Chương 87: Quảng Trường Nhỏ
Editor: Kingofbattle.
Nếu như trêu ghẹo người mới thành công, doạ người mới sợ đái ra quần, có thể nhận được phần thưởng 5 điểm tích lũy.
Không có dọa người mới đái ra quần, nhưng lại chọc giận người mới, dẫn đến bản thân bị đánh, cũng có thể được 5 cái điểm tích lũy.
Nói quy tắc đóng phim cho người mới, cũng thành công đưa người mới đến trường quay, còn có thêm 5điểm tích lũy.
Nói cách khác, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, hắn có thể nhận được 10 điểm tích lũy!
Đương nhiên, một nửa trong số đó sẽ bị trừ vào tiền nợ, trên thực tế hắn chỉ nhận được 5 điểm tích lũy.
Thịt muỗi cũng là thịt, Lý Đằng vội vàng nhấn vào nút xác nhận.
Vì tránh cho chậm trễ thời gian mà dẫn đến không thể hoàn thành nhiệm vụ, Lý Đằng không thèm chọn món ăn, trực tiếp bước ra ngoài chạy tới shop quần áo.
Tiến vào shop quần áo, hắn nào biết bộ đồ nào mới là lễ phục chuyên dụng hỗ trợ nhiệm vụ trêu chọc người mới, chỉ có thể tới khu lễ phục nhìn một cái.
Sau khi tới khu lễ phục, trái lại Lý Đằng không có tốn chút sức, đã tìm được bộ lễ phục chuyên dụng kia.
Bởi vì bộ lễ phục kia đặt trong một cái tủ khoá lại, ngay khi Lý Đằng đi qua, cửa tủ tự động mở ra để lộ lễ phục bên trong, phía trên còn viết chữ "lễ phục chuyên dụng trợ giúp nhiệm vụ người mới".
Thay lễ phục xong, là có thể trà trộn vào bảo tàng tượng sáp, đóng giả một bức tượng trong đó.
Lễ phục còn có một bộ trang bị điều khiển: một cái đồng hồ, một đôi găng tay.
Đồng hồ có thể mở ra hệ thống định vị, xem xét vị trí người mới đang ở đâu.
Đồng thời còn có một tờ ghi chú đơn giản, kèm vài lời giải thích.
Chỗ đầu bao tay có lắp đặt nút điều khiển, dùng tổ hợp phím bấm nhất định, có thể điều khiển tượng sáp trong bảo tàng, khiến mấy bộ tượng sáp di chuyển tới chặn cửa theo lệnh hắn, cùng với nhìn về phía người nào đó bla bla...
Tất cả những thứ lễ phục này, hắn cũng có thể mặc cho đến khi chấm dứt phim. Bởi vì là thuê, cho nên cũng không thể mang trở về chóp đá.
Đương nhiên, nếu như lúc diễn xuất có trang phục chuyên dụng, vậy thì cũng phải thay thế.
Mặc vào, điều khiển cho thuần thục, Lý Đằng dựa vào hệ thống định vị bên trong đồng hồ, rất nhanh chạy tới chỗ gã "người mới" kia.
Chỗ mà vị người mới này đang đứng, trước kia Lý Đằng còn từng tới.
Không phải gần bãi biển, mà là đang ở một chỗ quảng trường nhỏ.
Là một cái cô gái trẻ, tuổi khoảng 17, 18, bộ dạng lớn hơn Daisy một, hai tuổi.
Lý Đằng vừa mới tới quảng trường, trực thăng đã bỏ cô gái trẻ xuống đất rồi cất cánh rời khỏi.
Cô gái trẻ ăn mặc một bộ đồ ngủ con thỏ màu hồng, lỗ tai con thỏ rất dài, nhìn qua tạo hình này của nàng có chút đáng yêu, lúc này sắc mặt nàng sợ hãi pha lẫn ngơ ngác nhìn quanh bốn phía quảng trường.
Một lát sau, cô gái trẻ đi tới nhà ăn nhỏ bên cạnh quảng trường.
Cũng giống như Lý Đằng, bị bỏ đói trên chóp đá vài ngày, sau khi đến thành phố điện ảnh, đầu tiên sẽ bị hấp dẫn bởi nhà hàng, tìm đồ ăn.
Lý Đằng đi theo sau lưng cô gái trẻ, tìm vị trí thích hợp để núp, sau đó quan sát mọi hành động của thiếu nữ.
Vừa bước vào nhà hàng, cô gái trẻ cũng không có chọn món ăn, rất nhanh lại bước ra khỏi nhà hàng.
Sau đó, nàng nhìn thấy một bên khác của quảng trường có bảo tàng tượng sáp.
Bảo tàng tượng sáp thì không có bảng hiệu, người mới tới lần đầu, cũng không nhất định có thể biết rõ đây là bảo tàng tượng sáp.
Thứ đầu tiên là hấp dẫn người mới, là hai cô gái đứng trước bảo tàng tượng sáp.
Sẽ cho người lầm tưởng là người sống gần đây.
Quả nhiên cô gái trẻ cũng nghĩ hai cô gái này là người sống, nàng cẩn bước rón rén tới gần bảo tàng tượng sáp, vừa đi vừa quan sát cẩn thận, sau đó dừng lại cách hai cô gái kia khoảng 5 mét.
"Chào các chị!" Cô gái trẻ phát hiện hai người này không nhúc nhích, nàng vội dừng lại, thử giơ tay chào hỏi hai cô gái kia.
Rất hiển nhiên, không có ai đáp lời nàng.
"Đi vào! Mau vào đi!" Lý Đằng hy vọng cô gái trẻ mau chóng tiến vào trong bảo tàng tượng sáp, hắn mới có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ người mới.
Dường như cô gái trẻ có chút sợ hãi, nàng cũng không có đi về trước, sau khi quan sát hai cô gái kia một lát, liền quay người đi tới chỗ khác.
"Cái này có chút phiền phức. " Lý Đằng nhíu mày.
Nếu cô gái trẻ không chủ động tiến bảo tàng tượng sáp, thì hắn phải làm thế nào mới có thể dụ nàng vào?
Lúc trước Lý Đằng tiến bảo tàng tượng sáp, là do hấp dẫn bởi tiếng bước chân của Cao Phi, từng bước một tiến vào bảo tàng tượng sáp.
Lý Đằng khá to gan, nhìn thấy tượng sáp không nhúc nhích cũng không sợ hãi, còn chủ động tiến lên sờ soạng những tượng sáp kia, nghe thấy bên trong có tiếng bước chân mới tức thì vọt vào.
Nhưng cô gái trẻ này có vẻ rất nhát gan, cũng rất cẩn thận, chỗ kỳ quái giống như bảo tàng tượng sáp này, căn bản nàng cũng không dám tới gần, nếu như Lý Đằng trốn ở bên trong tạo ra tiếng bước chân mà nói, kết quả chỉ có một.
Chính là doạ cô gái trẻ bỏ chạy.
Cô gái trẻ không có tới gần bảo tàng tượng sáp, mà là ghé qua shop quần áo các loại, nhưng nàng cũng không có đi vào, mà là đứng ở ngoài cửa cẩn thận nhìn vào trong, muốn biết rõ hiện tại mình đang gặp tình huống gì.
Lý Đằng chờ một lúc đã mất hết kiên nhẫn.
Hắn muốn mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó đi tới quán cafe.
Hôm nay tới sớm như vậy, có lẽ đồ ăn trên bàn vẫn còn?
Nếu như thời gian bị kéo quá lâu, đến lúc đó khẳng định đồ tráng miệng sẽ bị diễn viên khác ăn hết sạch.
Rất nhanh Lý Đằng liền nghĩ ra một cách, có thể dụ cô gái trẻ bước vào bảo tàng tượng sáp.
Hắn cởi lễ phục cất vào trong túi ni lông, sau đó giấu túi ni lông gần bảo tàng tượng sáp.
Trên người chỉ mặc quần áo bệnh nhân, trốn vào một con hẻm nhỏ gần quảng rtường, sau đó lấy quần áo ngủ rách rưới buộc quanh đầu, chỉ lộ ra hai con mắt.
Hắn lại lấy một cành cây gần đó quấn quanh bộ áo ngủ rách nát.
Sau đó hắn giả giọng tiếng thú gào thét, từ trong ngõ hẻm vọt ra.
Quần áo bệnh nhân, trùm kín mặt, trong tay là vũ khí kỳ quái......
Thấy thế nào đều giống tiểu BOSS phản diện trong game.
Cô gái trẻ trực tiếp bị doạ cho choáng váng, thét lên một tiếng chói tai rồi chạy khỏi quảng trường nhỏ.
Cô gái trẻ nào có chạy nhanh bằng Lý Đằng? Không bao lâu đã bị Lý Đằng đuổi kịp.
Lúc Lý Đằng đuổi theo cô gái trẻ, làm bộ rất vụng về mà vọt ra trước, sau đó lại quay người gào thét đánh về cô gái trẻ.
Cô gái trẻ tiếp tục thét lên, bỏ chạy thục mạng.
Sau đó, từng bước một bị Lý Đằng dồn ép về phía cánh cửa bảo tàng tượng sáp.
Cuối cùng cô gái trẻ không còn đường chạy chỉ có thể trốn vào bảo tàng tượng sáp.
Sau khi xông vào bảo tàng tượng sáp, cô gái trẻ bị đám tượng sáp trong phòng doạ cho vỡ mật. Vì ngăn ngừa nàng quay đầu bỏ chạy, Lý Đằng lại ở bên ngoài gào vài tiếng.
Quả nhiên cô gái trẻ không dám ra bước ra.
Lý Đằng tìm lại bọc ni lông đã giấu, nhanh chóng mặc vào lễ phục vào, tiếp tục tại ở bên ngoài giả tiếng thú gầm, hù dọa cô gái trẻ không dám ra ngoài.
Mặc lễ phục xong suôi, Lý Đằng cẩn thận bước tới gần.
Vì phòng ngừa cô gái trẻ phát hiện, Lý Đằng nằm rạp trên mặt đất, vừa quan sát vừa bò trườn vào trong.
Sau khi bò vào, nhìn thấy một màn đang diễn ra ở bên trong, hắn không khỏi nhíu mày.
"Không thể nào?"
Nếu như trêu ghẹo người mới thành công, doạ người mới sợ đái ra quần, có thể nhận được phần thưởng 5 điểm tích lũy.
Không có dọa người mới đái ra quần, nhưng lại chọc giận người mới, dẫn đến bản thân bị đánh, cũng có thể được 5 cái điểm tích lũy.
Nói quy tắc đóng phim cho người mới, cũng thành công đưa người mới đến trường quay, còn có thêm 5điểm tích lũy.
Nói cách khác, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ này, hắn có thể nhận được 10 điểm tích lũy!
Đương nhiên, một nửa trong số đó sẽ bị trừ vào tiền nợ, trên thực tế hắn chỉ nhận được 5 điểm tích lũy.
Thịt muỗi cũng là thịt, Lý Đằng vội vàng nhấn vào nút xác nhận.
Vì tránh cho chậm trễ thời gian mà dẫn đến không thể hoàn thành nhiệm vụ, Lý Đằng không thèm chọn món ăn, trực tiếp bước ra ngoài chạy tới shop quần áo.
Tiến vào shop quần áo, hắn nào biết bộ đồ nào mới là lễ phục chuyên dụng hỗ trợ nhiệm vụ trêu chọc người mới, chỉ có thể tới khu lễ phục nhìn một cái.
Sau khi tới khu lễ phục, trái lại Lý Đằng không có tốn chút sức, đã tìm được bộ lễ phục chuyên dụng kia.
Bởi vì bộ lễ phục kia đặt trong một cái tủ khoá lại, ngay khi Lý Đằng đi qua, cửa tủ tự động mở ra để lộ lễ phục bên trong, phía trên còn viết chữ "lễ phục chuyên dụng trợ giúp nhiệm vụ người mới".
Thay lễ phục xong, là có thể trà trộn vào bảo tàng tượng sáp, đóng giả một bức tượng trong đó.
Lễ phục còn có một bộ trang bị điều khiển: một cái đồng hồ, một đôi găng tay.
Đồng hồ có thể mở ra hệ thống định vị, xem xét vị trí người mới đang ở đâu.
Đồng thời còn có một tờ ghi chú đơn giản, kèm vài lời giải thích.
Chỗ đầu bao tay có lắp đặt nút điều khiển, dùng tổ hợp phím bấm nhất định, có thể điều khiển tượng sáp trong bảo tàng, khiến mấy bộ tượng sáp di chuyển tới chặn cửa theo lệnh hắn, cùng với nhìn về phía người nào đó bla bla...
Tất cả những thứ lễ phục này, hắn cũng có thể mặc cho đến khi chấm dứt phim. Bởi vì là thuê, cho nên cũng không thể mang trở về chóp đá.
Đương nhiên, nếu như lúc diễn xuất có trang phục chuyên dụng, vậy thì cũng phải thay thế.
Mặc vào, điều khiển cho thuần thục, Lý Đằng dựa vào hệ thống định vị bên trong đồng hồ, rất nhanh chạy tới chỗ gã "người mới" kia.
Chỗ mà vị người mới này đang đứng, trước kia Lý Đằng còn từng tới.
Không phải gần bãi biển, mà là đang ở một chỗ quảng trường nhỏ.
Là một cái cô gái trẻ, tuổi khoảng 17, 18, bộ dạng lớn hơn Daisy một, hai tuổi.
Lý Đằng vừa mới tới quảng trường, trực thăng đã bỏ cô gái trẻ xuống đất rồi cất cánh rời khỏi.
Cô gái trẻ ăn mặc một bộ đồ ngủ con thỏ màu hồng, lỗ tai con thỏ rất dài, nhìn qua tạo hình này của nàng có chút đáng yêu, lúc này sắc mặt nàng sợ hãi pha lẫn ngơ ngác nhìn quanh bốn phía quảng trường.
Một lát sau, cô gái trẻ đi tới nhà ăn nhỏ bên cạnh quảng trường.
Cũng giống như Lý Đằng, bị bỏ đói trên chóp đá vài ngày, sau khi đến thành phố điện ảnh, đầu tiên sẽ bị hấp dẫn bởi nhà hàng, tìm đồ ăn.
Lý Đằng đi theo sau lưng cô gái trẻ, tìm vị trí thích hợp để núp, sau đó quan sát mọi hành động của thiếu nữ.
Vừa bước vào nhà hàng, cô gái trẻ cũng không có chọn món ăn, rất nhanh lại bước ra khỏi nhà hàng.
Sau đó, nàng nhìn thấy một bên khác của quảng trường có bảo tàng tượng sáp.
Bảo tàng tượng sáp thì không có bảng hiệu, người mới tới lần đầu, cũng không nhất định có thể biết rõ đây là bảo tàng tượng sáp.
Thứ đầu tiên là hấp dẫn người mới, là hai cô gái đứng trước bảo tàng tượng sáp.
Sẽ cho người lầm tưởng là người sống gần đây.
Quả nhiên cô gái trẻ cũng nghĩ hai cô gái này là người sống, nàng cẩn bước rón rén tới gần bảo tàng tượng sáp, vừa đi vừa quan sát cẩn thận, sau đó dừng lại cách hai cô gái kia khoảng 5 mét.
"Chào các chị!" Cô gái trẻ phát hiện hai người này không nhúc nhích, nàng vội dừng lại, thử giơ tay chào hỏi hai cô gái kia.
Rất hiển nhiên, không có ai đáp lời nàng.
"Đi vào! Mau vào đi!" Lý Đằng hy vọng cô gái trẻ mau chóng tiến vào trong bảo tàng tượng sáp, hắn mới có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ người mới.
Dường như cô gái trẻ có chút sợ hãi, nàng cũng không có đi về trước, sau khi quan sát hai cô gái kia một lát, liền quay người đi tới chỗ khác.
"Cái này có chút phiền phức. " Lý Đằng nhíu mày.
Nếu cô gái trẻ không chủ động tiến bảo tàng tượng sáp, thì hắn phải làm thế nào mới có thể dụ nàng vào?
Lúc trước Lý Đằng tiến bảo tàng tượng sáp, là do hấp dẫn bởi tiếng bước chân của Cao Phi, từng bước một tiến vào bảo tàng tượng sáp.
Lý Đằng khá to gan, nhìn thấy tượng sáp không nhúc nhích cũng không sợ hãi, còn chủ động tiến lên sờ soạng những tượng sáp kia, nghe thấy bên trong có tiếng bước chân mới tức thì vọt vào.
Nhưng cô gái trẻ này có vẻ rất nhát gan, cũng rất cẩn thận, chỗ kỳ quái giống như bảo tàng tượng sáp này, căn bản nàng cũng không dám tới gần, nếu như Lý Đằng trốn ở bên trong tạo ra tiếng bước chân mà nói, kết quả chỉ có một.
Chính là doạ cô gái trẻ bỏ chạy.
Cô gái trẻ không có tới gần bảo tàng tượng sáp, mà là ghé qua shop quần áo các loại, nhưng nàng cũng không có đi vào, mà là đứng ở ngoài cửa cẩn thận nhìn vào trong, muốn biết rõ hiện tại mình đang gặp tình huống gì.
Lý Đằng chờ một lúc đã mất hết kiên nhẫn.
Hắn muốn mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó đi tới quán cafe.
Hôm nay tới sớm như vậy, có lẽ đồ ăn trên bàn vẫn còn?
Nếu như thời gian bị kéo quá lâu, đến lúc đó khẳng định đồ tráng miệng sẽ bị diễn viên khác ăn hết sạch.
Rất nhanh Lý Đằng liền nghĩ ra một cách, có thể dụ cô gái trẻ bước vào bảo tàng tượng sáp.
Hắn cởi lễ phục cất vào trong túi ni lông, sau đó giấu túi ni lông gần bảo tàng tượng sáp.
Trên người chỉ mặc quần áo bệnh nhân, trốn vào một con hẻm nhỏ gần quảng rtường, sau đó lấy quần áo ngủ rách rưới buộc quanh đầu, chỉ lộ ra hai con mắt.
Hắn lại lấy một cành cây gần đó quấn quanh bộ áo ngủ rách nát.
Sau đó hắn giả giọng tiếng thú gào thét, từ trong ngõ hẻm vọt ra.
Quần áo bệnh nhân, trùm kín mặt, trong tay là vũ khí kỳ quái......
Thấy thế nào đều giống tiểu BOSS phản diện trong game.
Cô gái trẻ trực tiếp bị doạ cho choáng váng, thét lên một tiếng chói tai rồi chạy khỏi quảng trường nhỏ.
Cô gái trẻ nào có chạy nhanh bằng Lý Đằng? Không bao lâu đã bị Lý Đằng đuổi kịp.
Lúc Lý Đằng đuổi theo cô gái trẻ, làm bộ rất vụng về mà vọt ra trước, sau đó lại quay người gào thét đánh về cô gái trẻ.
Cô gái trẻ tiếp tục thét lên, bỏ chạy thục mạng.
Sau đó, từng bước một bị Lý Đằng dồn ép về phía cánh cửa bảo tàng tượng sáp.
Cuối cùng cô gái trẻ không còn đường chạy chỉ có thể trốn vào bảo tàng tượng sáp.
Sau khi xông vào bảo tàng tượng sáp, cô gái trẻ bị đám tượng sáp trong phòng doạ cho vỡ mật. Vì ngăn ngừa nàng quay đầu bỏ chạy, Lý Đằng lại ở bên ngoài gào vài tiếng.
Quả nhiên cô gái trẻ không dám ra bước ra.
Lý Đằng tìm lại bọc ni lông đã giấu, nhanh chóng mặc vào lễ phục vào, tiếp tục tại ở bên ngoài giả tiếng thú gầm, hù dọa cô gái trẻ không dám ra ngoài.
Mặc lễ phục xong suôi, Lý Đằng cẩn thận bước tới gần.
Vì phòng ngừa cô gái trẻ phát hiện, Lý Đằng nằm rạp trên mặt đất, vừa quan sát vừa bò trườn vào trong.
Sau khi bò vào, nhìn thấy một màn đang diễn ra ở bên trong, hắn không khỏi nhíu mày.
"Không thể nào?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất