Chào Mừng Đến Với Gian Phòng Trò Chơi Vận Mệnh Chủ Nghĩa Tối Cao
Chương 4: Quy Tắc
Âm thanh thanh thúy vang lên từ hướng KP, một cái màn hình hiện lên trước mặt mọi người, trên mặt bảng liệt kê đầy đủ về thân phận, số liệu, level, kỹ năng và thuộc tính.
Nhìn cái màn hình đang lơ lửng trước mặt, Thẩm Lẫm giơ tay lên chạm vào nó, ngón tay xuyên qua màn hình, không khí xung quanh vặn vẹo, khi cậu thu tay lại, màn hình trở lại như cũ.
KP giới thiệu: "Đây sẽ là thẻ thân phận của các cậu, đồng thời cũng là thẻ thuộc tính của các cậu, nó bao gồm sức mạnh, nhanh nhẹn, trí lực, linh hoạt, giáo dục và level. Nhân vật thiết lập được đề cập đến lúc đầu cũng viết ở trên cái bảng này, cái này sẽ đi theo các cậu tới lúc kết thúc vòng chơi này, lúc nào muốn xem thì cứ mở ra. Tôi nói luôn, tất cả thuộc tính đều do đổ xúc xắc mà có, cực kì công bằng."
"Buồn một cái là không công bố ra ngoài." Trương Dương đẩy mắt kính.
"Trong trò chơi này các cậu đều là newbie, tới vòng tiếp theo thì các cậu có thể tự thiết lập bảng cho mình bằng cách tung xúc xắc, đừng có than vãn! Nghiêm túc nghe tôi nói đê! Cái này là hướng dẫn dành cho người mới đó, rất quan trọng đó, bộ anh không biết kết quả khi không xem hướng dẫn dành cho người mới hả?"
"Đó giờ tôi chơi game không bao giờ đọc hướng dẫn dành cho newbie." Hàn Thiên Thu tò mò ngó đông ngó tây, tai không nghe lọt chữ nào.
"Tiện tỳ...Này đừng có ngó nữa, cậu không nhìn được bảng thuộc tính của người khác đâu, nhưng mà có thể trò chuyện với nhau để tìm hiểu thêm, bây giờ, tôi sẽ giới thiệu sơ lược cho các cậu một chút."
KP nói: "Lưu Phát Tài, đóng vai Huven, học ở học viện quý tộc Lyon, khoa Y."
"Ủa khoan, ai tên là Lưu Phát Tài?" Trương Dương cắt ngang lời KP.
Mọi người im lặng một hồi, sau đó đồng loạt nhìn sang người duy nhất không nói tên thật mình ra - Alex, bầu không khí có chút kì quái.
Alex: "..."
Thẩm Lẫm: "Tên do cho cha mẹ đặt, không sao đâu, tôi hiểu mà."
Alex: "..."
Hàn Thiên Thu rên một tiếng: "Đổi thiết lập được không? Vị trí vú em quan trọng như vậy mà để cho Phát Tài lươn lẹo làm có sao không đó?"
Alex quạo quọ nói: "Xin đừng gọi tôi là Phát Tài!"
Hàn Thiên Thu nét mặt không đổi nói: "Okayla Phát Tài."
Mặc dù Alex không thể đứng dậy, nhưng được cái chiều cao khác người, tay dài chân dài, ở dưới bàn đạp thẳng vô cậu em của Hàn Thiên Thu, Hàn Thiên Thu rít lên, đau đớn nằm vật ra bàn.
Miệng tạo nghiệp, "cậu em" trả.
Thẩm Lẫm im lặng.
"Mấy cậu còn có ý kiến gì với Lưu Phát Tài không?" KP cười nói, "Không thì tôi sẽ giới thiệu tiếp."
Nó giới thiệu chi tiết nhân vật và thiết lập của mọi người:
Hàn Thiên Thu, sắm vai Bayer, dáng người nhỏ nhắn, sinh viên khoa Vật lý, sở trường: ẩn nấp, trinh sát.
Trương Dương, sắm vai Floy, tóc quăn màu nâu, đeo kính, sinh viên khoa Lịch sử, sở trường: thủ thư, lịch sử.
Carter, sinh viên khoa Âm nhạc, sắm vai Nana, tính tình dịu dàng, vóc người gầy yếu thon thả, sở trường: lắng nghe, thuyết phục và ném đồ.
Alex sắm vai Huven, sinh viên khoa Y, sở trường: chữa trị và cấp cứu.
Yến Tu Nhất, sắm vai Felton khoa Thể chất, trầm mặc ít nói, đẹp trai cao to, điểm kỹ năng gồm leo trèo, nhảy và đánh nhau.
Cuối cùng là Thẫm Lẩm, sinh viên khoa Nghệ Thuật, nhỏ tuổi nhất, mắt xanh tóc vàng, diện mạo tuấn tú, vóc người tao nhã, sở trường: hoá trang, quyến rũ.
KP tự hào mười phần nói: "Tiện nói luôn, tất cả sở trường và kỹ năng này do tôi dựa trên tính cách đặc thù và việc trải đời của các cậu mà ra, ai cũng có sở trường riêng của mình, đúng là một đội toàn vẹn mà."
Thẩm Lẫm: "...Quyến rũ là cái vẹo gì?"
Hàn Thiên Thu cười ẻ, ôm bả vai của Thẩm Lẫm, cười trên sự đau khổ của người khác: "Nghĩa trên mặt chữ?"
Ánh mắt lạnh như băng của Yến Tu Nhất nhìn chằm chằm vào tay của Hàn Thiên Thu.
Hàn Thiên Thu đơ người, lặng lẽ rụt tay lại, hậm hực sờ sờ mũi.
Carter hoang mang nhìn phần giới thiệu của mình: "Tôi là sinh viên khoa âm nhạc phải không, tự nhiên lòi đâu ra kỹ năng ném vậy?"
KP thẳng thắn thừa nhận: "Do tính toán sai thuộc tính của cô, nên hiện tại cô rất mạnh."
"..Thế?"
KP cố gắng hoàn thiện thiết lập: "Nên tôi mới cho cô kỹ năng ném, vào lúc nguy cấp có thể vác piano hoặc cello đánh người, là một kỹ năng chiến đấu tốt đó."
"Khoan đã." Thẩm Lẫm nhanh chóng nắm bắt được bí mật mà KP vừa để lộ ra, "Kỹ năng chiến đấu? Còn phải chiến đấu nữa à?"
KP ngoan ngoãn trả lời: "Đương nhiên là có rồi, tình yêu."
Mọi người tiếp tục rơi vào bầu không khí yên lặng chết tiệt.
"Nếu thất bại thì sao? Ngoài việc chiến đấu ra thì có thể chạy trốn hay không?"
"Tôi đoán là mình phải nói lại với các cậu thêm một lần nữa, đây là thế giới tự do, các cậu có quyền quyết định tất cả hành động của mình, quy định duy nhất là, các cậu hành động có thành công hay không đều liên quan tới việc tung xúc xắc đếm số, nói trắng ra là dựa vào vận may."
Alex chau mày: "Nói rõ ràng chút đi."
"Trong quá trình tham gia trò chơi, các cậu sẽ gặp phải một vài sự kiện, lúc đó nếu các cậu muốn sử dụng sở trường của mình để giải quyết vụ đó hoặc tìm kiếm manh mối, thì cần phải tung xúc xắc để đưa ra quyết định. Con số mà các cậu tung ra được phải ít hơn thuộc tính riêng của các cậu, điều này có nghĩa là các cậu có năng lực giải quyết vấn đề đó."
Trương Dương nhìn Hàn Thiên Thu: "Hiểu không?"
Mặt Hàn Thiên Thu kiểu như buông bỏ tất cả, để trời quyết định: "Không phải nói xạo gì anh, đó giờ tôi chơi game chỉ với hai từ: tùy duyên." Hắn nhìn Thẩm Lẫm đang trầm tư, sau đó nói thêm một câu: "Còn dựa vào động đội gánh nữa."
Thẩm Lẫm: "..."
Cậu thở dài, bắt đầu giải thích: "Ví dụ, nếu như chúng ta gặp phải một sinh vật mà ta không biết nó là gì, thì cần phải tung xác xắc vào ô sinh vật học để kiểm tra nó, cho là điểm thuộc tính sinh vật học của chúng ta là 60 điểm đi, thì nếu tung ra con số ít hơn 60 điểm, ta sẽ biết con đó là con gì."
"Cậu rất thông minh." KP nói, "Đây chính là quy tắc cơ bản, còn những vấn đề về cách chơi hay kĩ xảo trong lúc chơi sẽ được tích lũy dần dần, thế đó, hỡi các quý ông quý bà tham gia trò chơi, mọi người đã sẵn sàng chưa nào?"
Yến Tu Nhất: "Mày đang cố né tránh một câu hỏi của bọn tao."
"Hở?"
"Nếu thất bại sẽ ra sao?" Màu con ngươi của Yến Tu Nhất rất nhạt, vào lúc nhìn thẳng vào người khác sẽ vô tình tạo ra cảm giác bức bách cho người đối diện, sắc bén như thanh kiếm thẳng tắp, mũi nhọn của kiếm phát ra ánh sáng làm người ta sẽ hãi.
Lúc anh đang nói, đột nhiên thủy triều dâng lên, âm thanh sóng biển đập mạnh vào vách đá làm mọi người giật mình, tinh thần chấn động không thôi.
Màu nước xanh ngát, mênh mông không biết từ bao giờ đã có một chút màu đỏ, cái màu đỏ ấy đang hoà vào cùng với những cơn sóng trắng, càng lúc càng đậm lên, dần biến thành một vùng nước đỏ tươi.
Sóng lăn tăn trên bờ biển, để lại những vệt màu đỏ tươi như thuốc nhuộm, bọn họ thấy thấp thoáng trong những đợt sóng có cái gì đó đang bị đẩy lên, càng lúc càng nhiều, càng nhiều———
Đột nhiên Carter hoảng sợ hét lên: "Tay, tay—— là cánh tay bị cắt đứt!"
Những người khác: "..."
Sóng biển đánh vào chân bọn họ, màu đỏ tràn dưới đế giày, có thứ gì đó dính vào dây giày của Thẩm Lẫm, cậu cúi đầu nhìn, là một khúc xương nhỏ của ngón tay út, liều mạng bám vào dây giày không thèm nhả.
Thẩm Lẫm: "..." Giờ không còn thứ gì có thể tổn thương cậu nữa.
"Clm!" Hàn Thiên Thu kêu ré lên: "Má nó, tôi bị cái gì chụp mắt cá chân này!"
"Đừng hù tao!"
"Xin lỗi." KP vui vẻ cười nhẹ, "Do đây là lần đầu nên KP có chút sơ sót, quên đóng cửa phòng chơi, để đồ trừng phạt từ "hành lang" chui vào đây."
Đồ trừng phạt———
Sắc mặt mọi người trắng bệch.
Một khe hở nhỏ tách ra trên mảnh giấy nhợt nhạt, uốn một vòng cung quỷ dị: "Không sao, năm đó tôi cũng bị mất cái thứ này doạ sợ, giờ nghĩ lại, cũng chỉ là tay chân của mấy người đã chết mà thôi, điểm đến cuối cùng của con người cũng có chỉ có vậy, không phải hiếm lạ gì."
Mọi người: "..."
Vòng cung trên tờ giấy trắng ngày càng mở rộng, dường như kéo dài tới hai bên mép, người giấy ngoẹ đầu nhìn bọn họ: "Sao nào, các người sẽ không hỏi đi hỏi lại về chuyện kia nữa chứ."
Không dám hỏi nữa.
Số xương trắng nhỏ vụn không thể đếm xuể, cùng với lượng lớn máu có thể biến nước biển thành màu đỏ như này đã cho bọn họ biết——
Trong luật chơi có viết "Thoát khỏi nơi này, hoặc chết" cũng không phải để trưng.
KP dành một lúc để đóng kĩ cửa phòng, màu của nước biển cũng nhạt dần, xác chết bị sóng biển đẩy tới chất đống ven bờ, mùi hôi thôi trong không khí trộn lẫn với mùi mặn từ gió biển thổi tới, làm họ muốn nôn.
Không ai dám mở miệng hỏi câu thất bại sẽ như nào, bởi vì kết quả của sự thất bại đã hiện ngay trước mắt họ.
Mười phút sau, số 98 KP chính thức tuyên bố, trò chơi bắt đầu.
Thứ gây ra sự ồn ào này đã biến mất, sáu người ngẩn ngơ ngồi trên bãi biển.
Nước biển quay trở lại màu sắc ban đầu, thi thể cũng biến mất theo, thay vào đó là những mảnh vỡ còn sót lại của bàn ghế, tủ và những đồ khác trên thuyền vương vãi khắp nơi, chứng tỏ bọn họ vừa mới gặp phải tai nạn đắm thuyền.
Thẩm Lẫm thử tìm kiếm sự tồn tại của số 98 KP, nhưng ngoài bầu trời mênh mông bát ngát, mấy con chim bay lượn ra thì cũng chỉ có gió biển đang rít gào.
Sau một lúc im lặng, Yến Tu Nhất dùng giọng nói lạnh như tuyết đập vào mặt bọn họ: "Trước tiên xem thử trong người có gì không, suy nghĩ biện pháp sinh tồn."
Cuối cùng moi ra được: một con dao, hai dây thun buộc tóc, một thỏi son, bốn cây viết, ba chiếc đồng hồ bỏ túi, hộp xì gà và bật lửa, một cuốn sổ ghi chép nhỏ bằng lòng bàn tay bị thấm nước.
Nhìn đống đồ bày ra dưới đất cũng đã thể hiện thân phận là sinh viên của sáu người bọn họ, chút đồ dư thừa cũng không có.
Hàn Thiên Thu, giờ nên gọi là Bayer, lắp bắp nhìn Yến Tu Nhất: "Đại ca, chúng ta có thể sống được chỉ với những thứ này hả?"
Thẩm Lẫm ngẩng đầu nhìn anh.
Yến Tu Nhất nhìn Thẩm Lẫm, gật đầu: "Có thể."
Nghe vậy, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, hồn vía bị đống xương chân tay cắt cũng quay trở lại.
Thẩm Lẫm thấy không thể tin được người này, trí nhớ rõ ràng là kém như thế, chân trước mới cùng nhau trải qua việc như vậy, chân sau liền quên mất, dường như mọi việc rơi vào tay anh đều có thể dễ dàng giải quyết.
Cậu cho loại khí thế không thể lí giải thành khí phách của quân nhân.
"Nên làm gì tiếp đây?" Bayer trừng đôi mắt to tròn vô tội.
Thẩm Lẫm: "Tạm thời cứ trao đổi thông tin với nhau đi, quan hệ của các người với Dorenna là gì?"
"Bạn học, tham gia cùng lớp học chung, hắn ta chủ động mới tôi tham dự tiệc sinh nhật."
"Tôi cũng vậy."
"Tui y chang."
Theo thông tin, ngoại trừ Nana là bạn gái ra của Dorenna, tất cả những người đang ngồi ở đây đều là bạn học của Dorenna.
"Trong trí nhớ của tôi, Dorenna lúc nào cũng thích ở một mình, tính cách lầm lì lập dị." Thẩm Lẫm nương theo kí ức của Orouke chia sẽ cho mọi người, đồng thời cũng nói ra điểm mà mình nghi ngờ, "Nhưng chúng ta có sáu người, khoa Vật lý, Khoa Thể chất, khoa Lịch sử, Khoa Âm nhạc, khoa Y và khoa Nghệ thuật... Rất khó để chúng ta xuất hiện cũng một lúc, căn cứ theo tính cách của Dorenna thì sao hắn có thể quen biết với nhiều như vậy được?"
Cậu dừng một chút, hỏi tiếp: "Mấy người quen biết Dorenna bao lâu rồi?"
Mọi người lần lượt nói ra thời gian, không khác nhau lắm, chỉ tầm khoảng một tháng.
"Ok." Mái tóc vàng ngắn của Thẩm Lẫm rực sáng dưới ánh mặt trời chói chan, đồng tử màu xanh được bao quanh bởi lớp ánh sáng vàng nhạt. "Với sự 'trùng hợp' này chúng ta có thể đưa ra kết luận, việc làm quen và tiệc sinh nhật lần này của Dorenna có liên quan tới nhau, có khả năng hắn ta đang âm mưu gì đó, vậy——"
Cậu do dự, nhìn chằm chằm mọi người: "Dorenna Heino, hắn đi đâu rồi?"
Tác giả có điều muốn nói:
Bản chất của running team* là game nhập vai, để tiện cho mọi người hiểu, thì tôi sẽ làm luật chơi đơn giản thôi, cũng sẽ thay đổi chút chút, không hiểu cũng không sao, mọi người có thể xem nhân vật chính giải đố và phiêu lưu~~
Nói cho dễ hiểu là một một người chơi đều có một thuộc tính và sở trường riêng, được thể hiện bằng những con số cụ thể trực quan ( quan sát trực tiếp), muốn sử dụng những sở trường này thì ngay lúc đó chỉ cần tung xúc xắc, quyết định việc có thể sử dụng sở trường thuận lợi hay không đều dựa vào nó.
Tương tự running team thì mọi người đều hợp tác, tìm tòi, cũng sẽ có trình độ đối kháng nhất định, còn có một chút hình thức đặc thù của running team, như R18 của Pink Group*.
Nếu mọi người hứng thú thì có thể lên B trạm xem video running team của Tam Nhật Phường Chủ xem thử, vui lắm 23333*
————
*Running team: là tên gọi phổ biến của các trò chơi nhập vai trong TRPG, bao gôm Dungeons & Dragon (DND), the Call of Cthullu (COCC), FATE, Infinite, Holy Grail War và nhiều trò khác... Trong đó, Cthulhu's Call ( sau này gọi tắt là COC) đã trở thành lựa chọn hàng đầu của hầu hết người mới chơi. Coc running team là một trò chơi có tổ chức, giúp tăng tình cảm bạn bè, giao tiếp một cách sâu sắc, vui chơi thỏa thích, đầy thử thách và phiêu lưu ( Theo Baidu)
*Pink Group: ờm thì mình tra phần này thì nếu tra riếng pink group vẫn ra mấy cái video liên quan tới COc mà thêm r18 thì...game nhập vai 18+:)
*23333: tác giả cười á:) = lol
———
Ừ thì sau khi đọc đc lời tác giả của chương này xong thì mình phát hiện chỗ văn án mình sai một chỗ, khók.
Nhìn cái màn hình đang lơ lửng trước mặt, Thẩm Lẫm giơ tay lên chạm vào nó, ngón tay xuyên qua màn hình, không khí xung quanh vặn vẹo, khi cậu thu tay lại, màn hình trở lại như cũ.
KP giới thiệu: "Đây sẽ là thẻ thân phận của các cậu, đồng thời cũng là thẻ thuộc tính của các cậu, nó bao gồm sức mạnh, nhanh nhẹn, trí lực, linh hoạt, giáo dục và level. Nhân vật thiết lập được đề cập đến lúc đầu cũng viết ở trên cái bảng này, cái này sẽ đi theo các cậu tới lúc kết thúc vòng chơi này, lúc nào muốn xem thì cứ mở ra. Tôi nói luôn, tất cả thuộc tính đều do đổ xúc xắc mà có, cực kì công bằng."
"Buồn một cái là không công bố ra ngoài." Trương Dương đẩy mắt kính.
"Trong trò chơi này các cậu đều là newbie, tới vòng tiếp theo thì các cậu có thể tự thiết lập bảng cho mình bằng cách tung xúc xắc, đừng có than vãn! Nghiêm túc nghe tôi nói đê! Cái này là hướng dẫn dành cho người mới đó, rất quan trọng đó, bộ anh không biết kết quả khi không xem hướng dẫn dành cho người mới hả?"
"Đó giờ tôi chơi game không bao giờ đọc hướng dẫn dành cho newbie." Hàn Thiên Thu tò mò ngó đông ngó tây, tai không nghe lọt chữ nào.
"Tiện tỳ...Này đừng có ngó nữa, cậu không nhìn được bảng thuộc tính của người khác đâu, nhưng mà có thể trò chuyện với nhau để tìm hiểu thêm, bây giờ, tôi sẽ giới thiệu sơ lược cho các cậu một chút."
KP nói: "Lưu Phát Tài, đóng vai Huven, học ở học viện quý tộc Lyon, khoa Y."
"Ủa khoan, ai tên là Lưu Phát Tài?" Trương Dương cắt ngang lời KP.
Mọi người im lặng một hồi, sau đó đồng loạt nhìn sang người duy nhất không nói tên thật mình ra - Alex, bầu không khí có chút kì quái.
Alex: "..."
Thẩm Lẫm: "Tên do cho cha mẹ đặt, không sao đâu, tôi hiểu mà."
Alex: "..."
Hàn Thiên Thu rên một tiếng: "Đổi thiết lập được không? Vị trí vú em quan trọng như vậy mà để cho Phát Tài lươn lẹo làm có sao không đó?"
Alex quạo quọ nói: "Xin đừng gọi tôi là Phát Tài!"
Hàn Thiên Thu nét mặt không đổi nói: "Okayla Phát Tài."
Mặc dù Alex không thể đứng dậy, nhưng được cái chiều cao khác người, tay dài chân dài, ở dưới bàn đạp thẳng vô cậu em của Hàn Thiên Thu, Hàn Thiên Thu rít lên, đau đớn nằm vật ra bàn.
Miệng tạo nghiệp, "cậu em" trả.
Thẩm Lẫm im lặng.
"Mấy cậu còn có ý kiến gì với Lưu Phát Tài không?" KP cười nói, "Không thì tôi sẽ giới thiệu tiếp."
Nó giới thiệu chi tiết nhân vật và thiết lập của mọi người:
Hàn Thiên Thu, sắm vai Bayer, dáng người nhỏ nhắn, sinh viên khoa Vật lý, sở trường: ẩn nấp, trinh sát.
Trương Dương, sắm vai Floy, tóc quăn màu nâu, đeo kính, sinh viên khoa Lịch sử, sở trường: thủ thư, lịch sử.
Carter, sinh viên khoa Âm nhạc, sắm vai Nana, tính tình dịu dàng, vóc người gầy yếu thon thả, sở trường: lắng nghe, thuyết phục và ném đồ.
Alex sắm vai Huven, sinh viên khoa Y, sở trường: chữa trị và cấp cứu.
Yến Tu Nhất, sắm vai Felton khoa Thể chất, trầm mặc ít nói, đẹp trai cao to, điểm kỹ năng gồm leo trèo, nhảy và đánh nhau.
Cuối cùng là Thẫm Lẩm, sinh viên khoa Nghệ Thuật, nhỏ tuổi nhất, mắt xanh tóc vàng, diện mạo tuấn tú, vóc người tao nhã, sở trường: hoá trang, quyến rũ.
KP tự hào mười phần nói: "Tiện nói luôn, tất cả sở trường và kỹ năng này do tôi dựa trên tính cách đặc thù và việc trải đời của các cậu mà ra, ai cũng có sở trường riêng của mình, đúng là một đội toàn vẹn mà."
Thẩm Lẫm: "...Quyến rũ là cái vẹo gì?"
Hàn Thiên Thu cười ẻ, ôm bả vai của Thẩm Lẫm, cười trên sự đau khổ của người khác: "Nghĩa trên mặt chữ?"
Ánh mắt lạnh như băng của Yến Tu Nhất nhìn chằm chằm vào tay của Hàn Thiên Thu.
Hàn Thiên Thu đơ người, lặng lẽ rụt tay lại, hậm hực sờ sờ mũi.
Carter hoang mang nhìn phần giới thiệu của mình: "Tôi là sinh viên khoa âm nhạc phải không, tự nhiên lòi đâu ra kỹ năng ném vậy?"
KP thẳng thắn thừa nhận: "Do tính toán sai thuộc tính của cô, nên hiện tại cô rất mạnh."
"..Thế?"
KP cố gắng hoàn thiện thiết lập: "Nên tôi mới cho cô kỹ năng ném, vào lúc nguy cấp có thể vác piano hoặc cello đánh người, là một kỹ năng chiến đấu tốt đó."
"Khoan đã." Thẩm Lẫm nhanh chóng nắm bắt được bí mật mà KP vừa để lộ ra, "Kỹ năng chiến đấu? Còn phải chiến đấu nữa à?"
KP ngoan ngoãn trả lời: "Đương nhiên là có rồi, tình yêu."
Mọi người tiếp tục rơi vào bầu không khí yên lặng chết tiệt.
"Nếu thất bại thì sao? Ngoài việc chiến đấu ra thì có thể chạy trốn hay không?"
"Tôi đoán là mình phải nói lại với các cậu thêm một lần nữa, đây là thế giới tự do, các cậu có quyền quyết định tất cả hành động của mình, quy định duy nhất là, các cậu hành động có thành công hay không đều liên quan tới việc tung xúc xắc đếm số, nói trắng ra là dựa vào vận may."
Alex chau mày: "Nói rõ ràng chút đi."
"Trong quá trình tham gia trò chơi, các cậu sẽ gặp phải một vài sự kiện, lúc đó nếu các cậu muốn sử dụng sở trường của mình để giải quyết vụ đó hoặc tìm kiếm manh mối, thì cần phải tung xúc xắc để đưa ra quyết định. Con số mà các cậu tung ra được phải ít hơn thuộc tính riêng của các cậu, điều này có nghĩa là các cậu có năng lực giải quyết vấn đề đó."
Trương Dương nhìn Hàn Thiên Thu: "Hiểu không?"
Mặt Hàn Thiên Thu kiểu như buông bỏ tất cả, để trời quyết định: "Không phải nói xạo gì anh, đó giờ tôi chơi game chỉ với hai từ: tùy duyên." Hắn nhìn Thẩm Lẫm đang trầm tư, sau đó nói thêm một câu: "Còn dựa vào động đội gánh nữa."
Thẩm Lẫm: "..."
Cậu thở dài, bắt đầu giải thích: "Ví dụ, nếu như chúng ta gặp phải một sinh vật mà ta không biết nó là gì, thì cần phải tung xác xắc vào ô sinh vật học để kiểm tra nó, cho là điểm thuộc tính sinh vật học của chúng ta là 60 điểm đi, thì nếu tung ra con số ít hơn 60 điểm, ta sẽ biết con đó là con gì."
"Cậu rất thông minh." KP nói, "Đây chính là quy tắc cơ bản, còn những vấn đề về cách chơi hay kĩ xảo trong lúc chơi sẽ được tích lũy dần dần, thế đó, hỡi các quý ông quý bà tham gia trò chơi, mọi người đã sẵn sàng chưa nào?"
Yến Tu Nhất: "Mày đang cố né tránh một câu hỏi của bọn tao."
"Hở?"
"Nếu thất bại sẽ ra sao?" Màu con ngươi của Yến Tu Nhất rất nhạt, vào lúc nhìn thẳng vào người khác sẽ vô tình tạo ra cảm giác bức bách cho người đối diện, sắc bén như thanh kiếm thẳng tắp, mũi nhọn của kiếm phát ra ánh sáng làm người ta sẽ hãi.
Lúc anh đang nói, đột nhiên thủy triều dâng lên, âm thanh sóng biển đập mạnh vào vách đá làm mọi người giật mình, tinh thần chấn động không thôi.
Màu nước xanh ngát, mênh mông không biết từ bao giờ đã có một chút màu đỏ, cái màu đỏ ấy đang hoà vào cùng với những cơn sóng trắng, càng lúc càng đậm lên, dần biến thành một vùng nước đỏ tươi.
Sóng lăn tăn trên bờ biển, để lại những vệt màu đỏ tươi như thuốc nhuộm, bọn họ thấy thấp thoáng trong những đợt sóng có cái gì đó đang bị đẩy lên, càng lúc càng nhiều, càng nhiều———
Đột nhiên Carter hoảng sợ hét lên: "Tay, tay—— là cánh tay bị cắt đứt!"
Những người khác: "..."
Sóng biển đánh vào chân bọn họ, màu đỏ tràn dưới đế giày, có thứ gì đó dính vào dây giày của Thẩm Lẫm, cậu cúi đầu nhìn, là một khúc xương nhỏ của ngón tay út, liều mạng bám vào dây giày không thèm nhả.
Thẩm Lẫm: "..." Giờ không còn thứ gì có thể tổn thương cậu nữa.
"Clm!" Hàn Thiên Thu kêu ré lên: "Má nó, tôi bị cái gì chụp mắt cá chân này!"
"Đừng hù tao!"
"Xin lỗi." KP vui vẻ cười nhẹ, "Do đây là lần đầu nên KP có chút sơ sót, quên đóng cửa phòng chơi, để đồ trừng phạt từ "hành lang" chui vào đây."
Đồ trừng phạt———
Sắc mặt mọi người trắng bệch.
Một khe hở nhỏ tách ra trên mảnh giấy nhợt nhạt, uốn một vòng cung quỷ dị: "Không sao, năm đó tôi cũng bị mất cái thứ này doạ sợ, giờ nghĩ lại, cũng chỉ là tay chân của mấy người đã chết mà thôi, điểm đến cuối cùng của con người cũng có chỉ có vậy, không phải hiếm lạ gì."
Mọi người: "..."
Vòng cung trên tờ giấy trắng ngày càng mở rộng, dường như kéo dài tới hai bên mép, người giấy ngoẹ đầu nhìn bọn họ: "Sao nào, các người sẽ không hỏi đi hỏi lại về chuyện kia nữa chứ."
Không dám hỏi nữa.
Số xương trắng nhỏ vụn không thể đếm xuể, cùng với lượng lớn máu có thể biến nước biển thành màu đỏ như này đã cho bọn họ biết——
Trong luật chơi có viết "Thoát khỏi nơi này, hoặc chết" cũng không phải để trưng.
KP dành một lúc để đóng kĩ cửa phòng, màu của nước biển cũng nhạt dần, xác chết bị sóng biển đẩy tới chất đống ven bờ, mùi hôi thôi trong không khí trộn lẫn với mùi mặn từ gió biển thổi tới, làm họ muốn nôn.
Không ai dám mở miệng hỏi câu thất bại sẽ như nào, bởi vì kết quả của sự thất bại đã hiện ngay trước mắt họ.
Mười phút sau, số 98 KP chính thức tuyên bố, trò chơi bắt đầu.
Thứ gây ra sự ồn ào này đã biến mất, sáu người ngẩn ngơ ngồi trên bãi biển.
Nước biển quay trở lại màu sắc ban đầu, thi thể cũng biến mất theo, thay vào đó là những mảnh vỡ còn sót lại của bàn ghế, tủ và những đồ khác trên thuyền vương vãi khắp nơi, chứng tỏ bọn họ vừa mới gặp phải tai nạn đắm thuyền.
Thẩm Lẫm thử tìm kiếm sự tồn tại của số 98 KP, nhưng ngoài bầu trời mênh mông bát ngát, mấy con chim bay lượn ra thì cũng chỉ có gió biển đang rít gào.
Sau một lúc im lặng, Yến Tu Nhất dùng giọng nói lạnh như tuyết đập vào mặt bọn họ: "Trước tiên xem thử trong người có gì không, suy nghĩ biện pháp sinh tồn."
Cuối cùng moi ra được: một con dao, hai dây thun buộc tóc, một thỏi son, bốn cây viết, ba chiếc đồng hồ bỏ túi, hộp xì gà và bật lửa, một cuốn sổ ghi chép nhỏ bằng lòng bàn tay bị thấm nước.
Nhìn đống đồ bày ra dưới đất cũng đã thể hiện thân phận là sinh viên của sáu người bọn họ, chút đồ dư thừa cũng không có.
Hàn Thiên Thu, giờ nên gọi là Bayer, lắp bắp nhìn Yến Tu Nhất: "Đại ca, chúng ta có thể sống được chỉ với những thứ này hả?"
Thẩm Lẫm ngẩng đầu nhìn anh.
Yến Tu Nhất nhìn Thẩm Lẫm, gật đầu: "Có thể."
Nghe vậy, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, hồn vía bị đống xương chân tay cắt cũng quay trở lại.
Thẩm Lẫm thấy không thể tin được người này, trí nhớ rõ ràng là kém như thế, chân trước mới cùng nhau trải qua việc như vậy, chân sau liền quên mất, dường như mọi việc rơi vào tay anh đều có thể dễ dàng giải quyết.
Cậu cho loại khí thế không thể lí giải thành khí phách của quân nhân.
"Nên làm gì tiếp đây?" Bayer trừng đôi mắt to tròn vô tội.
Thẩm Lẫm: "Tạm thời cứ trao đổi thông tin với nhau đi, quan hệ của các người với Dorenna là gì?"
"Bạn học, tham gia cùng lớp học chung, hắn ta chủ động mới tôi tham dự tiệc sinh nhật."
"Tôi cũng vậy."
"Tui y chang."
Theo thông tin, ngoại trừ Nana là bạn gái ra của Dorenna, tất cả những người đang ngồi ở đây đều là bạn học của Dorenna.
"Trong trí nhớ của tôi, Dorenna lúc nào cũng thích ở một mình, tính cách lầm lì lập dị." Thẩm Lẫm nương theo kí ức của Orouke chia sẽ cho mọi người, đồng thời cũng nói ra điểm mà mình nghi ngờ, "Nhưng chúng ta có sáu người, khoa Vật lý, Khoa Thể chất, khoa Lịch sử, Khoa Âm nhạc, khoa Y và khoa Nghệ thuật... Rất khó để chúng ta xuất hiện cũng một lúc, căn cứ theo tính cách của Dorenna thì sao hắn có thể quen biết với nhiều như vậy được?"
Cậu dừng một chút, hỏi tiếp: "Mấy người quen biết Dorenna bao lâu rồi?"
Mọi người lần lượt nói ra thời gian, không khác nhau lắm, chỉ tầm khoảng một tháng.
"Ok." Mái tóc vàng ngắn của Thẩm Lẫm rực sáng dưới ánh mặt trời chói chan, đồng tử màu xanh được bao quanh bởi lớp ánh sáng vàng nhạt. "Với sự 'trùng hợp' này chúng ta có thể đưa ra kết luận, việc làm quen và tiệc sinh nhật lần này của Dorenna có liên quan tới nhau, có khả năng hắn ta đang âm mưu gì đó, vậy——"
Cậu do dự, nhìn chằm chằm mọi người: "Dorenna Heino, hắn đi đâu rồi?"
Tác giả có điều muốn nói:
Bản chất của running team* là game nhập vai, để tiện cho mọi người hiểu, thì tôi sẽ làm luật chơi đơn giản thôi, cũng sẽ thay đổi chút chút, không hiểu cũng không sao, mọi người có thể xem nhân vật chính giải đố và phiêu lưu~~
Nói cho dễ hiểu là một một người chơi đều có một thuộc tính và sở trường riêng, được thể hiện bằng những con số cụ thể trực quan ( quan sát trực tiếp), muốn sử dụng những sở trường này thì ngay lúc đó chỉ cần tung xúc xắc, quyết định việc có thể sử dụng sở trường thuận lợi hay không đều dựa vào nó.
Tương tự running team thì mọi người đều hợp tác, tìm tòi, cũng sẽ có trình độ đối kháng nhất định, còn có một chút hình thức đặc thù của running team, như R18 của Pink Group*.
Nếu mọi người hứng thú thì có thể lên B trạm xem video running team của Tam Nhật Phường Chủ xem thử, vui lắm 23333*
————
*Running team: là tên gọi phổ biến của các trò chơi nhập vai trong TRPG, bao gôm Dungeons & Dragon (DND), the Call of Cthullu (COCC), FATE, Infinite, Holy Grail War và nhiều trò khác... Trong đó, Cthulhu's Call ( sau này gọi tắt là COC) đã trở thành lựa chọn hàng đầu của hầu hết người mới chơi. Coc running team là một trò chơi có tổ chức, giúp tăng tình cảm bạn bè, giao tiếp một cách sâu sắc, vui chơi thỏa thích, đầy thử thách và phiêu lưu ( Theo Baidu)
*Pink Group: ờm thì mình tra phần này thì nếu tra riếng pink group vẫn ra mấy cái video liên quan tới COc mà thêm r18 thì...game nhập vai 18+:)
*23333: tác giả cười á:) = lol
———
Ừ thì sau khi đọc đc lời tác giả của chương này xong thì mình phát hiện chỗ văn án mình sai một chỗ, khók.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất