Cắn Ta

Chương 47

Trước
Lâm Hiến lao ra khỏi phòng bệnh, lúc ra ngoài hành lang bệnh viện có đâm sầm vào xe đẩy của một y tá nhưng anh lại không cảm thấy đau, thân thể anh như có sức mạnh vô cùng vô tận, bệnh tật biến mất, tốc độ tăng nhanh, có rất nhiều yếu tố anh chưa biết đang từ từ tăng cường.

Nhưng anh không quan tâm, anh biết là Yuri, là Yuri làm, Yuri chuyển hóa anh, anh thành đồng loại của Yuri.

Anh muốn đi gặp y, anh phải tìm được y, y có thể ở đâu đây?

Lâm Hiến như con ruồi không đầu đi ra khỏi bệnh viện, bên ngoài mặt trời nắng chói chang, lúc bước ra khỏi bóng râm, anh đột nhiên co rúm lại, ôm cánh tay, nhắm chặt mắt lại, dựa vào trong vách tường, ngơ ngác nhìn ánh sáng dưới đất.

Anh đưa tay ra, nhẹ nhàng thăm dò, ánh mắt trời đốt cháy mu bàn tay trắng như tuyết của anh, rất nóng, như dầu sôi xối vào.

Lâm Hiến run lập cập nhưng không thu về. truyện kiếm hiệp hay

Anh muốn ra ngoài… tìm Yuri.

Ý nghĩ này như dấu ấn, trong đầu anh toàn là Yuri, mắt anh phát đỏ, tàn nhẫn nhìn chằm chằm mặt trời trên trời cao, đột nhiên xông ra ngoai.

Tổn thương cực nóng theo dự liệu vẫn chưa đến, Lâm Hiến ngã vào trong một mảnh mềm mại, cái ôm của Yuri không hề cứng rắn lạnh lẽo, anh ngẩng đầu lên, mắt lại bị lòng bàn tay che lại, Yuri cầm lấy vai anh kéo anh vào.

Lâm Hiến vui mừng gọi tên anh, ban đầu chỉ ôm sau đó siết chặt lại.

Trái tim không có bao chỗ trống, chỉ có Yuri, chỉ cần Yuri.



Anh như cún con, từng lần từng lần kêu tên Yuri, anh hỏi y: “Anh đã đi đâu?”

Yuri có thể hiểu được, lúc trước y cũng như vậy, sau khi tỉnh lại thì cảm giác phụ thuộc sẽ mãnh liệt nhất, y bất đắc dĩ nhìn Lâm Hiến, xoa tóc anh, cho anh nhìn tay mình.

Y mua cả túi kem chống nắng. Yuri lấy ra một bình, bóp ra bôi lên chóp mũi Lâm Hiến, nhếch miệng nói: “Trước khi em tỉnh, anh đi mua kem chống nắng.”

“Lâm Hiến, bây giờ em cần thứ này lắm đấy.” Y cúi đầu, đôi môi nhẹ cọ lên má Lâm Hiến, thấp giọng nói: “Đi, về anh giúp em bôi toàn thân một lần.”

Trong kế hoạch của Yuri, chuyện đầu tiên sau khi gặp Lâm Hiến chính là làm chuyện ấy, cái thứ hai mới là xin lỗi và tỏ tình.

Ngược lại bọn họ có rất nhiều rất nhiều thời gian, cứ từ từ, trước tiên là làm ba ngày hai đêm đã.

Yuri ngẩng đầu cười, kéo Lâm Hiến vẫn đang đơ về.

“Yuri, em yêu anh.”

Ồ, đây là lời của y mà, sao bị Lâm Hiến giành trước rồi.

Yuri sững sờ, cúi đầu nhìn Lâm Hiến, chỉ thấy nhóc vampire vừa chuyển hóa kia lại trở về bộ dáng ngu ngốc, câu tỏ tình trịnh trọng kia như ảo giác của y. Y giãn lông mày, tiến đến bên tai Lâm Hiến, nói: “Anh cũng vậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước