Chào Mừng Đến Với Phòng Livestream Ác Mộng
Chương 61
Áo choàng ẩn nấp chỉ có hiệu quả trong vòng một phút.
Chẳng bao lâu sau bóng dáng hai người đã xuất hiện trên hành lang.
Mặc dù nguy hiểm vẫn chưa chưa chấm dứt nhưng số lượng áo choàng ẩn nấp có hạn, bọn họ nhất định phải dùng tiết kiệm một chút để phòng trường hợp khẩn cấp trong tương lai.
Ôn Giản Ngôn nhớ lại chữ khắc trên gương bát quái. Dù sao không ai ngoài hắn biết rằng thật ra lúc này bọn họ đang ở trong Tỏa Hồn Đàn, còn hoa văn khắc trên mặt gương bát quái chính là bản đồ thế giới bên trong.
Đây chính là lợi thế mạnh khi ở trong một địa hình phức tạp.
Tuy nhiên vẫn còn quá nhiều streamer, chỉ cần một trong số họ nhận ra bản thân bị lừa, sau đó giao lưu tiếp xúc với các đội khác thì sẽ rất dễ hình thành tình huống vây bắt, e rằng khi ấy muốn bỏ chạy cũng khó.
Tô Thành căng thẳng nhìn chăm chú hai đầu hành lang, cơ bắp toàn thân đều căng ra theo phản xạ, tập trung chú ý âm thanh đến từ mọi hướng.
Anh ta vô thức dựa người vào tường, cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của bản thân, muốn ẩn toàn bộ cơ thể vào bóng tối:
"Tiếp, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?"
Tô Thành cố ý đè thấp giọng xuống, bởi vì căng thẳng tột độ nên giọng anh ta hơi run.
Ôn Giản Ngôn bớt chút thời gian quay đầu nhìn anh ta, đáp bằng chất giọng kiên định: "Đừng căng thẳng."
"..."
Tô Thành cảm thấy tuyệt vọng.
"Chẳng lẽ cứ nói không căng thẳng là không căng thẳng nữa à."
Bây giờ bọn họ đã thành kẻ thù của toàn bộ phó bản theo đúng nghĩa đen.
"Tất nhiên là thế rồi." Ôn Giản Ngôn vừa cúi đầu lật quyển sách mình tiện tay cầm từ phòng bà Văn, vừa nhanh chóng đáp: "Tin tôi đi, bây giờ tôi còn cảm thấy căng thẳng hơn anh."
Tô Thành chớp mắt mấy cái rồi nhìn chăm chú vào Ôn Giản Ngôn bên cạnh. Sau nhiều lần quan sát vẻ mặt cùng ngôn ngữ cơ thể hắn thì anh thấy người phía đối diện hoàn toàn giống với bình thường, ngoại trừ sắc mặt tái hơn vừa rồi một chút.
Anh ta khó tin nói: "Thật à? Sao tôi không thấy thế nhỉ."
"......"
Ôn Giản Ngôn thoáng dừng động tác đọc sách trên tay, vô cùng nghiêm túc ngước mắt nhìn Tô Thành:
"Tức là, nếu bây giờ anh cho tôi một cái thùng, tôi đảm bảo mình có thể biểu hiện sự căng thẳng bằng cách nôn mửa."
Tô Thành: "..."
Đột nhiên anh ta cảm thấy nhiều cảnh mình gặp trước kia đã có lời giải.
"Hơn nữa tôi còn dễ bị dọa sợ hơn người bình thường rất nhiều."
Dù sao hắn cũng là kẻ lừa đảo cực kỳ nhạy bén với nguy hiểm và cực kỳ sợ chết. Bẩm sinh đã hình thành bản năng tìm lợi tránh hại, thậm chí ở trong tình huống nhiều người bình thường không kịp phản ứng, Ôn Giản Ngôn sẽ theo phản xạ cảm thấy căng thẳng.
Nhờ loại bản năng cực kỳ nhạy bén với nguy hiểm mà hắn mới có thể phát huy thế mạnh và sở trường. Cũng chính điều này khiến Ôn Giản Ngôn không thể quen được cảm giác sợ hãi.
Hay nói cách khác, hắn là một streamer nhát cáy.
Và tương lai gan hắn cũng không lớn hơn được.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu tiếp tục lật trang giấy cũ nát trong tay, vội nói:
"Tuy nhiên cảm xúc quá đà sẽ cản trở khả năng phán đoán lý trí. Nếu bị bản năng sợ chết chi phối, con người sẽ theo phản xạ chạy trốn lung tung, bỏ qua rất nhiều cửa sống ẩn núp trên đường chết."
Ôn Giản Ngôn gập mấy trang giấy rách nát kia bỏ vào túi, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Tô Thành, vô cùng nghiêm túc kết luận:
"Cho nên bài học đầu tiên để trở thành kẻ lừa đảo thành công chính là... phải khống chế tốt trạng thái căng thẳng của mình."
Tô Thành bất giác gật đầu: "Tôi đã hiểu..."
Tuy nhiên những lời còn lại bỗng bị kẹt cứng trong họng, anh ta đột nhiên tỉnh táo: "Chờ chút? Gì cơ? Tôi đâu chuẩn bị theo cậu học cách làm kẻ lừa đảo."
Lúc này, một đống bình luận "Ha ha ha ha ha ha ha" dày đặc lướt qua phòng livestream của hai người:
"Đệt. Hình như tôi đã chứng kiến cách thức bành trướng của băng lừa đảo nào đó rồi."
"Cứu với... Streamer bé bỏng đáng yêu của tôi, sao anh lại để tên chó lừa đảo đối diện dắt mũi thế."
"Cười chết tôi mất, cuối cùng cũng biết vì sao chó lừa đảo luôn nôn mửa sau mỗi lần thoát hiểm rồi. Tên này thật sự rất nhát."
"Khoan đã, tôi nhớ có người đồn hắn là tài khoản phụ của streamer cao cấp mà? Hơn nữa khi xem video phát lại tôi cũng không thấy hắn giống người mới, sao bây giờ lại thay đổi rồi."
"Nhưng chỉ có người mới mới sợ hãi như vậy thôi, đúng không?"
"Cũng chưa chắc nha, biết đâu tên chó lừa đảo này lại đang làm bộ làm tịch khiến chúng ta giảm bớt nghi ngờ và cảnh giác, sau đó khiến chúng ta từ bỏ việc lột mặt nạ của hắn."
"Khéo khi là ngược lại ấy..."
"Đệt, tôi rối não quá, bây giờ tôi không biết mình nên theo phe ai, tóm lại cứ xem livestream là được rồi."
***
Tô Thành nhìn chăm chú vào động tác của Ôn Giản Ngôn, ánh mắt hơi lóe sáng:
"Cậu đã nghĩ ra cách gì chưa?"
"Cũng coi như là có rồi."
Ôn Giản Ngôn vuốt cằm.
"Nói cho tôi nghe với nào."
Chàng trai ngước mắt lên nhìn, đôi mắt màu hổ phách tỏa sáng dưới ánh đèn đỏ rực. Hắn khẽ mỉm cười:
"Nếu giờ đã là tín đồ tà linh, vậy thì tôi sẽ làm một vài chuyện tín đồ tà linh sẽ làm."
Đáy lòng Tô Thành từ từ dâng lên dự cảm chẳng lành: "Chờ chút, không phải cậu muốn đánh thức tà linh thật chứ?"
Ôn Giản Ngôn lộ ra vẻ mặt đau đớn:
"... Phải, mà cũng không phải là vậy."
Câu trả lời mơ hồ của hắn khiến Tô Thành cảm thấy mờ mịt: "Hả? Ý cậu là sao?"
Nói thật, nếu tên tà linh lần này không phải người quen cũ đã kết thù sống chết với hắn, vậy thì việc đánh thức đối phương sẽ là lựa chọn không tồi.
Dù sao thân phận hiện tại của Ôn Giản Ngôn chính là tín đồ tà linh. Lấy tác phong làm việc trước sau như một của hắn, chắc chắn hắn sẽ chẳng hề đắn đo sử dụng thân phận tín đồ cuồng đạo thổi gió góp lửa, để cho tà linh chiến đấu cùng bà Văn và những tín đồ Bồ Tát tà ác. Còn hắn sẽ gặt hái lợi ích trong cuộc hỗn chiến, ung dung ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Nhưng...
Tâm trí Ôn Giản Ngôn lại lóe lên bóng dáng mờ ảo mà hắn thoáng liếc thấy ở tận sâu trong gương, vẻ mặt bất giác trở nên vặn vẹo.
Hắn không khỏi nghi ngờ, nếu mình thật sự đánh thức kẻ kia thì người chết trước không phải bà Văn mà chính là hắn.
Cho nên hắn chỉ đành tìm biện pháp trung hòa đôi bên... song hắn không chắc liệu mình có thành công không.
Ôn Giản Ngôn nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tô Thành, bình tĩnh nói:
"Không sao, đến lúc đó anh sẽ biết."
Thoạt nhìn chàng trai trước mặt vô cùng bình tĩnh, như thể hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay, cực kỳ tự tin. Mặc dù đến tận lúc này Tô Thành vẫn không biết "kế hoạch" của đối phương là gì, nhưng anh ta cũng nhịn không được sinh ra chút ít tin tưởng mù quáng.
Nếu hắn đã nói như vậy, vậy thì ắt hẳn đã nắm chắc thành công.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Đùa nhau sao? Tên kia thật sự tìm được bug hay lại đang làm màu thế?"
"Tôi không biết..."
"Mặc dù không biết streamer sẽ làm gì tiếp theo, nhưng tôi tin chắc kế hoạch do con chó lừa đảo bày ra không phải thứ tốt lành gì! [Thưởng tích phân 100]"
"Đúng vậy! Tên kia xấu tính lắm. [Thưởng tích phân 100]"
"Đồ tồi. [Thưởng tích phân 100]"
"Mỗi lần nhìn mấy người vừa mắng chửi streamer vừa donate là tôi lại cười vờ lờ. Đừng để streamer dắt mũi nữa. [Thưởng tích phân 100]"
"??? Không phải lầu trên cũng donate à?"
"Vợ không xấu chồng không yêu (lạm dụng ngôn ngữ, chó lừa đảo lên) [Thưởng tích phân 100]"
Ỷ vào độ quen thuộc bản đồ cao nhất trong số tất cả streamer, Ôn Giản Ngôn khéo léo tránh được sự truy đuổi đánh chặn của rất nhiều người.
Mặc dù có lẽ bây giờ những streamer đó đều nhận được nhiệm vụ cấp khó, nhưng bọn họ lại không đồng tâm đoàn kết với nhau, vẫn còn rất nhiều streamer đang cố gắng cướp đoạt Tỏa Hồn Đàn. Cho nên, dưới tình huống toàn quân không đoàn kết và có lục đục, tất nhiên bọn họ không thể cởi bỏ khúc mắc để toàn tâm hợp tác.
Dưới ánh đèn màu đỏ sậm, bầu không khí căng thẳng như sắp bùng nổ.
Lòng người trong đội ngũ streamer đang dao động, từng người đều mang trong mình tâm tư và tính toán riêng.
Một streamer mặc bộ quần áo quen thuộc loạng choạng chạy về phía trước. Hắn khom lưng dùng tay ôm phần bụng chảy máu, khuôn mặt tái nhợt ướt đẫm mồ hôi, tóc tai rối bù. Hắn nghiến răng, giọng nói bởi vì đau đớn và phẫn nộ mà run rẩy:
"Tên... tên tín đồ tà linh kia đã tập kích tiểu đội chúng tôi. Hắn còn có đồng bọn nữa, mau lên."
"Cái gì? Thằng kia ở đâu?" Tất cả streamer đều cảm thấy lo lắng.
Hai chân thanh niên mềm nhũn phải vịn vách tường thở dốc, ngón tay dính máu chỉ về phía sau: "Ở hướng đó. Nhanh lên... muộn hơn thì không kịp mất."
"Nhanh lên, hắn chính là người Ám Hỏa."
"Bắt lấy hắn."
Tinh thần của tất cả streamer lập tức trở nên phấn chấn.
Đúng rồi.
Tiếng bước chân lộn xộn dồn dập vang vọng trên hành lang, đám người vội vàng chạy về một hướng.
[Mặt nạ mờ đã hết hạn]
Giống như lớp tuyết mỏng manh tan chảy dưới ánh mặt trời ban trưa, vẻ mặt quyết liệt trên mặt chàng trai nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại sự bình tĩnh dửng dưng.
Ôn Giản Ngôn đứng thẳng dậy, duỗi bàn tay bao phủ đường vân đen kịt được giấu khéo léo dưới bóng râm của nếp gấp áo ra, nhanh chóng cởi áo khoác nhuốm máu trên người rồi vo viên ném vào góc.
Đây là thứ hắn cuỗm được từ người bị thương nặng trong cuộc giao tranh giữa hai đội. Máu tươi phía trên vẫn còn nóng hổi, chỉ cần lợi dụng một vài động tác là hắn có thể dễ dàng chuyển sự chú ý của đám người khỏi tay mình.
Vốn dĩ đạo cụ [Mặt nạ mờ] này nhắm vào quỷ quái, công hiệu của nó là: Nếu bạn ở giữa một đống streamer thì đạo cụ sẽ làm giảm cảm tồn tại của bạn, giảm khả năng bị quỷ quái tập trung cừu hận.
Theo thử nghiệm của Ôn Giản Ngôn, đạo cụ này cũng có hiệu quả với streamer.
Nốt là trong cuộc hỗn chiến có tiết tấu nhanh, đây quả thực chính là người bạn đồng hành tuyệt vời để hắn đục nước béo cò, quấy rối cuộc chiến và di chuyển sự chú ý.
Tô Thành lao khỏi hành lang từ một hướng khác.
Toàn thân anh ta nhễ nhại mồ hôi, vẻ mặt lo lắng hoảng loạn cầm chặt chiếc điện thoại trong tay.
Vừa rồi dưới sự chỉ đạo của Ôn Giản Ngôn, anh ta lợi dụng đạo cụ phóng to âm lượng đoạn ghi âm trong điện thoại, dẫn dắt những streamer kia đến đội khác, cuối cùng kích hoạt áo choàng ẩn nấp rồi tìm đường tắt trở về.
Ôn Giản Ngôn không tiếc lời khen ngợi Tô Thành: "Anh làm tốt lắm."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Đệt, tôi ngồi xem nghệt mặt luôn."
"Ha ha ha ha ha ha ha Ám Hỏa đúng kiểu: Đen vãi nồi."
"Cười chết tôi mất, sao ngày nào Ám Hỏa cũng bị streamer quăng nồi thế."
"Ha ha ha ha ha ha ha rõ ràng không có streamer nào trong công hội tiến vào phó bản nhưng Ám Hỏa toàn bị bôi đen: CMN."
"Ha ha ha ha ha ha tôi vừa từ phòng livestream cách vách về đây. Bọn họ đều tưởng lần này cả đội Ám Hỏa tiến vào, hơn nữa còn là tín đồ tà linh hết với nhau cơ."
"Cái đệt! Tôi cười chết mất."
Chẳng bao lâu sau bóng dáng hai người đã xuất hiện trên hành lang.
Mặc dù nguy hiểm vẫn chưa chưa chấm dứt nhưng số lượng áo choàng ẩn nấp có hạn, bọn họ nhất định phải dùng tiết kiệm một chút để phòng trường hợp khẩn cấp trong tương lai.
Ôn Giản Ngôn nhớ lại chữ khắc trên gương bát quái. Dù sao không ai ngoài hắn biết rằng thật ra lúc này bọn họ đang ở trong Tỏa Hồn Đàn, còn hoa văn khắc trên mặt gương bát quái chính là bản đồ thế giới bên trong.
Đây chính là lợi thế mạnh khi ở trong một địa hình phức tạp.
Tuy nhiên vẫn còn quá nhiều streamer, chỉ cần một trong số họ nhận ra bản thân bị lừa, sau đó giao lưu tiếp xúc với các đội khác thì sẽ rất dễ hình thành tình huống vây bắt, e rằng khi ấy muốn bỏ chạy cũng khó.
Tô Thành căng thẳng nhìn chăm chú hai đầu hành lang, cơ bắp toàn thân đều căng ra theo phản xạ, tập trung chú ý âm thanh đến từ mọi hướng.
Anh ta vô thức dựa người vào tường, cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của bản thân, muốn ẩn toàn bộ cơ thể vào bóng tối:
"Tiếp, tiếp theo chúng ta sẽ làm gì?"
Tô Thành cố ý đè thấp giọng xuống, bởi vì căng thẳng tột độ nên giọng anh ta hơi run.
Ôn Giản Ngôn bớt chút thời gian quay đầu nhìn anh ta, đáp bằng chất giọng kiên định: "Đừng căng thẳng."
"..."
Tô Thành cảm thấy tuyệt vọng.
"Chẳng lẽ cứ nói không căng thẳng là không căng thẳng nữa à."
Bây giờ bọn họ đã thành kẻ thù của toàn bộ phó bản theo đúng nghĩa đen.
"Tất nhiên là thế rồi." Ôn Giản Ngôn vừa cúi đầu lật quyển sách mình tiện tay cầm từ phòng bà Văn, vừa nhanh chóng đáp: "Tin tôi đi, bây giờ tôi còn cảm thấy căng thẳng hơn anh."
Tô Thành chớp mắt mấy cái rồi nhìn chăm chú vào Ôn Giản Ngôn bên cạnh. Sau nhiều lần quan sát vẻ mặt cùng ngôn ngữ cơ thể hắn thì anh thấy người phía đối diện hoàn toàn giống với bình thường, ngoại trừ sắc mặt tái hơn vừa rồi một chút.
Anh ta khó tin nói: "Thật à? Sao tôi không thấy thế nhỉ."
"......"
Ôn Giản Ngôn thoáng dừng động tác đọc sách trên tay, vô cùng nghiêm túc ngước mắt nhìn Tô Thành:
"Tức là, nếu bây giờ anh cho tôi một cái thùng, tôi đảm bảo mình có thể biểu hiện sự căng thẳng bằng cách nôn mửa."
Tô Thành: "..."
Đột nhiên anh ta cảm thấy nhiều cảnh mình gặp trước kia đã có lời giải.
"Hơn nữa tôi còn dễ bị dọa sợ hơn người bình thường rất nhiều."
Dù sao hắn cũng là kẻ lừa đảo cực kỳ nhạy bén với nguy hiểm và cực kỳ sợ chết. Bẩm sinh đã hình thành bản năng tìm lợi tránh hại, thậm chí ở trong tình huống nhiều người bình thường không kịp phản ứng, Ôn Giản Ngôn sẽ theo phản xạ cảm thấy căng thẳng.
Nhờ loại bản năng cực kỳ nhạy bén với nguy hiểm mà hắn mới có thể phát huy thế mạnh và sở trường. Cũng chính điều này khiến Ôn Giản Ngôn không thể quen được cảm giác sợ hãi.
Hay nói cách khác, hắn là một streamer nhát cáy.
Và tương lai gan hắn cũng không lớn hơn được.
Ôn Giản Ngôn cúi đầu tiếp tục lật trang giấy cũ nát trong tay, vội nói:
"Tuy nhiên cảm xúc quá đà sẽ cản trở khả năng phán đoán lý trí. Nếu bị bản năng sợ chết chi phối, con người sẽ theo phản xạ chạy trốn lung tung, bỏ qua rất nhiều cửa sống ẩn núp trên đường chết."
Ôn Giản Ngôn gập mấy trang giấy rách nát kia bỏ vào túi, sau đó hắn ngẩng đầu nhìn Tô Thành, vô cùng nghiêm túc kết luận:
"Cho nên bài học đầu tiên để trở thành kẻ lừa đảo thành công chính là... phải khống chế tốt trạng thái căng thẳng của mình."
Tô Thành bất giác gật đầu: "Tôi đã hiểu..."
Tuy nhiên những lời còn lại bỗng bị kẹt cứng trong họng, anh ta đột nhiên tỉnh táo: "Chờ chút? Gì cơ? Tôi đâu chuẩn bị theo cậu học cách làm kẻ lừa đảo."
Lúc này, một đống bình luận "Ha ha ha ha ha ha ha" dày đặc lướt qua phòng livestream của hai người:
"Đệt. Hình như tôi đã chứng kiến cách thức bành trướng của băng lừa đảo nào đó rồi."
"Cứu với... Streamer bé bỏng đáng yêu của tôi, sao anh lại để tên chó lừa đảo đối diện dắt mũi thế."
"Cười chết tôi mất, cuối cùng cũng biết vì sao chó lừa đảo luôn nôn mửa sau mỗi lần thoát hiểm rồi. Tên này thật sự rất nhát."
"Khoan đã, tôi nhớ có người đồn hắn là tài khoản phụ của streamer cao cấp mà? Hơn nữa khi xem video phát lại tôi cũng không thấy hắn giống người mới, sao bây giờ lại thay đổi rồi."
"Nhưng chỉ có người mới mới sợ hãi như vậy thôi, đúng không?"
"Cũng chưa chắc nha, biết đâu tên chó lừa đảo này lại đang làm bộ làm tịch khiến chúng ta giảm bớt nghi ngờ và cảnh giác, sau đó khiến chúng ta từ bỏ việc lột mặt nạ của hắn."
"Khéo khi là ngược lại ấy..."
"Đệt, tôi rối não quá, bây giờ tôi không biết mình nên theo phe ai, tóm lại cứ xem livestream là được rồi."
***
Tô Thành nhìn chăm chú vào động tác của Ôn Giản Ngôn, ánh mắt hơi lóe sáng:
"Cậu đã nghĩ ra cách gì chưa?"
"Cũng coi như là có rồi."
Ôn Giản Ngôn vuốt cằm.
"Nói cho tôi nghe với nào."
Chàng trai ngước mắt lên nhìn, đôi mắt màu hổ phách tỏa sáng dưới ánh đèn đỏ rực. Hắn khẽ mỉm cười:
"Nếu giờ đã là tín đồ tà linh, vậy thì tôi sẽ làm một vài chuyện tín đồ tà linh sẽ làm."
Đáy lòng Tô Thành từ từ dâng lên dự cảm chẳng lành: "Chờ chút, không phải cậu muốn đánh thức tà linh thật chứ?"
Ôn Giản Ngôn lộ ra vẻ mặt đau đớn:
"... Phải, mà cũng không phải là vậy."
Câu trả lời mơ hồ của hắn khiến Tô Thành cảm thấy mờ mịt: "Hả? Ý cậu là sao?"
Nói thật, nếu tên tà linh lần này không phải người quen cũ đã kết thù sống chết với hắn, vậy thì việc đánh thức đối phương sẽ là lựa chọn không tồi.
Dù sao thân phận hiện tại của Ôn Giản Ngôn chính là tín đồ tà linh. Lấy tác phong làm việc trước sau như một của hắn, chắc chắn hắn sẽ chẳng hề đắn đo sử dụng thân phận tín đồ cuồng đạo thổi gió góp lửa, để cho tà linh chiến đấu cùng bà Văn và những tín đồ Bồ Tát tà ác. Còn hắn sẽ gặt hái lợi ích trong cuộc hỗn chiến, ung dung ngồi làm ngư ông đắc lợi.
Nhưng...
Tâm trí Ôn Giản Ngôn lại lóe lên bóng dáng mờ ảo mà hắn thoáng liếc thấy ở tận sâu trong gương, vẻ mặt bất giác trở nên vặn vẹo.
Hắn không khỏi nghi ngờ, nếu mình thật sự đánh thức kẻ kia thì người chết trước không phải bà Văn mà chính là hắn.
Cho nên hắn chỉ đành tìm biện pháp trung hòa đôi bên... song hắn không chắc liệu mình có thành công không.
Ôn Giản Ngôn nhìn vẻ mặt mờ mịt của Tô Thành, bình tĩnh nói:
"Không sao, đến lúc đó anh sẽ biết."
Thoạt nhìn chàng trai trước mặt vô cùng bình tĩnh, như thể hắn đã nắm chắc phần thắng trong tay, cực kỳ tự tin. Mặc dù đến tận lúc này Tô Thành vẫn không biết "kế hoạch" của đối phương là gì, nhưng anh ta cũng nhịn không được sinh ra chút ít tin tưởng mù quáng.
Nếu hắn đã nói như vậy, vậy thì ắt hẳn đã nắm chắc thành công.
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Đùa nhau sao? Tên kia thật sự tìm được bug hay lại đang làm màu thế?"
"Tôi không biết..."
"Mặc dù không biết streamer sẽ làm gì tiếp theo, nhưng tôi tin chắc kế hoạch do con chó lừa đảo bày ra không phải thứ tốt lành gì! [Thưởng tích phân 100]"
"Đúng vậy! Tên kia xấu tính lắm. [Thưởng tích phân 100]"
"Đồ tồi. [Thưởng tích phân 100]"
"Mỗi lần nhìn mấy người vừa mắng chửi streamer vừa donate là tôi lại cười vờ lờ. Đừng để streamer dắt mũi nữa. [Thưởng tích phân 100]"
"??? Không phải lầu trên cũng donate à?"
"Vợ không xấu chồng không yêu (lạm dụng ngôn ngữ, chó lừa đảo lên) [Thưởng tích phân 100]"
Ỷ vào độ quen thuộc bản đồ cao nhất trong số tất cả streamer, Ôn Giản Ngôn khéo léo tránh được sự truy đuổi đánh chặn của rất nhiều người.
Mặc dù có lẽ bây giờ những streamer đó đều nhận được nhiệm vụ cấp khó, nhưng bọn họ lại không đồng tâm đoàn kết với nhau, vẫn còn rất nhiều streamer đang cố gắng cướp đoạt Tỏa Hồn Đàn. Cho nên, dưới tình huống toàn quân không đoàn kết và có lục đục, tất nhiên bọn họ không thể cởi bỏ khúc mắc để toàn tâm hợp tác.
Dưới ánh đèn màu đỏ sậm, bầu không khí căng thẳng như sắp bùng nổ.
Lòng người trong đội ngũ streamer đang dao động, từng người đều mang trong mình tâm tư và tính toán riêng.
Một streamer mặc bộ quần áo quen thuộc loạng choạng chạy về phía trước. Hắn khom lưng dùng tay ôm phần bụng chảy máu, khuôn mặt tái nhợt ướt đẫm mồ hôi, tóc tai rối bù. Hắn nghiến răng, giọng nói bởi vì đau đớn và phẫn nộ mà run rẩy:
"Tên... tên tín đồ tà linh kia đã tập kích tiểu đội chúng tôi. Hắn còn có đồng bọn nữa, mau lên."
"Cái gì? Thằng kia ở đâu?" Tất cả streamer đều cảm thấy lo lắng.
Hai chân thanh niên mềm nhũn phải vịn vách tường thở dốc, ngón tay dính máu chỉ về phía sau: "Ở hướng đó. Nhanh lên... muộn hơn thì không kịp mất."
"Nhanh lên, hắn chính là người Ám Hỏa."
"Bắt lấy hắn."
Tinh thần của tất cả streamer lập tức trở nên phấn chấn.
Đúng rồi.
Tiếng bước chân lộn xộn dồn dập vang vọng trên hành lang, đám người vội vàng chạy về một hướng.
[Mặt nạ mờ đã hết hạn]
Giống như lớp tuyết mỏng manh tan chảy dưới ánh mặt trời ban trưa, vẻ mặt quyết liệt trên mặt chàng trai nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại sự bình tĩnh dửng dưng.
Ôn Giản Ngôn đứng thẳng dậy, duỗi bàn tay bao phủ đường vân đen kịt được giấu khéo léo dưới bóng râm của nếp gấp áo ra, nhanh chóng cởi áo khoác nhuốm máu trên người rồi vo viên ném vào góc.
Đây là thứ hắn cuỗm được từ người bị thương nặng trong cuộc giao tranh giữa hai đội. Máu tươi phía trên vẫn còn nóng hổi, chỉ cần lợi dụng một vài động tác là hắn có thể dễ dàng chuyển sự chú ý của đám người khỏi tay mình.
Vốn dĩ đạo cụ [Mặt nạ mờ] này nhắm vào quỷ quái, công hiệu của nó là: Nếu bạn ở giữa một đống streamer thì đạo cụ sẽ làm giảm cảm tồn tại của bạn, giảm khả năng bị quỷ quái tập trung cừu hận.
Theo thử nghiệm của Ôn Giản Ngôn, đạo cụ này cũng có hiệu quả với streamer.
Nốt là trong cuộc hỗn chiến có tiết tấu nhanh, đây quả thực chính là người bạn đồng hành tuyệt vời để hắn đục nước béo cò, quấy rối cuộc chiến và di chuyển sự chú ý.
Tô Thành lao khỏi hành lang từ một hướng khác.
Toàn thân anh ta nhễ nhại mồ hôi, vẻ mặt lo lắng hoảng loạn cầm chặt chiếc điện thoại trong tay.
Vừa rồi dưới sự chỉ đạo của Ôn Giản Ngôn, anh ta lợi dụng đạo cụ phóng to âm lượng đoạn ghi âm trong điện thoại, dẫn dắt những streamer kia đến đội khác, cuối cùng kích hoạt áo choàng ẩn nấp rồi tìm đường tắt trở về.
Ôn Giản Ngôn không tiếc lời khen ngợi Tô Thành: "Anh làm tốt lắm."
Phòng livestream [Thành Tín tối thượng]:
"Đệt, tôi ngồi xem nghệt mặt luôn."
"Ha ha ha ha ha ha ha Ám Hỏa đúng kiểu: Đen vãi nồi."
"Cười chết tôi mất, sao ngày nào Ám Hỏa cũng bị streamer quăng nồi thế."
"Ha ha ha ha ha ha ha rõ ràng không có streamer nào trong công hội tiến vào phó bản nhưng Ám Hỏa toàn bị bôi đen: CMN."
"Ha ha ha ha ha ha tôi vừa từ phòng livestream cách vách về đây. Bọn họ đều tưởng lần này cả đội Ám Hỏa tiến vào, hơn nữa còn là tín đồ tà linh hết với nhau cơ."
"Cái đệt! Tôi cười chết mất."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất