Cao Võ Kỷ Nguyên

Chương 25: Mục Tiêu 860 Điểm (2)

Trước Sau
Trên thực tế, nếu ba đứa con không tu luyện võ đạo, dựa vào điều kiện của chú thím, hoàn toàn có thể xoay sở được… Nhưng cùng lúc phải mua các loại đồ bổ và thuốc trợ giúp cho việc tu luyện võ đạo, chi phí rất lớn.

“Hơn nữa, Thiến Thiến và Mộ Hoa còn không bằng mình.”

“Mình thức tỉnh Tâm Linh Thần Cung, Quan Đại Nhật Tinh Không Kinh giúp cơ thể thả lỏng, điều dưỡng có hiệu quả, có lẽ sẽ bớt được mấy chục ngàn tiền làm vật lí trị liệu cao cấp.” Lý Nguyên nhận biết rất rõ ràng: “Còn Thiến Thiến và Mộ Hoa, nhất là Mộ Hoa.”

“Nếu muốn thấy được thành tựu lớn trong võ đạo, phải dựa hết vài tài nguyên đầu vào bây giờ, còn chưa đủ.”

“Học bổng lần này được năm mươi nghìn Lam Tinh tệ.”

“Cuối tuần, chắc chắn phải lên cấp hoàng kim 500 điểm tích lũy, lấy thêm năm mươi nghìn Lam Tinh tệ nữa.” Lý Nguyên thầm hạ quyết tâm.

Còn về ba lời hứa của thầy Hứa Bác?

Trên đường về, Lý Nguyên đã tỉnh táo lại rồi, cũng đã suy nghĩ kĩ càng rồi.

“Năm trăm nghìn Lam Tinh tệ!”

“Nếu mà mình lấy được, áp lực kinh tế trong nhà cũng được hóa giải một nửa rồi.

“Nhưng mà, top5 cơ á?” Lý Nguyên suy nghĩ, lòng chìm xuống đáy cốc.

Trên đường về nhà, thông qua đồng hồ thông minh, Lý Nguyên lại lần nữa xem các môn thi cuối kì hai.

Tổng điểm Võ Đạo của cậu là 802 điểm, điểm chưa cộng đứng thứ sáu, tổng điểm đứng thứ hai mươi chín.

Tất cả những học sinh lọt top 5 đều là học sinh của lớp tinh anh, chỉ tính điểm chưa cộng thôi thì ai cũng hơn 800 điểm rồi, còn cộng điểm thì… Điểm của bạn top 1 là 962.5 điểm!

“Top1 quá lợi hại, mình không có hy vọng.”

“Mình chưa thức tỉnh linh tính võ đạo, điểm chưa cộng cũng là tổng điểm.”

“Muốn lọt vào top 5, điểm chưa cộng ít nhất cũng phải là 860 thì mới có hy vọng.” Lý Nguyên nói thầm: “Dù là top 10, điểm chưa cộng cũng tầm 840 điểm trở lên.”

Điểm chưa cộng là 840 điểm.



Ở kỳ thi cuối kì hai, đây đã là top2 điểm chưa cộng rồi.

“Cố gắng lên.”

“Khi thi khảo sát tháng Giêng, tranh thủ để tố chất thân thể vượt qua 410 điểm, điểm kĩ thuật võ đạo cũng tranh thủ vượt qua 375 điểm, điểm văn hóa thì tranh thủ vượt qua 75 điểm.” Lý Nguyên đặt ra cho mình ba mục tiêu đạt điểm.

Cậu phải đạt cả ba thì mới có một tia hy vọng mong manh là lọt vào top 5.



Trong phòng ngủ chính, Trần Huệ đang gọi video với Lý Trường Châu.

“Vợ ơi, em nhận được tiền chưa?” Mặt Lý Trường Châu đã đen hơn nhiều.

“Rồi ạ.”

“Anh yên tâm đi, em đã lên kế hoạch xong rồi.” Trần Huệ gật đầu: “Năm trăm nghìn này, cộng thêm số tiền còn lại trước kia cũng đủ dùng đến tháng Hai, tháng Ba sang năm.”

“Ừ.” Lý Trường Châu cười nói: “Vợ à, em đừng lo lắng quá, cuối năm công ty còn có thêm một khoản trợ cấp nữa, còn tiền lương của anh nữa… Sau khi Tiểu Nguyên thi đại học xong là đỡ rồi.”

Trần Huệ gật đầu, lại cố gắng nở nụ cười để biểu hiện của mình thoải mái hơn.

Bỗng nhiên.

“Rầm…” Đầu bên kia video đột nhiên rung lên, Lý Trường Châu đang ngồi trên ghế đột nhiên đứng lên.

“Rầm…” Trong video, cánh cửa khép hờ bị đụng vỡ, mơ hồ có thể nghe thấy tiếng nổ lớn bên ngoài.

“Quản lý Lý! Mau lên!” Một công nhân mặc quần áo bảo hộ, người dính đầy bùn đất xông vào, hấp tấp nói: “Bên trên bảo chúng ta kết thúc giờ nghỉ, nhanh chóng đi lên.”

“Được.”

Lý Trường Châu liên tục gật đầu, quay đầu lại nói với Trần Huệ trong điện thoại: “Vợ ơi, anh phải đi tăng ca rồi, khi nào xong anh gọi lại cho em.”

Tút… Video đã tắt.



“Lão Lý.” Trên mặt Trần Huệ có chút lo lắng, bà đóng đồng hồ thông minh lại.

Nhắm mắt.

Khi mở mắt ra, trên mặt Trần Huệ đã quay lại vẻ ung dung. Bà đi ra khỏi phòng phủ chính: “Thiến Thiến, Tiểu Hoa, hai đứa đi ngủ đi.”

“Tiểu Nguyên, đừng chơi khuya quá.”

“Vâng, mẹ!”

“Con biết rồi thím!”



Trưa ngày hôm sau.

Ở căn tin trường, các học sinh đều đang ăn cơm, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên xem tin tức trên màn hình điện tử.

“Tối qua, Tinh Giới cấp hai La Bố Hải của tỉnh Bắc Cương lại xảy ra mâu thuẫn kịch liệt, quân phòng thủ của nước ta và quân tiếp viện của liên minh anh dũng không sợ hãi…” Tin tức vẫn không ngừng phát.

“Cứ đánh mãi.”

“Thời gian gần đây chưa từng ngừng chiến, nghe nói là chết rất nhiều người, thậm chí còn có sinh vật Tinh Giới xông qua phòng tuyến nữa.”

“Hy vọng là có thể phòng thủ.” Các học sinh vừa ăn cơm vừa nhỏ giọng bàn tán.

Lý Nguyên ngồi cạnh Chu Khải, im lặng không nói, chỉ thỉnh thoảng nhìn lên tin tức, trong mắt có chút lo lắng.

Hơn nửa tháng qua, Lý Nguyên ngoài nỗ lực tu luyện ra thì còn theo dõi tin tức chiến sự ở tỉnh Bắc Cương.

Rốt cuộc thì chú Lý Trường Châu đang xây dựng phòng ngự ở tỉnh Bắc Cương.

Theo tin tức thì liên quân nhân loại thắng lợi liên tiếp, lần nào cũng là đại thắng, gây ra thiệt hại nặng nề cho sinh vật Tinh Giới.

Có điều, Lý Nguyên lại nhạy cảm mà cảm thấy không thích hợp.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau