Chương 2: Nhiếp Hân Như
“ Cảm ơn lão tổng.” Vương Sở Hàn khom người nhận hồng bao.
“ Bác hai, bác xem xem, bác cả cũng đã lấy vợ rồi, mẹ con cũng có hai đứa con rồi, vậy còn bác thì sao? Bác định bao giờ cho con được ăn cỗ.” Lục Vân An giọng đầy chất vấn nhìn sang Vương Sở Minh.
Vương Sở Minh ngỡ ngàng, anh không ngờ mình lại bị một đứa con nít mới lên bốn giáo huấn. Bọn họ đứng xung quanh bật cười đến nghiêng ngả khi nghe Lục Vân An nói như vậy. Vương Thiên Ngụy cúi người bế Lục Vân An lên, giọng đầy cưng chiều.
“ Đúng rồi đó, Vân An của ông nói đúng rồi. Sở Minh hay để ta sắp xếp cho con vài cuộc xem mắt nhé.”
“ Con không cần.” Vương Sở Minh lập tức phản bác.
“ Được rồi, chỉ còn một lúc nữa thôi đám cưới sẽ bắt đầu. Mấy đứa lo liệu chuẩn bị đi nhé, bọn ta đi trước đây.” Vương Thiên Ngụy đặt Vân An xuống rồi cùng Vương Thiên Chính với Hàn Dũng đi vào bên trong.
“ Chào mọi người.”
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ đằng sau, do đám cưới được tổ chức theo phong cách xưa nên tất cả khách mời đến dự đám cưới nhận đều nhận được yêu cầu ăn mặc nhất định. Nam mặc vest đen, nữ mặc sườn xám màu đen để tạo nên sự nổi bật và trang trọng cho cô dâu với chú rể.
“ Chị Minh Nguyệt.” Hứa Diệp thấy vậy liền vui vẻ tiến về chỗ cô.
“ Mẹ nuôi.” Lục Vân An vui vẻ vẫy tay với cô.
Vương Sở Minh nghe vậy thì vô cùng bất ngờ, anh đưa mắt nhìn Vương Gia Ninh rồi lại nhìn Tần Minh Nguyệt trong bộ vest đen kết hợp với mái tóc xoăn nhẹ thả ra nhìn cô vô cùng xinh đẹp.
“ Chúc mừng anh. Tân hôn vui vẻ.” Cô đưa tay bắt tay với Vương Sở Minh, nở nụ cười chúc mừng anh.
“ Cảm ơn Tần tiểu thư đã nhận lời mời của tôi.” Vương Sở Hàn cũng nhẹ nhàng đáp lại cô.
“ Mọi người ở đây, tôi đi vào chuẩn bị nốt.” Anh quay người rời đi trước.
Vương Sở Minh nãy giờ vẫn luôn nhìn cô khiến cô có chút không tự nhiên. Vương Gia Ninh cũng nhận ra điều đó, liền tiến đến chắn trước Tần Minh Nguyệt.
“ Thì ra chị nhận được lời mời của anh em trước rồi. Không phải hôm nay chị có lịch bay sao?” Cô nhẹ nhàng hỏi.
“ Chị đổi giờ bay với một người đồng nghiệp, tối nay chị có một chuyến bay.”
“ Tối nay mấy giờ vậy?” Thẩm Giai Giai mở lời.
“ 9 giờ chị có một chuyến bay đến Los Angeles.”
“ Trùng hợp rồi, tối nay lúc 9 giờ anh Sở Minh cũng bay tới đó. Nếu cùng một chuyến bay thì hai người rất có thể sẽ gặp nhau đó.” Vương Gia Ninh vừa nói vừa đảo mắt lướt qua Vương Sở Minh.
Thật không ngờ, sau khi đám cưới của Mộ Cảnh Thiên – Thẩm Giai Giai thì Tần Minh đã nhập hội chơi cùng ba người Vương Gia Ninh, Thẩm Giai Giai và Hứa Diệp. Và đây cũng là lần đầu gặp lại giữa cô và Vương Sở Minh.
“ Mọi người vào thôi, hôn lễ bắt đầu rồi.” Quân tiến ra gọi bọn họ vào.
Trong hội trường hôn lễ…………….
Mọi người đều cùng nhau hướng về phía chú rể cùng cô dâu đang tiến vào, hai người trông vô cùng đẹp đôi.
“ Vương thiếu với Nhiếp tiểu thư thật là đẹp đôi.” Một người cảm thán.
“ Hai người còn là thanh mai trúc mã nữa đó.” Một người khác lên tiếng.
Thì ra, tân nương ngày hôm nay chính là em gái của Nhiếp Viên Thành – Nhiếp Hân Như. Nhiếp Hân Như là thanh mai trúc mã với Vương Sở Hàn từ khi anh theo học tại Nam Thành Quốc Tế. Nhưng sau khi đi tiếp nhận giáo dục nghiêm khắc từ Vương Thiên Ngụy thì hai người đã không còn gặp lại nhau nữa.
“ Bác hai, bác xem xem, bác cả cũng đã lấy vợ rồi, mẹ con cũng có hai đứa con rồi, vậy còn bác thì sao? Bác định bao giờ cho con được ăn cỗ.” Lục Vân An giọng đầy chất vấn nhìn sang Vương Sở Minh.
Vương Sở Minh ngỡ ngàng, anh không ngờ mình lại bị một đứa con nít mới lên bốn giáo huấn. Bọn họ đứng xung quanh bật cười đến nghiêng ngả khi nghe Lục Vân An nói như vậy. Vương Thiên Ngụy cúi người bế Lục Vân An lên, giọng đầy cưng chiều.
“ Đúng rồi đó, Vân An của ông nói đúng rồi. Sở Minh hay để ta sắp xếp cho con vài cuộc xem mắt nhé.”
“ Con không cần.” Vương Sở Minh lập tức phản bác.
“ Được rồi, chỉ còn một lúc nữa thôi đám cưới sẽ bắt đầu. Mấy đứa lo liệu chuẩn bị đi nhé, bọn ta đi trước đây.” Vương Thiên Ngụy đặt Vân An xuống rồi cùng Vương Thiên Chính với Hàn Dũng đi vào bên trong.
“ Chào mọi người.”
Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên từ đằng sau, do đám cưới được tổ chức theo phong cách xưa nên tất cả khách mời đến dự đám cưới nhận đều nhận được yêu cầu ăn mặc nhất định. Nam mặc vest đen, nữ mặc sườn xám màu đen để tạo nên sự nổi bật và trang trọng cho cô dâu với chú rể.
“ Chị Minh Nguyệt.” Hứa Diệp thấy vậy liền vui vẻ tiến về chỗ cô.
“ Mẹ nuôi.” Lục Vân An vui vẻ vẫy tay với cô.
Vương Sở Minh nghe vậy thì vô cùng bất ngờ, anh đưa mắt nhìn Vương Gia Ninh rồi lại nhìn Tần Minh Nguyệt trong bộ vest đen kết hợp với mái tóc xoăn nhẹ thả ra nhìn cô vô cùng xinh đẹp.
“ Chúc mừng anh. Tân hôn vui vẻ.” Cô đưa tay bắt tay với Vương Sở Minh, nở nụ cười chúc mừng anh.
“ Cảm ơn Tần tiểu thư đã nhận lời mời của tôi.” Vương Sở Hàn cũng nhẹ nhàng đáp lại cô.
“ Mọi người ở đây, tôi đi vào chuẩn bị nốt.” Anh quay người rời đi trước.
Vương Sở Minh nãy giờ vẫn luôn nhìn cô khiến cô có chút không tự nhiên. Vương Gia Ninh cũng nhận ra điều đó, liền tiến đến chắn trước Tần Minh Nguyệt.
“ Thì ra chị nhận được lời mời của anh em trước rồi. Không phải hôm nay chị có lịch bay sao?” Cô nhẹ nhàng hỏi.
“ Chị đổi giờ bay với một người đồng nghiệp, tối nay chị có một chuyến bay.”
“ Tối nay mấy giờ vậy?” Thẩm Giai Giai mở lời.
“ 9 giờ chị có một chuyến bay đến Los Angeles.”
“ Trùng hợp rồi, tối nay lúc 9 giờ anh Sở Minh cũng bay tới đó. Nếu cùng một chuyến bay thì hai người rất có thể sẽ gặp nhau đó.” Vương Gia Ninh vừa nói vừa đảo mắt lướt qua Vương Sở Minh.
Thật không ngờ, sau khi đám cưới của Mộ Cảnh Thiên – Thẩm Giai Giai thì Tần Minh đã nhập hội chơi cùng ba người Vương Gia Ninh, Thẩm Giai Giai và Hứa Diệp. Và đây cũng là lần đầu gặp lại giữa cô và Vương Sở Minh.
“ Mọi người vào thôi, hôn lễ bắt đầu rồi.” Quân tiến ra gọi bọn họ vào.
Trong hội trường hôn lễ…………….
Mọi người đều cùng nhau hướng về phía chú rể cùng cô dâu đang tiến vào, hai người trông vô cùng đẹp đôi.
“ Vương thiếu với Nhiếp tiểu thư thật là đẹp đôi.” Một người cảm thán.
“ Hai người còn là thanh mai trúc mã nữa đó.” Một người khác lên tiếng.
Thì ra, tân nương ngày hôm nay chính là em gái của Nhiếp Viên Thành – Nhiếp Hân Như. Nhiếp Hân Như là thanh mai trúc mã với Vương Sở Hàn từ khi anh theo học tại Nam Thành Quốc Tế. Nhưng sau khi đi tiếp nhận giáo dục nghiêm khắc từ Vương Thiên Ngụy thì hai người đã không còn gặp lại nhau nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất