Chiếm Hữu Không Kiểm Soát

Chương 22: Một chút sự kiên trì (H+)

Trước Sau
Người đàn ông nói xong, để Lộ Tĩnh tròn mắt nhìn. Bàn tay bật nước nơi thành bồn, thứ nước nóng xả vào bồn tắm. Còn chính bản thân người đàn ông, cũng tự cởi đi bộ đồ trên cơ thể, lần nữa cúi người ngậm chặt xuống đôi môi, tham lam cái hơi thở đơn thuần thuộc về cô gái nhỏ, thứ mà trước giờ hắn chưa bao giờ trải nghiệm đến đỉnh điểm từ kẻ khác.

Bởi chung quy khi làm việc, người đàn ông ghét nhất nơi đôi môi nữ nhân vì hắn luôn cho là do bẩn, làm sao biết được khi chung đụng qua bao nhiêu kẻ rồi. Nhưng đối với người con gái trước mặt, đã thử lại càng muốn dây vào chẳng thể dứt. Như thể tên nghiện chẳng hề muốn buông ra, nghiện cái mùi hương non nớt từ phía cô.

Rất nhanh, toàn thân trần rắn chắc lộ liễu trước mặt, tấm lưng rộng lớn bao phủ áp bức cơ thể nhỏ như tường thành vững vàng, khi mà cơ thể cô gái lại chẳng thể so bì vì chưa được hai phần ba so với chính cơ thể người đàn ông. Hơi nóng từ nước dâng lên, khiến trên tấm lưng người đàn ông cũng dần lấm tấm đổ mồ hôi, bàn tay vòng nơi eo mềm mại lại nhỏ nhăn, dễ dàng thuận lợi bế bống.

Nụ hôn cuồng dã lại mạnh bạo không cho cô gái nhỏ một đường thoát, mạnh bạo tấn công xâm chiếm từ môi, trượt dài, từng nơi đi qua như gắn lấy thứ chất kích thích, nhen nhóm dần dục vọng sâu thẳm.

Ngón tay thon dài lại thô, luồn vào làn da mềm mại, đưa tìm khóa kéo, dứt khoát một đường kéo xuống rồi vứt gọn sang một bên. Như một tên dân chơi sành sỏi, trong chốc lát cơ thể cô gái nhỏ chẳng còn thứ gì che đậy, trần trụi trước đôi mắt hắn.

Dứt khoát, người đàn ông bế cô đặt gọn vào bồn tắm, nước ấm vẫn cứ xả ra, phủ lên lớp kính thủy tinh một lớp sương mờ dày đặc, tạo thành thứ bóng nước nơi thành gương, rồi lại rơi rớt xuống. Người đàn ông sừng sững như núi cao, ánh mắt không hề che dấu thứ ham muốn mãnh liệt dán vào cơ thể nhỏ, trực tiếp bước vào, nước trong bồn tắm cũng vì thế vài giọt văng tung tóe khắp nơi.

Bồn tắm không quá lớn, nhưng lại vừa vặn nhét hai người. Mặc Kỳ Dực nhìn gương mặt nhỏ ửng hồng, người đàn ông chẳng hề quan tâm, bế thốc đặt cô người trên cơ thể hắn. Để nơi hang động bí mật mềm mại ẩm ướt chạm vào thứ vật đang cương cứng kia của hắn, cho cô thấy rõ ham muốn trần trụi từ hắn thô lỗ đến mức chẳng hề che đậy được.

Từ đầu đến cuối, đều không cho Lộ Tĩnh một đường thoát thân. Hắn cứ như một khúc gỗ nặng nề giáng xuống, từng đường một chặn đi đường lui.

Sâu thẳm ánh mắt Mặc Kỳ Dực, chẳng hề che đậy đi cái thứ ham muốn chiếm hữu dần sục sôi muốn đem cô nhấn chìm, ánh mắt nóng bỏng nhìn chằm chằm vào gương mặt nhỏ một cách mê đắm.

Một lực tay, liền đem cơ thể mềm mại áp vào cơ thể hắn. Để hai đồi núi trắng trẻo chạm vào vòm ngực rắn chắc.

Đôi môi người đàn ông lại dây dưa nơi hõm cổ trắng mê người kia, đưa lưỡi ra không kiêng dè mà l.iếm rồi cắn lấy.

Lần nữa, điều chỉnh tư thế, đem thứ vật đang cương cứng rỉ nước tiến vào công phá hang động bí mật.



"A...”

Thân thể nhỏ cứng đờ một cách vô lực trước thứ xúc cảm này, đau đớn là điều đầu tiên. Mồ hôi trên gương mặt, hòa vào giọt nước mắt không tự chủ mà tuôn ra. Người đàn ông nhìn biểu cảm thì nhíu mày, tuy không hài lòng, nhưng hắn thích việc khi biết chính bản thân lấy đi thứ duy nhất của người con này. Một cảm giác thành công, khó có thể diễn tả thành lời. Nhất là đối với kẻ đứng ở nơi thành trì cao vời vợi luôn đạt được mọi thứ một cách dễ dàng như hắn.

"Nhún đi, đã hầu hạ tôi thì tốt nhất nên nghe lời một chút. Không biết thì tôi dạy."

Người đàn ông lần nữa ra lệnh, cuối cùng cũng dành được một sự kiên trì ít ỏi, giọng nói khàn đục dần nhuốm màu dục vọng. Bàn tay hắn vuốt ve nơi tấm lưng nhẵn mịn lại rất gầy, thậm chí còn chạm được vào đường xương sống giữa.

Lộ Tĩnh cắn chặt môi, trực tiếp làm theo lời người đàn ông. Không hề phản kháng, nhưng biểu cảm gương mặt vẫn không thể chịu nổi rên rỉ liên tục bởi thứ cảm giác đau đớn lan tràn này. Dù đã không phải lần đầu, nhưng mà nó thật sự khin c đ nhi chng th kịp thh nghi. Khi mà cm th rõ thứ vật từ ngời đàn ng này, thật sự rất lớn.

"Um..."

Trải qua toàn đợt, tự bản thân cảm thụ, Lộ Tĩnh vẫn cảm giác đau đớn như lần đó trên giường cùng người đàn ông này. Vẫn cứ là đau đến muốn đem cơ thể tách làm đôi, mà người đàn ông này, thể lực rất mạnh bạo, cứ hễ nhận ra cô ngưng lại liền đưa tay bắt ép thân thể cô làm việc.

Ngón tay người đàn ông vươn ra, vuốt ve nơi lọn tóc ướt đầm dán vào gương mặt, đôi mắt nhỏ ánh lệ, dù có đau đớn vẫn cứ không chịu khuất phục như thế. Vang vọng bên tai, tiếng thở dốc đến mê người. Người đàn ông đẩy thân thể cô tiến sát nữa, trực tiếp há miệng cắn lên bên đồi núi mềm mại.

Diễn tả làm sao được, khi mà con người dần chìm vào thứ khoái cảm đê mê này chứ.

Mặc Kỳ Dực cũng biết rõ, đêm nay đã quá dung túng với cô gái nhỏ trước mặt. Nên hắn biết, hắn không thể ngưng lại việc, lần nữa dạy dỗ để cô biết người đàn ông mà cô đang đối diện là ai. Như thể trừng phạt cho những lần đầu từ chối yêu cầu đề nghị của hắn.

Dạy dỗ để trở nên ngoan ngoãn hơn một chút, nhất là dưới thân hắn như thế này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau