Chiếu Ngục Đệ Nhất Ngỗ Tác

Chương 23: Hung thủ...là cùng một người?

Trước Sau
Thân Khương lần này chạy chân cần mẫn vô cùng, vụ án cồn cào trong ruột, hắn thật sự rất muốn biết oa! Mấy cọc án mạng rõ ràng có quan hệ, nhưng mà hắn nhìn không ra!

Trong lòng mê mang, không dám trực tiếp cầm vài thứ này đã đi tìm Chỉ Huy Sứ báo cáo, bị hỏi một cái là lòi, tìm Kiều thiếu gia đi, lại bị hàng xóm hai bên ngăn cản.

Người bên phải phe phẩy cây quạt, dùng đủ loại lời nói vừa thần bí vừa khó lường mạnh miệng hù dọa hắn, người ta là sư gia mà, cái khác được hay không thì không biết, các kiểu hù người thì hết kiểu này đến kiểu khác; tên bên trái kia thì vừa ló mặt ra liền trào phúng, còn không sợ bị trả thù, người ta tùy tay xoa chút bi đất đều có thể làm thành ám khí, vượt ngục ra ngoài là không có khả năng, chơi cho ngươi bán thân bất toại vẫn là không thành vấn đề, Thân Khương nào dám chọc?

Đừng nhìn Chiếu Ngục này là địa giới Cẩm Y Vệ độc đại, đám tù phạm không có tương lai, nhưng đám tù phạm này cũng là phân ba bảy loại, có thể chọc và tận lực đừng chọc, có đám cáo già một bụng tâm nhãn, tốt nhất ít lời đi, bằng không người ra có thể tính kế ngươi đến chết, ngươi còn không biết ngươi chết như thế nào, Kiều thiếu gia có tiềm lực này; còn có những người thể trạng đặc biệt hảo, tra tấn lâu như vậy nhưng chẳng sức mẻ gì bao nhiêu, không có việc gì thì đừng cứng đối cứng, vạn nhất kích động người ta trực tiếp đập chết ngươi không chừng?

Bọn họ thay phiên nhau thủ Chiếu Ngục chính là muốn nó bình tĩnh không gợn sóng, chính là muốn có ích lợi có chỗ tốt, chính là muốn thăng chức tăng lương, chỉ cần mọi người đều ngoan ngoãn, nước giếng không phạm nước sông, bọn họ cũng lười tìm phiền toái.

Tần Giao đúng không, lão tử nhớ kỹ ngươi! Ngươi chờ đó, ngày hôm qua ngươi bị lăn lộn không có sức lực đú đởn, lão tử lộng bất tử ngươi sao!

Thân Khương một ngày tám bận chạy nhà lao Kiều thiếu gia, Kiều thiếu gia đều đang nhắm mắt ngủ, cũng không biết làm gì mà ngủ dữ như vậy, hai hàng xóm kia còn một cái cười một cái trừng hắn, hắn chẳng làm gì được!

Nửa ngày khó khăn trôi qua, Kiều thiếu gia rốt cuộc tỉnh, ăn chén cháo nóng, Thân Khương buông việc trong tay, lật đật chạy tới ——

"Tìm được rồi! Thân phận bộ xương kia tìm được rồi, kêu Tưởng Tế Nghiệp, năm nay 22, mất tích có gần một tháng!"

Thân Khương đem toàn bộ tin tức tra được về Tưởng Tế Nghiệp nói cho Diệp Bạch Đinh, tỷ như vì là con dòng bên, từ nhỏ đã chịu đám đường huynh đệ khi dễ, bọn nhãi ranh chơi rất tàn nhẫn, người chết từ nhỏ đã vận mệnh nhiều chông gai, rất nhiều lần bị đánh gãy xương, lần bị gãy xương quai xanh đó bọn nhãi ranh còn dùng ngựa, thiếu chút nữa mạng nhỏ cũng đi luôn...... Trong nhà có những ai, quan hệ với người thế nào, đi được đến hôm nay là không dễ dàng ra sao, mất tích lúc đầu không báo quan, chỉ vì người chết ra cửa vốn chính là đi thu tiền bàn chuyện làm ăn, làm buôn bán những chuyện như vậy là thường thấy, người chết hầu như mỗi hai ba tháng là phải đi ra ngoài một chuyến, không tin tức trở về cũng không tính là đặc thù, người nhà lúc đầu liền không để tâm......

Diệp Bạch Đinh ngồi dưới đất, ôm lò sưởi tay: "Ngươi nói hắn tên Tưởng Tế Nghiệp, là thương nhân, mở cửa hàng lương thực?" Có lẽ là đã ngủ đủ, cũng không lạnh, tinh thần hắn không tồi, thanh âm cũng không khàn nữa.

Thân Khương lơ đãng, trước đó đã không chú ý tới, lúc này cũng không cảm thấy có gì thay đổi, một lòng dồn hết lên vụ án: "Đúng không sai, hắn là người Tưởng gia, chính là Tưởng gia có nhiều thế hệ làm buôn bán kia, mâm rất lớn, tự thân người trong nhà cạnh tranh đều rất kịch liệt, mẹ đẻ hắn yếu đuối, không chăm sóc hắn, khi còn nhỏ sống thật sự khổ, thường bị đám đường huynh đệ khi dễ, có thể đi đến ngày nay, lên làm chủ nhân thật không dễ dàng!"

Diệp Bạch Đinh hơi hơi nghiêng đầu: "Ngươi nói hắn là chủ nhân?"

Thân Khương: "Đúng vậy, gần như một nửa sản nghiệp của Tưởng gia đều do hắn quản đó, nếu hắn không xảy ra chuyện, lại rèn luyện vài năm là thành gia chủ!"

"Gia chủ a......" đầu ngón tay thon nhỏ trắng nõn của Diệp Bạch Đinh vuốt ve lò sưởi tay, "Ngươi nói một chút, hắn là người như thế nào? Tính nết ra sao?"

Thân Khương nghĩ tới khẩu cung hỏi được: "Làm buôn bán mà, khẳng định là bát diện linh lung, tâm cơ thâm trầm, bên cạnh bồi dưỡng ra một đống chưởng quầy đắc lực, vừa âm hiểm vừa độc ác, còn phải mạnh, thoát được ra ngoài......"

"Cưới vợ không?"

"Cái này không có."

"Ngươi nói mẹ đẻ hắn yếu đuối, bảo hộ hắn không được?"



"Đâu chỉ bảo hộ không được? Tưởng Tế Nghiệp đi đến hôm nay, cái giá đã chồng lên cao như vậy, gần như ở Tưởng gia đi ngang, mẹ hắn cũng không dám ho he, ngược lại còn thường xuyên giúp đỡ người của mấy phòng khác ở Tưởng gia kéo chân sau hắn, lỗ tai mềm, lại không biết nhìn người, đáng tiếc."

"Người chết là khi nào bắt đầu làm buôn bán? Mấy tuổi?"

"Cái này......" Thân Khương nghĩ nghĩ, lắc đầu, "Ta không hỏi, rất quan trọng sao?"

Diệp Bạch Đinh gật đầu: "Đương nhiên. Ngươi cũng biết hắn toàn bộ thơ ấu đến thiếu niên thường xuyên bị người khi dễ, nhiều chỗ gãy xương, lặp đi lặp lại, đã không tính là khi dễ, đó là làm nhục, một người tuổi nhỏ trưởng thành trải qua cái gì rất quan trọng, hài tử mới mấy tuổi bị khi dễ, không ai quản, không ai đau như vậy, trưởng thành rất khó không bị thành yếu đuối co rúm, cho dù là nhân cách phản xã hội, bề ngoài cũng sẽ tận lực tỏ ra không nổi bật, điệu thấp, không bị người chú ý, người chết đột nhiên biến thành một kẻ cường đại, bước ngoặt ở đâu? Ai cho hắn quan ái cùng trợ giúp? Ai an ủi hắn sưởi ấm hắn?"

"Người chết cốt vảy không có tăng thêm, dấu vết sâu nhất ít nhất cũng sáu bảy năm trước, nói cách khác, từ hiện tại đi ngược về sáu bảy năm trước, hắn không bị đánh, không bị thương nữa, liên tục bạo lực thương tổn không có khả năng vô duyên vô cớ ngừng lại, nhất định có một người đang âm thầm trợ giúp hắn —— mà theo lời ngươi nói, toàn bộ Tưởng gia đều đối nghịch với hắn, hắn phản nghịch phản cốt, không thân cận người nhà, ngay cả mẹ đẻ cũng giúp đỡ người khác, không có ai chân chính quan tâm hắn sao?"

Thân Khương nghĩ nghĩ, hình như đúng là vậy?

Hắn hỏi thăm nhiều như vậy, hỏi nhiều người như vậy, kết quả chính là người chết thực thảm thực đáng thương, bị người khi dễ không ai quản, bị thương liền thì một mình tự lành, nói như thế nào cũng là một mạng người, Tưởng gia không muốn làm lớn chuyện, nên mời đại phu sẽ mời, nên bốc thuốc sẽ bốc, nhưng quan tâm hơn nữa, nghĩ cũng đừng nghĩ. Người chết chính là đột nhiên vùng dậy, giống như trong một đêm nghĩ thông suốt cái gì, không xác định ngủ đông bao lâu, dù sao xuất hiện lại, liền nhất minh kinh nhân nhất kỵ tuyệt trần, tự mình mở cửa hàng làm buôn bán, làm càng lúc càng lớn, càng ngày càng rực rỡ, thẳng cho đến khi người Tưởng gia không có biện pháp làm bộ nhìn không thấy, dùng lẽ nghi cao cấp mời về nhà, đem hơn phân nửa sản nghiệp cho hắn.

Tưởng Tế Nghiệp là hoàn toàn dựa vào bản thân thực lực nghịch tập, không có bất luận hậu trường gì, người trong nhà đề phòng hắn, lại không thể không dựa vào hắn, bưng chén ăn cơm buông chén xuống liền chửi má nó, không ai đối với hắn là thiệt tình, không ai thân cận hắn......

Diệp Bạch Đinh đuôi mắt híp lại: "Lại là một kẻ thần bí ẩn nấp rất giỏi...... có chút giống vụ án Lương Duy a."

Thân Khương trừng mắt: "Lương...Lương Duy?"

Diệp Bạch Đinh: "Thân tổng kỳ không nghĩ tới lỗ hổng giữa hai vụ này sao? Tưởng Tế Nghiệp mở cửa hàng, buôn bán lương thực, Lương Duy là đốc lương chuyển vận sứ, đừng nói có giao dịch ngầm không lên được mặt bàn gì đó, cho đến hai người hợp tác hoàn thành, cho dù không có, hai người bọn họ với thân phận như vậy, cũng không tránh được có giao tiếp."

Thân Khương: "Nhưng có quan hệ với Tưởng Tế Nghiệp chính là Xương gia a!"

"Xương gia?" ánh mắt Diệp Bạch Đinh lập tức sắc bén, sống lưng đều thẳng lên, "Là sao?"

Thân Khương bị hù lui một bước, liếm liếm môi: "Mẹ đẻ Tưởng Tế Nghiệp họ Xương, là Xương gia thứ nữ, lần trước ngươi nghiệm người chết Xương Hoằng Võ, cần phải gọi Xương thị một tiếng tỷ tỷ......"

Diệp Bạch Đinh: "Người chết của hai vụ án này có quan hệ cậu cháu?"

"Đúng...đúng vậy......" Thân Khương hiện tại nhớ tới đều thực kích động, "Lúc ấy ngươi ở nhà xác xếp xương cốt, chỉ vào sợi tơ trong tóc nói nó có liên quan đến vụ án chúng ta tra, ta còn cho rằng ngươi chỉ là thuận miệng nói thôi, không nghĩ tới là thực sự có liên hệ! Nếu không phải ngươi kiên trì, ta sao có thể đi tra, không tra, liền tìm không ra điểm liên tiếp, không tìm, mấy vụ án này chẳng phải là phá không được!"

Ánh măt hắn nhìn về phía Diệp Bạch Đinh khá là nóng bỏng, Kiều thiếu gia này quả thực thần!

Diệp Bạch Đinh:......

Hắn lúc ấy thật đúng là chỉ thuận miệng, chỉ phát hiện sợi tơ, không có bằng chứng khác, hắn không có khả năng trăm phần trăm chắc chắn, giờ thì sao, không giống nhau!



Yên tùng sa của vụ Lương Duy và Tưởng Tế Nghiệp, quần áo bị hung thủ thay đi của Xương Hoằng Võ......

Có phải đã có thể lớn mật suy đoán, hung thủ là cùng một người hay không? Nếu là cùng một người, căn cứ vào động cơ gì, mà lần lượt giết ba người này? Ba cổ thi thể hắn đều nghiệm qua, có cái gì mà lúc ấy không quá chú ý, hiện tại nghĩ lại cũng không thích hợp hay không?

Diệp Bạch Đinh nhắm mắt lại, đại não nhanh chóng chuyển động, thi thể nghiệm qua, khẩu cung phân tích qua từng phần trôi qua trước mắt hắn.

Người chết đều rất gầy, gầy có chút lợi hại, Tưởng Tế Nghiệp còn thay hai cái răng giả, Lương Duy cùng Xương Hoằng Võ không có răng giả, hàm răng lại có tổn hại ở trình độ nhất định...... Hắn lúc ấy chỉ nghĩ vụ án, lại không phải là nguyên nhân chết, không nghĩ nhiều hơn, nếu không phải thì sao? Nếu nguyên nhân Tưởng Tế Nghiệp thay răng cũng không phải bởi vì bị rụng thì sao? Hàm răng của cả ba người chết đều có vấn đề, có phải chỉ hướng gì đó hay không?

Khi phát hiện Tưởng Tế Nghiệp hắn đã là bạch cốt, nhìn không ra vẻ mặt lúc chết, là biểu tình gì, Lương Duy tròng mắt co rút lại, bụng dưới có mễ thanh ban, trước khi chết có hưng phấn ở trình độ nhất định, Xương Hoằng Võ trúng độc mà chết, mặt dữ tợn vặn vẹo, nhưng người này thống khổ thành như vậy, cuối cùng lại lưu lại một gương mặt tươi cười...... Hắn không cho rằng đây là một nụ cười phát ra từ nội tâm, người chết lúc ấy căn bản không có biện pháp cười sung sướng, nhưng nếu đây là thứ người chết muốn biểu đạt thì sao? Hắn muốn cười lại cười không ra, vì sao muốn cười? Vì sao muốn cười với hung thủ?

Điểm giống nhau, điểm giống nhau, mấy cái này còn chưa đủ......hắn phải nghĩ nhiều hơn!

Đột nhiên, Diệp Bạch Đinh nghĩ tới một cái khả năng, tròng mắt tức khắc co rút lại!

Nếu......nếu thật là phương hướng này, phiền toái có thể rất lớn!

Hắn lập tức quay sang Thân Khương, ngữ tốc cực nhanh: "Hiện tại có mấy việc ngươi phải lập tức làm, tốt nhất là trong vòng vài canh giờ liền cho ta kết quả!"

Thân Khương không quá muốn động đậy: "Hôm nay có người rủ uống rượu......"

Diệp Bạch Đinh sắc mặt lãnh túc: "Cực kỳ quan trọng!"

Thân Khương chưa từng thấy biểu tình này của Kiều thiếu gia, lạnh lẽo, túc mục, trang nghiêm, sức lực như muốn đánh bạc mạng sống của mình...... lúc hắn ở trong lao bệnh sắp chết cũng không đến mức đó!

Trái tim bất tri bất giác căng thẳng, Thân Khương cũng trở nên nghiêm túc: "Ngươi nói!"

Diệp Bạch Đinh: "Thứ nhất, người chết Lương Duy cùng Xương Hoằng Võ trước khi chết đều uống rượu, Lương Duy là mê rượu, Xương Hoằng Võ là bởi vì đãi khách, ngươi hiện tại đi xác nhận xem người sau chỉ là vì đãi khách mới uống rượu, hay là ngày thường cũng mê rượu? Còn Tưởng Tế Nghiệp, hắn làm buôn bán, nhất định yêu cầu uống rượu xã giao, hắn đối với thứ như rượu, có phải cũng trầm mê hay không?"

"Thứ hai, ba người sau khi uống có phải sẽ có hành vi quái dị, hưng phấn, biểu hiện đặc thù hay không, tỷ như Lương Duy, tiểu thiếp của hắn nói mỗi khi uống rượu hôm sau sẽ hành phòng, đồng thời còn uống rượu trợ hứng, trong lúc đó khi đặc biệt hưng phấn sẽ có hành động dùng yên tùng sa che mắt hôn lên —— hai người chết kia có phải cũng như vậy hay không?"

"Thứ ba, hỏi thăm đại phu quen biết ba người chết, bọn họ có thể thường xuyên sinh bệnh hay không, sinh bệnh theo quy luật gì, có bệnh trạng nào thường xuyên xuất hiện?"

"Thứ tư, tra kỹ trướng mục của Lương Duy và Tưởng Tế Nghiệp, xem giữa bọn họ có lui tới tiền bạc bí mật hay không, ngày thường có quen thuộc không......"

Diệp Bạch Đinh vừa nói, vừa không tự chủ được cắn môi dưới, ngàn vạn đừng là điều mà hắn nghĩ......

Ngàn vạn đừng là!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau