Chương 53
Sân sau của biệt thự là một vườn hoa lớn, so với diện tích phía trước thì nhỏ hơn một chút. Ngoại trừ trồng hoa ra thì đây là sân chơi nhỏ của Tiểu Bồi Tiền.
Căn biệt thự này không phải mua từ lâu mà do Bùi Hồng Hào và Lý Văn Lệ cùng mua lúc kết hôn. Hai người đăng ký kết hôn rồi cùng nhau đứng tên. Trước đó, lúc Bùi Hồng Hào độc thân, ông với Bùi Lĩnh sống ở một biệt thự khác, nhỏ hơn căn này rất nhiều nhưng vị trí đắt đỏ lại có nhiều quan chức trong đó.
Căn biệt thự đó hiện do Bùi Lĩnh đứng tên.
"Trước kia anh của con cũng có một sân chơi. Ở nhà cũ có một đống cát, anh trai con thích chơi với đống cát đó lắm." Bùi Hồng Hào nhìn thấy sân lại lại nhớ lại đống cát của con trai lớn.
Máy khen ngợi anh trai online, vỗ tay, "Wow, đống cát của anh tuyệt quá nha~"
"Con thích không, hôm nào cũng làm cho con một cái." Bùi Hồng Hào nói.
Tiểu Bồi Tiền hơi phồng má, Bùi Lĩnh nhìn cái mặt đang phịu ra kia nói: "Em không thích nghịch cát."
"À rồi, con thích sạch sẽ mà nhỉ." Bùi Hồng Hào cũng nhớ lại. Kỳ nghỉ Quốc Khánh vừa rồi, Tiểu Bồi Tiền ngồi nghịch đất cát muốn thay quần áo. Nhóc ngồi một bên rửa chân, khom người, lay lay đầu ngón chân béo múp míp của mình, muốn rửa sạch sẽ đến hạt cát cuối cùng. Bùi Hồng Hào nhớ lại cũng cảm thấy buồn cười, "Vậy thì không làm nữa."
Tiểu Bồi Tiền sảng khoái nói: "Thật ra em có thể nghịch cát vì anh hai."
"...Không cần ép chính mình, anh của em bây giờ không thích chơi nữa." Bùi Lĩnh xoa xoa đầu bạn nhỏ.
Tiểu Bồi Tiền thở dài, "Vậy cũng được."
Vẫn rất trưởng thành.
Bùi Hồng Hào cười, nói: "Chờ con lớn một chút, mình sẽ xây một cái bể bơi. Chúng ta sẽ đào bức tượng đài phun nước phía trước rồi thay thế bằng một cái bể bơi lớn. Lúc mua nơi này cha đã nhờ thầy phong thủy tính qua rồi. Nước chảy phía trước sẽ phát tài, chúng ta thay một cái lớn hơn thì hai anh em các con có thể vừa vui chơi, vừa phát tài lại không lãng phí chỗ. Khá tốt."
"Cha, cha đúng là thiên tài." Bùi Lĩnh giơ ngón tay cái.
Phong thủy và thực tế đều tính đâu ra đó.
Bùi Hồng Hào đắc ý, "Cha con lợi hại đúng không?! Học hỏi đi."
"Học được rồi." Bùi Lĩnh gật đầu.
Tiểu Bồi Tiền cũng học theo anh trai gật đầu như gà mổ thóc, "Học xong rồi ~"
Sân trước rộng lớn cho nên cả nhà quyết định làm tiệc nướng ở sân trước. Sân sau có hoa có sân chơi, sợ các bạn học không có chỗ chơi. Tiệc tùng cỡ nhỏ như vậy, lại không thể quá khoa trương, một bầu nhiệt huyết của Bùi Hồng Hào không có tác dụng gì. Trong lòng ông thầm cân nhắc chờ sang năm con trai mười tám tuổi lại lại một cái lớn hơn.
Trước kia nhà họ Bùi tổ chức tiệc đều mời dịch vụ và đầu bếp năm sao đến phục vụ. Hiện tại không cần nữa, ở nhà đã có đầu bếp, có dì giúp việc. Chờ cho ngày mai mọi người ăn uống no say, sẽ mời một ít dì giúp việc theo dịch vụ đến dọn dẹp là được.
Buổi chiều, đầu bếp đã mua nguyên liệu làm đồ nướng, nêm nếm tẩm ướp đã xử lí xong, chỉ còn chờ ngày mai.
-
Tối đó, nhóm chat con gái lớp 11-2.
[Ngày mai mấy cậu có đi tới nhà Bùi Lĩnh không?]
[Không phải đã nói là đi rồi à? Cậu không muốn đi hả?]
[Tớ có hơi ngại. Lần trước tớ ngơ ngẩn cầu tình cho Tống Minh Minh, sau này tớ kể với cha mẹ, mẹ tớ còn nói tớ, hỏi tớ đã nói xin lỗi chưa. Tớ vẫn còn xấu hổ.]
[Hầy, tớ còn tưởng là gì. Tớ nghĩ mọi người đều là bạn cùng lớp, Bùi Lĩnh đã mời cả lớp tới chơi chứng tỏ Bùi Lĩnh phóng khoáng không để bụng. Chuyện kia nói xin lỗi thì thôi không đề cập nữa, về sau chúng ta đều là bạn cùng lớp, không cần tính toán chi li.]
[Đúng đó.]
[Cũng phải. Mẹ tớ nói tớ có lỗ tai mềm, cứ nói hoài.. Vậy ngày mai chúng ta cùng đi đi. Tớ kiểm tra thì thấy đi tuyến số Sáu hoặc tuyến số Tám đều có thể tới, nhưng hình như phải đi một đoạn ngắn nữa mới tới.]
[Trời không nóng lắm, đi bộ cũng được, tiện thể ngắm cảnh hoa viên Khoa Hải luôn.]
Hoàng Đồng Huyên hâm mộ nhìn chị em trong nhóm hẹn nhau đi nhà Bùi Lĩnh chơi. Cô cũng muốn đi nhưng cô và bạn thân đã sớm nhau đi chơi Kịch bản sát nhân. Chủ yếu là bạn thân cô cũng không phải lớp 11-2, mang đến cũng không tốt lắm cho nên Hoàng Đồng Huyên gửi một cái biểu cảm khóc vào trong nhóm.
[Nếu không thì hỏi Bùi Lĩnh thử mang bạn lớp khác đến được không?]
[Có được không?]
[Thì... thì hỏi một chút. Vừa vặn để cho bạn thân cậu nhìn xem Bùi Lĩnh là người như thế nào. Cậu ấy với Tống Minh Minh chia tay bởi vì nhân phẩm của Tống Minh Minh, để cậu ấy sớm nhận ra sớm một chút, đừng có giận chó đánh mèo Bùi Lĩnh. Bùi Lĩnh xui xẻo mới gặp phải chuyện này.]
[Biết đâu Tần Trì Dã cũng đến đó ~ Tần Lĩnh ~]
Hoàng Đồng Huyên vừa rồi còn do dự, vừa nhìn thấy "Tần Lĩnh" lập tức mặt dày nói: [Vậy để tớ đi hỏi một chút! Nếu như không được mấy cậu đi đi. Dù sao tớ với bạn ấy đã chơi với nhau từ hồi tiểu học. cô ấy có chút chút luyến ái não, đi ra ngoài khuây khỏa là được.]
Tin nhắn QQ.
Mỹ nữ đầu trọc: [Bùi Lĩnh, tớ là Hoàng Đồng Huyên cùng lớp đây. Làm phiền cậu một chút, tớ có thể mang bạn lớp khác đến nhà cậu chơi không? Là bạn thân của tớ á. Nếu mà không được thì cũng không sao. Chúc mọi người ngày mai chơi vui vẻ.]
Bùi Lĩnh: [Có thể, càng nhiều người càng vui mà, cứ đến nhé.]
Mỹ nữ đầu trọc: [! Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu nhiều! Vậy không làm phiền cậu nữa. Ngày mai gặp nhé!]
Rồi quay lại trong nhóm gào thét: [Bùi Lĩnh tốt ghê á, được rồi ~]
-
Chín giờ sáng hôm sau, các bạn học lớp 11-2 hẹn gặp nhau trên đường số Sáu. Một số khác thì hẹn ở đường số Tám.
Hoàng Đồng Huyên với bạn thân ở cùng một khu chung cư. Hai người cầm túi xách, gặp những người khác trên đường số Sáu. Đôi bên giới thiệu lẫn nhau rồi cùng đến nhà Bùi Lĩnh.
"Tớ có chút muốn về, không muốn nhìn thấy Bùi Lĩnh."
"Điềm Điềm, bọn mình đã nói rồi mà. Cứ đi qua đó trước đi, nếu cậu không thích thì tớ về với cậu." Hoàng Đồng Huyên làm nũng nóii.
"Vậy cũng được."
Từ Điềm Điềm gật đầu, miễn cưỡng đồng ý. Lý trí cô biết rằng chuyện này không liên quan gì đến Bùi Lĩnh nhưng trái tim lại rất đau đớn. Tống Minh Minh đối xử với cô rất tốt, kết quả bây giờ lại như thế này-
Vô cùng mâu thuẫn.
Tới hoa viên Khoa Hải.
Ga tàu điện ngầm có phát thông báo chẳng qua trạm này có rất ít người. Có một người nổi tiếng xinh đẹp có chút quen mắt đang cầm điện thoại di động để livestream.
"Tôi đang vô cùng háo hức muốn xem thử những biệt thự nổi tiếng ở thành phố Hạ trông như thế nào. Tất nhiên là tôi không có nhà ở đây rồi. Ở đây không có bán, nếu có thì cũng là giá trên trời. Tôi cố gắng lôi kéo quan hệ lắm mới hẹn được một người bạn để có thể vào đây tham quan."
"Được rồi, chúng ta ra khỏi nhà ga. Bạn của tôi chắc cũng sắp đến đón rồi. Từ đây đi vào còn khoảng bốn năm cây số nữa.
Hoàng Đồng Huyên và một số cô gái mang túi xách cùng nhau rời nhà ga, nghe được streamer kia nói còn khoảng bốn, năm cây số nữa thì đồng thanh a lên, nói: "Có hơi xa nhỉ. Nếu không thì chúng ta gọi taxi đi?"
"Tớ vừa mới xem thử, hình như không dễ gọi xe đâu."
Nữ streamer này đã sớm nhận ra những em gi cấp Ba này. Cô chuyển camera thành camera sau rồi mới nói: "Ở đây bắt taxi không dễ đâu. Các em đến đây chơi à?"
Khi cô livestream thỉnh thoảng lại có mấy gã đàn ông độc miệng. Vì cô có nhan sắc, đến hoa viên Khoa Hải livestream thì có bão bình luận nói cô "quan hệ bạn bè kiểu gì", "có phải là lên giường mới được không", "bao nhiêu tiền một đêm" các loại. Nếu ống kính quay được những em gái cấp Ba này thì những gã kia mặc kệ các cô gái mới bao lớn miệng càng thối hơn nữa, rồi suy đoán linh tinh.
"Tham gia họp lớp ạ." Hoàng Đồng Huyên nói.
Nữ streamer: "Có phải các em nhầm ga không? Toàn bộ khu vực này đều là khu biệt thự của Khoa Hải." Nào có chuyện họp lớp mà hẹn ở đây? Vào cũng không vào được.
"Không phải ạ, nhà bạn học em ở đây."
"Huyên Huyên, đi thôi."
Nhóm bạn cùng lớp gọi người, dự định đi bộ tới. Nữ streamer cũng không nhiều lời, quả nhiên thấy một ít bình luận xấu xí, quản lí phòng cấm cũng cấm không hết. Cô cười cười đổi chủ đề, "Không biết bạn của tôi tới chưa nữa. Không thấy xe của cậu ấy đâu. Để tôi gọi điện thoại hỏi một chút."
Cô gọi điện thoại, bên ấy nói tạm thời có chút việc nên sẽ muộn khoảng năm phút.
Đương nhiên nữ streamer nói không sao. Trong lúc chờ đợi cô giao lưu với phòng phát sóng.
Sau đó cô nhìn thấy một chiếc xe điện tham quan chạy tới. Chiếc xe còn khá mới, vô cùng phong cách nhưng lại không hợp với quang cảnh của Khoa Hải. Nữ streamer thấy khá thú vị nên chìa ống kính qua, "Cho mọi người xem thử này, có thấy không? Có xe điện."
"Ở đây kiểm tra nghiêm ngặt lắm, lần đầu tiên tôi nhìn thấy đấy. Kỳ lạ ghê, không biết có thể ngồi không? Mọi người chờ nhé, tôi đi xem thử."
Xe ngừng lại.
"Hình như trên thân xe có chữ, Quản lí Bất động sản hoa viên Khoa hải-Hả? Là xe của hoa viên Khoa Hải sao?"
Bùi Lĩnh nhảy từ trên xe xuống, vẫy tay với bạn học, "Ở đây. Từ trạm tàu điện ngầm đến nhà tôi còn một đoạn nữa. Mọi người lên trước đi, chúng ta chờ những người khác rồi cùng đi luôn."
"Được nha, bọn tớ đang lo không biết đi bằng cách nào."
"Học bá tốt quá đi à."
Bùi Lĩnh mỉm cười. "Không có gì, không cần gọi tôi là học bá." Muốn gọi hãy gọi học thần!
Các bạn nữ sôi nổi lên xe, trên xe còn có nước, mọi người ngồi nói chuyện với nhau.
"Lần trước cậu thi khảo sát lợi hại như vậy, chính là học bá."
"Đúng vậy đúng vậy không cần khiêm tốn."
Bùi Lĩnh: Rất xin lỗi, đó là tôi bành trướng.
"Lần trước thi khảo sát đề thi tương đối đơn giản, nếu đề khó thì không nhất định."
"Nhắc đến đề khó, lần thi tháng này, môn Toán với Lý Hóa tổng hóa có mấy câu khó thiệt sự."
Các bạn nữ khác a a a, "Đều đến đây chơi rồi, đừng có nói chuyện thi nữa. Ngày mai có kết quả rồi, nghe nói trường chúng ta trưng màn hình điện tử lớn ngay cổng chính, trực tiếp đăng hạng cả khối."
Lỗ tai Bùi Lĩnh cao hứng dựng thẳng lên, cho mặt mũi vậy luôn ư?
"Xin lỗi đã quấy rầy mọi người, xin hỏi mọi người là quản lí bất động sản của Khoa Hải sao?" Nữ streamer hỏi.
Bùi Lĩnh có hơi nhạy cảm với camera của nữ streamer. Cậu nhớ lại bộ dáng mình lúc ra ngoài, rất tuyệt không có vấn đề gì, đơn giản hào phóng nhẹ nhàng khoan khoái, giá trị nhan sắc cũng cao, có thể xuất hiện trong màn hình.
"Không phải, tôi tới đón bạn cùng lớp đến nhà chơi."
Nữ streamer vô cùng sửng sốt, tưởng đây là trường học và dịch vụ quản lí bất động sản làm hoạt động công ích gì đó không ngờ rằng lại bắt gặp chủ nhân sống ở hoa viên Khoa Hải.
Thật hay giả?
Cô không dám đưa máy quay trực diện mà cố tình gạt sang một bên để lộ nửa góc máy.
[Đụng phải phú nhị đại? Cái này là cốt truyện gì thế? Streamer tự sắp xếp à?]
[Trẻ như thế mà có nhà ở Khoa Hải rồi sao? Tôi không tin đâu, chắc là mời diễn viên rồi.]
[Streamer có dám quay trực diện không? Đã mời diễn viên thì quay tốt vào chứ.]
[Tôi nghĩ cho dù ở Khoa Hải thì con trai của nhân viên quét dọn với chủ nhân biệt thự cũng khác nhau chứ đúng không?]
Nữ streamer không chú ý tới bão bình luận nhưng trực giác của cô cảm thấy anh chàng đẹp trai này hẳn là hàng thật gia thật. Dáng dấp đẹp trai, chủ yếu là khí chất ngời ngời, thẳng thắn. Cô cẩn thận hỏi: "Tôi đang livestream, mọi người có để ý không?"
"Các cậu thì sao?" Bùi Lĩnh hỏi những bạn học khác.
Các bạn học khác lắc đầu, cảm thấy rất vui. Từ Điềm Điềm không muốn vào khung hình, lắc đầu.
"Bạn học bên kia, cô đừng quay tới bạn ấy là được. Chúng tôi thì ok." Bùi Lĩnh ra hiệu đừng quay bạn học xa lạ kia. Đây hẳn là bạn thân mà Hoàng Đồng Huyên nói tối hôm qua.
Nữ streamer nói: "Được được."
Từ Điềm Điềm nhìn Bùi Lĩnh. Đối phương cố ý ra dây đón bọn cô, nói chuyện cũng rất lễ phép, vô cùng tôn trọng người khác, lại vô cùng lạc quan.
...Là người rất tốt.
Tác giả có lời muốn nói:
Bùi Lĩnh: Tôi muốn để cho toàn bộ học sinh Anh Hoa vừa bước vào cửa chính lập tức thấy ngay người đầu tiên trong danh sách là Bùi Lĩnh!
Căn biệt thự này không phải mua từ lâu mà do Bùi Hồng Hào và Lý Văn Lệ cùng mua lúc kết hôn. Hai người đăng ký kết hôn rồi cùng nhau đứng tên. Trước đó, lúc Bùi Hồng Hào độc thân, ông với Bùi Lĩnh sống ở một biệt thự khác, nhỏ hơn căn này rất nhiều nhưng vị trí đắt đỏ lại có nhiều quan chức trong đó.
Căn biệt thự đó hiện do Bùi Lĩnh đứng tên.
"Trước kia anh của con cũng có một sân chơi. Ở nhà cũ có một đống cát, anh trai con thích chơi với đống cát đó lắm." Bùi Hồng Hào nhìn thấy sân lại lại nhớ lại đống cát của con trai lớn.
Máy khen ngợi anh trai online, vỗ tay, "Wow, đống cát của anh tuyệt quá nha~"
"Con thích không, hôm nào cũng làm cho con một cái." Bùi Hồng Hào nói.
Tiểu Bồi Tiền hơi phồng má, Bùi Lĩnh nhìn cái mặt đang phịu ra kia nói: "Em không thích nghịch cát."
"À rồi, con thích sạch sẽ mà nhỉ." Bùi Hồng Hào cũng nhớ lại. Kỳ nghỉ Quốc Khánh vừa rồi, Tiểu Bồi Tiền ngồi nghịch đất cát muốn thay quần áo. Nhóc ngồi một bên rửa chân, khom người, lay lay đầu ngón chân béo múp míp của mình, muốn rửa sạch sẽ đến hạt cát cuối cùng. Bùi Hồng Hào nhớ lại cũng cảm thấy buồn cười, "Vậy thì không làm nữa."
Tiểu Bồi Tiền sảng khoái nói: "Thật ra em có thể nghịch cát vì anh hai."
"...Không cần ép chính mình, anh của em bây giờ không thích chơi nữa." Bùi Lĩnh xoa xoa đầu bạn nhỏ.
Tiểu Bồi Tiền thở dài, "Vậy cũng được."
Vẫn rất trưởng thành.
Bùi Hồng Hào cười, nói: "Chờ con lớn một chút, mình sẽ xây một cái bể bơi. Chúng ta sẽ đào bức tượng đài phun nước phía trước rồi thay thế bằng một cái bể bơi lớn. Lúc mua nơi này cha đã nhờ thầy phong thủy tính qua rồi. Nước chảy phía trước sẽ phát tài, chúng ta thay một cái lớn hơn thì hai anh em các con có thể vừa vui chơi, vừa phát tài lại không lãng phí chỗ. Khá tốt."
"Cha, cha đúng là thiên tài." Bùi Lĩnh giơ ngón tay cái.
Phong thủy và thực tế đều tính đâu ra đó.
Bùi Hồng Hào đắc ý, "Cha con lợi hại đúng không?! Học hỏi đi."
"Học được rồi." Bùi Lĩnh gật đầu.
Tiểu Bồi Tiền cũng học theo anh trai gật đầu như gà mổ thóc, "Học xong rồi ~"
Sân trước rộng lớn cho nên cả nhà quyết định làm tiệc nướng ở sân trước. Sân sau có hoa có sân chơi, sợ các bạn học không có chỗ chơi. Tiệc tùng cỡ nhỏ như vậy, lại không thể quá khoa trương, một bầu nhiệt huyết của Bùi Hồng Hào không có tác dụng gì. Trong lòng ông thầm cân nhắc chờ sang năm con trai mười tám tuổi lại lại một cái lớn hơn.
Trước kia nhà họ Bùi tổ chức tiệc đều mời dịch vụ và đầu bếp năm sao đến phục vụ. Hiện tại không cần nữa, ở nhà đã có đầu bếp, có dì giúp việc. Chờ cho ngày mai mọi người ăn uống no say, sẽ mời một ít dì giúp việc theo dịch vụ đến dọn dẹp là được.
Buổi chiều, đầu bếp đã mua nguyên liệu làm đồ nướng, nêm nếm tẩm ướp đã xử lí xong, chỉ còn chờ ngày mai.
-
Tối đó, nhóm chat con gái lớp 11-2.
[Ngày mai mấy cậu có đi tới nhà Bùi Lĩnh không?]
[Không phải đã nói là đi rồi à? Cậu không muốn đi hả?]
[Tớ có hơi ngại. Lần trước tớ ngơ ngẩn cầu tình cho Tống Minh Minh, sau này tớ kể với cha mẹ, mẹ tớ còn nói tớ, hỏi tớ đã nói xin lỗi chưa. Tớ vẫn còn xấu hổ.]
[Hầy, tớ còn tưởng là gì. Tớ nghĩ mọi người đều là bạn cùng lớp, Bùi Lĩnh đã mời cả lớp tới chơi chứng tỏ Bùi Lĩnh phóng khoáng không để bụng. Chuyện kia nói xin lỗi thì thôi không đề cập nữa, về sau chúng ta đều là bạn cùng lớp, không cần tính toán chi li.]
[Đúng đó.]
[Cũng phải. Mẹ tớ nói tớ có lỗ tai mềm, cứ nói hoài.. Vậy ngày mai chúng ta cùng đi đi. Tớ kiểm tra thì thấy đi tuyến số Sáu hoặc tuyến số Tám đều có thể tới, nhưng hình như phải đi một đoạn ngắn nữa mới tới.]
[Trời không nóng lắm, đi bộ cũng được, tiện thể ngắm cảnh hoa viên Khoa Hải luôn.]
Hoàng Đồng Huyên hâm mộ nhìn chị em trong nhóm hẹn nhau đi nhà Bùi Lĩnh chơi. Cô cũng muốn đi nhưng cô và bạn thân đã sớm nhau đi chơi Kịch bản sát nhân. Chủ yếu là bạn thân cô cũng không phải lớp 11-2, mang đến cũng không tốt lắm cho nên Hoàng Đồng Huyên gửi một cái biểu cảm khóc vào trong nhóm.
[Nếu không thì hỏi Bùi Lĩnh thử mang bạn lớp khác đến được không?]
[Có được không?]
[Thì... thì hỏi một chút. Vừa vặn để cho bạn thân cậu nhìn xem Bùi Lĩnh là người như thế nào. Cậu ấy với Tống Minh Minh chia tay bởi vì nhân phẩm của Tống Minh Minh, để cậu ấy sớm nhận ra sớm một chút, đừng có giận chó đánh mèo Bùi Lĩnh. Bùi Lĩnh xui xẻo mới gặp phải chuyện này.]
[Biết đâu Tần Trì Dã cũng đến đó ~ Tần Lĩnh ~]
Hoàng Đồng Huyên vừa rồi còn do dự, vừa nhìn thấy "Tần Lĩnh" lập tức mặt dày nói: [Vậy để tớ đi hỏi một chút! Nếu như không được mấy cậu đi đi. Dù sao tớ với bạn ấy đã chơi với nhau từ hồi tiểu học. cô ấy có chút chút luyến ái não, đi ra ngoài khuây khỏa là được.]
Tin nhắn QQ.
Mỹ nữ đầu trọc: [Bùi Lĩnh, tớ là Hoàng Đồng Huyên cùng lớp đây. Làm phiền cậu một chút, tớ có thể mang bạn lớp khác đến nhà cậu chơi không? Là bạn thân của tớ á. Nếu mà không được thì cũng không sao. Chúc mọi người ngày mai chơi vui vẻ.]
Bùi Lĩnh: [Có thể, càng nhiều người càng vui mà, cứ đến nhé.]
Mỹ nữ đầu trọc: [! Cảm ơn cậu, cảm ơn cậu nhiều! Vậy không làm phiền cậu nữa. Ngày mai gặp nhé!]
Rồi quay lại trong nhóm gào thét: [Bùi Lĩnh tốt ghê á, được rồi ~]
-
Chín giờ sáng hôm sau, các bạn học lớp 11-2 hẹn gặp nhau trên đường số Sáu. Một số khác thì hẹn ở đường số Tám.
Hoàng Đồng Huyên với bạn thân ở cùng một khu chung cư. Hai người cầm túi xách, gặp những người khác trên đường số Sáu. Đôi bên giới thiệu lẫn nhau rồi cùng đến nhà Bùi Lĩnh.
"Tớ có chút muốn về, không muốn nhìn thấy Bùi Lĩnh."
"Điềm Điềm, bọn mình đã nói rồi mà. Cứ đi qua đó trước đi, nếu cậu không thích thì tớ về với cậu." Hoàng Đồng Huyên làm nũng nóii.
"Vậy cũng được."
Từ Điềm Điềm gật đầu, miễn cưỡng đồng ý. Lý trí cô biết rằng chuyện này không liên quan gì đến Bùi Lĩnh nhưng trái tim lại rất đau đớn. Tống Minh Minh đối xử với cô rất tốt, kết quả bây giờ lại như thế này-
Vô cùng mâu thuẫn.
Tới hoa viên Khoa Hải.
Ga tàu điện ngầm có phát thông báo chẳng qua trạm này có rất ít người. Có một người nổi tiếng xinh đẹp có chút quen mắt đang cầm điện thoại di động để livestream.
"Tôi đang vô cùng háo hức muốn xem thử những biệt thự nổi tiếng ở thành phố Hạ trông như thế nào. Tất nhiên là tôi không có nhà ở đây rồi. Ở đây không có bán, nếu có thì cũng là giá trên trời. Tôi cố gắng lôi kéo quan hệ lắm mới hẹn được một người bạn để có thể vào đây tham quan."
"Được rồi, chúng ta ra khỏi nhà ga. Bạn của tôi chắc cũng sắp đến đón rồi. Từ đây đi vào còn khoảng bốn năm cây số nữa.
Hoàng Đồng Huyên và một số cô gái mang túi xách cùng nhau rời nhà ga, nghe được streamer kia nói còn khoảng bốn, năm cây số nữa thì đồng thanh a lên, nói: "Có hơi xa nhỉ. Nếu không thì chúng ta gọi taxi đi?"
"Tớ vừa mới xem thử, hình như không dễ gọi xe đâu."
Nữ streamer này đã sớm nhận ra những em gi cấp Ba này. Cô chuyển camera thành camera sau rồi mới nói: "Ở đây bắt taxi không dễ đâu. Các em đến đây chơi à?"
Khi cô livestream thỉnh thoảng lại có mấy gã đàn ông độc miệng. Vì cô có nhan sắc, đến hoa viên Khoa Hải livestream thì có bão bình luận nói cô "quan hệ bạn bè kiểu gì", "có phải là lên giường mới được không", "bao nhiêu tiền một đêm" các loại. Nếu ống kính quay được những em gái cấp Ba này thì những gã kia mặc kệ các cô gái mới bao lớn miệng càng thối hơn nữa, rồi suy đoán linh tinh.
"Tham gia họp lớp ạ." Hoàng Đồng Huyên nói.
Nữ streamer: "Có phải các em nhầm ga không? Toàn bộ khu vực này đều là khu biệt thự của Khoa Hải." Nào có chuyện họp lớp mà hẹn ở đây? Vào cũng không vào được.
"Không phải ạ, nhà bạn học em ở đây."
"Huyên Huyên, đi thôi."
Nhóm bạn cùng lớp gọi người, dự định đi bộ tới. Nữ streamer cũng không nhiều lời, quả nhiên thấy một ít bình luận xấu xí, quản lí phòng cấm cũng cấm không hết. Cô cười cười đổi chủ đề, "Không biết bạn của tôi tới chưa nữa. Không thấy xe của cậu ấy đâu. Để tôi gọi điện thoại hỏi một chút."
Cô gọi điện thoại, bên ấy nói tạm thời có chút việc nên sẽ muộn khoảng năm phút.
Đương nhiên nữ streamer nói không sao. Trong lúc chờ đợi cô giao lưu với phòng phát sóng.
Sau đó cô nhìn thấy một chiếc xe điện tham quan chạy tới. Chiếc xe còn khá mới, vô cùng phong cách nhưng lại không hợp với quang cảnh của Khoa Hải. Nữ streamer thấy khá thú vị nên chìa ống kính qua, "Cho mọi người xem thử này, có thấy không? Có xe điện."
"Ở đây kiểm tra nghiêm ngặt lắm, lần đầu tiên tôi nhìn thấy đấy. Kỳ lạ ghê, không biết có thể ngồi không? Mọi người chờ nhé, tôi đi xem thử."
Xe ngừng lại.
"Hình như trên thân xe có chữ, Quản lí Bất động sản hoa viên Khoa hải-Hả? Là xe của hoa viên Khoa Hải sao?"
Bùi Lĩnh nhảy từ trên xe xuống, vẫy tay với bạn học, "Ở đây. Từ trạm tàu điện ngầm đến nhà tôi còn một đoạn nữa. Mọi người lên trước đi, chúng ta chờ những người khác rồi cùng đi luôn."
"Được nha, bọn tớ đang lo không biết đi bằng cách nào."
"Học bá tốt quá đi à."
Bùi Lĩnh mỉm cười. "Không có gì, không cần gọi tôi là học bá." Muốn gọi hãy gọi học thần!
Các bạn nữ sôi nổi lên xe, trên xe còn có nước, mọi người ngồi nói chuyện với nhau.
"Lần trước cậu thi khảo sát lợi hại như vậy, chính là học bá."
"Đúng vậy đúng vậy không cần khiêm tốn."
Bùi Lĩnh: Rất xin lỗi, đó là tôi bành trướng.
"Lần trước thi khảo sát đề thi tương đối đơn giản, nếu đề khó thì không nhất định."
"Nhắc đến đề khó, lần thi tháng này, môn Toán với Lý Hóa tổng hóa có mấy câu khó thiệt sự."
Các bạn nữ khác a a a, "Đều đến đây chơi rồi, đừng có nói chuyện thi nữa. Ngày mai có kết quả rồi, nghe nói trường chúng ta trưng màn hình điện tử lớn ngay cổng chính, trực tiếp đăng hạng cả khối."
Lỗ tai Bùi Lĩnh cao hứng dựng thẳng lên, cho mặt mũi vậy luôn ư?
"Xin lỗi đã quấy rầy mọi người, xin hỏi mọi người là quản lí bất động sản của Khoa Hải sao?" Nữ streamer hỏi.
Bùi Lĩnh có hơi nhạy cảm với camera của nữ streamer. Cậu nhớ lại bộ dáng mình lúc ra ngoài, rất tuyệt không có vấn đề gì, đơn giản hào phóng nhẹ nhàng khoan khoái, giá trị nhan sắc cũng cao, có thể xuất hiện trong màn hình.
"Không phải, tôi tới đón bạn cùng lớp đến nhà chơi."
Nữ streamer vô cùng sửng sốt, tưởng đây là trường học và dịch vụ quản lí bất động sản làm hoạt động công ích gì đó không ngờ rằng lại bắt gặp chủ nhân sống ở hoa viên Khoa Hải.
Thật hay giả?
Cô không dám đưa máy quay trực diện mà cố tình gạt sang một bên để lộ nửa góc máy.
[Đụng phải phú nhị đại? Cái này là cốt truyện gì thế? Streamer tự sắp xếp à?]
[Trẻ như thế mà có nhà ở Khoa Hải rồi sao? Tôi không tin đâu, chắc là mời diễn viên rồi.]
[Streamer có dám quay trực diện không? Đã mời diễn viên thì quay tốt vào chứ.]
[Tôi nghĩ cho dù ở Khoa Hải thì con trai của nhân viên quét dọn với chủ nhân biệt thự cũng khác nhau chứ đúng không?]
Nữ streamer không chú ý tới bão bình luận nhưng trực giác của cô cảm thấy anh chàng đẹp trai này hẳn là hàng thật gia thật. Dáng dấp đẹp trai, chủ yếu là khí chất ngời ngời, thẳng thắn. Cô cẩn thận hỏi: "Tôi đang livestream, mọi người có để ý không?"
"Các cậu thì sao?" Bùi Lĩnh hỏi những bạn học khác.
Các bạn học khác lắc đầu, cảm thấy rất vui. Từ Điềm Điềm không muốn vào khung hình, lắc đầu.
"Bạn học bên kia, cô đừng quay tới bạn ấy là được. Chúng tôi thì ok." Bùi Lĩnh ra hiệu đừng quay bạn học xa lạ kia. Đây hẳn là bạn thân mà Hoàng Đồng Huyên nói tối hôm qua.
Nữ streamer nói: "Được được."
Từ Điềm Điềm nhìn Bùi Lĩnh. Đối phương cố ý ra dây đón bọn cô, nói chuyện cũng rất lễ phép, vô cùng tôn trọng người khác, lại vô cùng lạc quan.
...Là người rất tốt.
Tác giả có lời muốn nói:
Bùi Lĩnh: Tôi muốn để cho toàn bộ học sinh Anh Hoa vừa bước vào cửa chính lập tức thấy ngay người đầu tiên trong danh sách là Bùi Lĩnh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất