Chào Mừng Đến Với Thế Giới Mơ Ước
Chương 4: Chính thức đạt được mơ ước cuối cùng của người lười
Tuy rằng trong lòng Mặc Dương đã có rất nhiều phỏng đoán và tưởng tượng về cái gọi là "Thế Giới Mơ Ước", thế nhưng khi anh thật sự nhìn thấy nó thì vẫn bị cảnh tượng trước mắt làm hoảng hốt.
Bởi vì người dẫn đường bảo đây là một thế giới trò chơi nên Mặc Dương đã nghĩ tới các loại game online và trò chơi thực tế ảo thịnh hành. Anh đã chuẩn bị tiếp nhận thiết lập thần tiên phượng hoàng, ác ma thiên sứ, bản thân sẽ được thiết lập thành hiệp khách hoặc anh hùng, chỉ không ngờ rằng thiết kế nền tảng của Thế Giới Mơ Ước lại là Trái Đất.
Mà chỗ anh đang đứng hiện tại chính là sườn núi nhỏ bí mật trong khu rừng mà anh chọn trước khi ngủ. Thậm chí cả lều của anh cũng ở bên cạnh, tất cả cảnh vật xung quanh đều giống như đúc.
Nếu không phải anh xác định bản thân đang ở trong thế giới tinh thần thì chỉ e anh đã lỗi giác rằng mình đang ở trong thế giới thực.
"Đây là Thế Giới Mơ Ước?" Mặc dù chắc chắn nhưng Mặc Dương vẫn hỏi vấn đề mà đa phần mọi người đều hỏi.
Người dẫn đường tỏ vẻ vô cùng vui mừng vì kí chủ nhà mình có thể hỏi một vấn đề bình thường như vậy. Cuối cùng cũng giống người khác rồi! Khó khăn biết bao!
[Nhất định kí chủ cảm thấy thế giới này quá bình thường, giống như phiên bản thế giới thực đúng không? Hoàn toàn không cool ngầu thần kỳ lộng lẫy như trong tưởng tượng của kí chủ, không có thần tiên hay thần thú bay lượn trên không trung đúng không?]
[Bởi vậy đây mới là Thế Giới Mơ Ước đó!!]
[Thế Giới Mơ Ước không phải là trò chơi rác rưởi tầm thường, cứ nhìn tên đi! Đây là 'Thế Giới Mơ Ước', MƠ ƯỚC! Đừng thấy hiện tại trông nó hệt một thế giới bình thường, thực tế trong thế giới này chỉ cần ngài có đủ sức tưởng tượng, cấp đủ cao, đủ xu Mơ Ước là có thể biến thế giới này thành dáng vẻ ngài muốn.]
[Ngài muốn rồng? Vậy tự tạo ra con rồng thuộc về ngài đi. Nó có thể hủy thiên diệt địa, có thể phun lửa khạc nước, hơn nữa chỉ nghe lời một mình ngài. Thậm chí, nếu cấp bậc của ngài đủ cao, tinh thần đủ mạnh thì còn có thể khiến con rồng này biến thành người hầu tôi tớ của một mình ngài.]
[Tui đã nói rồi, Thế Giới Mơ Ước không gì không làm được. Mơ ước của ngài lớn bao nhiêu thì ngài sẽ mạnh bấy nhiêu.]
[Ở đây, ngài chính là Chúa sáng thế!]
Người dẫn đường giới thiệu có thể nói là dõng dạc, nhưng nó nhanh chóng phát hiện kí chủ của mình lại không theo kịch bản, sau khi nghe nó nói xong không kích động chút nào thì thôi, vậy mà còn đi xung quanh, nhảy, chạy chậm, thậm chí là leo cây? Nếu không phải xung quanh chỉ có một mình Mặc Dương thì hành động này của anh đúng là chẳng khác gì bệnh nhân tâm thần.
[... Kí chủ, kí chủ có nghe tui nói không vậy?]
Mặc Dương tùy ý gật đầu: "Ờ, nghe rồi, mày nói tao là Chúa sáng thế."
Dứt lời, Mặc Dương liền trèo lên một cái cây vô cùng cao, trong quá trình leo anh cảm giác được bàn tay ma sát với vỏ cây thô ráp, cũng cảm nhận được cảm giác lắc lư chân thực khi đứng trên cành cây. Phóng mắt là một thị trấn nhỏ kéo dài từ gần đến xa, gần như không khác gì thị trấn phía Tây Nam mà anh nhìn thấy trong hiện thực.
Mặc Dương đứng trên cành cây không nói gì hồi lâu. Đây là lúc anh sốc hiếm thấy.
Nếu nói lúc trước anh chỉ đề phòng người dẫn đường và nền văn minh của nó một chút, hơn nữa còn có vài phần thích thú, vậy thì hiện tại anh đã đề phòng đám người dẫn đường và nền văn minh cùng khoa học kỹ thuật của bọn nó đến đỉnh điểm. Khoa học kỹ thuật thế nào mới có thể mô phỏng một thế giới chân thật như vậy trong thế giới tinh thần của con người?! Thị giác, thính giác, khứu giác, xúc giác, có lẽ còn bao gồm vị giác, ở đây gần như có thể mô phỏng chân thực tới một trăm phần trăm, ngay cả anh cũng đã hoài nghi nơi này có phải thế giới thực hay không không chỉ một lần, vậy những người khác thì sao.
Hơn nữa, mô phỏng thế giới như này không phải đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất là, nó là Thế Giới Mơ Ước.
Người tiến vào đây, ai ai cũng trở thành "Chúa sáng thế".
[Kí chủ, xin ngài chú ý an toàn. Tuy rằng đây là Thế Giới Mơ Ước, nhưng trước khi ngài học được Cưỡi Mây Đạp Gió và Khinh Công thì té từ trên cây xuống vẫn sẽ mất máu đấy.]
[Nếu xui xẻo còn ngã tới gần chết luôn.]
Mặc Dương hoàn hồn, "Ngã tới gần chết là sao? Còn nữa, mày vừa mới nói, tao là Chúa sáng thế hả? Vậy bây giờ tao tạo ra một cái Cân Đẩu Vân không được à?"
Trước mắt Mặc Dương đột nhiên xuất hiện một quả cầu ánh sáng lớn bằng nắm đấm có màu vàng nhạt, nó lơ lửng xoay một vòng giữa không trung.
[Kí chủ à, vậy nên mới nói ngài phải nghe tui giới thiệu quy tắc và thiết lập của Thế Giới Mơ Ước trước đã!]
Sau đó, Mặc Dương lập tức mở giáo trình tân thủ ra.
[Đầu tiên, chúng ta cùng xem thử nhân số liệu cơ bản của vật chính quan trọng nhất trong trò chơi, cũng chính là kí chủ nào. Xin ngài nhẩm "Giao diện thuộc tính nhân vật" trong đầu hoặc nói thẳng mấy chữ này ra để gọi giao diện thuộc tính.]
Mặc Dương dứt khoát ngồi trên chạc cây, vừa nghĩ trong đầu thì một màn hình hơi mờ quen thuộc đã xuất hiện trước mắt anh. A, đây không phải là cái màn hình rung lắc đã quấy rầy anh lúc trước à, mấy ngày sau ngược lại nó không xuất hiện nữa.
[Ái chà chà, tốc độ kí chủ gọi rất nhanh đó, quả nhiên không hổ là người có tinh thần lực cao mà tui lựa chọn! Được rồi, bây giờ nhìn giao diện thuộc tính đi, tổng cộng nó được chia làm ba phần lớn.]
[Phần đầu tiên chính là giá trị sinh mệnh quan trọng nhất của ngài. Giá trị sinh mệnh ý nghĩa như tên của nó, là sinh mệnh của ngài trong Thế Giới Mơ Ước này, nếu giá trị sinh mệnh giảm còn 1 cho thấy ngài đã rơi vào trạng thái bị thương nặng sắp chết. Khi đó cơ bản ngài chỉ có thể nằm đợi người ta cứu, không thể làm chuyện gì khác.]
[Cân nhắc vấn đề nhân tính hóa, trên lý thuyết thì trong Thế Giới Mơ Ước không có tử vong, giá trị sinh mệnh thấp nhất là 1, sẽ không xuống tới 0.]
Mặc Dương nhướng mày nhớ kỹ mấy chữ "Trên lý thuyết không có tử vong", sau đó nhìn mục đầu tiên bên cạnh nhân vật có thể phóng to thu nhỏ toàn thân của mình trên giao diện. Bốn chữ "Giá trị sinh mệnh" to cùng thanh máu đáng thương chỉ có 40/100, cảm giác mình thảm quá.
"Sao giá trị sinh mệnh của ta chỉ có 40?"
[Bởi vì giá trị sinh mệnh trong Thế Giới Mơ Ước hiển thị tương ứng với trạng thái cơ thể của kí chủ trong hiện thực. Bây giờ giá trị sinh mệnh của kí chủ thấp vậy có nghĩa tình trạng cơ thể của kí chủ hiện tại rất tệ, cần nghỉ ngơi và bổ sung dinh dưỡng.]
Mặc Dương không nói gì nữa. Một tội phạm giết người chạy trốn gần một tháng, trạng thái cơ thể tốt được mới là lạ đó.
[Bên dưới giá trị sinh mệnh là thể năng cơ bản, bao gồm ba mục sức mạnh, tốc độ, nhanh nhẹn.]
Mặc Dương gật đầu, rất hài lòng với trị số tốc độ 7/10, nhanh nhẹn 9/10 của mình, nhưng mà, sức mạnh 5/10 có phải hơi thấp quá không?
[Ặc, thật ra sức mạnh 5 là giá trị sức mạnh của người bình thường đó. Nhìn tổng thể thì số liệu của kí chủ vẫn không tệ đâu. Hơn nữa, kí chủ hoàn toàn không cần lo lắng, Thế Giới Mơ Ước có trò chơi đào quặng đặc biệt, đây là trò chơi có thể tăng rất nhiều giá trị sức mạnh nha! Chỉ cần mỗi ngày kí chủ đào một tiếng trong Thế Giới Mơ Ước, tui đảm bảo sau ba tháng ngài sẽ trở thành chàng trai cường tráng đầy cơ bắp trong hiện thực rồi!!]
[Rất nhiều trò trong Thế Giới Mơ Ước có thể tăng cường sức mạnh thay đổi bản thân, giúp ngài dù trong mơ cũng được rèn luyện, chính thức đạt được mơ ước cuối cùng của người lười: Nằm cũng giảm béo, nằm cũng tập thể hình!]
Mặc Dương giựt giựt khóe môi: "Không, tao không thích cường tráng cơ bắp, tao thích kiểu nhã nhặn bại hoại hơn."
Người dẫn đường:???
Nhã nhặn bại hoại là kiểu gì?!
"Cái tinh thần lực cuối cùng là 10 à? Hơi thấp nhỉ?"
Nói đến tinh thần lực, cầu ánh sáng người dẫn đường lập tức tỏa ra ánh vàng lóa mắt, hiển nhiên nó vô cùng kích động: [10 còn kêu là thấp! Vậy ngài cho tui biết thế nào mới là cao đi! Ngài biết con số này đại diện điều gì không? Đó là tinh thần lực cao nhất! Ông trời đúng là không phụ công tui đau khổ đợi ngài năm ngày mà! Trong một trăm ngàn người chỉ có chín người sở hữu tinh thần lực cao nhất là 10! Xác suất còn chưa tới một phần vạn đó kí chủ! Ngài chính là người may mắn của tui!]
Mặc Dương, "Nên, Thế Giới Mơ Ước có cả thảy một trăm ngàn người hả?"
Người dẫn đường:...
[Không, mới nãy tui chỉ lấy ví dụ thôi.]
Mặc Dương cười không nói gì.
Người dẫn đường bị nụ cười của anh dọa, lập tức xoay một vòng, sau đó dưới chân nhân vật có thể phóng to thu nhỏ phía trên bên trái trên giao diện thuộc tính đã tự phát sáng, xuất hiện mấy chữ.
[Lv.1, EXP: 0/100]
"Level 1? Trò chơi này thăng cấp được à? Cao nhất là cấp bao nhiêu?"
[Ừm, đây là trọng điểm khác mà tui muốn nói với kí chủ.]
[Người chơi trong Thế Giới Mơ Ước được chia làm mười cấp, ở những cấp khác nhau sẽ mở ra những chức năng trò chơi khác nhau. Đừng thấy cấp mười dễ lên, lấy đào quặng làm ví dụ đi, nếu chỉ muốn dựa vào đào quặng để thăng cấp thì có khả năng một trăm năm cũng chưa tới cấp sáu. Thế nhưng, trò chơi trong này cũng chia làm mười cấp theo mức từ dễ đến khó. Vẫn lấy đào quặng làm ví dụ, nếu kí chủ trở thành Bậc thầy đào quặng (LV.10), vậy lên tới cấp mười chỉ cần một năm.]
(Người chơi có mười cấp, trò chơi cũng có mười cấp, lấy ví dụ ở trên nếu đào quặng lv.1 cần một trăm năm thì người chơi mới lên lv.10, còn nếu đào quặng lv.10 thì chỉ cần một năm người chơi sẽ lên lv.10.)
[Cho nên, kí chủ nhất định phải nghiêm túc chơi game, cần cù chăm chỉ thăng cấp nhé!]
Mặc Dương: "... Tại sao tao phải thăng cấp và chơi trò chơi? Làm một người chơi nhàn nhã dưỡng lão cũng được mà."
Cầu ánh sáng người dẫn đường lóe lên một cái thật chói, dường như nó luôn chờ những câu này của Mặc Dương. Bỗng nhiên giao diện thuộc tính hơi mờ trước mặt anh biến mất. Sau đó một gói đồ thật to rơi từ trên trời xuống trước mặt anh, anh hơi rối rắm mà nhận gói đồ kia, suýt chút nữa rơi xuống khỏi cây. Mặc Dương nghi là người dẫn đường cố ý trút giận.
[Gói quà tân thủ! Mở ra xem thử đi kí chủ! Sau khi xem xong ngài sẽ biết Thế Giới Mơ Ước không gì không làm được!]
Tui không tin sau khi anh nhìn xong còn có thể đi làm người chơi dưỡng lão!
Mặc Dương nhướng mày mở gói quà người mới này ra.
Kế đó, sau lưng cậu xuất hiện một cái balo thời trang màu đen, đồng thời trước mắt hiện lên cái bảng hơi mờ tên là "Thẻ đạo cụ".
Giữa một số đạo cụ trong bảng, Mặc Dương liếc mắt cái đã thấy thẻ đạo cụ được ưa chuộng nhất.
Thẻ biến hóa Áo Tàng Hình (Lv.1): Biến mọi bộ quần áo của bạn thành áo tàng hình, rình trộm phòng tắm nữ không còn là giấc mơ nữa. Đương nhiên, hiện tại có lẽ bạn cần nó để chạy trốn hơn.
Mặc Dương: "... Ha ha."
Tiểu kịch trường:
Người dẫn đường 006: Hu hu hu hu cuối cùng kí chủ của tui cũng tiến vào trò chơi! Không uổng công tui chờ năm ngày! Tinh thần lực của anh ta là 10 đó!! Oa oa oa!
Người dẫn đường 009: Hu hu hu hu kí chủ của tui cũng tiến vào trò chơi rồi! Không uổng công tui gần biến thành "người" thực vật! Tinh thần lực của anh ta cũng là 10!! Oa oa oa oa! Chỉ là... giá trị sinh mệnh và chức năng cơ thể của anh ta hơi hố người.
Số liệu người nào đó:
Giá trị sinh mệnh: 10/100
Thể năng cơ bản:
Sức mạnh: 1/10, Tốc độ: 1/10, Nhanh nhẹn: 1/10.
Tinh thần lực: 10 (đột phá giá trị cao nhất)
Đánh giá: Đi một bước thở ba bước, cơ bản không có duyên với trò chơi đào quặng.
Bởi vì người dẫn đường bảo đây là một thế giới trò chơi nên Mặc Dương đã nghĩ tới các loại game online và trò chơi thực tế ảo thịnh hành. Anh đã chuẩn bị tiếp nhận thiết lập thần tiên phượng hoàng, ác ma thiên sứ, bản thân sẽ được thiết lập thành hiệp khách hoặc anh hùng, chỉ không ngờ rằng thiết kế nền tảng của Thế Giới Mơ Ước lại là Trái Đất.
Mà chỗ anh đang đứng hiện tại chính là sườn núi nhỏ bí mật trong khu rừng mà anh chọn trước khi ngủ. Thậm chí cả lều của anh cũng ở bên cạnh, tất cả cảnh vật xung quanh đều giống như đúc.
Nếu không phải anh xác định bản thân đang ở trong thế giới tinh thần thì chỉ e anh đã lỗi giác rằng mình đang ở trong thế giới thực.
"Đây là Thế Giới Mơ Ước?" Mặc dù chắc chắn nhưng Mặc Dương vẫn hỏi vấn đề mà đa phần mọi người đều hỏi.
Người dẫn đường tỏ vẻ vô cùng vui mừng vì kí chủ nhà mình có thể hỏi một vấn đề bình thường như vậy. Cuối cùng cũng giống người khác rồi! Khó khăn biết bao!
[Nhất định kí chủ cảm thấy thế giới này quá bình thường, giống như phiên bản thế giới thực đúng không? Hoàn toàn không cool ngầu thần kỳ lộng lẫy như trong tưởng tượng của kí chủ, không có thần tiên hay thần thú bay lượn trên không trung đúng không?]
[Bởi vậy đây mới là Thế Giới Mơ Ước đó!!]
[Thế Giới Mơ Ước không phải là trò chơi rác rưởi tầm thường, cứ nhìn tên đi! Đây là 'Thế Giới Mơ Ước', MƠ ƯỚC! Đừng thấy hiện tại trông nó hệt một thế giới bình thường, thực tế trong thế giới này chỉ cần ngài có đủ sức tưởng tượng, cấp đủ cao, đủ xu Mơ Ước là có thể biến thế giới này thành dáng vẻ ngài muốn.]
[Ngài muốn rồng? Vậy tự tạo ra con rồng thuộc về ngài đi. Nó có thể hủy thiên diệt địa, có thể phun lửa khạc nước, hơn nữa chỉ nghe lời một mình ngài. Thậm chí, nếu cấp bậc của ngài đủ cao, tinh thần đủ mạnh thì còn có thể khiến con rồng này biến thành người hầu tôi tớ của một mình ngài.]
[Tui đã nói rồi, Thế Giới Mơ Ước không gì không làm được. Mơ ước của ngài lớn bao nhiêu thì ngài sẽ mạnh bấy nhiêu.]
[Ở đây, ngài chính là Chúa sáng thế!]
Người dẫn đường giới thiệu có thể nói là dõng dạc, nhưng nó nhanh chóng phát hiện kí chủ của mình lại không theo kịch bản, sau khi nghe nó nói xong không kích động chút nào thì thôi, vậy mà còn đi xung quanh, nhảy, chạy chậm, thậm chí là leo cây? Nếu không phải xung quanh chỉ có một mình Mặc Dương thì hành động này của anh đúng là chẳng khác gì bệnh nhân tâm thần.
[... Kí chủ, kí chủ có nghe tui nói không vậy?]
Mặc Dương tùy ý gật đầu: "Ờ, nghe rồi, mày nói tao là Chúa sáng thế."
Dứt lời, Mặc Dương liền trèo lên một cái cây vô cùng cao, trong quá trình leo anh cảm giác được bàn tay ma sát với vỏ cây thô ráp, cũng cảm nhận được cảm giác lắc lư chân thực khi đứng trên cành cây. Phóng mắt là một thị trấn nhỏ kéo dài từ gần đến xa, gần như không khác gì thị trấn phía Tây Nam mà anh nhìn thấy trong hiện thực.
Mặc Dương đứng trên cành cây không nói gì hồi lâu. Đây là lúc anh sốc hiếm thấy.
Nếu nói lúc trước anh chỉ đề phòng người dẫn đường và nền văn minh của nó một chút, hơn nữa còn có vài phần thích thú, vậy thì hiện tại anh đã đề phòng đám người dẫn đường và nền văn minh cùng khoa học kỹ thuật của bọn nó đến đỉnh điểm. Khoa học kỹ thuật thế nào mới có thể mô phỏng một thế giới chân thật như vậy trong thế giới tinh thần của con người?! Thị giác, thính giác, khứu giác, xúc giác, có lẽ còn bao gồm vị giác, ở đây gần như có thể mô phỏng chân thực tới một trăm phần trăm, ngay cả anh cũng đã hoài nghi nơi này có phải thế giới thực hay không không chỉ một lần, vậy những người khác thì sao.
Hơn nữa, mô phỏng thế giới như này không phải đáng sợ nhất.
Đáng sợ nhất là, nó là Thế Giới Mơ Ước.
Người tiến vào đây, ai ai cũng trở thành "Chúa sáng thế".
[Kí chủ, xin ngài chú ý an toàn. Tuy rằng đây là Thế Giới Mơ Ước, nhưng trước khi ngài học được Cưỡi Mây Đạp Gió và Khinh Công thì té từ trên cây xuống vẫn sẽ mất máu đấy.]
[Nếu xui xẻo còn ngã tới gần chết luôn.]
Mặc Dương hoàn hồn, "Ngã tới gần chết là sao? Còn nữa, mày vừa mới nói, tao là Chúa sáng thế hả? Vậy bây giờ tao tạo ra một cái Cân Đẩu Vân không được à?"
Trước mắt Mặc Dương đột nhiên xuất hiện một quả cầu ánh sáng lớn bằng nắm đấm có màu vàng nhạt, nó lơ lửng xoay một vòng giữa không trung.
[Kí chủ à, vậy nên mới nói ngài phải nghe tui giới thiệu quy tắc và thiết lập của Thế Giới Mơ Ước trước đã!]
Sau đó, Mặc Dương lập tức mở giáo trình tân thủ ra.
[Đầu tiên, chúng ta cùng xem thử nhân số liệu cơ bản của vật chính quan trọng nhất trong trò chơi, cũng chính là kí chủ nào. Xin ngài nhẩm "Giao diện thuộc tính nhân vật" trong đầu hoặc nói thẳng mấy chữ này ra để gọi giao diện thuộc tính.]
Mặc Dương dứt khoát ngồi trên chạc cây, vừa nghĩ trong đầu thì một màn hình hơi mờ quen thuộc đã xuất hiện trước mắt anh. A, đây không phải là cái màn hình rung lắc đã quấy rầy anh lúc trước à, mấy ngày sau ngược lại nó không xuất hiện nữa.
[Ái chà chà, tốc độ kí chủ gọi rất nhanh đó, quả nhiên không hổ là người có tinh thần lực cao mà tui lựa chọn! Được rồi, bây giờ nhìn giao diện thuộc tính đi, tổng cộng nó được chia làm ba phần lớn.]
[Phần đầu tiên chính là giá trị sinh mệnh quan trọng nhất của ngài. Giá trị sinh mệnh ý nghĩa như tên của nó, là sinh mệnh của ngài trong Thế Giới Mơ Ước này, nếu giá trị sinh mệnh giảm còn 1 cho thấy ngài đã rơi vào trạng thái bị thương nặng sắp chết. Khi đó cơ bản ngài chỉ có thể nằm đợi người ta cứu, không thể làm chuyện gì khác.]
[Cân nhắc vấn đề nhân tính hóa, trên lý thuyết thì trong Thế Giới Mơ Ước không có tử vong, giá trị sinh mệnh thấp nhất là 1, sẽ không xuống tới 0.]
Mặc Dương nhướng mày nhớ kỹ mấy chữ "Trên lý thuyết không có tử vong", sau đó nhìn mục đầu tiên bên cạnh nhân vật có thể phóng to thu nhỏ toàn thân của mình trên giao diện. Bốn chữ "Giá trị sinh mệnh" to cùng thanh máu đáng thương chỉ có 40/100, cảm giác mình thảm quá.
"Sao giá trị sinh mệnh của ta chỉ có 40?"
[Bởi vì giá trị sinh mệnh trong Thế Giới Mơ Ước hiển thị tương ứng với trạng thái cơ thể của kí chủ trong hiện thực. Bây giờ giá trị sinh mệnh của kí chủ thấp vậy có nghĩa tình trạng cơ thể của kí chủ hiện tại rất tệ, cần nghỉ ngơi và bổ sung dinh dưỡng.]
Mặc Dương không nói gì nữa. Một tội phạm giết người chạy trốn gần một tháng, trạng thái cơ thể tốt được mới là lạ đó.
[Bên dưới giá trị sinh mệnh là thể năng cơ bản, bao gồm ba mục sức mạnh, tốc độ, nhanh nhẹn.]
Mặc Dương gật đầu, rất hài lòng với trị số tốc độ 7/10, nhanh nhẹn 9/10 của mình, nhưng mà, sức mạnh 5/10 có phải hơi thấp quá không?
[Ặc, thật ra sức mạnh 5 là giá trị sức mạnh của người bình thường đó. Nhìn tổng thể thì số liệu của kí chủ vẫn không tệ đâu. Hơn nữa, kí chủ hoàn toàn không cần lo lắng, Thế Giới Mơ Ước có trò chơi đào quặng đặc biệt, đây là trò chơi có thể tăng rất nhiều giá trị sức mạnh nha! Chỉ cần mỗi ngày kí chủ đào một tiếng trong Thế Giới Mơ Ước, tui đảm bảo sau ba tháng ngài sẽ trở thành chàng trai cường tráng đầy cơ bắp trong hiện thực rồi!!]
[Rất nhiều trò trong Thế Giới Mơ Ước có thể tăng cường sức mạnh thay đổi bản thân, giúp ngài dù trong mơ cũng được rèn luyện, chính thức đạt được mơ ước cuối cùng của người lười: Nằm cũng giảm béo, nằm cũng tập thể hình!]
Mặc Dương giựt giựt khóe môi: "Không, tao không thích cường tráng cơ bắp, tao thích kiểu nhã nhặn bại hoại hơn."
Người dẫn đường:???
Nhã nhặn bại hoại là kiểu gì?!
"Cái tinh thần lực cuối cùng là 10 à? Hơi thấp nhỉ?"
Nói đến tinh thần lực, cầu ánh sáng người dẫn đường lập tức tỏa ra ánh vàng lóa mắt, hiển nhiên nó vô cùng kích động: [10 còn kêu là thấp! Vậy ngài cho tui biết thế nào mới là cao đi! Ngài biết con số này đại diện điều gì không? Đó là tinh thần lực cao nhất! Ông trời đúng là không phụ công tui đau khổ đợi ngài năm ngày mà! Trong một trăm ngàn người chỉ có chín người sở hữu tinh thần lực cao nhất là 10! Xác suất còn chưa tới một phần vạn đó kí chủ! Ngài chính là người may mắn của tui!]
Mặc Dương, "Nên, Thế Giới Mơ Ước có cả thảy một trăm ngàn người hả?"
Người dẫn đường:...
[Không, mới nãy tui chỉ lấy ví dụ thôi.]
Mặc Dương cười không nói gì.
Người dẫn đường bị nụ cười của anh dọa, lập tức xoay một vòng, sau đó dưới chân nhân vật có thể phóng to thu nhỏ phía trên bên trái trên giao diện thuộc tính đã tự phát sáng, xuất hiện mấy chữ.
[Lv.1, EXP: 0/100]
"Level 1? Trò chơi này thăng cấp được à? Cao nhất là cấp bao nhiêu?"
[Ừm, đây là trọng điểm khác mà tui muốn nói với kí chủ.]
[Người chơi trong Thế Giới Mơ Ước được chia làm mười cấp, ở những cấp khác nhau sẽ mở ra những chức năng trò chơi khác nhau. Đừng thấy cấp mười dễ lên, lấy đào quặng làm ví dụ đi, nếu chỉ muốn dựa vào đào quặng để thăng cấp thì có khả năng một trăm năm cũng chưa tới cấp sáu. Thế nhưng, trò chơi trong này cũng chia làm mười cấp theo mức từ dễ đến khó. Vẫn lấy đào quặng làm ví dụ, nếu kí chủ trở thành Bậc thầy đào quặng (LV.10), vậy lên tới cấp mười chỉ cần một năm.]
(Người chơi có mười cấp, trò chơi cũng có mười cấp, lấy ví dụ ở trên nếu đào quặng lv.1 cần một trăm năm thì người chơi mới lên lv.10, còn nếu đào quặng lv.10 thì chỉ cần một năm người chơi sẽ lên lv.10.)
[Cho nên, kí chủ nhất định phải nghiêm túc chơi game, cần cù chăm chỉ thăng cấp nhé!]
Mặc Dương: "... Tại sao tao phải thăng cấp và chơi trò chơi? Làm một người chơi nhàn nhã dưỡng lão cũng được mà."
Cầu ánh sáng người dẫn đường lóe lên một cái thật chói, dường như nó luôn chờ những câu này của Mặc Dương. Bỗng nhiên giao diện thuộc tính hơi mờ trước mặt anh biến mất. Sau đó một gói đồ thật to rơi từ trên trời xuống trước mặt anh, anh hơi rối rắm mà nhận gói đồ kia, suýt chút nữa rơi xuống khỏi cây. Mặc Dương nghi là người dẫn đường cố ý trút giận.
[Gói quà tân thủ! Mở ra xem thử đi kí chủ! Sau khi xem xong ngài sẽ biết Thế Giới Mơ Ước không gì không làm được!]
Tui không tin sau khi anh nhìn xong còn có thể đi làm người chơi dưỡng lão!
Mặc Dương nhướng mày mở gói quà người mới này ra.
Kế đó, sau lưng cậu xuất hiện một cái balo thời trang màu đen, đồng thời trước mắt hiện lên cái bảng hơi mờ tên là "Thẻ đạo cụ".
Giữa một số đạo cụ trong bảng, Mặc Dương liếc mắt cái đã thấy thẻ đạo cụ được ưa chuộng nhất.
Thẻ biến hóa Áo Tàng Hình (Lv.1): Biến mọi bộ quần áo của bạn thành áo tàng hình, rình trộm phòng tắm nữ không còn là giấc mơ nữa. Đương nhiên, hiện tại có lẽ bạn cần nó để chạy trốn hơn.
Mặc Dương: "... Ha ha."
Tiểu kịch trường:
Người dẫn đường 006: Hu hu hu hu cuối cùng kí chủ của tui cũng tiến vào trò chơi! Không uổng công tui chờ năm ngày! Tinh thần lực của anh ta là 10 đó!! Oa oa oa!
Người dẫn đường 009: Hu hu hu hu kí chủ của tui cũng tiến vào trò chơi rồi! Không uổng công tui gần biến thành "người" thực vật! Tinh thần lực của anh ta cũng là 10!! Oa oa oa oa! Chỉ là... giá trị sinh mệnh và chức năng cơ thể của anh ta hơi hố người.
Số liệu người nào đó:
Giá trị sinh mệnh: 10/100
Thể năng cơ bản:
Sức mạnh: 1/10, Tốc độ: 1/10, Nhanh nhẹn: 1/10.
Tinh thần lực: 10 (đột phá giá trị cao nhất)
Đánh giá: Đi một bước thở ba bước, cơ bản không có duyên với trò chơi đào quặng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất