Chương 38: Toàn Cầu Thứ 4684 (1)
“Hai tuần nữa anh và anh cả sẽ từ nước Hoa Kỳ về, sẽ đến thăm em.” Người đàn ông trẻ tuổi cười nói.
“Chuyện của các anh đã giải quyết xong rồi ạ? Bố có tới không?” Lâm Lam Nguyệt rất bất ngờ.
“Bố phải đến nước Rose, quân đội còn có việc.” Người đàn ông trẻ lắc đầu nói.
“Dạ.” Lâm Lam Nguyệt mím môi, hơi thất vọng.
Sau đó, Lâm Lâm Nguyệt cúp máy.
“Thương pháp cấp ba trung cấp, thân pháp cấp ba?” Lâm Lam Nguyệt thì thầm: “Lý Nguyên tiến bộ nhanh quá.”
Cô nhớ rõ.
Hồi lớp mười, bảng xếp hạng của khóa không có tên Lý Nguyên, cậu dần dần có tiếng từ lớp mười.
Khoảng một năm nay, trong kỳ thi cuối kì lớp mười một, cậu lọt vào top 30, điểm thi cá nhân kỹ thuật võ đạo đã vượt qua cô.
Thực tế, mất hạng nhất trong một môn thi cũng ảnh hưởng cực nhỏ với Lâm Lam Nguyệt.
Nhưng điều này đã khiến cô nhớ kĩ tên Lý Nguyên.
Lần thi đó, điểm kỹ thuật của mình thấp hơn mấy điểm, chứng tỏ chênh lệch không nhiều.” Lâm Lam Nguyệt khẽ cắn răng: “Bây giờ, kĩ thuật võ đạo của cậu ấy đã mạnh hơn mình nhiều thế rồi à?”
Lâm Lam Nguyệt không hiểu lắm.
Rõ ràng hồi nhỏ cô được giáo dục võ đạo cực tốt, có thầy dạy kiếm thuật chuyên môn, cô tu luyện cũng rất khắc khổ… Nhưng cô vẫn bị đối phương nhanh chóng đuổi kịp rồi vượt qua.
“Có lẽ là giống như bố nói, thế giới này luôn có một vào thiên tài.” Lâm Lam Nguyệt thầm lắc đầu: “Chỉ tiếc, cậu ấy chưa thức tỉnh linh tính võ đạo, muốn có thành tựu trong võ đạo, quá khó khăn.”
Bề ngoài cô giận vì cảm thấy hai trận so tài kia đều do Lý Nguyên cố ý, nhưng sâu trong lòng, cô lại tiếc thay cậu.
“Tiếp tục đi.”
“Tu hành theo Tâm Linh pháp mà bố đã cho, mình có thể tiến hành liên tục bốn mươi trận Thi Đấu Xếp Hạng.” Lâm Lam Nguyệt tiếp tục ghép đôi.
Người bình thường chơi điện tử, chơi lâu cũng hơi đau đầu.
Trận chiến giả tưởng trên Mạng Cận Chiến Tinh Không lại có ảnh hưởng đến ý thức tinh thần rất nhiều.
Nhất là bên bị thương và thua, cảm giác đau đớn mạnh đó kích thích tinh thần đến mức cực đoan.
Vì vậy, không thể liên tục chiến đấu giả tưởng vĩnh viễn.
…
Buổi tối, chín giờ.
Trong không gian cá nhân của Mạng Cận Chiến Tinh Không trên khoang internet giả thuyết.
“Rốt cuộc cũng sắp đến rồi.” Lý Nguyên hít sâu, ánh mắt quét qua giao diện Thi Đấu Xếp Hạng của mình.
Thi Đấu Xếp Hạng: cấp Hoàng Kim.
Điểm tích lũy: 496 (1000 điểm có thể tham gia cuộc thi lên cấp).
…
Từ hai giờ chiều đến chín giờ tối.
Suốt bảy tiếng đồng hồ, Lý Nguyên đã chiến đấu liên tục 192 trận không ngừng nghỉ.
Cậu thắng 120 trận, thua 72 trận.
Điểm tích lũy của cậu từ 112 điểm đã tăng lên 496 điểm.
500 điểm tích lũy còn lại, chỉ còn trận thắng cuối cùng
Mục Ghép Đôi Cùng Cấp, trong khi thắng liên tiếp, thỉnh thoảng Lý Nguyên cũng ghép đôi với những cao thủ có 500 điểm tích lũy trở nên.
Nhưng chung quy là rất ít, hầu hết cậu đều được ưu tiên với những người có cùng điểm xếp hạng.
“Sau khi sáng tạo ra Nham Hác Tàng Long, thực lực thương pháp của mình tăng lên rất nhiều, nếu so tài với những cao thủ võ đạo cùng cấp Hoàng Kim, tỷ số thắng cũng tăng lên cực nhiều.” Tinh thần của Lý Nguyên hơi mệt mỏi, nhưng cậu vẫn tràn đầy ý chí chiến đấu.
Điểm tích lũy của cậu luôn tăng vọt, mãi tới lúc này.
“Người trưởng thành bình thường, tinh thần lực không đủ mạnh, có lẽ chiến đấu sáu bảy trận là phải nghỉ ngơi một hồi, mỗi ngày chỉ chiến đấu được nhiều nhất hai ba mươi trận thôi, nếu không thì sẽ hao tổn tinh thần, ảnh hưởng đến tu luyện thực tế.” Ánh mắt Lý Nguyên sáng lên: “Còn mình, trong vòng một ngày, mình đã chiến đấu gần 200 trận giả tưởng, vẫn có thể giữa trạng thái tốt nhất.
Vì sao suốt một năm qua, kĩ thuật võ đạo của Lý Nguyên không ngừng tăng lên.
Ngoài việc cậu có ngộ tính ở thương pháp thì còn có liên quan mật thiết đến việc tinh thần lực của cậu không ngừng mạnh lên.
Tinh thần lực càng mạnh, trong lúc tu luyện thường ngày, khả năng khống chế cơ thể của cậu càng mạnh, tốc độ tiến bộ thương pháp cũng càng nhanh.
Tương tự, chiến đấu trong khoang internet giả thuyết cũng có thể giúp cậu chiến đấu được nhiều trận hơn.
Những trận chiến giả tưởng cậu đã đánh trong một năm vừa qua khiến tương đương với việc rèn luyện chiến đấu giả tưởng ba năm, thậm chí là năm năm, của rất nhiều người.
Cứ như vậy, kỹ thuật võ đạo tiến bộ, sao Lý Nguyên lại không vui chứ?
"Trận chiến cuối cùng, nhất định phải thắng."
"Năm mươi ngàn phải là của mình." Lý Nguyên bấm vào ô chọn - bắt đầu ghép đôi.
Tích - ghép đôi thành công.
"Sắp thi đấu xếp hạng, đối thủ là cấp Hoàng Kim (499 điểm tích lũy). . . đếm ngược 10, 9. . . ."
. . .
Trong một livestream trên Mạng Cận Chiến Tinh Không, tiêu đề livestream là “Con đường Trạng nguyên võ đạo, phẫn nộ xông lên cấp Hoàng Kim 500 điểm” .
Trong phiên livestream, một thiếu nữ khoảng mười bảy mười tám tuổi mặc trang phục quỷ quái và. . . Một người trung niên giải thích:
"Các anh em."
"Tú nhi có chí làm trạng nguyên võ đạo của thành phố Nam Minh, lần trước cô ấy khảo sát ở trường, điểm kỹ thuật võ đạo đã quá 360 điểm. . . Hôm nay thử nghiệm tiến vào cấp Hoàng Kim 500 điểm tích lũy."
Thiếu nữ thường nghiêng đầu, tỏ ra rất đáng yêu, chờ ghép đôi.
Mà người trung niên đang nói chuyện cũng rất kích động.
“Chuyện của các anh đã giải quyết xong rồi ạ? Bố có tới không?” Lâm Lam Nguyệt rất bất ngờ.
“Bố phải đến nước Rose, quân đội còn có việc.” Người đàn ông trẻ lắc đầu nói.
“Dạ.” Lâm Lam Nguyệt mím môi, hơi thất vọng.
Sau đó, Lâm Lâm Nguyệt cúp máy.
“Thương pháp cấp ba trung cấp, thân pháp cấp ba?” Lâm Lam Nguyệt thì thầm: “Lý Nguyên tiến bộ nhanh quá.”
Cô nhớ rõ.
Hồi lớp mười, bảng xếp hạng của khóa không có tên Lý Nguyên, cậu dần dần có tiếng từ lớp mười.
Khoảng một năm nay, trong kỳ thi cuối kì lớp mười một, cậu lọt vào top 30, điểm thi cá nhân kỹ thuật võ đạo đã vượt qua cô.
Thực tế, mất hạng nhất trong một môn thi cũng ảnh hưởng cực nhỏ với Lâm Lam Nguyệt.
Nhưng điều này đã khiến cô nhớ kĩ tên Lý Nguyên.
Lần thi đó, điểm kỹ thuật của mình thấp hơn mấy điểm, chứng tỏ chênh lệch không nhiều.” Lâm Lam Nguyệt khẽ cắn răng: “Bây giờ, kĩ thuật võ đạo của cậu ấy đã mạnh hơn mình nhiều thế rồi à?”
Lâm Lam Nguyệt không hiểu lắm.
Rõ ràng hồi nhỏ cô được giáo dục võ đạo cực tốt, có thầy dạy kiếm thuật chuyên môn, cô tu luyện cũng rất khắc khổ… Nhưng cô vẫn bị đối phương nhanh chóng đuổi kịp rồi vượt qua.
“Có lẽ là giống như bố nói, thế giới này luôn có một vào thiên tài.” Lâm Lam Nguyệt thầm lắc đầu: “Chỉ tiếc, cậu ấy chưa thức tỉnh linh tính võ đạo, muốn có thành tựu trong võ đạo, quá khó khăn.”
Bề ngoài cô giận vì cảm thấy hai trận so tài kia đều do Lý Nguyên cố ý, nhưng sâu trong lòng, cô lại tiếc thay cậu.
“Tiếp tục đi.”
“Tu hành theo Tâm Linh pháp mà bố đã cho, mình có thể tiến hành liên tục bốn mươi trận Thi Đấu Xếp Hạng.” Lâm Lam Nguyệt tiếp tục ghép đôi.
Người bình thường chơi điện tử, chơi lâu cũng hơi đau đầu.
Trận chiến giả tưởng trên Mạng Cận Chiến Tinh Không lại có ảnh hưởng đến ý thức tinh thần rất nhiều.
Nhất là bên bị thương và thua, cảm giác đau đớn mạnh đó kích thích tinh thần đến mức cực đoan.
Vì vậy, không thể liên tục chiến đấu giả tưởng vĩnh viễn.
…
Buổi tối, chín giờ.
Trong không gian cá nhân của Mạng Cận Chiến Tinh Không trên khoang internet giả thuyết.
“Rốt cuộc cũng sắp đến rồi.” Lý Nguyên hít sâu, ánh mắt quét qua giao diện Thi Đấu Xếp Hạng của mình.
Thi Đấu Xếp Hạng: cấp Hoàng Kim.
Điểm tích lũy: 496 (1000 điểm có thể tham gia cuộc thi lên cấp).
…
Từ hai giờ chiều đến chín giờ tối.
Suốt bảy tiếng đồng hồ, Lý Nguyên đã chiến đấu liên tục 192 trận không ngừng nghỉ.
Cậu thắng 120 trận, thua 72 trận.
Điểm tích lũy của cậu từ 112 điểm đã tăng lên 496 điểm.
500 điểm tích lũy còn lại, chỉ còn trận thắng cuối cùng
Mục Ghép Đôi Cùng Cấp, trong khi thắng liên tiếp, thỉnh thoảng Lý Nguyên cũng ghép đôi với những cao thủ có 500 điểm tích lũy trở nên.
Nhưng chung quy là rất ít, hầu hết cậu đều được ưu tiên với những người có cùng điểm xếp hạng.
“Sau khi sáng tạo ra Nham Hác Tàng Long, thực lực thương pháp của mình tăng lên rất nhiều, nếu so tài với những cao thủ võ đạo cùng cấp Hoàng Kim, tỷ số thắng cũng tăng lên cực nhiều.” Tinh thần của Lý Nguyên hơi mệt mỏi, nhưng cậu vẫn tràn đầy ý chí chiến đấu.
Điểm tích lũy của cậu luôn tăng vọt, mãi tới lúc này.
“Người trưởng thành bình thường, tinh thần lực không đủ mạnh, có lẽ chiến đấu sáu bảy trận là phải nghỉ ngơi một hồi, mỗi ngày chỉ chiến đấu được nhiều nhất hai ba mươi trận thôi, nếu không thì sẽ hao tổn tinh thần, ảnh hưởng đến tu luyện thực tế.” Ánh mắt Lý Nguyên sáng lên: “Còn mình, trong vòng một ngày, mình đã chiến đấu gần 200 trận giả tưởng, vẫn có thể giữa trạng thái tốt nhất.
Vì sao suốt một năm qua, kĩ thuật võ đạo của Lý Nguyên không ngừng tăng lên.
Ngoài việc cậu có ngộ tính ở thương pháp thì còn có liên quan mật thiết đến việc tinh thần lực của cậu không ngừng mạnh lên.
Tinh thần lực càng mạnh, trong lúc tu luyện thường ngày, khả năng khống chế cơ thể của cậu càng mạnh, tốc độ tiến bộ thương pháp cũng càng nhanh.
Tương tự, chiến đấu trong khoang internet giả thuyết cũng có thể giúp cậu chiến đấu được nhiều trận hơn.
Những trận chiến giả tưởng cậu đã đánh trong một năm vừa qua khiến tương đương với việc rèn luyện chiến đấu giả tưởng ba năm, thậm chí là năm năm, của rất nhiều người.
Cứ như vậy, kỹ thuật võ đạo tiến bộ, sao Lý Nguyên lại không vui chứ?
"Trận chiến cuối cùng, nhất định phải thắng."
"Năm mươi ngàn phải là của mình." Lý Nguyên bấm vào ô chọn - bắt đầu ghép đôi.
Tích - ghép đôi thành công.
"Sắp thi đấu xếp hạng, đối thủ là cấp Hoàng Kim (499 điểm tích lũy). . . đếm ngược 10, 9. . . ."
. . .
Trong một livestream trên Mạng Cận Chiến Tinh Không, tiêu đề livestream là “Con đường Trạng nguyên võ đạo, phẫn nộ xông lên cấp Hoàng Kim 500 điểm” .
Trong phiên livestream, một thiếu nữ khoảng mười bảy mười tám tuổi mặc trang phục quỷ quái và. . . Một người trung niên giải thích:
"Các anh em."
"Tú nhi có chí làm trạng nguyên võ đạo của thành phố Nam Minh, lần trước cô ấy khảo sát ở trường, điểm kỹ thuật võ đạo đã quá 360 điểm. . . Hôm nay thử nghiệm tiến vào cấp Hoàng Kim 500 điểm tích lũy."
Thiếu nữ thường nghiêng đầu, tỏ ra rất đáng yêu, chờ ghép đôi.
Mà người trung niên đang nói chuyện cũng rất kích động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất