Chương 36: Họp Báo (2)
Câu hỏi nhiều nhất là: "Thẩm Gia đang ở đâu?"
Giờ muốn chạy qua đây thì cũng không kịp nữa, nhưng vì muốn tăng thêm độ nổi tiếng, nhà tài trợ đã yêu cầu kết nối video với Thẩm Gia.
Kỳ thực Lâm Mộng cũng rất hy vọng được kết nối đường truyền, may mà, buổi họp báo phát sóng trực tiếp vào buổi tối, trên lớp đang có tiết tự học, giáo viên chủ nhiệm cũng khá dễ tính nên buông tha cho cô, vì vậy Thẩm Gia liền vội vàng chạy ra khỏi trường.
Nhìn thấy cô gái nhỏ chạy đến mức đầu đổ đầy mồ hôi, Lâm Mộng vô cùng đau lòng, lau mồ hôi cho cô: "Em lại đây đi, chúng ta phải đánh nhanh thắng nhanh."
Lâm Mộng kéo Thẩm Gia đến chỗ có ngọn đèn đường sáng nhất, sau khi dặn đi dặn lại những điều cần nói một lúc mới thực hiện kết nối đường truyền video.
Thao tác đó quá nhanh, cho nên Thẩm Gia còn chưa kịp điều chỉnh tốt tâm trạng thì đã xuất hiện trên màn hình của buổi họp báo.
Mặc dù biểu cảm của cô còn hơi đờ đẫn, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới vẻ mặt xinh đẹp của cô, ngay lập tức trong khu bình luận liền dấy lên một trận bàn tán sôi nổi.
Thẩm Gia không biết mình lại nổi tiếng như vậy, cô đang kết nối video với đạo diễn, bởi vì đang phải nói chuyện nên cô đã bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời để gửi ảnh chụp màn hình cho Phó Minh Viễn.
Thẩm Gia luôn có một suy nghĩ kỳ lạ, cô cứ cảm thấy nếu bản thân mình càng nổi tiếng thì Phó Minh Viễn sẽ càng thích cô, vì vậy cô luôn chú ý đến lượng fan hâm mộ của mình.
Điện thoại được trao cho nam chính Trình Lạc, anh híp mắt mỉm cười chào hỏi: "Chào buổi tối, Gia Gia."
"Chào buổi tối, anh Trình."
Thẩm Gia vuốt thẳng lại mái tóc đang rối bù, lúc này Lâm Mộng mới chú ý tới cô gái vẫn còn đang mặc đồng phục học sinh trên người, vội vàng nhích máy lên, chỉ để ống kính quay đến vị trí phần vai của cô.
May mắn là ánh sáng của đèn hơi mờ tối, hy vọng không có ai nhìn thấy tên trường được thêu trên đồng phục.
Mặc dù đã là nhân vật của công chúng thì sẽ không có nhiều sự riêng tư, nhưng Lâm Mộng vẫn cố gắng hết sức để tránh lộ quá nhiều thông tin của cô gái nhỏ trước mặt truyền thông.
Trình Lạc rất nhanh cũng đã nhận ra sự thay đổi của ống kính.
Thẩm Gia được coi là thành viên nhỏ tuổi nhất trong đoàn phim, nên mọi người đều đối xử với cô theo hướng bảo vệ.
Trình Lạc cũng không giao lưu với Thẩm Gia quá lâu, chỉ hỏi một vài câu hỏi thường gặp nhất, sau đó tắt video.
Tuy nhiên, không ít cư dân mạng tinh mắt đã chú ý đến đồng phục học sinh của Thẩm Gia, bắt đầu ồn ào sôi nổi hỏi về tuổi tác của cô.
"Nhìn giống bộ đồng phục của học sinh cấp 3, có phải Gia Gia vẫn còn đang học cấp 3 không?"
Mặc dù vậy, Trình Lạc vẫn giả vờ như không thấy, chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến bộ phim.
Giờ muốn chạy qua đây thì cũng không kịp nữa, nhưng vì muốn tăng thêm độ nổi tiếng, nhà tài trợ đã yêu cầu kết nối video với Thẩm Gia.
Kỳ thực Lâm Mộng cũng rất hy vọng được kết nối đường truyền, may mà, buổi họp báo phát sóng trực tiếp vào buổi tối, trên lớp đang có tiết tự học, giáo viên chủ nhiệm cũng khá dễ tính nên buông tha cho cô, vì vậy Thẩm Gia liền vội vàng chạy ra khỏi trường.
Nhìn thấy cô gái nhỏ chạy đến mức đầu đổ đầy mồ hôi, Lâm Mộng vô cùng đau lòng, lau mồ hôi cho cô: "Em lại đây đi, chúng ta phải đánh nhanh thắng nhanh."
Lâm Mộng kéo Thẩm Gia đến chỗ có ngọn đèn đường sáng nhất, sau khi dặn đi dặn lại những điều cần nói một lúc mới thực hiện kết nối đường truyền video.
Thao tác đó quá nhanh, cho nên Thẩm Gia còn chưa kịp điều chỉnh tốt tâm trạng thì đã xuất hiện trên màn hình của buổi họp báo.
Mặc dù biểu cảm của cô còn hơi đờ đẫn, nhưng vẫn không ảnh hưởng tới vẻ mặt xinh đẹp của cô, ngay lập tức trong khu bình luận liền dấy lên một trận bàn tán sôi nổi.
Thẩm Gia không biết mình lại nổi tiếng như vậy, cô đang kết nối video với đạo diễn, bởi vì đang phải nói chuyện nên cô đã bỏ lỡ cơ hội tuyệt vời để gửi ảnh chụp màn hình cho Phó Minh Viễn.
Thẩm Gia luôn có một suy nghĩ kỳ lạ, cô cứ cảm thấy nếu bản thân mình càng nổi tiếng thì Phó Minh Viễn sẽ càng thích cô, vì vậy cô luôn chú ý đến lượng fan hâm mộ của mình.
Điện thoại được trao cho nam chính Trình Lạc, anh híp mắt mỉm cười chào hỏi: "Chào buổi tối, Gia Gia."
"Chào buổi tối, anh Trình."
Thẩm Gia vuốt thẳng lại mái tóc đang rối bù, lúc này Lâm Mộng mới chú ý tới cô gái vẫn còn đang mặc đồng phục học sinh trên người, vội vàng nhích máy lên, chỉ để ống kính quay đến vị trí phần vai của cô.
May mắn là ánh sáng của đèn hơi mờ tối, hy vọng không có ai nhìn thấy tên trường được thêu trên đồng phục.
Mặc dù đã là nhân vật của công chúng thì sẽ không có nhiều sự riêng tư, nhưng Lâm Mộng vẫn cố gắng hết sức để tránh lộ quá nhiều thông tin của cô gái nhỏ trước mặt truyền thông.
Trình Lạc rất nhanh cũng đã nhận ra sự thay đổi của ống kính.
Thẩm Gia được coi là thành viên nhỏ tuổi nhất trong đoàn phim, nên mọi người đều đối xử với cô theo hướng bảo vệ.
Trình Lạc cũng không giao lưu với Thẩm Gia quá lâu, chỉ hỏi một vài câu hỏi thường gặp nhất, sau đó tắt video.
Tuy nhiên, không ít cư dân mạng tinh mắt đã chú ý đến đồng phục học sinh của Thẩm Gia, bắt đầu ồn ào sôi nổi hỏi về tuổi tác của cô.
"Nhìn giống bộ đồng phục của học sinh cấp 3, có phải Gia Gia vẫn còn đang học cấp 3 không?"
Mặc dù vậy, Trình Lạc vẫn giả vờ như không thấy, chỉ trả lời những câu hỏi liên quan đến bộ phim.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất