Chương 136: Thánh Mẫu
Editor: Kingofbattle.
"Một chút thức ăn cũng không chừa cho người khác, đây cũng quá ích kỷ? Một gã ác bá chuyên khi dễ kẻ yếu đây mà, còn bày đặc tiểu nhân đắc chí, thật là khiến người chán ghét, phản cảm!" Hoàng Tấn đang xem trực tiếp trong quán café, nhịn không được mở miệng đánh giá vài câu.
"Hành vi này mà gọi là ích kỷ? Bản chất thăng cấp là mày chết tao sống, còn cần phải nương tay?" Elsa chẳng thèm ngó tới quan điểm của Hoàng Tấn.
"Nhìn xem những người kia đối xử Lý Đằng ra sao, có chuyện đi chết toàn đổ lên người hắn, vừa rồi Lý Đằng ăn hết cũng không trái với quy tắc, chỉ có thể nói thành phố điện ảnh cung cấp không đủ thức ăn mà thôi, là do sức chứa bao tử của hắn vượt xa dự đoán của thành phố điện ảnh." Cao Phi cũng mở miệng.
"Ăn nhiều như vậy không sợ bị bể bụng chết, hơn nữa lần này chỉ là bèo nước gặp nhau, cũng không phải kẻ thù, làm như vậy lần sau gặp lại sẽ trở thành kẻ thù, cũng khó trách hắn luôn bị người khác ghi hận, bị người trả thù, thậm chí bị người ngược đãi, chỉ có thể nói đáng đời hắn." Hoàng Tấn vẫn không phục lắm.
"Bình thường tôi không dùng từ thánh mẫu để đánh giá người, thế nhưng nếu như gặp loại tình cảnh này mà Lý Đằng vẫn còn lo thức ăn cho mấy tên diễn viên sống tốt hơn cậu ta mấy chục lần, vậy thì đúng là một thánh mẫu sống! Cuộc sống của cậu ta hở một tí là đói khát, bão tuyết, mưa đá, nắng gắt, luôn trong thời tiết cực đoan như sấm chớp mưa bão, người khác phần lớn thời gian đều sóng êm biển lặng, kể tới tình huống mấy lần cậu ta thập tử nhất sinh? Người khác cùng lắm là nhịn đói, cậu ta ăn nhiều là muốn tích trữ năng lượng cho lần sống sót tiếp theo, làm như vậy có gì sai? "
Cao Phi nhịn không được mở miệng cãi lại, bởi vì từng hai lần ở chung với Lý Đằng, cho nên hắn rất rõ những gì Lý Đằng trải qua, càng phải lên tiếng đính chính.
"Số 3, 4 và 5 là liên minh tạm thời, bọn hắn phối hợp với nhau chơi bẩn bốc thăm, có thể các người không chịu chú ý tới. Đặc biệt số 5 vẫn luôn nắm giữ cục diện, là cao thủ ở mặt này. Tôi từng chơi cờ bạc bịp, cho nên tôi rất hiểu rõ thủ đoạn của bọn này. Lúc bóc thăm, bọn hắn vẫn luôn nhằm vào mấy người Lý Đằng, mấy chuyện chịu chết đều để bọn Lý Đằng làm, có thể Lý Đằng đã nhìn ra hoặc là chưa nhìn ra, nhưng thực lực chênh lệch, hắn cũng không quá để ý chuyện này." Đạo diễn Lưu Thích Nguyên đột nhiên mở miệng, hắn tắt livestream, phát lại đoạn ghi hình trước đó, cố gắng chỉ ra cho mọi người, nói cho bọn họ biết số 5 ra hiệu bằng cách nào, làm thế nào phối hợp với số 4 và số 5 gian lận bốc thăm.
"Mặc dù là viết trước mặt mọi người, cũng xáo trộn trước mặt mọi người, lúc chụp thăm còn phải quay lưng đi, người bên này xáo trộn trình tự. Thế nhưng, các người hãy nhìn kỹ, trình tự viết, gấp, xáo trộn đều do số 5 làm, còn giữ thăm đều do số 3 và số 4 làm, dùng thân thể che kín không cho người khác tới gần."
"Trên cơ bản mấy lá thăm đầu tiên đều do bọn hắn rút trước, chỉ cần dựa theo phương thức "xáo trộn" này mà làm, những lá thăm xấu đều xuất hiện ở bên phải, mà sau khi bọn hắn quay lưng lại đều bốc thăm bên trái, vĩnh viễn sẽ không rút trúng thăm xấu......"
Lưu Thích Nguyên phát lại vài đoạn video.
Quả nhiên, tất cả đều trùng khớp với những gì Lưu Thích Nguyên nói, số 3 và số 4 luôn phối hợp với số 5, thời điểm bọn hắn quay đầu bốc thăm, tất cả đều thò tay chọn lựa lá thăm bên trái, hiển nhiên mấy người còn lại đều là gà mờ ở mặt này, hoàn toàn không nhận ra trò xấu của bọn hắn.
"Hành vi lừa bịp của số 3, số 4 và số 5 là rất bình thường, đó là mày không chết thì tao vong. Bên trong thành phố điện ảnh không có thánh mẫu, mỗi diễn viên đều phải xét trên góc độ lợi ích của bản thân. Người hiền lành sẽ phải chịu thiệt, Lý Đằng cũng không ngốc, cho dù hắn không nhìn ra những người này chơi bẩn, nhưng hắn cũng biết mấy người số 5 không phải loại hiền lành, dựa vào cái gì bọn hắn có thể gài bẫy Lý Đằng, mà Lý Đằng không thể chơi xấu bọn hắn?"
"Sau khi Lý Đằng tiến vào nhà hàng, vẫn không có đóng cửa chính nhà hàng."
"Nếu như hắn ác độc, thật sự muốn lừa người, hắn hoàn toàn có thể đóng cửa chính nhà hàng lại, hơn nữa dùng cái bàn khoá chết, không có quy tắc nào ngăn cản hắn làm vậy. Hơn nữa một khi hắn làm vậy, đám người kia sau khi lên bờ sẽ tuyệt vọng hoàn toàn, vĩnh viễn đừng mong tìm được phòng an toàn."
"Đây mới đúng là ác."
"Nói cho cùng, không có quy tắc nào, bắt người thắng không thể ăn sạch? "
Lưu Thích Nguyên cho ra kết luận sau cùng.
"Đúng vậy! Muốn làm thánh mẫu mà nói, tại sao cậu không đi làm, trở thành người cuối cùng bước vào phòng an toàn, nhường cơ hội lên chức cho kẻ yếu? Đây mới đúng là thánh mẫu, người tốt...! Hà hà, ăn nhiều thêm vài món thì được gọi là ác bá?" Trê mặt Elsa lộ vẻ trào phúng nhìn về phía Hoàng Tấn.
"Logic cái mẹ gì? Đúng là kẻ ngu ngốc! Hơn nữa bệnh rất nặng!" Cao Phi mắng vài câu.
"Ý tôi không phải vậy, tôi cảm thấy......Tôi không nhìn ra bọn người kia chơi bẩn, được rồi, không nói nữa." Hoàng Tấn phát hiện đạo diễn Lưu Thích Nguyên tự mình phân tích Lý Đằng, vì vậy không dám tranh cãi tiếp.
......
Lý Đằng nằm trong khoang cabin tối đen, bởi vì ăn quá no, trong lúc mơ mơ màng màng đã ngủ thiếp đi.
Đột nhiên hắn ắt xì hơi mấy cái, khiến cho mình tỉnh ngủ hẳn.
"Mẹ nó! Là ai đang mắng tôi?" Lý Đằng sờ lên cái mũi.
Đúng vào lúc này, cửa khoang trực thăng mở ra.
Địa điểm biểu diễn thăng cấp không quá xa quán cafe, trực thăng bay chưa được bao lâu thì đã trở về.
Nhưng cũng không có đậu gần quán cafe, mà là hạ cánh xuống một quảng trường nhỏ gần quán café.
Đây là nơi Lý Đằng gặp được cô gái thỏ con.
Vừa xuống trực thăng, Lý Đằng vội bước vào shop quần áo.
Ở quầy thanh toán tự động, Lý Đằng đã nhận được phần đền bù tổn thất.
Trên người hắn mặc hai bộ quần áo bệnh nhân, một bộ áo ngủ kèm theo, còn có một bộ quần áo giảm giá, được quy đổi thành 55 điểm tích luỹ chỉ được mua đồ trong shop quần áo!
Lý Đằng không khỏi mừng hết lớn, hai bộ quần áo bệnh nhân chỉ có giá 4 điểm tích lũy, nhưng lúc trước lang băm chó má cưỡng ép bán cho hắn 20 điểm tích lũy, không nghĩ tới lần này hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp được đền bù, con số đền bù tương đương với số điểm hắn mua.
Lụm được cái bóp!
Đáng tiếc chính là số điểm này không được trả về trong tài khoản.
55 điểm này chỉ được mua đồ trong shop quần áo, nên mua thứ gì mới tốt đây?
Quần áo phòng mưa đã có, tựa hồ hiện tại cũng không có nhu cầu gì bức thiết.
Chỉ cần một bộ quần áo đơn giản che kín cơ thể là đủ.
Về phần quần lót trên người, còn có vớ giày bị ô nhiễm, có thể giặt lại khi tắm rửa, vẫn có thể dùng tiếp.
Cuối cùng Lý Đằng chỉ mua một bộ áo ngủ mỏng tanh giá rẻ, chất lượng tương tự với đồ bệnh nhân, chỉ tốn 2 điểm tích lũy, còn dư 53 điểm tích lũy, vẫn là tiết kiệm để sau này dùng.
"Một chút thức ăn cũng không chừa cho người khác, đây cũng quá ích kỷ? Một gã ác bá chuyên khi dễ kẻ yếu đây mà, còn bày đặc tiểu nhân đắc chí, thật là khiến người chán ghét, phản cảm!" Hoàng Tấn đang xem trực tiếp trong quán café, nhịn không được mở miệng đánh giá vài câu.
"Hành vi này mà gọi là ích kỷ? Bản chất thăng cấp là mày chết tao sống, còn cần phải nương tay?" Elsa chẳng thèm ngó tới quan điểm của Hoàng Tấn.
"Nhìn xem những người kia đối xử Lý Đằng ra sao, có chuyện đi chết toàn đổ lên người hắn, vừa rồi Lý Đằng ăn hết cũng không trái với quy tắc, chỉ có thể nói thành phố điện ảnh cung cấp không đủ thức ăn mà thôi, là do sức chứa bao tử của hắn vượt xa dự đoán của thành phố điện ảnh." Cao Phi cũng mở miệng.
"Ăn nhiều như vậy không sợ bị bể bụng chết, hơn nữa lần này chỉ là bèo nước gặp nhau, cũng không phải kẻ thù, làm như vậy lần sau gặp lại sẽ trở thành kẻ thù, cũng khó trách hắn luôn bị người khác ghi hận, bị người trả thù, thậm chí bị người ngược đãi, chỉ có thể nói đáng đời hắn." Hoàng Tấn vẫn không phục lắm.
"Bình thường tôi không dùng từ thánh mẫu để đánh giá người, thế nhưng nếu như gặp loại tình cảnh này mà Lý Đằng vẫn còn lo thức ăn cho mấy tên diễn viên sống tốt hơn cậu ta mấy chục lần, vậy thì đúng là một thánh mẫu sống! Cuộc sống của cậu ta hở một tí là đói khát, bão tuyết, mưa đá, nắng gắt, luôn trong thời tiết cực đoan như sấm chớp mưa bão, người khác phần lớn thời gian đều sóng êm biển lặng, kể tới tình huống mấy lần cậu ta thập tử nhất sinh? Người khác cùng lắm là nhịn đói, cậu ta ăn nhiều là muốn tích trữ năng lượng cho lần sống sót tiếp theo, làm như vậy có gì sai? "
Cao Phi nhịn không được mở miệng cãi lại, bởi vì từng hai lần ở chung với Lý Đằng, cho nên hắn rất rõ những gì Lý Đằng trải qua, càng phải lên tiếng đính chính.
"Số 3, 4 và 5 là liên minh tạm thời, bọn hắn phối hợp với nhau chơi bẩn bốc thăm, có thể các người không chịu chú ý tới. Đặc biệt số 5 vẫn luôn nắm giữ cục diện, là cao thủ ở mặt này. Tôi từng chơi cờ bạc bịp, cho nên tôi rất hiểu rõ thủ đoạn của bọn này. Lúc bóc thăm, bọn hắn vẫn luôn nhằm vào mấy người Lý Đằng, mấy chuyện chịu chết đều để bọn Lý Đằng làm, có thể Lý Đằng đã nhìn ra hoặc là chưa nhìn ra, nhưng thực lực chênh lệch, hắn cũng không quá để ý chuyện này." Đạo diễn Lưu Thích Nguyên đột nhiên mở miệng, hắn tắt livestream, phát lại đoạn ghi hình trước đó, cố gắng chỉ ra cho mọi người, nói cho bọn họ biết số 5 ra hiệu bằng cách nào, làm thế nào phối hợp với số 4 và số 5 gian lận bốc thăm.
"Mặc dù là viết trước mặt mọi người, cũng xáo trộn trước mặt mọi người, lúc chụp thăm còn phải quay lưng đi, người bên này xáo trộn trình tự. Thế nhưng, các người hãy nhìn kỹ, trình tự viết, gấp, xáo trộn đều do số 5 làm, còn giữ thăm đều do số 3 và số 4 làm, dùng thân thể che kín không cho người khác tới gần."
"Trên cơ bản mấy lá thăm đầu tiên đều do bọn hắn rút trước, chỉ cần dựa theo phương thức "xáo trộn" này mà làm, những lá thăm xấu đều xuất hiện ở bên phải, mà sau khi bọn hắn quay lưng lại đều bốc thăm bên trái, vĩnh viễn sẽ không rút trúng thăm xấu......"
Lưu Thích Nguyên phát lại vài đoạn video.
Quả nhiên, tất cả đều trùng khớp với những gì Lưu Thích Nguyên nói, số 3 và số 4 luôn phối hợp với số 5, thời điểm bọn hắn quay đầu bốc thăm, tất cả đều thò tay chọn lựa lá thăm bên trái, hiển nhiên mấy người còn lại đều là gà mờ ở mặt này, hoàn toàn không nhận ra trò xấu của bọn hắn.
"Hành vi lừa bịp của số 3, số 4 và số 5 là rất bình thường, đó là mày không chết thì tao vong. Bên trong thành phố điện ảnh không có thánh mẫu, mỗi diễn viên đều phải xét trên góc độ lợi ích của bản thân. Người hiền lành sẽ phải chịu thiệt, Lý Đằng cũng không ngốc, cho dù hắn không nhìn ra những người này chơi bẩn, nhưng hắn cũng biết mấy người số 5 không phải loại hiền lành, dựa vào cái gì bọn hắn có thể gài bẫy Lý Đằng, mà Lý Đằng không thể chơi xấu bọn hắn?"
"Sau khi Lý Đằng tiến vào nhà hàng, vẫn không có đóng cửa chính nhà hàng."
"Nếu như hắn ác độc, thật sự muốn lừa người, hắn hoàn toàn có thể đóng cửa chính nhà hàng lại, hơn nữa dùng cái bàn khoá chết, không có quy tắc nào ngăn cản hắn làm vậy. Hơn nữa một khi hắn làm vậy, đám người kia sau khi lên bờ sẽ tuyệt vọng hoàn toàn, vĩnh viễn đừng mong tìm được phòng an toàn."
"Đây mới đúng là ác."
"Nói cho cùng, không có quy tắc nào, bắt người thắng không thể ăn sạch? "
Lưu Thích Nguyên cho ra kết luận sau cùng.
"Đúng vậy! Muốn làm thánh mẫu mà nói, tại sao cậu không đi làm, trở thành người cuối cùng bước vào phòng an toàn, nhường cơ hội lên chức cho kẻ yếu? Đây mới đúng là thánh mẫu, người tốt...! Hà hà, ăn nhiều thêm vài món thì được gọi là ác bá?" Trê mặt Elsa lộ vẻ trào phúng nhìn về phía Hoàng Tấn.
"Logic cái mẹ gì? Đúng là kẻ ngu ngốc! Hơn nữa bệnh rất nặng!" Cao Phi mắng vài câu.
"Ý tôi không phải vậy, tôi cảm thấy......Tôi không nhìn ra bọn người kia chơi bẩn, được rồi, không nói nữa." Hoàng Tấn phát hiện đạo diễn Lưu Thích Nguyên tự mình phân tích Lý Đằng, vì vậy không dám tranh cãi tiếp.
......
Lý Đằng nằm trong khoang cabin tối đen, bởi vì ăn quá no, trong lúc mơ mơ màng màng đã ngủ thiếp đi.
Đột nhiên hắn ắt xì hơi mấy cái, khiến cho mình tỉnh ngủ hẳn.
"Mẹ nó! Là ai đang mắng tôi?" Lý Đằng sờ lên cái mũi.
Đúng vào lúc này, cửa khoang trực thăng mở ra.
Địa điểm biểu diễn thăng cấp không quá xa quán cafe, trực thăng bay chưa được bao lâu thì đã trở về.
Nhưng cũng không có đậu gần quán cafe, mà là hạ cánh xuống một quảng trường nhỏ gần quán café.
Đây là nơi Lý Đằng gặp được cô gái thỏ con.
Vừa xuống trực thăng, Lý Đằng vội bước vào shop quần áo.
Ở quầy thanh toán tự động, Lý Đằng đã nhận được phần đền bù tổn thất.
Trên người hắn mặc hai bộ quần áo bệnh nhân, một bộ áo ngủ kèm theo, còn có một bộ quần áo giảm giá, được quy đổi thành 55 điểm tích luỹ chỉ được mua đồ trong shop quần áo!
Lý Đằng không khỏi mừng hết lớn, hai bộ quần áo bệnh nhân chỉ có giá 4 điểm tích lũy, nhưng lúc trước lang băm chó má cưỡng ép bán cho hắn 20 điểm tích lũy, không nghĩ tới lần này hoàn thành nhiệm vụ thăng cấp được đền bù, con số đền bù tương đương với số điểm hắn mua.
Lụm được cái bóp!
Đáng tiếc chính là số điểm này không được trả về trong tài khoản.
55 điểm này chỉ được mua đồ trong shop quần áo, nên mua thứ gì mới tốt đây?
Quần áo phòng mưa đã có, tựa hồ hiện tại cũng không có nhu cầu gì bức thiết.
Chỉ cần một bộ quần áo đơn giản che kín cơ thể là đủ.
Về phần quần lót trên người, còn có vớ giày bị ô nhiễm, có thể giặt lại khi tắm rửa, vẫn có thể dùng tiếp.
Cuối cùng Lý Đằng chỉ mua một bộ áo ngủ mỏng tanh giá rẻ, chất lượng tương tự với đồ bệnh nhân, chỉ tốn 2 điểm tích lũy, còn dư 53 điểm tích lũy, vẫn là tiết kiệm để sau này dùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất