Chương 161: Người Mặc Giáp
Editor: Kingofbattle
Lý Đằng xách đao ra cửa, đồng hồ của hắn đã nâng phạm vi dò xét lên đến 50 mét, hắn nắm rõ số lượng và vị trí hùng tê bên ngoài giống như trong lòng bàn tay.
Lý Đằng chạy tới khu vực có ít hùng tê nhất, giơ tay chém xuống, chém gục ba đầu hùng tê.
Ba nhóm hùng tê gần đó bị kinh động, dựa theo vị trí Lý Đằng đứng, bọn chúng từ bốn phương tám hướng chạy tới chỗ hắn.
Lý Đằng nhìn đồng hồ, lựa chọn một địa điểm thích hợp.
Vừa mới dừng bước, hơn mười đầu hùng tê cùng lúc xông tới chỗ hắn.
Lý Đằng nhún chân nhảy lên, tránh bị đám hùng tê này húc trúng.
Sau đó, tất cả hùng tê đều đâm đầu vào nhau.
Một vài con hùng tê bị đâm cho gãy sừng, còn có một vài con hùng tê bị húc bay, đập vào mấy con khác, hiện trường đột nhiên xuất hiện một toà núi thịt!
Cho dù trong toà núi thịt này có con còn sống, lúc này cũng bị mấy con hùng tê phía trên đạp chết.
Lý Đằng nhảy vọt lên trên đỉnh núi thịt, lại vung vẩy thanh đao, đứng trên cao vung đao chém tới tấp, giết cho bầy hùng tê ngã nhào chết tươi, máu chảy thành sông.
Lúc trước bọn hùng tê này rất hung mãnh, căn bản không thể đánh lại, kỳ thật chính là một đám ô hợp không có trí tuệ, chỉ dựa vào sức mạnh công kích. Ngay khi Lý Đằng tăng thêm lực chiến, dùng trí tuệ của con người bày một kế nhỏ, liền dễ dàng giết cho bọn chúng hồn phi phách táng.
Bầy hùng tê bị giết, chỉ số thời gian cũng đã bắt đầu tăng vọt, đoán chừng đánh xong trận chiến này, đã đủ giúp Lý Đằng xoá bỏ 30 ngày đếm ngược.
......
Cùng lúc Lý Đằng chém giết bầy hùng tê.
Bảy gã diễn viên khác, không bỏ sót ai, kể cả Liễu Nhân, tất cả đều bị quái bạch tuột kéo vào hang ổ của nó, một cái hang cực lớn, vách tường toàn thịt chảy xuống một đống chất nhờn.
Trong động có một vài tinh thể phát sáng, chiếu cho trong động sáng như ban ngày.
Cơ thể của bọn hắn ngoài tay và chân, thì toàn thân bị xúc tu trong tường thịt nhô ra trói chặt, treo lơ lững trên vách động, không thể di chuyển.
Những thứ xúc tu này rất chắc chắn, dùng sức của con người là không thể thoát ra.
"Bé thỏ con, Lý Đằng đâu?" Elsa phát hiện khác thường, hỏi Liễu Nhân một tiếng.
"Không biết." Liễu Nhân lắc đầu, vừa rồi đại quân hùng tê xông vào nhà, hiện trường là một mảnh hỗn loạn, nàng chỉ thấy Lý Đằng chạy ra khỏi cửa, sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Có thể là chạy chốn, bất quá hắn chạy được sao? Sớm muộn gì cũng bị bắt tới đây, đến buổi trưa chịu hình, không ai có thể tránh thoát." Hoàng Tấn mở miệng nói.
Những người khác không có lên tiếng, nhưng cũng ngầm thừa nhận Hoàng Tấn nói có lý.
Xung quanh cái nhà lớn chỉ là một khu vực kín, có thể chạy tới đâu?
Một lát sau, một con quái bạch tuột khổng lồ nhanh chóng bò từ ngoài hang vào.
Thân thể của nó mở ra một cái lỗ, sau đó từ trong cái lỗ kia leo ra vô số bạch tuột con cỡ nhỏ.
Những con bạch tuột này lợi dụng xúc tu nhảy cà tưng, nhanh chóng bò tới chỗ mọi người trên vách động, xé mở ống quần, tay áo bọn họ, hơn nữa bắt đầu hút cánh tay của bọn hắn.
Đồng thời phóng ra chất lỏng nào đó có tính ăn mòn mạnh hơn Axit sulfuric đậm đặc, hẳn là chất lỏng này có chứa enzym tiêu hóa phân giải cơ bắp, phân huỷ cơ bắp trên tay chân bọn họ thành chất dinh dưỡng mà bọn chúng có thể hấp thụ.
Trong tiếng kêu thảm như xé gan xé thịt, cơ bắp trên tay chân 7 người dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn lại xương cốt.
Thế nhưng, ngay khi mấy con bạch tuột nhỏ hút xong, chuẩn bị trở về người quái bạch tuột, mọi người mới phát hiện, con quái bạch tuột khổng lồ kia, rõ ràng bị một người mặc giáp và đầu quấn vải rách giống như cosplay chém thành từng khúc.
Những con bạch tuột con quay về bạch tuột mẹ, lại phát hiện quái bạch tuột mẹ đã biến thành bãi thịt nát, chúng vây quanh bạch tuột mẹ mà bắt đầu kêu tê tê.
Người mặc giáp chạy tới chạy lui trong động, từng đao một chém chết mấy đầu bạch tuột con, sau đó lại bị bầy bạch tuột con đuổi theo chạy thục mạng, nhưng một lát sau hắn lại quay trở về, từng đao chém chết vài con, sau hơn mười phút, tay chân của 7 người đã lành lại, tất cả bạch tuột con trong động đã bị người mặc giáp kia giết sạch.
Người mặc giáp cẩn thận gỡ vãi trên đầu ra, phía trên dính đầy axit của bạch tuột con, những chất này có chứa enzym tiêu hoá rất mạnh, gặp thịt là phân huỷ ngay, thậm chí còn mạnh hơn Axit sulfuric đậm đặc, thế nhưng loại enzym tiêu hoá này lại vô dụng đối với kim loại và vải vóc.
Sau khi tháo vải trên đầu ra, bảy người bị trói trên vách động đã nhận ra người mặc giáp này là ai.
Là Lý Đằng!
Hắn không bị quái bạch tuột khổng lồ bắt vào trong động, còn giết sạch hang hổ bọn chúng!
Con mẹ nó tên này cũng quá trâu bò đi?
"Lý Đằng là cậu sao...! Nhanh cứu chúng tôi! Thả chúng tôi xuống! " Elsa nhìn Lý Đằng giống như nhìn thấy người thân, vội vàng la lên.
Những người khác cũng hô gọi Lý Đằng.
Liễu Nhân không có hô gọi, nàng nhìn thấy Lý Đằng quấn vải trên đầu, đột nhiên trong đầu nhớ lại một bóng người.
Một người mà lúc đầu nàng đặt chân tới thành phố điện ảnh, doạ nàng sợ tới mức bỏ chạy vào trong bảo tàng tượng sáp.
Dường như cũng quấn khăn vải lên đầu, một người có bộ dạng rất khủng bố, về sau còn xuất hiện rất nhiều lần trong giấc mơ của nàng.
"Hiện tại không thể cứu các người xuống, tay chân của các người bị thương nghiêm trọng, cần ở trên đó tiến hành trị liệu, trị liệu xong thì hẳn xuống." Lý Đằng đáp lời Elsa.
"Cái kia......Những con bạch tuột kia sẽ không đến nữa chứ?" Cao Phi vẫn rất lo lắng.
Những người khác cũng lo lắng.
"Tôi đã giết 4 con bạch tuột đực, bạch tuột cái thì giết 1 con, tất cả bạch tuột con đều bị giết sạch, hình như đã hết rồi, nếu có thì tôi giết tiếp là được." Lý Đằng chẳng thèm để ý nói.
"Lý Đằng cậu thật lợi hại! Càng ngày càng sùng bái cậu rồi! " Elsa nói với Lý Đằng.
"Tôi vừa nhìn đã biết rõ soái ca này không tầm thường! Lúc đầu tôi chọn vị soái ca này, đáng tiếc soái ca không có ánh mắt, không có chọn tôi." La Bích Kiều lộ vẻ đáng tiếc.
"Ánh mắt cái đệch! Nếu hắn không mù, tại sao lại chọn cô?" Hoàng Tấn nói bằng giọng chán ghét.
"Cậu rất giền ăn đòn...? Tôi thích vị soái ca này liên quan chó gì đến cậu...? " La Bích Kiều bị trói chặt nên không thể đánh bay Hoàng Tấn, cảm giác rất khó chịu.
"Đằng ca rất trâu bò! Đại đao kia lấy ở đâu...? Nhìn chất như nước cất!" Cao Phi dò hỏi Lý Đằng.
Đã trải qua thời gian dài như vậy, ngược lại bọn hắn đã biết nhà nhỏ săn bắn, cho tới lang nha chuỳ cùng giáp tay giáp chân, nhưng phần lớn mọi người còn chưa tiến vào hang đá.
(dịch giả: cầu mong độc giả đề cử hoặc bình luận để tăng tương tác.)
Lý Đằng xách đao ra cửa, đồng hồ của hắn đã nâng phạm vi dò xét lên đến 50 mét, hắn nắm rõ số lượng và vị trí hùng tê bên ngoài giống như trong lòng bàn tay.
Lý Đằng chạy tới khu vực có ít hùng tê nhất, giơ tay chém xuống, chém gục ba đầu hùng tê.
Ba nhóm hùng tê gần đó bị kinh động, dựa theo vị trí Lý Đằng đứng, bọn chúng từ bốn phương tám hướng chạy tới chỗ hắn.
Lý Đằng nhìn đồng hồ, lựa chọn một địa điểm thích hợp.
Vừa mới dừng bước, hơn mười đầu hùng tê cùng lúc xông tới chỗ hắn.
Lý Đằng nhún chân nhảy lên, tránh bị đám hùng tê này húc trúng.
Sau đó, tất cả hùng tê đều đâm đầu vào nhau.
Một vài con hùng tê bị đâm cho gãy sừng, còn có một vài con hùng tê bị húc bay, đập vào mấy con khác, hiện trường đột nhiên xuất hiện một toà núi thịt!
Cho dù trong toà núi thịt này có con còn sống, lúc này cũng bị mấy con hùng tê phía trên đạp chết.
Lý Đằng nhảy vọt lên trên đỉnh núi thịt, lại vung vẩy thanh đao, đứng trên cao vung đao chém tới tấp, giết cho bầy hùng tê ngã nhào chết tươi, máu chảy thành sông.
Lúc trước bọn hùng tê này rất hung mãnh, căn bản không thể đánh lại, kỳ thật chính là một đám ô hợp không có trí tuệ, chỉ dựa vào sức mạnh công kích. Ngay khi Lý Đằng tăng thêm lực chiến, dùng trí tuệ của con người bày một kế nhỏ, liền dễ dàng giết cho bọn chúng hồn phi phách táng.
Bầy hùng tê bị giết, chỉ số thời gian cũng đã bắt đầu tăng vọt, đoán chừng đánh xong trận chiến này, đã đủ giúp Lý Đằng xoá bỏ 30 ngày đếm ngược.
......
Cùng lúc Lý Đằng chém giết bầy hùng tê.
Bảy gã diễn viên khác, không bỏ sót ai, kể cả Liễu Nhân, tất cả đều bị quái bạch tuột kéo vào hang ổ của nó, một cái hang cực lớn, vách tường toàn thịt chảy xuống một đống chất nhờn.
Trong động có một vài tinh thể phát sáng, chiếu cho trong động sáng như ban ngày.
Cơ thể của bọn hắn ngoài tay và chân, thì toàn thân bị xúc tu trong tường thịt nhô ra trói chặt, treo lơ lững trên vách động, không thể di chuyển.
Những thứ xúc tu này rất chắc chắn, dùng sức của con người là không thể thoát ra.
"Bé thỏ con, Lý Đằng đâu?" Elsa phát hiện khác thường, hỏi Liễu Nhân một tiếng.
"Không biết." Liễu Nhân lắc đầu, vừa rồi đại quân hùng tê xông vào nhà, hiện trường là một mảnh hỗn loạn, nàng chỉ thấy Lý Đằng chạy ra khỏi cửa, sau đó không biết đã xảy ra chuyện gì.
"Có thể là chạy chốn, bất quá hắn chạy được sao? Sớm muộn gì cũng bị bắt tới đây, đến buổi trưa chịu hình, không ai có thể tránh thoát." Hoàng Tấn mở miệng nói.
Những người khác không có lên tiếng, nhưng cũng ngầm thừa nhận Hoàng Tấn nói có lý.
Xung quanh cái nhà lớn chỉ là một khu vực kín, có thể chạy tới đâu?
Một lát sau, một con quái bạch tuột khổng lồ nhanh chóng bò từ ngoài hang vào.
Thân thể của nó mở ra một cái lỗ, sau đó từ trong cái lỗ kia leo ra vô số bạch tuột con cỡ nhỏ.
Những con bạch tuột này lợi dụng xúc tu nhảy cà tưng, nhanh chóng bò tới chỗ mọi người trên vách động, xé mở ống quần, tay áo bọn họ, hơn nữa bắt đầu hút cánh tay của bọn hắn.
Đồng thời phóng ra chất lỏng nào đó có tính ăn mòn mạnh hơn Axit sulfuric đậm đặc, hẳn là chất lỏng này có chứa enzym tiêu hóa phân giải cơ bắp, phân huỷ cơ bắp trên tay chân bọn họ thành chất dinh dưỡng mà bọn chúng có thể hấp thụ.
Trong tiếng kêu thảm như xé gan xé thịt, cơ bắp trên tay chân 7 người dần dần biến mất, cuối cùng chỉ còn lại xương cốt.
Thế nhưng, ngay khi mấy con bạch tuột nhỏ hút xong, chuẩn bị trở về người quái bạch tuột, mọi người mới phát hiện, con quái bạch tuột khổng lồ kia, rõ ràng bị một người mặc giáp và đầu quấn vải rách giống như cosplay chém thành từng khúc.
Những con bạch tuột con quay về bạch tuột mẹ, lại phát hiện quái bạch tuột mẹ đã biến thành bãi thịt nát, chúng vây quanh bạch tuột mẹ mà bắt đầu kêu tê tê.
Người mặc giáp chạy tới chạy lui trong động, từng đao một chém chết mấy đầu bạch tuột con, sau đó lại bị bầy bạch tuột con đuổi theo chạy thục mạng, nhưng một lát sau hắn lại quay trở về, từng đao chém chết vài con, sau hơn mười phút, tay chân của 7 người đã lành lại, tất cả bạch tuột con trong động đã bị người mặc giáp kia giết sạch.
Người mặc giáp cẩn thận gỡ vãi trên đầu ra, phía trên dính đầy axit của bạch tuột con, những chất này có chứa enzym tiêu hoá rất mạnh, gặp thịt là phân huỷ ngay, thậm chí còn mạnh hơn Axit sulfuric đậm đặc, thế nhưng loại enzym tiêu hoá này lại vô dụng đối với kim loại và vải vóc.
Sau khi tháo vải trên đầu ra, bảy người bị trói trên vách động đã nhận ra người mặc giáp này là ai.
Là Lý Đằng!
Hắn không bị quái bạch tuột khổng lồ bắt vào trong động, còn giết sạch hang hổ bọn chúng!
Con mẹ nó tên này cũng quá trâu bò đi?
"Lý Đằng là cậu sao...! Nhanh cứu chúng tôi! Thả chúng tôi xuống! " Elsa nhìn Lý Đằng giống như nhìn thấy người thân, vội vàng la lên.
Những người khác cũng hô gọi Lý Đằng.
Liễu Nhân không có hô gọi, nàng nhìn thấy Lý Đằng quấn vải trên đầu, đột nhiên trong đầu nhớ lại một bóng người.
Một người mà lúc đầu nàng đặt chân tới thành phố điện ảnh, doạ nàng sợ tới mức bỏ chạy vào trong bảo tàng tượng sáp.
Dường như cũng quấn khăn vải lên đầu, một người có bộ dạng rất khủng bố, về sau còn xuất hiện rất nhiều lần trong giấc mơ của nàng.
"Hiện tại không thể cứu các người xuống, tay chân của các người bị thương nghiêm trọng, cần ở trên đó tiến hành trị liệu, trị liệu xong thì hẳn xuống." Lý Đằng đáp lời Elsa.
"Cái kia......Những con bạch tuột kia sẽ không đến nữa chứ?" Cao Phi vẫn rất lo lắng.
Những người khác cũng lo lắng.
"Tôi đã giết 4 con bạch tuột đực, bạch tuột cái thì giết 1 con, tất cả bạch tuột con đều bị giết sạch, hình như đã hết rồi, nếu có thì tôi giết tiếp là được." Lý Đằng chẳng thèm để ý nói.
"Lý Đằng cậu thật lợi hại! Càng ngày càng sùng bái cậu rồi! " Elsa nói với Lý Đằng.
"Tôi vừa nhìn đã biết rõ soái ca này không tầm thường! Lúc đầu tôi chọn vị soái ca này, đáng tiếc soái ca không có ánh mắt, không có chọn tôi." La Bích Kiều lộ vẻ đáng tiếc.
"Ánh mắt cái đệch! Nếu hắn không mù, tại sao lại chọn cô?" Hoàng Tấn nói bằng giọng chán ghét.
"Cậu rất giền ăn đòn...? Tôi thích vị soái ca này liên quan chó gì đến cậu...? " La Bích Kiều bị trói chặt nên không thể đánh bay Hoàng Tấn, cảm giác rất khó chịu.
"Đằng ca rất trâu bò! Đại đao kia lấy ở đâu...? Nhìn chất như nước cất!" Cao Phi dò hỏi Lý Đằng.
Đã trải qua thời gian dài như vậy, ngược lại bọn hắn đã biết nhà nhỏ săn bắn, cho tới lang nha chuỳ cùng giáp tay giáp chân, nhưng phần lớn mọi người còn chưa tiến vào hang đá.
(dịch giả: cầu mong độc giả đề cử hoặc bình luận để tăng tương tác.)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất