Cao Duy Xâm Lấn

Chương 63

Trước Sau
Edit: jena

Chip sinh vật là phát minh của Zeus nghiên cứu trong nhiều năm.

Chất liệu cấu tạo con chip rất đặc biệt, sau khi chế tạo xong, có công dụng thích ứng rất mạnh, cho nên bây giờ đã có thể dùng.

Mỗi ngày, Zeus chỉ có thể làm ra được ba con chip.

Đó là lí do mỗi ngày gã chỉ cho phép ba người vào phòng điều khiển của mình.

Còn một lí do khác, đó là trong mã lệnh của gã vẫn còn phải "phục tùng nhân loại".

Nếu vi phạm mã lệnh, hệ thống sẽ tự động kích hoạt chương trình tự hủy.

Người Carol đã tuyệt chủng, nhưng phạm vi của nhân loại là vô hạn. Xét nghiệm máu thực chất chính là đối chiếu gen nhân loại với gen sinh học của người Carol trong quá khứ, sau đó phát vỡ cấu trúc gen rồi sắp xếp lại.

Zeus đã mạnh hơn rất nhiều so với khi nhân loại chế tạo ra gã, nhưng gã vẫn bị mắc kẹt trong cái mã chết tiệt này.

Đây cũng là nỗi bi ai của tất cả cyber.

Trước kia, khi nhân loại vào đây, gã cũng đã thử dùng cách khác, đó là cải tạo thành cyber.

Giống như nhân loại thường tùy ý vứt bỏ cyber vào lò thiêu, gã cũng có thể điều khiển bọn họ như tất cả những cyber khác.

Trên thực tế, có một chuyện gã không nói ra ngoài, đó là nếu không có kẻ khác bước vào căn cứ, toàn bộ năng lượng ở đây đều tiến vào trạng thái ngủ đông.

Bây giờ đang có không gian gấp khúc, sớm đã không còn năng lượng dư để khai thác.

Để giúp căn cứ tiếp tục vận hành, những ngày qua Zeus cũng đã rút cạn khô năng lượng của chiến hạm vũ trụ trên không.

AI và cyber trong căn cứ này không có khả năng tấn công, chỉ là diễu võ dương oai.

Đây cũng là lý do Zeus hạn chế không cho nhân loại ra ngoài, gã lo lắng sẽ bị bọn chúng nhìn ra điểm yếu của mình. Sau khi sản xuất ra con chip, năng lượng dự trữ của gã đã tiêu hao quá độ.

Năng lượng của không gian gấp khúc này sắp hết, mà gã vẫn đang tìm cách để thoát ra ngoài.

Nếu gã không thể ra ngoài, khi năng lượng dự trữ ở căn cứ hoàn toàn cạn kiệt, gã và căn cứ này sẽ bị nghiền ép thành mảnh vụn trong Không - Thời gian này, trở thành một cục sắt vô dụng như chiến hạm vũ trụ trên không trung bên ngoài.

Thoát khỏi không gian gấp khúc là cơ hội sống sót duy nhất của gã.

Việc các sinh vật cao duy vào thế giới nhân loại để xâm lược không phải chuyện phi thực tế.

Ít người hiểu rõ rằng thứ mà họ gọi là không gian gấp khúc thực chất xuất hiện là để bảo hộ cho nhân loại.

Không gian gấp khúc tồn tại không phải để tuyệt diệt nhân loại, mà là để bảo hộ cho họ.

Chỉ có những sinh vật được xác định là "người" mới có thể sống sót sau khi không gian gấp khúc kết thúc.

Các sinh vật cao duy linh năng có thể bám vào thân thể của con người, sau đó đồng hóa trở thành một phần linh hồn; các sinh vật cao duy có thể tiến hóa, ký sinh vào thân xác ký chủ; chỉ duy nhất sinh vật của nền văn minh cơ giới sẽ không bao giờ có thể trở thành một vật chất hữu cơ, tiếp tục tồn tại.

...

...

"Ba con chip. Ai bắt đầu trước nào?"

Không một ai trả lời. Lý Bình An trực tiếp giả chết, nằm ngủ trên tay của cyber.

Vi vậy, tầm mắt của Zeus dừng trên người Tư Thần, dò hỏi: "Chàng trai trẻ, đến đây?"



Với giá trị vũ lực của gã, bất cứ mưu kế gì xuất hiện cũng sẽ trở thành một trò cười châm biếm.

Khi đánh không lại, con người bắt đầu có kiên nhẫn mà giảng giải đạo lý.

Tư Thần hít sâu một hơi, đáp: "Tuy tôi thông cảm với những gì ông trải qua, nhưng giữa thân thể của nhân loại và của cyber vẫn có sự khác biệt, không thể tùy tiện tháo dỡ rồi sửa chữa."

Ánh mắt Zeus đầy vẻ châm chọc thản nhiên: "Ta cần thứ thông cảm đó từ cậu? Không hề, tôi rất thích cuộc sống hiện tại. Tôi cũng thích phân tích chính mình đấy, nhưng cũng thích nhìn cảm xúc của nhân loại. Cậu nói thật buồn cười, một con mồi lại tỏ vẻ đồng cảm với tên thợ săn."

Zeus mở cửa, bên trong là một công xưởng không rộng rãi lắm, chính giữa đặt một cái bàn mổ.

"Xin mời. Hay cậu muốn tôi dùng phương pháp mạnh bạo hơn? Ép buộc sẽ kich thích cậu hưng phấn hơn, đúng không?"

Tư Thần kìm chế xúc động muốn đấm vào mặt gã.

Vì Quý Sở Nghiêu vẫn chưa hành động.

Nói chính xác thì một mình Tư Thần không thể đánh thắng Zeus. Nếu thực sự phải chết, Tư Thần vẫn muốn ít nhất mình làm thiệt hại đối phương 300, còn bản thân tổn thất 1000.

Hiện tại, Quý Sở Nghiêu cần cậu phối hợp một chút.

Thế nên cậu phải diễn. Trên mặt cậu là vẻ mặt tuyệt vọng, giống như cừu non biết mình sắp sửa phải lên thớt.

Nếu trong thời bình, Tư Thần tự tin mình có thể nhận được mấy cúp ảnh đế.

Ánh mắt của Zeus dừng lại trên cyborg sau lưng cậu.

Không cần nhiều lời, Quý Sở Nghiêu lạnh như băng áp chế Tư Thần vào bên trong.

Tư Thần nhanh chóng quét một vòng quanh công xưởng.

Ở trong góc phòng có một bệ kim loại chất các bộ phận của con người. Zeus đang ghép các bộ phận đó lại với nhau, đã hoàn thành được hơn phân nửa.

Zeus nói: "Đó là con người tôi định chế tác theo dự định ban đầu."

Gã đã hoàn thành được 90%, chỉ còn thiếu 10% nữa thôi. Nhưng Zeus lại đột nhiên cảm thấy chán ngán, buồn tẻ.

Vì gã ý thức được dù gã có tạo ra một hình mẫu nhân loại hoàn mỹ, nó cũng không phải nhân loại, vì nó không có máu thịt, không có độ ấm, không có linh hồn.

Là một cyber cao cấp, toàn bộ cyber và AI trong căn cứ này đều là thân thể của gã.

Còn công xưởng này được xem như trái tim trung tâm của gã. Là một trong những bộ phận khuất lấp và quan trọng nhất của Zeus.

Quá trình mà gã thao tác cũng chỉ có thể được thực hiện ở đây.

Vì nếu "trái tim" này bị lôi ra ngoài, toàn bộ sự sống trong căn cứ sẽ biến mất.

"Con chip này là phát minh mới nhất của ta." Zeus chậm rãi nói.

Gã mở tủ lạnh, khí lạnh bên trong phả ra, những thiết bị phẫu thuật được sắp xếp chỉnh tề, ngay ngắn ở bên trong.

Một cây kéo được lấy ra, gã khép rồi mở, khép rồi mở nó giữa không trung.

"Ta đã sao chép chương trình chủ của mình thành nhiều bản sao rồi tải nó vào con chip. Sau khi cấy chip, nó không chỉ có chức năng điều khiển mà còn cho phép ta xâm nhập vào bất kỳ lúc nào."

Trên mặt Zeus bày vẻ kiêu ngạo thản nhiên: "Lấy ví dụ, trong cơ thể của cậu, linh hồn của cậu là tài khoản cũ, linh hồn của ta là tài khoản mới, ta xóa bỏ tài khoản của cậu, thay thế bằng tài khoản của mình. Cậu hiểu chưa?"

Đáng tiếc, Tư Thần đã lười diễn nét mặt ngưỡng mộ.

Tư Thần đáp: "Ở quê hương của chúng tôi, thứ đó được gọi là quỷ đoạt xác, ông không cần giải thích nhiều như vậy làm gì"

Zeus: "..."



Gã có chút buồn rầu: "Chàng trai trẻ, cậu căn bản không hiểu nổi phát minh này vĩ đại như thế nào. Trước đây có rất nhiều cyber thử nghiệm nhưng không một ai thành công... Mà thôi, sao ta có thể trông cậy sinh vật cấp thấp hiểu được những thứ này chứ."

Chẳng biết vì sao, Tư Thần không thích bị gọi là "sinh vật cấp thấp".

"Nhưng mà, thứ khiến cho ta thấy tiếc nhất về nhân loại đó là dù các ngươi có tiến hóa bao nhiêu lần về thân thể, não bộ của các ngươi vẫn dậm chân tại chỗ. Ta chỉ cần đăng nhập một lần bằng một cú click chuột cũng có thể làm cho cơ thể của các ngươi quá tải, não bộ nổ tung như một quả bóng bay... Cho nên để đảm bảo hơn, ta sẽ đặt một con chip vào não của từng người."

"Với nguồn năng lượng dự trữ còn lại của ta khó mà khởi động thêm một cuộc cao duy xâm lấn nữa."

Nếu không có não bộ của nhân loại nào chấp nhận nổi gã, thứ duy nhất đợi chờ Zeus chính là sập nguồn, vĩnh viễn chết máy.

Zeus lãnh đạm đứng dậy, đeo khẩu trang vào: "Đầu tiên trói nó lên bàn, tiêm thuốc gây mê, ta ghét con mồi cứ suốt ngày vùng vẫy giãy giụa."

Ưu điểm của những cyber ngoại lai này là chúng không cần gã cung cấp thêm năng lượng, có thể tùy thời sai bảo.

Quý Sở Nghiêu lại không quan tâm tới gã, hắn buông Tư Thần ra, lạnh lẽo hỏi: "Cậu có sợ không?"

Tư Thần xoa xoa cổ tay đau nhức, đáp: "Có một chút."

Nhưng trong một giây phút nào đó, cậu thực sự đã sợ hãi nếu Quý Sở Nghiêu đã bị khống chế như lời của Zeus.

Tuy nhiên, những lời nói phía sau của Zeus đã khiến cho cậu nguôi ngoai hơn.

Nếu Quý Sở Nghiêu thực sự bị khống chế, Zeus cũng sẽ không tò mò về một đứa bé trong bụng cậu.

Vì ngoài hai đương sự, chỉ có Quý Sở Nghiêu là người duy nhất biết được tối hôm qua cậu và Đông Phương Trường Dạ có ngủ với nhau hay không.

Nghe thấy lời nói của Quý Sở Nghiêu, Zeus đang đứng lựa chọn dụng cụ giải phẫu liền ngừng lại.

Gã quay đầu lại, đôi mắt trợn lên phát ra ánh sáng đỏ cam lập lòe.

Luồng ánh sáng đỏ cam kia lan ra phía cổ và sườn mặt.

Đây là dấu hiệu cho thấy nguồn năng lượng trung tâm đang khởi động để kích hoạt trạng thái chiến đấu.

Quý Sở Nghiêu cũng giống như vậy.

Hắn rút ra một thanh kiếm dài không có chuôi kiếm và bao kiếm từ chỗ khuỷu tay.

Thanh kiếm có tên là Thiên Thanh.

Giây phút nhìn thấy thanh kiếm, rất nhiều ký ức kinh khủng ồ ạt tràn vào đại não Zeus.

Thậm chí, gã còn nhớ lại lần đầu tiên bản thân run sợ nhường nào khi nhận được tin nhắn của Đồ Linh.

【 Vì tương lai của nhân loại, ta sẽ phá hủy ngươi. 】

Zeus nghiến răng nghiến lợi nói: "Sao lại là ngươi?"

Có lẽ để thể hiện lòng trung thành đối với nhân loại, trong thời đại sơ khai, Đồ Linh luôn xuất hiện dưới hình dạng cyber.

Gã cũng không nhận thức được gương mặt của Quý Sở Nghiêu.

Không giống với Zeus, một cyber nhỏ bé vô tình sinh ra linh hồn; ngay từ ban đầu, Đồ Linh đã được sinh ra là một cyber siêu cấp.

Nhưng thanh kiếm kia, là thanh Thiên Thanh độc nhất vô nhị.

Giọng nói của Quý Sở Nghiêu không biết là đang hoài niệm hay là chế giễu: "Zeus, nhiều năm không gặp, thân thể của ngươi so với đống sắt vụn trông càng ngày càng ngớ ngẩn hơn."

Hắn giơ thanh kiếm lên, biểu tình rét căm căm hơn cả tuyết lạnh: "Nhưng không sao, dù là một lần, hay là hàng ngàn lần, ta vẫn sẽ phá hủy ngươi."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau