Chương 3:
Tuy rằng, mặc dù phương thức mở ra động phủ có hơi dọa người, nhưng hắn xác thực thật mở ra động phủ, sau đó xuất hiện ở chỗ này.
Đôi mắt nhóc con kia sáng lên, từ phía sau thềm đá bò ra chút, tiếp tục thò đầu ra.
Một đôi mắt tràn đầy hứng thú, theo tầm mắt của cô bé đối diện với ánh mắt của cô bé.
Nhìn thấy một nhóc con từ phía sau thềm đá lăn ra, đôi tai lông xù trên đầu vui vẻ dựng thẳng lên, hắn chỉ nhíu mày.
Xem ra, tựa như đối với việc đột nhiên trong động phủ xuất hiện một đứa nhỏ cũng không kinh ngạc.
Biết trong động phủ còn có một ấu tể, vậy khẳng định là phụ thân của cô bé.
Khi nhìn thấy nét mặt hắn bình thường, trên mặt xinh đẹp vô hạn còn chứa theo ý cười, hiển nhiên rõ ràng trong động phủ sẽ có mình, Chi Chi cảm thấy mình có thể xác định.
Vội vàng từ phía sau thềm đá lăn ra, cho dù đói đến cả người không có sức lực, nhưng vào lúc này, khi lần đầu tiên cùng phụ thân chính miệng mẫu thân nói gặp mặt, nàng vẫn muốn cho phụ thân hiểu được, mình rất yêu hắn.
Cô bé từ thềm đá lăn đến dưới chân người đàn ông xinh đẹp này, rầm rì ôm lấy chân hắn, cọ cọ.
Trong tay hắn cầm một thanh kiếm rất sắc bén.
Kiếm khí quấn quanh trên thân kiếm, tới gần chút cũng sẽ cảm nhận được sát ý lạnh thấu xương còn cả lạnh như băng.
Đó là cảm giác lạnh lẽo lãnh khốc hờ hững, giống như... trong nháy mắt, Chi Chi không hiểu sao lại cảm thấy, trên kiếm khí này, dường như đang quấn lấy nội tâm hoang mạc lạnh lẽo của chủ nhân.
Nhưng làm sao có thể.
Phụ thân nàng tới đón nàng.
Hắn thiên tân vạn khổ, dọc theo đường đi rất vất vả tới đón cô bé, vậy cũng nhất định rất yêu cô bé.
Ôm chặt chân phụ thân, nhóc con kia lấy khuôn mặt nhỏ nhắn bẩn thỉu của mình cọ cọ chân phụ thân, kêu một tiếng.
"Phụ thân."
Trầm mặc thật lâu.
Trường kiếm lạnh như băng hơi chấn động.
Trong động phủ đột nhiên lâm vào yên tĩnh.
Sự im lặng này kéo dài quá lâu, thậm chí khiến Chi Chi cũng bất mãn.
Cô bé tủi thân ngẩng đầu lên, ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi mắt nhìn kỹ và lạnh như băng, cái đuôi uể oải run lên, vươn tay với phụ thân xinh đẹp của mình.
"Phụ thân, muốn ôm."
Nàng ở dưới chân núi, luôn nhìn thấy những tiểu hài tử khác đi theo phụ thân bọn họ, cũng mở tay như vậy.
Phụ thân của bọn họ đều sẽ nhiệt liệt cười to, sau đó ôm lấy hài tử của mình, giơ cao, ôm lấy.
Lại là một trận trầm mặc và yên tĩnh, rất lâu không có động tác, nhóc con nho nhỏ nhìn phụ thân tựa như có hơi trì độn của mình, trong đôi mắt to tròn cuồn cuộn chậm rãi ướt át, nổi lên nước mắt trong suốt...... Lần đầu tiên gặp mặt, làm phụ thân sao có thể không ôm con của mình chứ?
Mộ của mẫu thân còn ở đây, không ôm một cái, mẫu thân có thể cũng bất an, lo lắng cho nàng hay không?
Không thể để cho mẫu thân lo lắng.
Chi Chi cố chấp vươn tay, thút thít một chút, tủi thân!
"Phụ thân, ôm Chi Chi một cái."
Nhóc con kia nức nở.
Lại trầm mặc rất lâu, nam nhân xinh đẹp trong ánh mắt chứa băng lãnh và nhìn kỹ vừa rồi đột nhiên cười khẽ một tiếng.
Một bàn tay thon dài trắng nõn hạ xuống, ôm cô bé đến trước mắt, tỉ mỉ quan sát cô bé.
Tuy rằng cái ôm này không thể nào thoải mái, nhưng Chi Chi không kén chọn!
Cok bé được ôm đến trước mặt hắn, đối diện với gương mặt xinh đẹp khiến hai mắt cô bé tỏa sáng kia, lại nghĩ nghĩ làm thế nào mới có thể biểu đạt tình yêu của mình đối với phụ thân.
Mẫu thân nói, nàng phải yêu phụ thân trước, phụ thân mới có thể yêu nàng.
"Phụ thân đáng yêu của con."
Cô bé lại gần, chu cái miệng nhỏ nhắn lên, bẹp, hôn lên mặt phụ thân xinh đẹp của cô bé.
Ngoài mẫu thân ra, yêu phụ thân nhất!
Đôi mắt nhóc con kia sáng lên, từ phía sau thềm đá bò ra chút, tiếp tục thò đầu ra.
Một đôi mắt tràn đầy hứng thú, theo tầm mắt của cô bé đối diện với ánh mắt của cô bé.
Nhìn thấy một nhóc con từ phía sau thềm đá lăn ra, đôi tai lông xù trên đầu vui vẻ dựng thẳng lên, hắn chỉ nhíu mày.
Xem ra, tựa như đối với việc đột nhiên trong động phủ xuất hiện một đứa nhỏ cũng không kinh ngạc.
Biết trong động phủ còn có một ấu tể, vậy khẳng định là phụ thân của cô bé.
Khi nhìn thấy nét mặt hắn bình thường, trên mặt xinh đẹp vô hạn còn chứa theo ý cười, hiển nhiên rõ ràng trong động phủ sẽ có mình, Chi Chi cảm thấy mình có thể xác định.
Vội vàng từ phía sau thềm đá lăn ra, cho dù đói đến cả người không có sức lực, nhưng vào lúc này, khi lần đầu tiên cùng phụ thân chính miệng mẫu thân nói gặp mặt, nàng vẫn muốn cho phụ thân hiểu được, mình rất yêu hắn.
Cô bé từ thềm đá lăn đến dưới chân người đàn ông xinh đẹp này, rầm rì ôm lấy chân hắn, cọ cọ.
Trong tay hắn cầm một thanh kiếm rất sắc bén.
Kiếm khí quấn quanh trên thân kiếm, tới gần chút cũng sẽ cảm nhận được sát ý lạnh thấu xương còn cả lạnh như băng.
Đó là cảm giác lạnh lẽo lãnh khốc hờ hững, giống như... trong nháy mắt, Chi Chi không hiểu sao lại cảm thấy, trên kiếm khí này, dường như đang quấn lấy nội tâm hoang mạc lạnh lẽo của chủ nhân.
Nhưng làm sao có thể.
Phụ thân nàng tới đón nàng.
Hắn thiên tân vạn khổ, dọc theo đường đi rất vất vả tới đón cô bé, vậy cũng nhất định rất yêu cô bé.
Ôm chặt chân phụ thân, nhóc con kia lấy khuôn mặt nhỏ nhắn bẩn thỉu của mình cọ cọ chân phụ thân, kêu một tiếng.
"Phụ thân."
Trầm mặc thật lâu.
Trường kiếm lạnh như băng hơi chấn động.
Trong động phủ đột nhiên lâm vào yên tĩnh.
Sự im lặng này kéo dài quá lâu, thậm chí khiến Chi Chi cũng bất mãn.
Cô bé tủi thân ngẩng đầu lên, ngẩng đầu, nhìn thấy một đôi mắt nhìn kỹ và lạnh như băng, cái đuôi uể oải run lên, vươn tay với phụ thân xinh đẹp của mình.
"Phụ thân, muốn ôm."
Nàng ở dưới chân núi, luôn nhìn thấy những tiểu hài tử khác đi theo phụ thân bọn họ, cũng mở tay như vậy.
Phụ thân của bọn họ đều sẽ nhiệt liệt cười to, sau đó ôm lấy hài tử của mình, giơ cao, ôm lấy.
Lại là một trận trầm mặc và yên tĩnh, rất lâu không có động tác, nhóc con nho nhỏ nhìn phụ thân tựa như có hơi trì độn của mình, trong đôi mắt to tròn cuồn cuộn chậm rãi ướt át, nổi lên nước mắt trong suốt...... Lần đầu tiên gặp mặt, làm phụ thân sao có thể không ôm con của mình chứ?
Mộ của mẫu thân còn ở đây, không ôm một cái, mẫu thân có thể cũng bất an, lo lắng cho nàng hay không?
Không thể để cho mẫu thân lo lắng.
Chi Chi cố chấp vươn tay, thút thít một chút, tủi thân!
"Phụ thân, ôm Chi Chi một cái."
Nhóc con kia nức nở.
Lại trầm mặc rất lâu, nam nhân xinh đẹp trong ánh mắt chứa băng lãnh và nhìn kỹ vừa rồi đột nhiên cười khẽ một tiếng.
Một bàn tay thon dài trắng nõn hạ xuống, ôm cô bé đến trước mắt, tỉ mỉ quan sát cô bé.
Tuy rằng cái ôm này không thể nào thoải mái, nhưng Chi Chi không kén chọn!
Cok bé được ôm đến trước mặt hắn, đối diện với gương mặt xinh đẹp khiến hai mắt cô bé tỏa sáng kia, lại nghĩ nghĩ làm thế nào mới có thể biểu đạt tình yêu của mình đối với phụ thân.
Mẫu thân nói, nàng phải yêu phụ thân trước, phụ thân mới có thể yêu nàng.
"Phụ thân đáng yêu của con."
Cô bé lại gần, chu cái miệng nhỏ nhắn lên, bẹp, hôn lên mặt phụ thân xinh đẹp của cô bé.
Ngoài mẫu thân ra, yêu phụ thân nhất!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất