Chương 60
Hôm nay Từ Anh đi tìm Xuân Hi, Bạch Mai và Ngô Bình
Mấy ngày nay cậu đã tìm hiểu một số cách trồng rau thủy canh nhưng không khả quang lắm. Cậu đưa số sách tìm được cho Bạch Sa, Bạch Thần và Bạch Lỗi để ba người họ thử xem có trồng được không.
" Cậu tìm chúng tôi làm gì?" Xuân Hi vào sân huấn luyện thấy Từ Anh đang ngồi giữa một đống thao chậu chứa đầy bùn đất.
" Cô thử trồng cái hạt này xem" Từ Anh không trả lời Xuân Hi mà nói với Bạch Mai
" Được.... " Bạch Mai nhanh chóng làm theo. Cô dùng dị năng của mình trồng hạt giống trong chậu.
Hạt giống nhanh chóng đâm chồi lớn lên. Thấy vừa đủ Từ Anh cho dừng lại rồi ngồi quan sát, ba người kia cũng im lặng chờ. Chừng nữa giờ sau, cái cây từ từ héo rũ mắt thường có thể nhìn thấy được. Mọi người thất vọng không thôi.
" Chị thử dùng dị năng cho mớ đất này xem" Cậu đẩy một thao đất qua cho Ngô Bình.
"Được..." Ngô Bình nhanh chóng làm việc.
" Dị năng của cô có thể làm gì?" Do trong đội không ai có dị năng hệ thổ nên Từ Anh không biết nó như thế nào
" Tôi trước giờ đại khái là xây tường đi." Xuân Hi nghĩ một lúc rồi nói
" Thế cô thử xem ngoài cái đó ra cô có thể làm gì khác với đất không.." Cậu đẩy cho Xuân Hi một chậu đất to nhất ở đây.
"Đây cho em..." Một lúc sau Ngô Bình đưa lại cho Cậu
" Thử lại đi.." Từ Anh để một hạt giống lên rồi đẩy sang cho Bạch Mai.
"Ừm..." Bạch Mai nhanh chóng nhận rồi lần nữa trồng cây
Xuân Hi nhận chậu đất, lại không biết làm gì liền dùng hai tay để lên mặt đất, mắt nhìn chằm chằm vào nó... Từ Anh và Ngô Bình im lặng chờ đợi hai người kia.
Một lúc sau Bạch Mai cũng trồng xong cây cả ba người liền ngồi quan sát....
Gần một giờ nhưng cái cây cũng chưa có dấu hiệu gì ba người cũng không dám vui mừng quá sớm. Chờ qua vài ngày mới biết được....
~ Qua thêm gần hai giờ nữa Xuân Hi mới có động tĩnh.
" Cậu cho tôi thêm một chậu đi" Xuân Hi kéo Từ Anh
" Đây" Từ Anh đưa qua
Xuân Hi nhanh chóng nhận lấy rồi đổ ra ngoài sau đó mới dùng dị năng. Ba người nhanh chóng thấy đất nó từ từ tự mình chia ra làm hai bên ít nhiều khác nhau. Từ Anh quan sát cũng bất ngờ.
" Xong rồi..... Tôi đây không biết là vì cái gì.... Nhưng đại khái Tôi phân biệt được hai cái này nó không giống nhau tôi điều khiển tách nó ra làm hai ý...." Xuân Hi nhanh chóng giải thích
Từ Anh để hai hạt giống lên Bạch Mai hiểu ý trồng thử.
Liền thấy một bên đất ít hạt giống sau khi ngừng dùng dị năng liền chết ngay tức khắc. Sau đó Bạch Mai trồng trên phần còn lại. Sau khi lớn đủ Bạch mai dừng lại ba người lại tiếp tục quan sát. Nữa giờ trôi qua cái cây vẫn bình thường, thêm mười lăm phút nữa cây vẫn ổn. Từ Anh lại đưa thêm hai hạt Bạch Mai cũng thử lại một lần nữa, kết quả vẫn thế. Cả bốn người thấy có hy vọng liền đem mấy cái chậu có cây sống để ở một chỗ thoáng mát rồi trở lại.
" Cô lúc nãy là làm sao?" Từ Anh hỏi Xuân Hi
" Tôi là dùng dị năng xong lại thấy bên trong đất vậy mà có nhiều loại khác nhau. Cái loại làm cho cây chết ấy lại là nhiều nhất. Còn những loại còn lại thì có chút ít thôi, nhưng chúng lại có thể liên kết với nhau, khi tôi tách một loại ra thì những loại khác liền đi theo... Ừm đại khái là vậy đó." Xuân Hi không biết là gì nên đem những gì mình cảm nhận được nói ra
" Cô làm lại một lần nữa được không?" Từ Anh đây chậu đất hỏi
" Được... Chuyện nhỏ.." sau đó Xuân Hi đổ ra rồi nhanh chóng phân loại đất.
Đã có kinh nghiệm nên Xuân Hi cũng không khó khăn trong việc dùng dị năng nữa. Ba người không hối thúc im lặng ngồi chờ. Gần một giờ trôi qua tất cả số đất được Từ Anh chuẩn bị đều bị phân rã hai loại. Xuân Hi vui vẻ mở mắt ra, người có chút choáng váng.
" Cô hấp thu tinh thạch này trước đi" Từ Anh thấy mặt cô tái xanh nên đưa một ít tinh thạch qua.
Xuân Hi nhanh chóng cầm lấy rồi từ từ hấp thu, trước đó Bạch Mai đã hướng dẫn qua nên cô cũng đã nắm chắc quá trình. Ba người Từ Anh cũng không bỏ đi mà đang thử nghiệm trên hai phần đất đó.
Từ Anh mang ra một số hạt giống khác nhau như rau củ này nọ rồi bỏ đất vào từng xô chậu riêng biệt để trồng thử gần chục loại khác nhau. Sau đó lại gom phần đất xấu kia lại để một bên. Mọi người bên đây chăm chú trồng cây, bên kia Xuân Hi lại có biến hóa.
" Bạch Mai...." Bỗng dưng Xuân Hi gọi lớn
" Làm sao....?" Ba người nhanh chóng bỏ việc chạy sang.
" Tôi.... Là trong người tôi nó có cái gì đó bị bể rồi.... Nhưng cũng không phải..."" Xuân Hi nói năng lộn xộn.
" Haizzz.... Cô là đã thăng cấp đó. Chúc mừng..." Bạch Mai thở phào nói.
" Thăng.... Thăng cấp...... Không cần đi đánh tang thi...?" Xuân Hi khó tin. Tuy mọi người đã có nói qua, nhưng cô cho là không nhanh và thuận lợi thế đâu.
" Hôm nay cô sử dụng dị năng quá nhiều, sau đó lại hấp thu tinh thạch. Nên thăng cấp cũng không có gì lạ. Bởi vậy lão Đại mới cho mọi người tập luyện hằng ngày rồi kết hợp với hấp thu tinh thạch, như vậy chỉ cần có được thời cơ thì sẽ dễ dàng thăng cấp hơn. Từ Anh giải thích cặn kẽ
" Từ nay đất trồng ở đây đều để tôi đến phân loại đi.... " Xuân Hi hứng thú bừng bừng vỗ ngực nói
" Phải biết lượng sức mà làm, không hành động gấp rút như thế được. Tôi không muốn chữa trị cho cô đâu đấy" Ngô Bình nhìn vẻ trẻ con đó mà buồn cười.
"Được rồi chúng ta chờ vài ngày xem kết quả đi." Từ Anh nói xong bỏ đi vào trước. Bây giờ cậu lại phát hiện ra một việc mới là Tinh thạch sau khi bỏ vào không gian rồi mang ra hấp thu thì sẽ nhanh chóng lên cấp hơn, cần ít tinh thạch hơn. Cậu còn nhớ lần đó anh đã lên hai cấp một lúc. Cậu phải về xem thử, nếu mà thật sự là như thế thì quá tốt rồi.
Trong lúc nhóm Từ Anh ra ngoài làm nhiệm vụ, căn cứ cũng đã thu vào không ít người dân. Hiện tại đã không còn chỗ ở nên mấy vị lãnh đạo liền đi tìm Thiên Tuấn xin ý kiến.
" Bạch thiếu xem giờ chúng ta nên làm sao?" Người quản lý nhân khẩu hỏi
" Phía sau lưng căn cứ chúng ta là cả một bãi đất chưa được sử dụng. Chúng ta nên nhanh chóng cho người ra dọn dẹp và xây nhà. Có lẽ sau này sẽ có thêm nhiều người nữa đến đây." Thiên Tuấn nói ra kế hoạch đã dự định
" Nhưng phải cần rất nhiều vật liệu xây dựng, dị năng giả hệ thổ không làm nổi." Một người quản lý khác nói lên khó khăn.
" Vấn đề đó tôi sẽ lo, các người cứ việc dọn dẹp bằng phẳng nền là được." Thiên Tuấn chắc chắn.
" Như thế thì tốt quá rồi... Chúng tôi sẽ nhanh chóng lo việc này." Nghe anh nói sẽ lo nên mấy người ngồi ở đây đều thở phào nhẹ nhõm.
" Các vị thương lượng xem vấn đề bệnh viện sẽ xử lý như thế nào. Nếu gặp khó khăn thì có thể đến tìm tôi." Thiên Tuấn nói xong đứng dậy đi về.
Mấy ngày nay anh thấy em gái và Bạch Diễn cũng có vẻ là giận Từ Anh, cũng nhìn ra được sự mất mát trong mắt cậu ta. Nhưng chuyện này anh không bỏ qua được. Với anh "Thiên Hạo" vừa là em trai bảo bối mà anh nâng trên tay từ bé, vừa là người yêu mà cả đời này không ai có thể thay thế. Có thể nói đây là điểm yếu trí mạng của anh. Anh vừa đi vừa nghĩ, về đến nhà chính thì thấy Từ Anh ngồi nhìn ra cửa. Từ hôm ấy, đây là lần đầu tiên thấy cậu ngồi ở đây khi không có việc gì.
" Tôi tìm anh có việc" Từ Anh thấy anh vào liền nói.
" Nói đi.." Thiên Tuấn lạnh nhạt không thèm nhìn cậu mà đến ghế chủ vị ngồi xuống
" Chúng ta đi ra sân huấn luyện đi" Từ Anh lắc đầu.
"Có việc thì cứ nói ở đây, không cần phải đi đâu hết." Anh chưa nói gì thì Bạch cha bước ra lạnh lùng nói
" Chúng con là bàn chính sự, Ngài đây là..... " Từ Anh giật mình
" Sao? Bây giờ ta không được quyền nghe đến việc nhà à" Giọng ông đầy uy lực.
" Được chứ..... Đây là Bạch Gia của Ngài..." Từ Anh nói nhẹ bẫng. Nhưng trong lòng cậu lúc này đây... Có thể xem như là ngũ vị đầy đủ
Bạch cha và Thiên Tuấn đều nghe ra giọng điệu khác thường đó chứ. Bạch cha đã quyết tâm, hai con trai ông ở bên trai gái gì cũng đều được, nhưng nhất định không được ở bên nhau. Thiên Tuấn thì nghĩ có lẽ cha đã không còn tin tưởng vào Từ Anh như ban đầu.
Hít lấy một hơi để mình bình tĩnh lại sau đó nói ra việc trồng cây của mình mấy ngày nay rồi cậu đi về phòng ngay lập tức.
Mấy người ở đây thấy mấy sếp lớn trong nhà đều có thái độ với Từ Anh như vậy nên rất tò mò không biết là có việc gì. Hết cách họ đành "Bắt cóc" Bạch Diễn để tra hỏi. Bạch Diễn không định nói ra nhưng chợt nhớ họ đều sẽ theo lão Đại và Từ Anh ra ngoài làm nhiệm vụ, vậy thì cũng nên để họ biết rồi xem chừng Từ Anh để tránh cậu làm việc lỗ mãng.
"Thật sự chỉ có vậy?" Tào Quang nghe xong lại không tin lắm.
"Ừm....... Đâu phải các người không biết Từ Anh cậu ta rất ngông cuồng, lại không có quy tắc. Nếu không cho cậu ấy một bài học thì sẽ không bao giờ bỏ được cái tật xấu ấy. Điều đó sẽ ảnh hưởng đến cả đội có biết không.?" Bạch Diễn cũng nói lời trong lòng mình ra.
" Uh... Cũng nên như vậy đi cho chừa cái tật không biết yêu quý mạng sống của mình" Kỳ Anh nghe xong cũng thấy hợp lý, cô là xem Từ Anh như em trai của mình, vậy mà hai lần ra ngoài làm nhiệm vụ cả hai lần đều bị thương đến hôn mê bất tỉnh. Lần này cô cũng không bỏ qua.
Mọi người nghe xong đều thấy đúng. Quả thật Từ Anh rất kiêu ngạo, rất ngông cuồng, lần đầu gặp mặt đã phủ đầu cả đám bọn họ. Thế là cả đám cũng quyết tâm trị cái tính tình này của Từ Anh cho bằng được.
Mấy ngày nay cậu đã tìm hiểu một số cách trồng rau thủy canh nhưng không khả quang lắm. Cậu đưa số sách tìm được cho Bạch Sa, Bạch Thần và Bạch Lỗi để ba người họ thử xem có trồng được không.
" Cậu tìm chúng tôi làm gì?" Xuân Hi vào sân huấn luyện thấy Từ Anh đang ngồi giữa một đống thao chậu chứa đầy bùn đất.
" Cô thử trồng cái hạt này xem" Từ Anh không trả lời Xuân Hi mà nói với Bạch Mai
" Được.... " Bạch Mai nhanh chóng làm theo. Cô dùng dị năng của mình trồng hạt giống trong chậu.
Hạt giống nhanh chóng đâm chồi lớn lên. Thấy vừa đủ Từ Anh cho dừng lại rồi ngồi quan sát, ba người kia cũng im lặng chờ. Chừng nữa giờ sau, cái cây từ từ héo rũ mắt thường có thể nhìn thấy được. Mọi người thất vọng không thôi.
" Chị thử dùng dị năng cho mớ đất này xem" Cậu đẩy một thao đất qua cho Ngô Bình.
"Được..." Ngô Bình nhanh chóng làm việc.
" Dị năng của cô có thể làm gì?" Do trong đội không ai có dị năng hệ thổ nên Từ Anh không biết nó như thế nào
" Tôi trước giờ đại khái là xây tường đi." Xuân Hi nghĩ một lúc rồi nói
" Thế cô thử xem ngoài cái đó ra cô có thể làm gì khác với đất không.." Cậu đẩy cho Xuân Hi một chậu đất to nhất ở đây.
"Đây cho em..." Một lúc sau Ngô Bình đưa lại cho Cậu
" Thử lại đi.." Từ Anh để một hạt giống lên rồi đẩy sang cho Bạch Mai.
"Ừm..." Bạch Mai nhanh chóng nhận rồi lần nữa trồng cây
Xuân Hi nhận chậu đất, lại không biết làm gì liền dùng hai tay để lên mặt đất, mắt nhìn chằm chằm vào nó... Từ Anh và Ngô Bình im lặng chờ đợi hai người kia.
Một lúc sau Bạch Mai cũng trồng xong cây cả ba người liền ngồi quan sát....
Gần một giờ nhưng cái cây cũng chưa có dấu hiệu gì ba người cũng không dám vui mừng quá sớm. Chờ qua vài ngày mới biết được....
~ Qua thêm gần hai giờ nữa Xuân Hi mới có động tĩnh.
" Cậu cho tôi thêm một chậu đi" Xuân Hi kéo Từ Anh
" Đây" Từ Anh đưa qua
Xuân Hi nhanh chóng nhận lấy rồi đổ ra ngoài sau đó mới dùng dị năng. Ba người nhanh chóng thấy đất nó từ từ tự mình chia ra làm hai bên ít nhiều khác nhau. Từ Anh quan sát cũng bất ngờ.
" Xong rồi..... Tôi đây không biết là vì cái gì.... Nhưng đại khái Tôi phân biệt được hai cái này nó không giống nhau tôi điều khiển tách nó ra làm hai ý...." Xuân Hi nhanh chóng giải thích
Từ Anh để hai hạt giống lên Bạch Mai hiểu ý trồng thử.
Liền thấy một bên đất ít hạt giống sau khi ngừng dùng dị năng liền chết ngay tức khắc. Sau đó Bạch Mai trồng trên phần còn lại. Sau khi lớn đủ Bạch mai dừng lại ba người lại tiếp tục quan sát. Nữa giờ trôi qua cái cây vẫn bình thường, thêm mười lăm phút nữa cây vẫn ổn. Từ Anh lại đưa thêm hai hạt Bạch Mai cũng thử lại một lần nữa, kết quả vẫn thế. Cả bốn người thấy có hy vọng liền đem mấy cái chậu có cây sống để ở một chỗ thoáng mát rồi trở lại.
" Cô lúc nãy là làm sao?" Từ Anh hỏi Xuân Hi
" Tôi là dùng dị năng xong lại thấy bên trong đất vậy mà có nhiều loại khác nhau. Cái loại làm cho cây chết ấy lại là nhiều nhất. Còn những loại còn lại thì có chút ít thôi, nhưng chúng lại có thể liên kết với nhau, khi tôi tách một loại ra thì những loại khác liền đi theo... Ừm đại khái là vậy đó." Xuân Hi không biết là gì nên đem những gì mình cảm nhận được nói ra
" Cô làm lại một lần nữa được không?" Từ Anh đây chậu đất hỏi
" Được... Chuyện nhỏ.." sau đó Xuân Hi đổ ra rồi nhanh chóng phân loại đất.
Đã có kinh nghiệm nên Xuân Hi cũng không khó khăn trong việc dùng dị năng nữa. Ba người không hối thúc im lặng ngồi chờ. Gần một giờ trôi qua tất cả số đất được Từ Anh chuẩn bị đều bị phân rã hai loại. Xuân Hi vui vẻ mở mắt ra, người có chút choáng váng.
" Cô hấp thu tinh thạch này trước đi" Từ Anh thấy mặt cô tái xanh nên đưa một ít tinh thạch qua.
Xuân Hi nhanh chóng cầm lấy rồi từ từ hấp thu, trước đó Bạch Mai đã hướng dẫn qua nên cô cũng đã nắm chắc quá trình. Ba người Từ Anh cũng không bỏ đi mà đang thử nghiệm trên hai phần đất đó.
Từ Anh mang ra một số hạt giống khác nhau như rau củ này nọ rồi bỏ đất vào từng xô chậu riêng biệt để trồng thử gần chục loại khác nhau. Sau đó lại gom phần đất xấu kia lại để một bên. Mọi người bên đây chăm chú trồng cây, bên kia Xuân Hi lại có biến hóa.
" Bạch Mai...." Bỗng dưng Xuân Hi gọi lớn
" Làm sao....?" Ba người nhanh chóng bỏ việc chạy sang.
" Tôi.... Là trong người tôi nó có cái gì đó bị bể rồi.... Nhưng cũng không phải..."" Xuân Hi nói năng lộn xộn.
" Haizzz.... Cô là đã thăng cấp đó. Chúc mừng..." Bạch Mai thở phào nói.
" Thăng.... Thăng cấp...... Không cần đi đánh tang thi...?" Xuân Hi khó tin. Tuy mọi người đã có nói qua, nhưng cô cho là không nhanh và thuận lợi thế đâu.
" Hôm nay cô sử dụng dị năng quá nhiều, sau đó lại hấp thu tinh thạch. Nên thăng cấp cũng không có gì lạ. Bởi vậy lão Đại mới cho mọi người tập luyện hằng ngày rồi kết hợp với hấp thu tinh thạch, như vậy chỉ cần có được thời cơ thì sẽ dễ dàng thăng cấp hơn. Từ Anh giải thích cặn kẽ
" Từ nay đất trồng ở đây đều để tôi đến phân loại đi.... " Xuân Hi hứng thú bừng bừng vỗ ngực nói
" Phải biết lượng sức mà làm, không hành động gấp rút như thế được. Tôi không muốn chữa trị cho cô đâu đấy" Ngô Bình nhìn vẻ trẻ con đó mà buồn cười.
"Được rồi chúng ta chờ vài ngày xem kết quả đi." Từ Anh nói xong bỏ đi vào trước. Bây giờ cậu lại phát hiện ra một việc mới là Tinh thạch sau khi bỏ vào không gian rồi mang ra hấp thu thì sẽ nhanh chóng lên cấp hơn, cần ít tinh thạch hơn. Cậu còn nhớ lần đó anh đã lên hai cấp một lúc. Cậu phải về xem thử, nếu mà thật sự là như thế thì quá tốt rồi.
Trong lúc nhóm Từ Anh ra ngoài làm nhiệm vụ, căn cứ cũng đã thu vào không ít người dân. Hiện tại đã không còn chỗ ở nên mấy vị lãnh đạo liền đi tìm Thiên Tuấn xin ý kiến.
" Bạch thiếu xem giờ chúng ta nên làm sao?" Người quản lý nhân khẩu hỏi
" Phía sau lưng căn cứ chúng ta là cả một bãi đất chưa được sử dụng. Chúng ta nên nhanh chóng cho người ra dọn dẹp và xây nhà. Có lẽ sau này sẽ có thêm nhiều người nữa đến đây." Thiên Tuấn nói ra kế hoạch đã dự định
" Nhưng phải cần rất nhiều vật liệu xây dựng, dị năng giả hệ thổ không làm nổi." Một người quản lý khác nói lên khó khăn.
" Vấn đề đó tôi sẽ lo, các người cứ việc dọn dẹp bằng phẳng nền là được." Thiên Tuấn chắc chắn.
" Như thế thì tốt quá rồi... Chúng tôi sẽ nhanh chóng lo việc này." Nghe anh nói sẽ lo nên mấy người ngồi ở đây đều thở phào nhẹ nhõm.
" Các vị thương lượng xem vấn đề bệnh viện sẽ xử lý như thế nào. Nếu gặp khó khăn thì có thể đến tìm tôi." Thiên Tuấn nói xong đứng dậy đi về.
Mấy ngày nay anh thấy em gái và Bạch Diễn cũng có vẻ là giận Từ Anh, cũng nhìn ra được sự mất mát trong mắt cậu ta. Nhưng chuyện này anh không bỏ qua được. Với anh "Thiên Hạo" vừa là em trai bảo bối mà anh nâng trên tay từ bé, vừa là người yêu mà cả đời này không ai có thể thay thế. Có thể nói đây là điểm yếu trí mạng của anh. Anh vừa đi vừa nghĩ, về đến nhà chính thì thấy Từ Anh ngồi nhìn ra cửa. Từ hôm ấy, đây là lần đầu tiên thấy cậu ngồi ở đây khi không có việc gì.
" Tôi tìm anh có việc" Từ Anh thấy anh vào liền nói.
" Nói đi.." Thiên Tuấn lạnh nhạt không thèm nhìn cậu mà đến ghế chủ vị ngồi xuống
" Chúng ta đi ra sân huấn luyện đi" Từ Anh lắc đầu.
"Có việc thì cứ nói ở đây, không cần phải đi đâu hết." Anh chưa nói gì thì Bạch cha bước ra lạnh lùng nói
" Chúng con là bàn chính sự, Ngài đây là..... " Từ Anh giật mình
" Sao? Bây giờ ta không được quyền nghe đến việc nhà à" Giọng ông đầy uy lực.
" Được chứ..... Đây là Bạch Gia của Ngài..." Từ Anh nói nhẹ bẫng. Nhưng trong lòng cậu lúc này đây... Có thể xem như là ngũ vị đầy đủ
Bạch cha và Thiên Tuấn đều nghe ra giọng điệu khác thường đó chứ. Bạch cha đã quyết tâm, hai con trai ông ở bên trai gái gì cũng đều được, nhưng nhất định không được ở bên nhau. Thiên Tuấn thì nghĩ có lẽ cha đã không còn tin tưởng vào Từ Anh như ban đầu.
Hít lấy một hơi để mình bình tĩnh lại sau đó nói ra việc trồng cây của mình mấy ngày nay rồi cậu đi về phòng ngay lập tức.
Mấy người ở đây thấy mấy sếp lớn trong nhà đều có thái độ với Từ Anh như vậy nên rất tò mò không biết là có việc gì. Hết cách họ đành "Bắt cóc" Bạch Diễn để tra hỏi. Bạch Diễn không định nói ra nhưng chợt nhớ họ đều sẽ theo lão Đại và Từ Anh ra ngoài làm nhiệm vụ, vậy thì cũng nên để họ biết rồi xem chừng Từ Anh để tránh cậu làm việc lỗ mãng.
"Thật sự chỉ có vậy?" Tào Quang nghe xong lại không tin lắm.
"Ừm....... Đâu phải các người không biết Từ Anh cậu ta rất ngông cuồng, lại không có quy tắc. Nếu không cho cậu ấy một bài học thì sẽ không bao giờ bỏ được cái tật xấu ấy. Điều đó sẽ ảnh hưởng đến cả đội có biết không.?" Bạch Diễn cũng nói lời trong lòng mình ra.
" Uh... Cũng nên như vậy đi cho chừa cái tật không biết yêu quý mạng sống của mình" Kỳ Anh nghe xong cũng thấy hợp lý, cô là xem Từ Anh như em trai của mình, vậy mà hai lần ra ngoài làm nhiệm vụ cả hai lần đều bị thương đến hôn mê bất tỉnh. Lần này cô cũng không bỏ qua.
Mọi người nghe xong đều thấy đúng. Quả thật Từ Anh rất kiêu ngạo, rất ngông cuồng, lần đầu gặp mặt đã phủ đầu cả đám bọn họ. Thế là cả đám cũng quyết tâm trị cái tính tình này của Từ Anh cho bằng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất