Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng
Chương 137
Tóc Vàng cứng người nhìn chằm chằm vào cánh cửa quen thuộc trước mặt, tim đập bình bịch.
Bình thường gã rất ít khi căng thẳng như vậy, nhưng lần này thì khác… Bên cạnh gã là mục tiêu treo thưởng mà lần trước họ thất bại!
Bên người vang lên chất giọng nhẹ nhàng ấm áp của thiếu nữ:
“Làm sao vậy?”
Tóc Vàng bất giác nhìn về đối phương.
Chỉ thấy cô gái đứng bên cạnh gã khẽ nghiêng đầu, dáng người mảnh khảnh, váy trắng bay bay, má trái có lúm đồng tiền nho nhỏ, xung quanh lộ ra khí chất của cô gái nhỏ yêu kiều, thoạt nhìn ngây thơ vô tội, thấy mà thương yêu.
Cô gái nháy mắt: “Anh đang chờ cái gì vậy?”
Nhưng vẻ mặt Tóc Vàng lại càng cứng ngắc: “…”
Mi còn mặt mũi để hỏi hay sao!
Gã hít một hơi thật sâu, giơ tay vuốt mặt như thể đã bị đánh bại, sống không còn gì luyến tiếc nói: “Đi thôi, chính là chỗ này.”
Tóc Vàng bước qua mở cửa.
Đây là một quán bar nhỏ âm u, không khí nồng nặc mùi rượu, thuốc lá và nước hoa rẻ tiền. Những vị khách ngồi rải rác trong các góc tối, những cặp mắt sáng quắc hoặc tối om quét về phía người mới đến.
Tóc Vàng cảm nhận được, dường như cơ thể đối phương lén lút nghiêng về phía mình, đã thế còn dùng đầu ngón tay trắng nõn túm vạt áo gã, giống hệt như một thiếu nữ sợ người lạ.
Tóc Vàng: “…”
Mẹ nó, mi nghiện diễn thật đấy à!
Gã kiên trì tiến về phía trước, sau đó lấy điện thoại di động mở mã nhận dạng streamer trong ứng dụng Ác Mộng, quét “tích” một cái trước quầy lễ tân.
Kế đó Tóc Vàng cùng Ôn Giản Ngôn đi đến góc tối của quán bar và ngồi xuống.
“Sau đó thì sao?”
Ôn Giản Ngôn ngồi trên ghế sô pha bẩn thỉu, tò mò hỏi.
Tóc Vàng bưng hai ly bia ngồi xuống, vẻ mặt căng thẳng, hạ thấp giọng đáp: “Chờ.”
Bọn họ không phải là tổ chức công hội được Ác Mộng công nhận, cho nên không có địa điểm hội họp và hình thức tổ chức cố định. Về mặt cơ bản, những streamer ở đây đều đến từ các công hội khác nhau, hầu hết bọn họ đều mong kiếm được càng nhiều tích phân, cho nên mới lén lút nhận loại công việc bẩn thỉu nguy hiểm nhưng có lợi nhuận kếch xù này.
Tóc Vàng tới đây chủ yếu là để báo cáo tình huống phó bản lần trước. Dù sao thì trong tiểu đội cũng chỉ còn mình gã sống sốt, cho nên chỉ có thông qua gã mới có thể hiểu được tình huống hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng.
“Còn anh thì sao? Tại sao anh lại gia nhập?” Ôn Giản Ngôn nhấp một ngụm bia trong ly, hỏi.
Tóc Vàng gãi đầu: “Được chiêu mộ.”
Thiên phú gã cực kỳ hữu ích trong những nhiệm vụ kiểu này, tuy nhiên thực lực và chỉ số thông minh của gã lại không cao đến mức có thể chiến đấu một mình hoặc là tiến vào một công hội tốt, cho nên tất nhiên là được chiêu mộ.
“Nói ra thì…” Tóc Vàng thở dài: “Cậu cũng phải chuẩn bị tâm lý bị từ chối…”
Mặc dù bọn họ làm công việc bẩn thỉu là thu hoạch mạng của streamer, nhưng bọn họ cũng có phẩm chất nghề nghiệp cơ bản. Chẳng hạn như, bọn họ sẽ không được thuê để giết ngược bên cố chủ, sẽ không bởi vì bên khác trả giá cao hơn mà từ bỏ nhiệm vụ…
Bằng không sẽ chẳng có khách hàng nào tìm đến tận cửa.
Ôn Giản Ngôn tỏ vẻ thản nhiên, song lại mang theo sự bình tĩnh tự tin tràn trề: “Anh yên tâm, bọn họ sẽ không từ chối tôi.”
Đang lúc hai người nhỏ giọng thì thầm, một bóng người bỗng ngồi đối diện bàn bọn họ.
Đó là một người đàn ông không có gì nổi bật, chính là kiểu người ném vào đám đông cũng không thể tìm thấy lần hai, vừa nhìn đã biết là dùng tích phân thay đổi ngoại hình.
Gã hất đầu với Tóc Vàng: “Liên lạc với mày cũng khó gớm.”
Tóc Vàng bất giác ngồi thẳng lưng, lắp bắp đáp: “Không, không có, chỉ, chỉ là…”
Nhưng Tóc Vàng còn chưa kịp dứt lời đã bị đối phương cắt ngang. Gã đàn ông nhìn về phía Ôn Giản Ngôn ngồi bên cạnh Tóc Vàng, khẽ nheo hai mắt:
“Chẳng qua không ngờ mày sẽ dẫn thêm bạn mới tới đây, không biết cô là…”
“Xin chào.”
Thiếu nữ nhẹ nhàng chào hỏi.
Cô đặt cốc bia trong tay xuống, đáy cốc chạm vào mặt bàn phát ra một tiếng vang nhẹ. Cô gái ngước đôi mắt đen láy trong veo lên, trên môi còn dính một chút bọt bia, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp đáng yêu. Cô ngoan ngoãn vươn tay một cách khéo léo:
“Tôi là đối tượng treo thưởng trong phó bản trước của các người.”
Không khí chìm vào khoảng lặng.
Bầu không khí ngưng trọng đến độ gần như không thể thở được.
Tóc Vàng: “…”
Mắt gã tối sầm.
A a a a a a, sao nhà mi lại huỵch toẹt ra như vậy!!!
“Đồng thời cũng là khách hàng treo thưởng tiếp theo.” Ôn Giản Ngôn nheo hai mắt, khẽ cười bổ sung.
“…” Đối phương chậm rãi nheo mắt: “Cô to gan đấy.”
Biết rõ tính mạng của mình bị treo thưởng nhưng vẫn dám trực tiếp tìm tới cửa… Đúng là lần đầu gã gặp đối tượng treo thưởng giống thế này.
“Không không không, đây không phải là to gan.”
Ôn Giản Ngôn nháy mắt, đáy mắt lóe lên vẻ già đời và giảo hoạt không phù hợp với vẻ ngoài, cười nói: “Tôi chỉ tín nhiệm ánh mắt của người làm thương nhân như các anh thôi.”
Toàn bộ quá trình chỉ mất vài phút ngắn ngủi, thế nhưng Tóc Vàng lại cảm thấy như trôi qua hàng thế kỷ. Gã như ngồi trên bàn chông, nhìn Ôn Giản Ngôn cùng “đồng nghiệp” mình giao phong đưa đẩy, cuối cùng vậy mà đạt thành hiệp ước.
Lúc rời khỏi quán rượu, Tóc Vàng vẫn còn cảm thấy hốt hoảng.
“Tên kia thật sự không từ chối cậu…”
“Đương nhiên rồi.” Ôn Giản Ngôn liếc mắt nhìn Tóc Vàng một cái, dường như ghét bỏ dáng vẻ chuyện bé xé ra to của gã: “Cũng đâu phải tôi muốn bọn họ huỷ treo thưởng, tôi chỉ bảo họ giúp mình tiến vào phó bản tiếp theo thôi mà.”
Tất nhiên quan trọng hơn là, hắn có tiềm năng vô hạn, là tân binh tài năng đánh được bốn lần thành tích bạch kim liên tiếp. Mặc dù công hội đối đầu của hắn là Ám Hoả, nhưng phía treo thưởng cũng chẳng phải nhân vật cấp cao gì, so với hào quang hiện tại của Ôn Giản Ngôn vẫn chưa đủ tầm, dĩ nhiên đối phương sẽ tránh hại tìm lợi.
Ôn Giản Ngôn kiễng chân vỗ vai Tóc Vàng: “Được rồi, tôi đi trước đây, lần sau gặp lại.”
“Này…”
Tóc Vàng kìm không được mở miệng gọi đối phương: “Rốt cuộc vì sao cậu muốn xác định chính xác vị trí phó bản tiếp theo của streamer kia?”
“Cứu người á.”
Ôn Giản Ngôn ngoảnh đầu, nhẹ nhàng đáp. Giọng hắn bình thản lạnh nhạt như đang kể chuyện cực kỳ bình thường.
Cứu người…
Giống như… phó bản trước sao?
Tóc Vàng ngẩn người.
Như thể bị quầng sáng mạnh chiếu rọi, gã bất giác nheo hai mắt, nhất thời có chút sững sờ.
Đôi mắt thiếu nữ khẽ cong lên, một tia sáng xấu xa vụt qua đáy mắt, thế nhưng trên mặt vẫn là dáng vẻ vô hại với cả thế gian. Hắn thản nhiên hỏi:
“Thế nào, anh cũng muốn đi theo sao?”
*
[Buổi livestream tiếp theo sẽ bắt đầu sau năm phút]
Giọng nói quen thuộc, đếm ngược quen thuộc.
Tóc Vàng đứng nghệt mặt trong căn phòng nhỏ trong suốt, nhìn chăm chú vào đếm ngược đỏ tươi trên vách tường, lúc này vẫn còn chưa kịp hoàn hồn.
Có chuyện gì vậy?
Rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy?
Ma xui quỷ khiến thế nào mà gã lại đồng ý chứ?!
Rõ ràng gã vừa kết thúc phó bản có độ khó cao, còn chưa kịp nghỉ ngơi cho tốt, kết quả chẳng hiểu kiểu gì lại tiến vào phó bản tiếp theo…
Hơn nữa, với tư cách là bộ định vị hình người chuẩn xác, trước giờ gã toàn nhận được hoa hồng treo thưởng mỗi khi hoàn thành phó bản, kết quả lần này cứ vậy ù ù cạc cạc tiến vào đội ngũ làm không công.
Cứ như bị quỷ quấn thân ấy!!
Tóc Vàng chậm rãi nâng tay che mặt, biết thế đã chẳng làm.
A a a a!!!
Giờ phút này, Ôn Giản Ngôn dựa vào mồm mép kiếm được trợ thủ không công đang đứng ở trong một ô vuông trong suốt khác phía xa.
Thừa dịp phó bản còn chưa bắt đầu, hắn nhanh chóng kiểm tra đạo cụ trong ba lô của mình.
Bởi vì mảnh vỡ [Ngài Gương] vẫn không thể bỏ vào ba lô, cho nên hắn đành phải cất vào túi. Còn về các đạo cụ khác…
Ánh mắt Ôn Giản Ngôn dừng trên bảng điều khiển trước mặt mình.
[Thẻ mở cửa (đạo cụ cấp khó trong phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo). Tác dụng: mở cánh cửa trước mặt.
Số lần sử dụng: 1/1]
[Vòng cổ kim cương Bloody Mary (đạo cụ cấp khó trong phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo). Tác dụng: cung cấp hiệu ứng quyến rũ cực mạnh trong ba phút
Số lần sử dụng: 1/1]
[Rắn cắn đuôi (đạo cụ cấp truyền thuyết trong phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo). Tác dụng:?]
Ôn Giản Ngôn thở dài.
Có vết xe đổ lần trước của Ngài Gương, thật ra hắn cũng đoán trước được kết quả.
Xem ra hắn chỉ có thể chậm rãi mò mẫm phương pháp sử dụng đạo cụ.
Trải qua phó bản Công viên giải trí, cây táo giống phía trên ba lô lại phát triển tăng vọt, thoạt nhìn tươi tốt tràn trề sức sống.
[Cây táo giống: LV2]
(Đoá hoa đập tan ảo ảnh: đang phát triển)
(Quả nói dối: đang phát triển)
Phía dưới quả nói dối xuất hiện một thanh tiến trình hẹp, thoạt nhìn giống như là nạp năng lượng, có thể nhìn thấy tiến độ tăng trưởng của nó bằng trực quan.
Đúng lúc này, một dòng chữ nhỏ xuất hiện trên bảng điều khiển:
[Cây táo giống đã đạt đến điều kiện nâng cấp]
[Bạn có muốn nâng cấp không?]
Gần như chẳng hề do dự, Ôn Giản Ngôn dứt khoát lựa chọn [Có]. Hiện tại hắn còn chưa vào phó bản, tích phân dự trữ còn rất nhiều, là trạng thái lý tưởng để nâng cấp thiên phú trước khi nguy cơ ập đến.
Ngay giây tiếp theo, 100.000 tích phân bị khấu trừ khỏi tài khoản.
Dù rằng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nhìn thấy đống tích phân cao như vậy bị trừ vào tài khoản, Ôn Giản Ngôn vẫn nhịn không được cảm thấy đáy lòng co thắt, trái tim phảng phất như đang nhỏ máu.
Đúng là… quá quắt!
Âm thanh công thức hoá quen thuộc của trợ lý nhỏ vang bên tai: “Số tích phân mà streamer cấp B có thể mang vào phó bản là: 10.000, mong streamer hãy tiết kiệm và cố gắng sống sót!”
Tinh thần của Ôn Giản Ngôn phấn chấn hẳn lên.
Lợi ích của việc streamer thăng cấp được thể hiện ở chỗ này!
Streamer hạng B có thể mang tích phân vào phó bản, nếu đổi tất cả thành thời gian sinh tồn thì sẽ có khoảng 100 phút!
Cho dù không đổi thành thời gian sinh tồn thì cũng có thể mua rất nhiều đạo cụ trong trung tâm thương mại, hoàn toàn có thể nâng cao tỷ lệ sống sót.
5, 4, 3, 2, 1…
Đồng hồ đếm ngược màu đỏ sậm trên tường trở về 0.
[Chào mừng đến với phòng livestream Ác Mộng, buổi livestream tiếp theo sẽ được bắt đầu ngay lập tức.]
Giọng nữ dạt dào tình cảm vang vọng khắp không gian kỳ lạ, tạo thành từng vòng tiếng vang nặng nề:
[Tôn chỉ của chúng tôi là – giải trí đến chết]
*
Đại sảnh [Viện điều dưỡng đặc biệt Bình An] mở cửa.
Độ khó đại sảnh: A-
Mức độ mở khóa cao nhất trong lịch sử: 57%
Giá trị xem: D
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“? Phát sóng rồi?”
“??? Lại phát sóng nữa???”
“Tốc độ phát sóng cũng nhanh quá! Tôi bị sốc rồi, chẳng phải streamer vừa kết thúc một phó bản cấp A thăng cấp S sao? Tôi tưởng hắn sẽ nghỉ ngơi ít nhất bảy tám ngày, thế mà không ngờ lại phát sóng?”
“A a a a a a, tôi phấn khích quá. Không ngờ lần này chó lừa đảo lại livestream nhanh như vậy, không uổng công tôi ngồi canh ở đây!”
“Tôi nguyện ý gọi hắn là nhân viên gương mẫu!”
Tốc độ phổ biến trong phòng livestream [Thành Tín tối thượng] tăng vọt, số người hâm mộ cũ tích lũy được từ mấy phó bản trước tràn vào phòng livestream.
*
Thứ bị tấn công đầu tiên là khứu giác.
Không khí bốc mùi hôi thối nồng nặc, giống như mùi phân hoà lẫn với máu, một mùi lạnh lẽo mà âm ẩm, khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn, rồi lại mang theo cảm giác chẳng lành kỳ dị.
Chiếc ghế dưới người đong đưa.
Theo kinh nghiệm, có lẽ hắn đang ở trên xe.
Hàng mi của Ôn Giản Ngôn khẽ run rẩy, hắn chậm rãi mở mắt.
Xuất hiện trước mặt là không gian bên trong một chiếc xe buýt… Nói là xe buýt cũng không chuẩn, vách tường hai bên đều được làm từ kim loại dày, cửa sổ hai bên thì bị song sắt bịt kín.
Trong xe cũng không yên tĩnh. Có tiếng cười đùa ngu ngốc, có tiếng nỉ non, thì thầm, có tiếng quát mắng điên dại, toàn bộ hoà lẫn vào nhau, quanh quẩn trong khoang xe to lớn này.
Mặc dù âm thanh chói tai, song tất cả mọi người đều ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích.
Ôn Giản Ngôn nhanh chóng hiểu được lý do vì sao.
Hắn cúi đầu, mau chóng nhìn thấy trang phục của mình.
Hai tay bị dây da màu nâu và vòng kim loại cố định chắc chắn trước người, cả người bị trói chặt trong bộ đồ màu trắng, sau đó lại bị trói chặt trên ghế không thể không thể động đậy.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“… PLAY trói chặt?”
“Vãi chưởng, vừa vào đã kích thích thế này luôn?”
Bình thường gã rất ít khi căng thẳng như vậy, nhưng lần này thì khác… Bên cạnh gã là mục tiêu treo thưởng mà lần trước họ thất bại!
Bên người vang lên chất giọng nhẹ nhàng ấm áp của thiếu nữ:
“Làm sao vậy?”
Tóc Vàng bất giác nhìn về đối phương.
Chỉ thấy cô gái đứng bên cạnh gã khẽ nghiêng đầu, dáng người mảnh khảnh, váy trắng bay bay, má trái có lúm đồng tiền nho nhỏ, xung quanh lộ ra khí chất của cô gái nhỏ yêu kiều, thoạt nhìn ngây thơ vô tội, thấy mà thương yêu.
Cô gái nháy mắt: “Anh đang chờ cái gì vậy?”
Nhưng vẻ mặt Tóc Vàng lại càng cứng ngắc: “…”
Mi còn mặt mũi để hỏi hay sao!
Gã hít một hơi thật sâu, giơ tay vuốt mặt như thể đã bị đánh bại, sống không còn gì luyến tiếc nói: “Đi thôi, chính là chỗ này.”
Tóc Vàng bước qua mở cửa.
Đây là một quán bar nhỏ âm u, không khí nồng nặc mùi rượu, thuốc lá và nước hoa rẻ tiền. Những vị khách ngồi rải rác trong các góc tối, những cặp mắt sáng quắc hoặc tối om quét về phía người mới đến.
Tóc Vàng cảm nhận được, dường như cơ thể đối phương lén lút nghiêng về phía mình, đã thế còn dùng đầu ngón tay trắng nõn túm vạt áo gã, giống hệt như một thiếu nữ sợ người lạ.
Tóc Vàng: “…”
Mẹ nó, mi nghiện diễn thật đấy à!
Gã kiên trì tiến về phía trước, sau đó lấy điện thoại di động mở mã nhận dạng streamer trong ứng dụng Ác Mộng, quét “tích” một cái trước quầy lễ tân.
Kế đó Tóc Vàng cùng Ôn Giản Ngôn đi đến góc tối của quán bar và ngồi xuống.
“Sau đó thì sao?”
Ôn Giản Ngôn ngồi trên ghế sô pha bẩn thỉu, tò mò hỏi.
Tóc Vàng bưng hai ly bia ngồi xuống, vẻ mặt căng thẳng, hạ thấp giọng đáp: “Chờ.”
Bọn họ không phải là tổ chức công hội được Ác Mộng công nhận, cho nên không có địa điểm hội họp và hình thức tổ chức cố định. Về mặt cơ bản, những streamer ở đây đều đến từ các công hội khác nhau, hầu hết bọn họ đều mong kiếm được càng nhiều tích phân, cho nên mới lén lút nhận loại công việc bẩn thỉu nguy hiểm nhưng có lợi nhuận kếch xù này.
Tóc Vàng tới đây chủ yếu là để báo cáo tình huống phó bản lần trước. Dù sao thì trong tiểu đội cũng chỉ còn mình gã sống sốt, cho nên chỉ có thông qua gã mới có thể hiểu được tình huống hoàn thành nhiệm vụ treo thưởng.
“Còn anh thì sao? Tại sao anh lại gia nhập?” Ôn Giản Ngôn nhấp một ngụm bia trong ly, hỏi.
Tóc Vàng gãi đầu: “Được chiêu mộ.”
Thiên phú gã cực kỳ hữu ích trong những nhiệm vụ kiểu này, tuy nhiên thực lực và chỉ số thông minh của gã lại không cao đến mức có thể chiến đấu một mình hoặc là tiến vào một công hội tốt, cho nên tất nhiên là được chiêu mộ.
“Nói ra thì…” Tóc Vàng thở dài: “Cậu cũng phải chuẩn bị tâm lý bị từ chối…”
Mặc dù bọn họ làm công việc bẩn thỉu là thu hoạch mạng của streamer, nhưng bọn họ cũng có phẩm chất nghề nghiệp cơ bản. Chẳng hạn như, bọn họ sẽ không được thuê để giết ngược bên cố chủ, sẽ không bởi vì bên khác trả giá cao hơn mà từ bỏ nhiệm vụ…
Bằng không sẽ chẳng có khách hàng nào tìm đến tận cửa.
Ôn Giản Ngôn tỏ vẻ thản nhiên, song lại mang theo sự bình tĩnh tự tin tràn trề: “Anh yên tâm, bọn họ sẽ không từ chối tôi.”
Đang lúc hai người nhỏ giọng thì thầm, một bóng người bỗng ngồi đối diện bàn bọn họ.
Đó là một người đàn ông không có gì nổi bật, chính là kiểu người ném vào đám đông cũng không thể tìm thấy lần hai, vừa nhìn đã biết là dùng tích phân thay đổi ngoại hình.
Gã hất đầu với Tóc Vàng: “Liên lạc với mày cũng khó gớm.”
Tóc Vàng bất giác ngồi thẳng lưng, lắp bắp đáp: “Không, không có, chỉ, chỉ là…”
Nhưng Tóc Vàng còn chưa kịp dứt lời đã bị đối phương cắt ngang. Gã đàn ông nhìn về phía Ôn Giản Ngôn ngồi bên cạnh Tóc Vàng, khẽ nheo hai mắt:
“Chẳng qua không ngờ mày sẽ dẫn thêm bạn mới tới đây, không biết cô là…”
“Xin chào.”
Thiếu nữ nhẹ nhàng chào hỏi.
Cô đặt cốc bia trong tay xuống, đáy cốc chạm vào mặt bàn phát ra một tiếng vang nhẹ. Cô gái ngước đôi mắt đen láy trong veo lên, trên môi còn dính một chút bọt bia, thoạt nhìn vô cùng xinh đẹp đáng yêu. Cô ngoan ngoãn vươn tay một cách khéo léo:
“Tôi là đối tượng treo thưởng trong phó bản trước của các người.”
Không khí chìm vào khoảng lặng.
Bầu không khí ngưng trọng đến độ gần như không thể thở được.
Tóc Vàng: “…”
Mắt gã tối sầm.
A a a a a a, sao nhà mi lại huỵch toẹt ra như vậy!!!
“Đồng thời cũng là khách hàng treo thưởng tiếp theo.” Ôn Giản Ngôn nheo hai mắt, khẽ cười bổ sung.
“…” Đối phương chậm rãi nheo mắt: “Cô to gan đấy.”
Biết rõ tính mạng của mình bị treo thưởng nhưng vẫn dám trực tiếp tìm tới cửa… Đúng là lần đầu gã gặp đối tượng treo thưởng giống thế này.
“Không không không, đây không phải là to gan.”
Ôn Giản Ngôn nháy mắt, đáy mắt lóe lên vẻ già đời và giảo hoạt không phù hợp với vẻ ngoài, cười nói: “Tôi chỉ tín nhiệm ánh mắt của người làm thương nhân như các anh thôi.”
Toàn bộ quá trình chỉ mất vài phút ngắn ngủi, thế nhưng Tóc Vàng lại cảm thấy như trôi qua hàng thế kỷ. Gã như ngồi trên bàn chông, nhìn Ôn Giản Ngôn cùng “đồng nghiệp” mình giao phong đưa đẩy, cuối cùng vậy mà đạt thành hiệp ước.
Lúc rời khỏi quán rượu, Tóc Vàng vẫn còn cảm thấy hốt hoảng.
“Tên kia thật sự không từ chối cậu…”
“Đương nhiên rồi.” Ôn Giản Ngôn liếc mắt nhìn Tóc Vàng một cái, dường như ghét bỏ dáng vẻ chuyện bé xé ra to của gã: “Cũng đâu phải tôi muốn bọn họ huỷ treo thưởng, tôi chỉ bảo họ giúp mình tiến vào phó bản tiếp theo thôi mà.”
Tất nhiên quan trọng hơn là, hắn có tiềm năng vô hạn, là tân binh tài năng đánh được bốn lần thành tích bạch kim liên tiếp. Mặc dù công hội đối đầu của hắn là Ám Hoả, nhưng phía treo thưởng cũng chẳng phải nhân vật cấp cao gì, so với hào quang hiện tại của Ôn Giản Ngôn vẫn chưa đủ tầm, dĩ nhiên đối phương sẽ tránh hại tìm lợi.
Ôn Giản Ngôn kiễng chân vỗ vai Tóc Vàng: “Được rồi, tôi đi trước đây, lần sau gặp lại.”
“Này…”
Tóc Vàng kìm không được mở miệng gọi đối phương: “Rốt cuộc vì sao cậu muốn xác định chính xác vị trí phó bản tiếp theo của streamer kia?”
“Cứu người á.”
Ôn Giản Ngôn ngoảnh đầu, nhẹ nhàng đáp. Giọng hắn bình thản lạnh nhạt như đang kể chuyện cực kỳ bình thường.
Cứu người…
Giống như… phó bản trước sao?
Tóc Vàng ngẩn người.
Như thể bị quầng sáng mạnh chiếu rọi, gã bất giác nheo hai mắt, nhất thời có chút sững sờ.
Đôi mắt thiếu nữ khẽ cong lên, một tia sáng xấu xa vụt qua đáy mắt, thế nhưng trên mặt vẫn là dáng vẻ vô hại với cả thế gian. Hắn thản nhiên hỏi:
“Thế nào, anh cũng muốn đi theo sao?”
*
[Buổi livestream tiếp theo sẽ bắt đầu sau năm phút]
Giọng nói quen thuộc, đếm ngược quen thuộc.
Tóc Vàng đứng nghệt mặt trong căn phòng nhỏ trong suốt, nhìn chăm chú vào đếm ngược đỏ tươi trên vách tường, lúc này vẫn còn chưa kịp hoàn hồn.
Có chuyện gì vậy?
Rốt cuộc là đã có chuyện gì vậy?
Ma xui quỷ khiến thế nào mà gã lại đồng ý chứ?!
Rõ ràng gã vừa kết thúc phó bản có độ khó cao, còn chưa kịp nghỉ ngơi cho tốt, kết quả chẳng hiểu kiểu gì lại tiến vào phó bản tiếp theo…
Hơn nữa, với tư cách là bộ định vị hình người chuẩn xác, trước giờ gã toàn nhận được hoa hồng treo thưởng mỗi khi hoàn thành phó bản, kết quả lần này cứ vậy ù ù cạc cạc tiến vào đội ngũ làm không công.
Cứ như bị quỷ quấn thân ấy!!
Tóc Vàng chậm rãi nâng tay che mặt, biết thế đã chẳng làm.
A a a a!!!
Giờ phút này, Ôn Giản Ngôn dựa vào mồm mép kiếm được trợ thủ không công đang đứng ở trong một ô vuông trong suốt khác phía xa.
Thừa dịp phó bản còn chưa bắt đầu, hắn nhanh chóng kiểm tra đạo cụ trong ba lô của mình.
Bởi vì mảnh vỡ [Ngài Gương] vẫn không thể bỏ vào ba lô, cho nên hắn đành phải cất vào túi. Còn về các đạo cụ khác…
Ánh mắt Ôn Giản Ngôn dừng trên bảng điều khiển trước mặt mình.
[Thẻ mở cửa (đạo cụ cấp khó trong phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo). Tác dụng: mở cánh cửa trước mặt.
Số lần sử dụng: 1/1]
[Vòng cổ kim cương Bloody Mary (đạo cụ cấp khó trong phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo). Tác dụng: cung cấp hiệu ứng quyến rũ cực mạnh trong ba phút
Số lần sử dụng: 1/1]
[Rắn cắn đuôi (đạo cụ cấp truyền thuyết trong phó bản Công viên giải trí Mộng Ảo). Tác dụng:?]
Ôn Giản Ngôn thở dài.
Có vết xe đổ lần trước của Ngài Gương, thật ra hắn cũng đoán trước được kết quả.
Xem ra hắn chỉ có thể chậm rãi mò mẫm phương pháp sử dụng đạo cụ.
Trải qua phó bản Công viên giải trí, cây táo giống phía trên ba lô lại phát triển tăng vọt, thoạt nhìn tươi tốt tràn trề sức sống.
[Cây táo giống: LV2]
(Đoá hoa đập tan ảo ảnh: đang phát triển)
(Quả nói dối: đang phát triển)
Phía dưới quả nói dối xuất hiện một thanh tiến trình hẹp, thoạt nhìn giống như là nạp năng lượng, có thể nhìn thấy tiến độ tăng trưởng của nó bằng trực quan.
Đúng lúc này, một dòng chữ nhỏ xuất hiện trên bảng điều khiển:
[Cây táo giống đã đạt đến điều kiện nâng cấp]
[Bạn có muốn nâng cấp không?]
Gần như chẳng hề do dự, Ôn Giản Ngôn dứt khoát lựa chọn [Có]. Hiện tại hắn còn chưa vào phó bản, tích phân dự trữ còn rất nhiều, là trạng thái lý tưởng để nâng cấp thiên phú trước khi nguy cơ ập đến.
Ngay giây tiếp theo, 100.000 tích phân bị khấu trừ khỏi tài khoản.
Dù rằng đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nhưng khi nhìn thấy đống tích phân cao như vậy bị trừ vào tài khoản, Ôn Giản Ngôn vẫn nhịn không được cảm thấy đáy lòng co thắt, trái tim phảng phất như đang nhỏ máu.
Đúng là… quá quắt!
Âm thanh công thức hoá quen thuộc của trợ lý nhỏ vang bên tai: “Số tích phân mà streamer cấp B có thể mang vào phó bản là: 10.000, mong streamer hãy tiết kiệm và cố gắng sống sót!”
Tinh thần của Ôn Giản Ngôn phấn chấn hẳn lên.
Lợi ích của việc streamer thăng cấp được thể hiện ở chỗ này!
Streamer hạng B có thể mang tích phân vào phó bản, nếu đổi tất cả thành thời gian sinh tồn thì sẽ có khoảng 100 phút!
Cho dù không đổi thành thời gian sinh tồn thì cũng có thể mua rất nhiều đạo cụ trong trung tâm thương mại, hoàn toàn có thể nâng cao tỷ lệ sống sót.
5, 4, 3, 2, 1…
Đồng hồ đếm ngược màu đỏ sậm trên tường trở về 0.
[Chào mừng đến với phòng livestream Ác Mộng, buổi livestream tiếp theo sẽ được bắt đầu ngay lập tức.]
Giọng nữ dạt dào tình cảm vang vọng khắp không gian kỳ lạ, tạo thành từng vòng tiếng vang nặng nề:
[Tôn chỉ của chúng tôi là – giải trí đến chết]
*
Đại sảnh [Viện điều dưỡng đặc biệt Bình An] mở cửa.
Độ khó đại sảnh: A-
Mức độ mở khóa cao nhất trong lịch sử: 57%
Giá trị xem: D
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“? Phát sóng rồi?”
“??? Lại phát sóng nữa???”
“Tốc độ phát sóng cũng nhanh quá! Tôi bị sốc rồi, chẳng phải streamer vừa kết thúc một phó bản cấp A thăng cấp S sao? Tôi tưởng hắn sẽ nghỉ ngơi ít nhất bảy tám ngày, thế mà không ngờ lại phát sóng?”
“A a a a a a, tôi phấn khích quá. Không ngờ lần này chó lừa đảo lại livestream nhanh như vậy, không uổng công tôi ngồi canh ở đây!”
“Tôi nguyện ý gọi hắn là nhân viên gương mẫu!”
Tốc độ phổ biến trong phòng livestream [Thành Tín tối thượng] tăng vọt, số người hâm mộ cũ tích lũy được từ mấy phó bản trước tràn vào phòng livestream.
*
Thứ bị tấn công đầu tiên là khứu giác.
Không khí bốc mùi hôi thối nồng nặc, giống như mùi phân hoà lẫn với máu, một mùi lạnh lẽo mà âm ẩm, khiến cho người ta cảm thấy buồn nôn, rồi lại mang theo cảm giác chẳng lành kỳ dị.
Chiếc ghế dưới người đong đưa.
Theo kinh nghiệm, có lẽ hắn đang ở trên xe.
Hàng mi của Ôn Giản Ngôn khẽ run rẩy, hắn chậm rãi mở mắt.
Xuất hiện trước mặt là không gian bên trong một chiếc xe buýt… Nói là xe buýt cũng không chuẩn, vách tường hai bên đều được làm từ kim loại dày, cửa sổ hai bên thì bị song sắt bịt kín.
Trong xe cũng không yên tĩnh. Có tiếng cười đùa ngu ngốc, có tiếng nỉ non, thì thầm, có tiếng quát mắng điên dại, toàn bộ hoà lẫn vào nhau, quanh quẩn trong khoang xe to lớn này.
Mặc dù âm thanh chói tai, song tất cả mọi người đều ngồi yên tại chỗ không nhúc nhích.
Ôn Giản Ngôn nhanh chóng hiểu được lý do vì sao.
Hắn cúi đầu, mau chóng nhìn thấy trang phục của mình.
Hai tay bị dây da màu nâu và vòng kim loại cố định chắc chắn trước người, cả người bị trói chặt trong bộ đồ màu trắng, sau đó lại bị trói chặt trên ghế không thể không thể động đậy.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
“… PLAY trói chặt?”
“Vãi chưởng, vừa vào đã kích thích thế này luôn?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất