Chương 23: Tiểu Huyệt Xinh Đẹp (Hơi H1)
"Rồi sao nữa ạ?"
Thẩm Gia cố gắng dời tầm mắt của mình ra khỏi cơ thể anh, ánh mắt rủ xuống nhìn vào mặt đất, tự nhủ trong lòng phải bình tâm như nước.
Lúc này, Phó Minh Viễn liền cảm thấy cô không có khả năng trở thành tiểu tình nhân.
Có tình nhân nào lại nói ra những lời khiến kim chủ* của mình không thể trả lời tiếp như vậy không?
* Kim chủ: Là người có vị thế trong xã hội và có khả năng tài chính tốt để chu cấp (bao nuôi) cho một người nào đó (thường là ngôi sao trong giới giải trí) và người được bao nuôi sẽ phải tuân theo các yêu cầu mà kim chủ đưa ra.
Sau khi giúp anh thay xong, chẳng phải cô nên cởi sạch quần áo rồi ngồi trên người anh di chuyển sao?
Mặc dù trong đầu nhận định rằng nhân tình của mình nên làm những chuyện này, nhưng Phó Minh Viễn lại không mở miệng, chẳng cần đợi Thẩm Gia hành động, để anh tự mình ra tay trước.
Phó Minh Viễn luôn tự hào là đại trượng phu chân chất từ trong xương tủy, nên anh càng thích được tự mình kiểm soát ở thế chủ động hơn.
Việc đầu tiên, tất nhiên là phải khám phá nơi riêng tư có lực thu hút sự chú ý của anh nhất.
Người đàn ông ngồi xuống, để cô đứng bên cạnh ghế sô pha, hai ngón tay chui vào trong áo choàng tắm, một đường chính xác chạm vào khe hở đó.
Đúng như những gì mà anh tưởng tượng, cảm giác không hề có lông chích vào tay, mềm mại và non nớt, giống như làn da em bé vậy, khi sờ vào khác hẳn với phụ nữ trưởng thành có lông mu dày đặc.
Thẩm Gia bị anh sờ thấy hơi ngưa ngứa, trốn ra phía sau một chút, không biết xấu hổ vén áo choàng tắm lên, cố gắng gãi vào vùng kín do bị xoa nắn mà ngứa ngáy của mình.
Tất nhiên, nơi đó đang bị các ngón tay của người đàn ông chiếm đóng, khiến cô không có chỗ để hạ tay xuống, vì vậy cô đành phải nhỏ giọng nói: "Ngứa, chú, giúp em gãi một chút."
"Ở chỗ nào?"
Thẩm Gia ấn ấn vào ngón tay giữa của người đàn ông đang mắc kẹt trong khe hở, Phó Minh Viễn liền biết là chỗ đó, giật giật ngón tay của mình để giảm ngứa cho cô.
Cho dù nhìn cô gái nhỏ khá gầy gò, nhưng đường nét đặc trưng nữ tính đều rất đầy đặn, ngực và mông đều vểnh lên, thậm chí ngay cả nơi riêng tư của cô cũng dày và đầy đặn như một chiếc bánh bao lớn màu trắng, xúc cảm mềm mại truyền đến khiến Phó Minh Viễn yêu thích không nỡ buông tay, cứ bao trùm lấy nơi đó sờ soạng một lúc lâu, mới mỉm cười chế nhạo: "Nó còn thực sự khá dài."
Môi âm hộ thì đúng là rất xinh đẹp , nhưng nghĩ đến ánh mắt không hề đơn giản của Thẩm Gia, anh liền không còn ham muốn làm cô.
Bao dưỡng chỉ là một ý tưởng bất chợt nổi lên vì vẻ đẹp nơi bí ẩn của cô mà thôi, có thể sau khi chơi xong đêm nay, anh cảm thấy mất hết hứng thú, thì sẽ không còn cái gì gọi là bao dưỡng nữa.
Dựa trên kinh nghiệm quan hệ tình dục với vợ và số lần quan hệ ít ỏi đếm được trên đầu ngón tay trước khi kết hôn, Phó Minh Viễn không hề xem mình là một người coi trọng ham muốn về tình dục.
Tất nhiên, vô số sự thật sau đó sẽ chứng minh rằng nhận thức của anh là không chính xác.
Hoa huyệt nhỏ như vậy, khi người đàn ông chơi đùa nhất định sẽ cọ xát phải âm vật, hạt đậu nhỏ bên trong không biết bị kích thích từ lúc nào mà đã thò ra ngoài, đồng thời Thẩm Gia cũng vì niềm khoái cảm mà tự động đẩy đưa âm hộ của mình về phía trước.
"A, ưm...."
Cô cắn môi dưới, khó mà kìm nén tiếng rên rỉ: "Chú, vẫn ngứa, vẫn còn ngứa, a, ưm, chú...."
"Dâm đãng."
Thẩm Gia cố gắng dời tầm mắt của mình ra khỏi cơ thể anh, ánh mắt rủ xuống nhìn vào mặt đất, tự nhủ trong lòng phải bình tâm như nước.
Lúc này, Phó Minh Viễn liền cảm thấy cô không có khả năng trở thành tiểu tình nhân.
Có tình nhân nào lại nói ra những lời khiến kim chủ* của mình không thể trả lời tiếp như vậy không?
* Kim chủ: Là người có vị thế trong xã hội và có khả năng tài chính tốt để chu cấp (bao nuôi) cho một người nào đó (thường là ngôi sao trong giới giải trí) và người được bao nuôi sẽ phải tuân theo các yêu cầu mà kim chủ đưa ra.
Sau khi giúp anh thay xong, chẳng phải cô nên cởi sạch quần áo rồi ngồi trên người anh di chuyển sao?
Mặc dù trong đầu nhận định rằng nhân tình của mình nên làm những chuyện này, nhưng Phó Minh Viễn lại không mở miệng, chẳng cần đợi Thẩm Gia hành động, để anh tự mình ra tay trước.
Phó Minh Viễn luôn tự hào là đại trượng phu chân chất từ trong xương tủy, nên anh càng thích được tự mình kiểm soát ở thế chủ động hơn.
Việc đầu tiên, tất nhiên là phải khám phá nơi riêng tư có lực thu hút sự chú ý của anh nhất.
Người đàn ông ngồi xuống, để cô đứng bên cạnh ghế sô pha, hai ngón tay chui vào trong áo choàng tắm, một đường chính xác chạm vào khe hở đó.
Đúng như những gì mà anh tưởng tượng, cảm giác không hề có lông chích vào tay, mềm mại và non nớt, giống như làn da em bé vậy, khi sờ vào khác hẳn với phụ nữ trưởng thành có lông mu dày đặc.
Thẩm Gia bị anh sờ thấy hơi ngưa ngứa, trốn ra phía sau một chút, không biết xấu hổ vén áo choàng tắm lên, cố gắng gãi vào vùng kín do bị xoa nắn mà ngứa ngáy của mình.
Tất nhiên, nơi đó đang bị các ngón tay của người đàn ông chiếm đóng, khiến cô không có chỗ để hạ tay xuống, vì vậy cô đành phải nhỏ giọng nói: "Ngứa, chú, giúp em gãi một chút."
"Ở chỗ nào?"
Thẩm Gia ấn ấn vào ngón tay giữa của người đàn ông đang mắc kẹt trong khe hở, Phó Minh Viễn liền biết là chỗ đó, giật giật ngón tay của mình để giảm ngứa cho cô.
Cho dù nhìn cô gái nhỏ khá gầy gò, nhưng đường nét đặc trưng nữ tính đều rất đầy đặn, ngực và mông đều vểnh lên, thậm chí ngay cả nơi riêng tư của cô cũng dày và đầy đặn như một chiếc bánh bao lớn màu trắng, xúc cảm mềm mại truyền đến khiến Phó Minh Viễn yêu thích không nỡ buông tay, cứ bao trùm lấy nơi đó sờ soạng một lúc lâu, mới mỉm cười chế nhạo: "Nó còn thực sự khá dài."
Môi âm hộ thì đúng là rất xinh đẹp , nhưng nghĩ đến ánh mắt không hề đơn giản của Thẩm Gia, anh liền không còn ham muốn làm cô.
Bao dưỡng chỉ là một ý tưởng bất chợt nổi lên vì vẻ đẹp nơi bí ẩn của cô mà thôi, có thể sau khi chơi xong đêm nay, anh cảm thấy mất hết hứng thú, thì sẽ không còn cái gì gọi là bao dưỡng nữa.
Dựa trên kinh nghiệm quan hệ tình dục với vợ và số lần quan hệ ít ỏi đếm được trên đầu ngón tay trước khi kết hôn, Phó Minh Viễn không hề xem mình là một người coi trọng ham muốn về tình dục.
Tất nhiên, vô số sự thật sau đó sẽ chứng minh rằng nhận thức của anh là không chính xác.
Hoa huyệt nhỏ như vậy, khi người đàn ông chơi đùa nhất định sẽ cọ xát phải âm vật, hạt đậu nhỏ bên trong không biết bị kích thích từ lúc nào mà đã thò ra ngoài, đồng thời Thẩm Gia cũng vì niềm khoái cảm mà tự động đẩy đưa âm hộ của mình về phía trước.
"A, ưm...."
Cô cắn môi dưới, khó mà kìm nén tiếng rên rỉ: "Chú, vẫn ngứa, vẫn còn ngứa, a, ưm, chú...."
"Dâm đãng."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất