơn nữa Trảm Nguyệt kiếm pháp chưa được cải tiến yếu hơn Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng nhiều.
Giờ Cảnh Ngôn đã là tu vi bát trọng thiên, cộng thêm nguyên khí vượt xa võ giả bát trọng thiên bình thường, có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công phụ trợ cải tiến Trảm Nguyệt kiếm pháp, thế thì uy năng Trảm Nguyệt kiếm pháp đủ hù chết người.
Nghĩ đến đây Cảnh Ngôn nôn nóng vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cải tiến Trảm Nguyệt kiếm pháp.
Hai canh giờ sau.
- Trảm Nguyệt kiếm pháp có tổng cộng mười một chỗ thiếu sót.
Tìm ra sai sót hay nên nói là lỗ hổng của võ học khá dễ. Hai loại Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng có hơn mười ba chỗ khiếm khuyết, lỗ hổng của võ học cực phẩm ít hơn nhưng cũng có mười một chỗ.
Cảnh Ngôn lắc đầu.
Nếu không nhờ Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thì hắn không thể nào phát hiện ra những lỗ hổng này, không biết những võ học cực phẩm giá trị khủng bố có khi nào cũng tồn tại sai sót?
Tạm thời Cảnh Ngôn không có cơ hội biết, bởi vì lúc trước hắn mới bước vào Tiên Thiên cảnh, không tu luyện võ học cực phẩm.
Nguyên Cảnh gia chỉ có một loại võ học cực phẩm, có thể nói là bảo bối giữ nhà.
Không biết tu sửa Trảm Nguyệt kiếm pháp xong phải chăng uy năng ngang ngửa võ học cực phẩm?
Mắt Cảnh Ngôn nóng cháy, lòng thầm mong chờ.
Tuy tiêu hao lớn nhưng hiệu quả cũng vô cùng kinh người.
Cảnh Ngôn không đau lòng Cửu Âm Quả đã mất, hắn mua Cửu Âm Quả là để dùng cho việc tu luyện. Miễn trợ giúp lớn cho tu luyện thì tiêu hao nhiều cỡ nào cũng đáng giá.
Cảnh Ngôn cau mày vì tiêu hao nhiều làm hắn bất ngờ.
Một trái Cửu Âm Quả giá trị một ngàn một trăm linh thạch, chỉ nửa tháng tiêu hao gần hai vạn khối linh thạch. Tốc độ tiêu hao làm cường giả Tiên Thiên cảnh cũng sợ.
Cảnh Ngôn nhìn hướng linh thạch:
- Linh thạch...
Linh thạch hiện có gồm một vạn hai trăm khối, tứ trưởng lão Cảnh Thiên Anh cầm đi hơn hai ngàn, còn dư bảy ngàn khối. Giờ hơn bảy ngàn khối linh thạch chỉ còn lại một nửa, số còn lại đã thành bụi trắng trải một lớp dày dưới đất.
Tức là nửa tháng này Cảnh Ngôn tiêu hao hơn hai vạn khối linh thạch.
Cảnh giới của Cảnh Ngôn từ Võ Đạo thất trọng thiên tăng lên đến bát trọng thiên, vốn vì hấp thu năng lượng hồn tinh quá nhanh khiến nguyên khí bạo động nhưng lúc này không bị gì.
Nếu Cảnh Ngôn đánh nhau với võ giả khác, hắn đã có thể dốc hết nguyên khí ra đánh.
Nếu lại đấu với Lý Thiên Phúc, Cảnh Ngôn nắm chắc trong vòng mười chiêu đánh bại đối phương, không phải đánh rơi khỏi lôi đài đối chiến mà thật sự đánh bại.
Cảnh Ngôn mơ hồ cảm giác những năng lượng hồn tinh còn sót trong thân thể chưa bị hấp thu. Từ thất trọng thiên thăng cấp đến bát trọng thiên, nhờ Cửu Âm Quả phụ trợ, Thương Khung Đệ Nhất Thần Công vận chuyển làm giảm bớt năng lượng hồn tinh, nhưng còn khoảng bốn mươi phần trăm năng lượng hồn tinh sót lại trong người.
Nếu Cảnh Ngôn vẫn ở cảnh giới thất trọng thiên thì không cách nào cảm ứng năng lượng ẩn này, giờ hắn đã là bát trọng thiên, mơ hồ phát hiện nó.
Cảnh Ngôn gật gù:
- Thăng cấp cửu trọng thiên chắc có thể hấp thu hết năng lượng hồn tinh.
Một viên hồn tinh trợ giúp lớn lao cho Cảnh Ngôn. Hắn từ tứ trọng thiên đến ngũ trọng thiên, lại từ thất trọng thiên đến bát trọng thiên. Một đường thăng cấp nếu không có hồn tinh thì Cảnh Ngôn tuyệt đối không thể hoàn thành trong thời gian ngắn.
Cảnh Ngôn đảo mắt vận chuyển nguyên khí:
- Bát trọng thiên...
Bụi linh thạch bị hắn khống chế chính xác tụ thành dúm nhỏ, Cảnh Ngôn lắc người ra khỏi phòng.
Bên ngoài ánh trăng thướt tha, đêm thu tĩnh lặng đặc biệt.
Tiếng sâu nhỏ kêu gri gri, mọi thứ yên ả.
Mắt Cảnh Ngôn sáng ngời trong đêm:
- Khi ta đối chiến với Lý Thiên Phúc hình như Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng dung hợp. Một loại là võ học hạ phẩm, một loại là võ học trung phẩm vậy mà có thể dung hợp thành võ học mới?
Từ lúc rời khỏi Hiệp Hội Cực Hạn Đối Chiến về nhà Cảnh Ngôn bận trị thương, rồi tập trung thăng cấp cảnh giới, không rảnh suy nghĩ việc dung hợp võ học.
Bây giờ hắn có thể thử xem thế nào.
Cảnh Ngôn có thể khẳng định hai loại võ học dung hợp là nhờ công Thương Khung Đệ Nhất Thần Công.
Cảnh Ngôn hơi vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công, trong đầu tự nhiên nhớ hai loại võ học.
Khóe môi Cảnh Ngôn cong lên:
- Hưm? Đúng là có thể dung hợp! Sau khi dung hợp võ học uy lực tăng lên nhiều, lúc trước thời gian quá ngắn chỉ dung hợp một phần võ học, dù vậy nó vẫn giúp ta chuyển bại thành thắng trong trận đấu với Lý Thiên Phúc. Thế thì bây giờ tiếp tục dung hợp đi!
Cảnh Ngôn thấp thoáng trong sân.
Rất nhanh Cảnh Ngôn cảm nhận nguyên khí trong người tiêu hao chóng vánh:
- Dung hợp võ học cũng tiêu hao nguyên khí... hấp thu linh thạch!
Cảnh Ngôn chỉ hơi chần chừ sau đó lấy ra một ít linh thạch, vừa dung hợp võ học vừa hấp thu nguyên khí.
Thời gian chậm rãi trôi đi, một đêm thoáng qua trong chớp mắt.
Khi chân trời hiện vệt trắng, Cảnh Ngôn ngừng lại.
- Dung hợp xong rồi!
Lưu Quang kiếm xoay nhẹ trong tay Cảnh Ngôn, bóng kiếm vụt qua, hắn gật gù:
- Sau khi dung hợp võ học thoạt trông vẫn là Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng nhưng uy lực tăng khoảng ba phần.
Cảnh Ngôn khá vừa lòng uy lực võ học sau khi dung hợp.
Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tuy là võ học trung phẩm nhưng nó ở trong tay Cảnh Ngôn đủ sánh bằng võ học thượng phẩm, bây giờ uy năng tăng lên ba mươi phần trăm, tức là uy lực của Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng cao hơn võ học thượng phẩm. Có lẽ vẫn chưa bằng võ học cực phẩm nhưng cũng ở giữa võ học thượng phẩm và cực phẩm.
Cảnh Ngôn đếm sơ linh thạch, phát hiện quá trình dung hợp võ học làm hắn tiêu hao một ngàn khối linh thạch.
Cải tiến Thu Phong Lạc Diệp Kiếm hầu như không hao bao nhiêu linh thạch. Cải tiến Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng tốn mấy trăm khối linh thạch. Hiện tại dung hợp hai loại võ học làm hao phí một ngàn khối linh thạch.
Cảnh Ngôn cười nói:
- Tiếp theo cải tiến Trảm Nguyệt kiếm pháp đi!
Trảm Nguyệt kiếm pháp cũng là một loại võ học Cảnh Ngôn từng tu luyện, đẳng cấp võ học thượng phẩm.
Lúc là thất trọng thiên Cảnh Ngôn có thể miễn cưỡng thi triển một phần Trảm Nguyệt kiếm pháp, nhưng hắn chưa từng có cơ hội sử dụng.
Khi đấu với Lý Thiên Phúc nếu Cảnh Ngôn thi triển Trảm Nguyệt kiếm pháp chắc chắn sẽ thua, vì chỉ có thể phát huy ra một phần uy năng, hơn nữa Trảm Nguyệt kiếm pháp chưa được cải tiến yếu hơn Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng nhiều.
Giờ Cảnh Ngôn đã là tu vi bát trọng thiên, cộng thêm nguyên khí vượt xa võ giả bát trọng thiên bình thường, có Thương Khung Đệ Nhất Thần Công phụ trợ cải tiến Trảm Nguyệt kiếm pháp, thế thì uy năng Trảm Nguyệt kiếm pháp đủ hù chết người.
Nghĩ đến đây Cảnh Ngôn nôn nóng vận chuyển Thương Khung Đệ Nhất Thần Công cải tiến Trảm Nguyệt kiếm pháp.
Hai canh giờ sau.
- Trảm Nguyệt kiếm pháp có tổng cộng mười một chỗ thiếu sót.
Tìm ra sai sót hay nên nói là lỗ hổng của võ học khá dễ. Hai loại Thu Phong Lạc Diệp Kiếm, Ngưng Nguyệt Tam Điệp Lãng có hơn mười ba chỗ khiếm khuyết, lỗ hổng của võ học cực phẩm ít hơn nhưng cũng có mười một chỗ.
Cảnh Ngôn lắc đầu.
Nếu không nhờ Thương Khung Đệ Nhất Thần Công thì hắn không thể nào phát hiện ra những lỗ hổng này, không biết những võ học cực phẩm giá trị khủng bố có khi nào cũng tồn tại sai sót?
Tạm thời Cảnh Ngôn không có cơ hội biết, bởi vì lúc trước hắn mới bước vào Tiên Thiên cảnh, không tu luyện võ học cực phẩm.
Nguyên Cảnh gia chỉ có một loại võ học cực phẩm, có thể nói là bảo bối giữ nhà.
Không biết tu sửa Trảm Nguyệt kiếm pháp xong phải chăng uy năng ngang ngửa võ học cực phẩm?
Mắt Cảnh Ngôn nóng cháy, lòng thầm mong chờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất