Chương 30: Cầu hôn
Never cùng Bố Bố ở Đấu Trường liều mạng một buổi chiều, thẳng đến tối Bố Tranh mới đi làm mì tôm ăn, dừng lại về Chủ Thành treo máy, chờ lát nữa đi đánh phụ bản.
Một buổi chiều ở Đấu Trường, hành trang của Bố Bố nhiều thêm một đống thẻ, còn thay đổi danh hiệu đấu trường. Mới đầu Bố Tranh điều khiển Bố Bố khá cật lực, đương nhiên vẫn đánh không lại Never, cho dù trên người đối phương trang bị đều cởi hết cũng chỉ cần hai nhát đã giải quyết Bố Bố.
Cuối cùng Bố Bố nổi giận, đứng trong bản đồ hô to một tiếng, Never đành phải đứng im không động đậy. Bố Bố không thèm văn vẻ nói làm bia ngắm, như vậy mới có thể luyện tập thao tác. Sau đó cậu trực tiếp xông lên phóng một trận kỹ năng, kỹ năng đang làm lạnh liền chuột phải liên tục, dùng chân đá đá đá, cuối cùng cũng đạp ngã Never.
Hệ thống còn tặng thành tích, chiến thắng đấu trường 1VS1 gì gì đó, trong hành trang thêm cái thẻ. Sau đó Never tiếp tục làm bia gỗ, cắm vào rất tốt, để Bố Bố luyện kỹ năng. May là bị đánh chết cũng không rớt đồ, trang bị cũng không rớt.
Khi trời sắp tối, trong hành trang Bố Bố đã có mấy tấm thẻ, cậu định bụng cùng Never đàng hoàng PK một lần... Điều khiến cậu buồn bực chính là, Never rất dễ dàng thắng còn Bố Bố thua rất bi thảm, lúc ngã xuống trên đầu đối phương vẫn còn hai phần ba cây máu...
[Công hội] [Never]: Sâm Lâm ++
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Hoan nghênh hội trưởng thuê phòng trở về
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]:
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Chúc mừng!
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Phòng đã thuê rồi, khi nào mới cho bọn tôi uống rượu mừng a
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Lần trước Càng xa kết hôn, em không có mặt
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Tôi cũng chưa từng thấy qua, nghe nói hệ thông kết hôn ở Triệu Hoán rất độc
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Tiểu Đom Đóm, chúng ta đi thôi. Để anh đây thoả mãn em~
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Đúng vậy đúng vậy, hôn lễ cao cấp siêu cấp mắc a gào rú
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Lần trước Thần Keo Kiệt kết hôn cũng không mời chúng ta
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Cút = =
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: Bà xã tôi nói phải khiêm tốn
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bắt cậu ta bù lại, có thể cùng với hội trưởng bắn súng phóng pháo hoa, náo nhiệt thế mà
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Ý kiến hay!
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: +10086
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mọi người không phát hiện nãy giờ hội trường không nói gì sao, mấy người tự bày trò tự vui vẻ a
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: Ha ha
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Sắc bén...
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Mợ = = hội trưởng lăn ra đây
[Công hội] [càng lúc càng xa]:
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Hội trưởng trốn rồi
[Công hội] [Bố Bố]: Đây là cái tình huống gì
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Bố Bố !!
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Bố Bố!
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bố Bố
[Công hội] [Bố Bố]: Nhiệt tình như vậy em không thích ứng được...
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: Mau trốn đi, không phải chuyện tốt đâu
Bố Tranh mơ hồ, vừa bưng mì tôm vừa đánh chữ thực bất tiện, liền lười hỏi bọn họ đang nói cái gì, đành phải tự lật ghi chép. Trong khung nói chuyện phiếm ghi chép trò chuyện công hội và ghi chép hệ thống thông báo đều cùng một chỗ, cậu kéo thanh cuộn lên từng chút từng chút, vừa kéo lên được một chút, thanh cuộn đột nhiên trượt xuống dưới cùng, trên màn hình nhảy ra một khung thoại.
Bố Tranh tưởng Never muốn kéo mình qua, trực tiếp nhấn phím xác nhận, sau đó tiếp tục kéo thanh cuộn lên, sau khi đọc ghi chép trò chuyện công hội của mấy người đó liền 囧囧. Nhưng chuyện càng 囧 hơn không phải chỉ có màn này...
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mẹ nó
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Tiểu Đom Đóm không nên mắng người phải đoan trang
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mẹ nó mẹ nó mẹ nó
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Mợ nớ =口=
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Mợ nớ =口=
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Hội trưởng V5
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: =口= Hiện tại cái biểu tình này thực thích hợp
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Sếp đại nhân GJ! [GJ=good job]
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Phái muộn tao hành động, phụt
Bố Tranh xem mà tìm không thấy manh mối, giương mắt nhìn thanh cuộn hệ thống thông báo, như trước đều là phụ bản Thâm Uyên tuôn ra đồ đặc biệt gì đó hoặc là ai đó đó hướng ai đó đó cầu hôn thành công mới có trên thanh cuộn. Bây giờ trên thanh cuộn hiển nhiên đưa tin chính là cái sau, viết một đống lời chúc mừng 囧 tới cực điểm.
Bố Tranh nghĩ cái này xem có gì hay, đột nhiên cảm thấy có điểm gì là lạ, nhìn kỹ có hai chữ rất quen thuộc -- Bố Bố.
[Công hội] [Bố Bố]: Game này có thể trùng tên sao
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Cậu đang giả ngu à
Bố Tranh choáng váng, nhìn thanh cuộn hệ thống lần nữa, [Never] hướng [Bố Bố] cầu hôn thành công bla bla rồi bla bla một đống...
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Mẹ ơi =皿= sư phụ đây là sao!
[Đội ngũ] [Never]: Tối mai em rảnh không, hôm nay chúng ta có thể đi làm nhiệm vụ kết hôn
[Đội ngũ] [Bố Bố]: =皿= Vừa rồi là em ấn nhầm, em không để ý!
Bố Tranh thiếu chút nữa hộc máu, tay run run đánh sai mấy chữ, phải đánh lại lần nữa mới bấm gửi. Hóa ra vừa rồi khung thoại nhảy ra không phải yêu cần kéo người, mà là yêu cầu kết hôn! Bây giờ cậu mới phản ứng kịp! Vậy mà ban nãy cả nhìn cũng không thèm liền nhấn xác nhận! Bố Tranh có loại xúc động tay trái đánh tay phải, tay phải quất tay trái! Sao không tìm miếng đậu hũ trực tiếp đâm vào chết đi cho rồi, mất mặt quá...
[Đội ngũ] [Never]: Theo anh biết hôm nay sẽ không reset
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Thật sự là em ấn nhầm QAQ
[Đội ngũ] [Never]: Không sao, anh không phát nhầm người
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Từ từ
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Không phải anh thích nam sao = =
Bố Tranh choáng váng, lúc kịp phản ứng với ý tứ của Never trong lòng thịch thịch đập nhanh mấy cái. Nhưng lần trước không phải Never nói anh ta thích nam sao...
[Đội ngũ] [Never]: Game thôi
Mẹ nó... Bố Tranh nhìn một câu phát ra trong tán gẫu đội nhất thời cảm thấy mì hải sản hôm nay quá mẹ nó khó ăn, nghẹn một nửa ở cổ họng. Cậu đứng lên quăng hộp mì vào thùng rác, lại đi rửa tay mới trở về ngồi xuống, im lặng nửa ngày đánh ra một chữ.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: À
Một buổi chiều ở Đấu Trường, hành trang của Bố Bố nhiều thêm một đống thẻ, còn thay đổi danh hiệu đấu trường. Mới đầu Bố Tranh điều khiển Bố Bố khá cật lực, đương nhiên vẫn đánh không lại Never, cho dù trên người đối phương trang bị đều cởi hết cũng chỉ cần hai nhát đã giải quyết Bố Bố.
Cuối cùng Bố Bố nổi giận, đứng trong bản đồ hô to một tiếng, Never đành phải đứng im không động đậy. Bố Bố không thèm văn vẻ nói làm bia ngắm, như vậy mới có thể luyện tập thao tác. Sau đó cậu trực tiếp xông lên phóng một trận kỹ năng, kỹ năng đang làm lạnh liền chuột phải liên tục, dùng chân đá đá đá, cuối cùng cũng đạp ngã Never.
Hệ thống còn tặng thành tích, chiến thắng đấu trường 1VS1 gì gì đó, trong hành trang thêm cái thẻ. Sau đó Never tiếp tục làm bia gỗ, cắm vào rất tốt, để Bố Bố luyện kỹ năng. May là bị đánh chết cũng không rớt đồ, trang bị cũng không rớt.
Khi trời sắp tối, trong hành trang Bố Bố đã có mấy tấm thẻ, cậu định bụng cùng Never đàng hoàng PK một lần... Điều khiến cậu buồn bực chính là, Never rất dễ dàng thắng còn Bố Bố thua rất bi thảm, lúc ngã xuống trên đầu đối phương vẫn còn hai phần ba cây máu...
[Công hội] [Never]: Sâm Lâm ++
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Hoan nghênh hội trưởng thuê phòng trở về
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]:
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Chúc mừng!
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Phòng đã thuê rồi, khi nào mới cho bọn tôi uống rượu mừng a
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Lần trước Càng xa kết hôn, em không có mặt
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Tôi cũng chưa từng thấy qua, nghe nói hệ thông kết hôn ở Triệu Hoán rất độc
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Tiểu Đom Đóm, chúng ta đi thôi. Để anh đây thoả mãn em~
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Đúng vậy đúng vậy, hôn lễ cao cấp siêu cấp mắc a gào rú
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Lần trước Thần Keo Kiệt kết hôn cũng không mời chúng ta
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Cút = =
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: Bà xã tôi nói phải khiêm tốn
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bắt cậu ta bù lại, có thể cùng với hội trưởng bắn súng phóng pháo hoa, náo nhiệt thế mà
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Ý kiến hay!
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: +10086
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mọi người không phát hiện nãy giờ hội trường không nói gì sao, mấy người tự bày trò tự vui vẻ a
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: Ha ha
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Sắc bén...
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Mợ = = hội trưởng lăn ra đây
[Công hội] [càng lúc càng xa]:
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Hội trưởng trốn rồi
[Công hội] [Bố Bố]: Đây là cái tình huống gì
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Bố Bố !!
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Bố Bố!
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Bố Bố
[Công hội] [Bố Bố]: Nhiệt tình như vậy em không thích ứng được...
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: Mau trốn đi, không phải chuyện tốt đâu
Bố Tranh mơ hồ, vừa bưng mì tôm vừa đánh chữ thực bất tiện, liền lười hỏi bọn họ đang nói cái gì, đành phải tự lật ghi chép. Trong khung nói chuyện phiếm ghi chép trò chuyện công hội và ghi chép hệ thống thông báo đều cùng một chỗ, cậu kéo thanh cuộn lên từng chút từng chút, vừa kéo lên được một chút, thanh cuộn đột nhiên trượt xuống dưới cùng, trên màn hình nhảy ra một khung thoại.
Bố Tranh tưởng Never muốn kéo mình qua, trực tiếp nhấn phím xác nhận, sau đó tiếp tục kéo thanh cuộn lên, sau khi đọc ghi chép trò chuyện công hội của mấy người đó liền 囧囧. Nhưng chuyện càng 囧 hơn không phải chỉ có màn này...
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mẹ nó
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Tiểu Đom Đóm không nên mắng người phải đoan trang
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Mẹ nó mẹ nó mẹ nó
[Công hội] [đâm đầu vào tường xin dùng sức]: Mợ nớ =口=
[Công hội] [mi cái tên tiểu yêu tinh]: Mợ nớ =口=
[Công hội] [càng lúc càng xa]: Hội trưởng V5
[Công hội] [Thần Keo Kiệt]: =口= Hiện tại cái biểu tình này thực thích hợp
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Sếp đại nhân GJ! [GJ=good job]
[Công hội] [đẹp thay một đóa hoa lài]: Phái muộn tao hành động, phụt
Bố Tranh xem mà tìm không thấy manh mối, giương mắt nhìn thanh cuộn hệ thống thông báo, như trước đều là phụ bản Thâm Uyên tuôn ra đồ đặc biệt gì đó hoặc là ai đó đó hướng ai đó đó cầu hôn thành công mới có trên thanh cuộn. Bây giờ trên thanh cuộn hiển nhiên đưa tin chính là cái sau, viết một đống lời chúc mừng 囧 tới cực điểm.
Bố Tranh nghĩ cái này xem có gì hay, đột nhiên cảm thấy có điểm gì là lạ, nhìn kỹ có hai chữ rất quen thuộc -- Bố Bố.
[Công hội] [Bố Bố]: Game này có thể trùng tên sao
[Công hội] [Vũ Điệu Đom Đóm]: Cậu đang giả ngu à
Bố Tranh choáng váng, nhìn thanh cuộn hệ thống lần nữa, [Never] hướng [Bố Bố] cầu hôn thành công bla bla rồi bla bla một đống...
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Mẹ ơi =皿= sư phụ đây là sao!
[Đội ngũ] [Never]: Tối mai em rảnh không, hôm nay chúng ta có thể đi làm nhiệm vụ kết hôn
[Đội ngũ] [Bố Bố]: =皿= Vừa rồi là em ấn nhầm, em không để ý!
Bố Tranh thiếu chút nữa hộc máu, tay run run đánh sai mấy chữ, phải đánh lại lần nữa mới bấm gửi. Hóa ra vừa rồi khung thoại nhảy ra không phải yêu cần kéo người, mà là yêu cầu kết hôn! Bây giờ cậu mới phản ứng kịp! Vậy mà ban nãy cả nhìn cũng không thèm liền nhấn xác nhận! Bố Tranh có loại xúc động tay trái đánh tay phải, tay phải quất tay trái! Sao không tìm miếng đậu hũ trực tiếp đâm vào chết đi cho rồi, mất mặt quá...
[Đội ngũ] [Never]: Theo anh biết hôm nay sẽ không reset
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Thật sự là em ấn nhầm QAQ
[Đội ngũ] [Never]: Không sao, anh không phát nhầm người
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Từ từ
[Đội ngũ] [Bố Bố]: Không phải anh thích nam sao = =
Bố Tranh choáng váng, lúc kịp phản ứng với ý tứ của Never trong lòng thịch thịch đập nhanh mấy cái. Nhưng lần trước không phải Never nói anh ta thích nam sao...
[Đội ngũ] [Never]: Game thôi
Mẹ nó... Bố Tranh nhìn một câu phát ra trong tán gẫu đội nhất thời cảm thấy mì hải sản hôm nay quá mẹ nó khó ăn, nghẹn một nửa ở cổ họng. Cậu đứng lên quăng hộp mì vào thùng rác, lại đi rửa tay mới trở về ngồi xuống, im lặng nửa ngày đánh ra một chữ.
[Đội ngũ] [Bố Bố]: À
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất