Chỉ Nam Không Ăn Cơm Mềm

Chương 17:

Trước Sau
Khi tân sinh viên mới nhập học, để họ nhanh chóng thích nghi, sẽ kiểm tra nghiêm ngặt hơn, một tháng sau sẽ không quản lý họ nữa.

"Bắt đầu tự học buổi tối, những ai lo lắng bản thân không thể tập trung học, có thể tạm thời nộp điện thoại và các thiết bị điện tử."

Lục Khởi cầm túi đựng điện thoại làm theo nhiệm vụ, vẻ mặt nghiêm túc, thậm chí có thể nói là lãnh đạm, mang theo chút vô tình nhưng điều này lại vô tình làm nổi bật sự lạnh lùng của hắn.

Ngay từ khi Lục Khởi bước vào, Hoắc Minh Sâm đã nhìn thấy hắn. Đây là lần đầu tiên hai người gặp lại sau lần trước, đã mười mấy ngày rồi. Cậu nở một nụ cười thú vị, ngẩng đầu nhìn chằm chằm đối phương không chút kiêng dè, điện thoại trên bàn lật qua lật lại không ngừng, khiến Lục Khởi muốn giả vờ không nhìn thấy cũng không được.

Lý Triệu đang ghi danh sách điểm danh ở trên, Lục Khởi xách túi đựng điện thoại bằng một tay, đi từ hàng đầu tiên đến hàng cuối cùng, may nhờ ngoại hình đẹp trai của cậu, có một số nữ sinh mê muội đã bỏ điện thoại vào nên túi đựng điện thoại không đến nỗi nhẹ bẫng không có chút trọng lượng nào, có một số người giả vờ ngây ngô nói không mang theo điện thoại Lục Khởi cũng không quản, nộp bao nhiêu thu bấy nhiêu.

Lớp học vẫn rất yên tĩnh, cho đến khi mép bàn Hoắc Minh Sâm bị hắn gõ nhẹ vào: "Bạn học, làm phiền nộp điện thoại."

Lời này vừa nói ra, mấy cậu ấm chơi cùng cậu ở hàng sau đều ngẩng đầu nhìn lại. Vẻ mặt Trình Thiên Khải, mang theo vẻ hóng chuyện nói với Phương Kỳ bên cạnh: "Gan thật đấy, lại là một tên ngốc."



Rất nhiều người không nộp điện thoại, nhưng lại bắt Hoắc Minh Sâm nộp, không phải cố ý làm thân để gây sự chú ý sao.

Hoắc Minh Sâm cũng có chút nghĩ như vậy, cậu liếc Lục Khởi một cái, mấy ngày nay nhiều việc nên cậu cũng không có thời gian tìm hắn.

Cậu từ từ ngả ra sau ghế, vẻ mặt khó đoán, ngay khi mọi người cho rằng Hoắc Minh Sâm sẽ không nộp, cậu lại động đậy, trước sự chứng kiến của mọi người cậu bỏ điện thoại vào.

Bất kể Lục Khởi là cố ý đến kiếm chuyện để chứng tỏ sự tồn tại, hay cho rằng sau khi hắn ở cùng mình thì có thể vô tư bay nhảy thì trước mặt nhiều người như vậy, Hoắc Minh Sâm vẫn nể mặt hắn.

Có đánh nhau thì đóng cửa đánh, có mắng chửi thì đóng cửa mắng, không để người ngoài xem trò cười, đây là nguyên tắc hành xử thường ngày của cậu.

Tân sinh nhập học, đồng nghĩa với việc có đàn anh phải ra trường. Chủ tịch phòng công tác sinh viên đổi nhiệm kỳ, người mới nhậm chức phải đốt ba ngọn lửa, chắc chắn phải lập được thành tích, Lục Khởi nhớ kiếp trước vào thời điểm này——cũng chính là hôm nay, đột nhiên lại có một nhóm người đến kiểm tra tự học buổi tối, những người không nộp điện thoại đều bị trừ giờ học và phê bình.

Mặc dù không phải chuyện gì to tát nhưng dù sao cũng không tốt. Gia thế của Hoắc Minh Sâm rất lớn nhưng không có nghĩa là cậu có thể làm bừa, ngược lại, những gia đình như vậy chỉ có thể quản nghiêm hơn gia đình bình thường, nếu để ông nội cậu biết cậu làm bậy ở trường thì người đầu tiên lột da cậu chính là ông.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau