Chương 38: Hein về trễ
Hein nhìn Omega bị bản thân bắt nạt đến đỏ bừng mặt, thầm nghĩ: Có rất nhiều chuyện đã có dấu hiệu từ sớm. Hắn thật sự không nhịn được muốn “bắt nạt” Omega này. Rất lâu về trước, Celin đã khác biệt như vậy.
Hắn dần thu cái tay đang tác quái lại, cũng không muốn truy đến cùng rốt cuộc mình có thật sự động tay với Celin trong lễ tốt nghiệp hay không. Hắn từ tử nhích lại gần, hôn nhẹ lên khóe mắt rớm nước của Omega.
Hắn nhanh chóng được đáp lại. Celin duỗi tay kéo cổ hắn xuống, chủ động thay đổi chất của nụ hôn này.
Môi lưỡi quấn quýt, hơi thở cả hai hòa vào nhau, không khí dần trở nên đặc sệt.
Từ môi hạ dần xuống trái cổ, Celin cảm nhận được rõ ràng yết hầu của Alpha lăn một cái. Cậu có chút vui vẻ vì kết quả nghiên cứu của Bardo Colin cho thấy đó là biểu hiện của đối phương cũng cộng hưởng cảm xúc với cậu.
Giữa nụ hôn, cậu hỏi: “Hein, bây giờ anh có thích tôi không?”
Alpha dùng hành động thay cho câu trả lời.
Đây là lần đầu tiên Hein sâu sắc ý thức được mối quan hệ đã đánh dấu của hai người. Celin không cần làm hay nói gì nhiều vẫn có thể dễ dàng khơi dậy phản ứng mãnh liệt của hắn.
Mùi sữa thoang thoảng tràn lan từng chút theo đụng chạm da thịt của hai người trong chăn. Celin hôn ngắt quãng lên chóp mũi của Hein. Đến khi một cánh tay ấm nóng luồng vào áo ngủ, cậu mới giật mình tỉnh lại, hoảng hốt dừng động tác.
“Khoan đã.”
Đến thời khắc quan trọng, Omega không nhịn được kêu dừng lại.
Giọng Hein khàn khàn, cúi đầu nhìn Omega kiên nhẫn đợi cậu nói tiếp.
Song, Celin lại đứng thẳng dậy khỏi giường, bắt chéo chân, lách người qua Alpha đang nằm đó, bước xuống giường bỏ chạy.
Hein: “...”
Để lại Alpha trên giường với gương mặt không thể tin nổi, mãi vẫn chưa hoàn hồn được. Cuối cùng trong đầu hắn chỉ đọng lại một suy nghĩ kỳ quái: Chẳng lẽ hắn đã đánh Omega hay ghim thù này trong lễ tốt nghiệp thật à? Nếu không sao phải hứng chịu sự trả thù đau đớn thế này?
Tối đó, hơn nửa tiếng sau Celin mới về lại phòng. Cậu nhìn Alpha đang nằm suy tư trên chiếc giường “lạnh băng”, chột dạ sáp lại gần một chút.
Hein không có bất kỳ phản ứng nào, trong mắt không còn chút ánh sáng.
Celin: “...”
Omega không nói gì thêm, thử lò dò trèo lên giường. Trong ổ chăn ấm áp, trời cuối thu đã se lạnh, cậu nhét đôi chân hơi lạnh đến bên cạnh Alpha rồi nép mình một góc không lên tiếng.
“Bạn Kelsa này...”
Ngay lúc Celin thả lỏng, Alpha bên cạnh chợt phát ra tiếng kêu yếu ớt.
Celin bình tĩnh nói: “Khuya rồi, ngủ đi.”
Ngủ?
Hein nghiêng người qua, dùng cẳng chân linh hoạt kẹp cái chân đang mon men lại gần sưởi ấm lại dưới ổ chăn.
Celin bình tĩnh bày tỏ: “Có vài việc đợi anh nhớ ra rồi tính sau.”
Hein cười lạnh: “Lỡ cả đời không nhớ ra thì sao?”
Celin: “Vậy thì đợi thêm một khoảng thời gian nữa.”
Hein tiếp tục cười lạnh: “Bạn Kelsa, em đây là đang tước đoạt bản năng của một Alpha, nói kiểu gì cũng không có lý.”
Celin giật giật ngón chân, ngã người vào lòng đối phương: “Thì không có.”
Hein: “...”
Celin nói tiếp: “Ắt hẳn là hồi đại học anh đã hiểu rõ một sự thật: Lần nào cãi nhau anh cũng không thắng được tôi, nên lần này cũng thế, đừng phí lời.”
Câu này nghe thật đúng là vô cùng chí lý.
Hein: “Ha ha.”
Celin dụi đầu, ngước mặt hôn lên cằm của Alpha: “Ngủ ngon, tắt đèn giúp tôi, cảm ơn.”
“...”
Căn phòng nhanh chóng tối đi. Trong bóng đêm truyền đến tiếng Alpha nghiến răng ken két nói: “Bạn Kelsa, em chờ tôi nhớ ra đó, em chờ đó!”
Gia chủ Calvid buông lời đe dọa với gương mặt cực kỳ hung ác nhưng đôi tay lặng lẽ ôm chầm lại dịu dàng đến lạ.
Sau đó, RE lại nhận thêm vài ủy khác mới như trước. Về phần em họ Just, sau buổi xem mắt liền hoàn toàn không thấy tăm hơi. Thỉnh thoảng Celin lại nhớ về trận cá cược hôm đó nhưng nhanh chóng bị những chuyện khác đánh lạc hướng.
Hôm nay Celin kết thúc công việc đúng giờ như thường lệ nhưng lại không thấy bóng dáng Hein dưới lầu.
Hein thường xuyên tự lái xe đến đón cậu về nhà. Đôi lúc hắn sẽ đến muộn vì vài chuyện ví dụ như chơi cờ với ông Buna nhà bên quên giờ hay là nổi hứng làm ông nội trợ. Celin cũng không phải kiểu một hai phải được đưa đón, cậu không thấy chiếc xe quen thuộc trước cổng lớn bèn lẳng lặng quẹo qua bãi xe ngầm lái xe của mình về.
Lúc đi ngang qua tiệm đồ ngọt Hein thích nhất, Celin quen đường quen nẻo đổ xe bước vào. Ba phút sau, cậu cầm theo bánh mousse dâu được đồn là đang hot gần đây đi ra.
—— Đã lâu không đút Alpha nhà mình ăn.
Omega tâm trạng thoải mái lái xe về khu nhà. Song, khi thấy vị trí quen thuộc nào đó trống rỗng, ý cười trong mắt cậu dần phai đi.
Dù không đến RE đón thì Hein vẫn sẽ ước chừng thời gian để đứng chờ trước cổng khu nhà, sau đó cả hai sẽ cùng xuống xe rồi đi bộ về nhà.
Tuy Celin cảm thấy việc này không cần thiết cho lắm, nhưng sau khi đã thành thói quen, bỗng nhận ra không có ai chờ, tâm trạng cậu không khỏi chùng xuống.
Sau đó vào đến nhà, Celin lại phát hiện trong nhà rất yên tĩnh, bên trong không có dấu hiệu có người ở nhà. Cậu nhíu mày dạo một vòng các phòng, xác nhận không có bóng dáng người nào đó, sắc mặt lập tức lạnh xuống.
Cậu đặt món ngọt đã đóng gói kỹ càng vào tủ lạnh, ngước mắt xem giờ rồi xắn tay áo quét tước phòng ngủ và thư phòng một lượt, sau đó đặt một ít nguyên liệu nấu ăn.
Trong lúc đó, Celin lấy thiết bị gọi cho Alpha đêm rồi vẫn chưa về.
Sau ba tiếng tích tích tích, cuộc gọi đã bị từ chối.
Celin: “...”
Khúc dạo đầu bất thường này khiến lòng Celin rất bất an. Trong đầu cậu nhanh chóng lướt qua mấy vụ án mất tích và bắt cóc ghê rợn. May mắn lúc cậu chuẩn bị nhờ người quen tìm kiếm giúp thì tin nhắn từ Hein kịp thời bắn tới.
[Tôi có việc sẽ về trễ một chút.]
Celin mím môi, trên mặt không hề có chút vui sướng nào.
Đầu tiên là về muộn không lý do rồi lại gửi tin nhắn mà không có một lời giải thích, hành vi của Hein Calvid khiến trái tim Omega băng giá.
May mà không hoàn toàn mất liên lạc.
Nguyên liệu nấu ăn đã đặt được đưa đến nhanh chóng, Celin ôm một đống rau dưa thịt các loại, thờ ờ bước vào bếp. Khi cậu chuẩn bị xong bữa cơm chiều sắc trời bên ngoài đã đen kịt.
Nhưng Hein vẫn chưa có vẻ gì là về nhà.
Celin lại lấy thiết bị gọi cho hắn lần nữa.
—— Lần này mà không trả lời nữa thì ngủ ngoài đường đi.
Omega lạnh lùng hăm dọa thầm trong lòng.
May thay cuộc gọi lần này không bị từ chối.
Chất giọng mệt mỏi của Hein xuyên qua thiết bị đến tai Celin.
“Tôi về nhà ngay.”
Celin mấp máy môi, rất muốn xuyên qua thiết bị đến trước mặt người ở đầu bên kia. Nhịn thì nhịn nhưng cậu không cưỡng lại được nói ra lời thoại điển hình của mấy bộ phim gia đình máu chó: “Anh đang ở đâu?”
Hein: “Đợi tôi về rồi nói.”
Celin: “???”
Sau đó hắn lập tức cúp máy.
Omega trợn to mắt nhìn màn hình thiết bị tối sầm thật lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Dường như bên ngoài đang đổ mưa phùn, thời tiết xấu càng khiến tâm trạng Celin tệ hơn. Cậu xoay người lấy bánh mousse dâu, mở đóng gói xinh đẹp, trơ mặt cắn một miếng to.
Cậu bật máy chiếu trong phòng khách, tải xuống vài bộ phim từ thiết bị rồi lẳng lặng ngồi ngay ngắn trên sô pha xem.
Phòng khách tối mịt chỉ có ánh sáng lờ mờ nhấp nháy toát ra từ hình chiếu.
Celin vô thức ăn hết phân nửa chiếc bánh mousse dâu. Phải nói là món bán chạy nhất của tiệm đồ ngọt này đúng là khá ngon. Một người không hảo đồ ngọt như cậu cũng thấy rất vừa lòng.
Năng lượng phân giải từ đường từ từ khởi động lại lý trí của Celin. Cuối cùng cậu quyết định để lại phần còn lại.
“Về ngay” trong lời Hein lâu hơn Celin nghĩ. Cậu không chờ được tiến bước chân quen thuộc mà là một cuộc gọi video từ Just.
Đây là lần đầu tiên Just liên hệ với cậu từ sau bữa tiệc xem mắt. Celin điều chỉnh lại tâm trạng, bấm nhận cuộc gọi.
“Quao, anh dâu đang xem phim ma với anh trai em ạ?” Just bất thình lình dí vào màn hình dọa Celin giật mình.
Celin chỉnh giảm âm lượng cuộc gọi, lắc đầu: “Không, có chuyện gì sao?”
Just trong màn hình nhìn dáo dác một hồi, xác định không thấy ai ngoài Celin thì mới ngồi yên, chưa nói câu nào đã thở dài một cái.
Hai Omega nhìn nhau.
Just hẳn là đang ở trong phòng, rũ đầu, vành mắt thâm đen trông qua khá uể oải chán chường. Celin đang ngồi một mình trong phòng khách tối đen, ánh sáng xanh từ hình chiếu hắt lên mặt cậu.
Sau một hồi, Just rốt cuộc cũng mở miệng, nhưng lại không nói đến chuyện của mình.
“Anh trai em không xem phim với anh sao?”
Celin mặt không đổi sắc dời màn hình đến hình chiếu, trên đó đang chiếu cảnh một đôi tình nhân đang cãi nhau kịch liệt.
“Tại sao anh lén em đi gặp cậu ta?”
“Anh đã nói với em biết bao nhiêu lần rồi! Anh với em ấy chỉ là bạn bè bình thường! Chẳng lẽ em không có chút tin tưởng nào với anh sao?”
“Tin tưởng? Tin tưởng là mặc kệ anh đi hẹn hò với người khác hay vờ như không thấy?”
...
Gương mặt Just thoáng vặn vẹo: “Không ngờ anh dâu cũng thích phim kiểu này.”
“Chán quá, xem đại thôi.” Thật ra chính bản thân cậu cũng không biết mình đang xem phim gì.
Just thấu hiểu nhìn cậu rồi tò mò hỏi: “Anh trai em đâu ạ?”
Celin: “Anh ấy có việc ra ngoài, vẫn chưa về.”
Just thờ phào nhẹ nhõm: “May mà anh ấy không ở đây. Anh dâu ơi, em muốn tâm sự với anh một chút.”
Celin: “Nói đi.”
Just: “...”
Em họ rụt cổ, cứ có cảm giác người trước mặt là lạ kiểu gì. Song, cảm giác bụng đầy tâm sự đã lấn át, nét mặt Just đầy phiền muộn, lí nhí nói: “Anh dâu, nếu bị một tên đáng ghét tỏ tình thì anh làm gì ạ?”
Celin: “Từ chối.”
Just thoáng cứng đờ, thử hỏi tiếp: “Vậy không, không tốt lắm nhỉ?”
Celin: “Vậy chấp nhận Malawi đi.”
Just hít sâu một hơi như vừa bị sang chấn: “Nhưng mà vậy thì kỳ kỳ sao á... Khoan đã! Cái này liên quan gì đến Malawi?”
Celin im lặng nhìn cậu thật lâu.
Just: “Được rồi, đúng là cậu ta.” Omega lông vàng chậm rãi kéo chăn lên, cúi đầu xuống trông qua hơi thẹn thùng: “Anh dâu ơi, sao anh thông minh quá vậy?”
Đôi mắt Celin không chút gợn sóng cứ thế lạnh lùng nhìn Omega bé nhỏ đã rơi vào lưới tình mà không biết, đang ra vẻ chê bài cà khịa Alpha trong lòng.
“Anh nghĩ xem có phải cậu ta ghim chuyện xem mắt nên cố ý nghĩ cách chơi em không?
Celin: “Cũng có thể.”
Just bĩu môi: “Nhưng thái độ cậu ta chân thành lắm, trông không như là lừa gạt.”
Celin: “Ồ.”
Phản ứng lạnh nhạt của cậu không hề tiêu diệt ham muốn trút bầu tâm sự của Just, giọng Omega lông vàng vô thức có chút ngượng ngùng: “Em đã ba ngày không ngủ ngon vì chuyện này.” Just chỉ vào quầng thâm mắt của mình: “Nếu cậu ta lấy chuyện này tra tấn em thì đã đạt được mục đích rồi.”
Celin tiếp tục nhìn Just đầy ẩn ý.
Just tiếp tục than ngắn thở dài thuật lại chuyện đã xảy ra: “Tối đó chào tạm biệt mọi người xong, trên đường đưa em về, Malawi bất ngờ kéo em vào một vườn hoa nhỏ.
Celin: “...”
Just che mặt: “Sau đó cậu ta nói... cậu ta cậu ta...”
“Rồi rồi đừng nói tiếp.” Celin kịp thời chặn miệng em họ: “Không cần kể chi tiết cho anh đâu.”
Just đỏ bừng mặt: “Rất có thể cậu ta cố ý trả thù em!”
Lúc nói câu này đừng đỏ bừng mặt như thế được không?
Celin đang chịu cảnh Alpha đi đêm chưa về bi thảm còn người đối diện lại đang vui sướng đắm chìm trong tình yêu chớm nở. Suối nguồn mua vui từ thiên sứ nhỏ Just đã không còn nữa.
Celin càng buồn bã hơn.
Nhưng cậu vẫn không phụ lòng niềm tin của em họ, nhắc nhở thẳng vào vấn đề: “Vậy bây giờ cậu đang lo lắng là hắn có tỏ tình thật lòng không?”
Just ngơ ngác gật đầu.
Celin lại hỏi tiếp: “Chứ không phải buồn phiền vì 'Mình thích El, phải làm sao để từ chối Malawi đây' vâng vâng?”
Just như bị điện giật, chăn từ từ trượt khỏi người. Cậu mấp mấy môi muốn giải thích nhưng không biết phải giải thích từ đâu.
Celin: “Anh đang ghi hình.”
Just: “Hở?”
Celin: “Lát nữa gửi qua cho cậu, cậu tự xem lại đi.”
Just ngớ người mấy giây, rồi bất chợt dí sát mặt vào.
Celin nhìn màn hình thiết bị của mình bị gương mặt của Just lấp đầy: “...”
Omega lông vàng vẫn cố giãy giụa: “Ý anh dâu là em cũng thích Malawi ấy ạ?”
Celin thản nhiên đáp: “Anh chưa từng nói nhé.”
Just hốt hoảng vô cùng: “Sao vậy được! Anh cảm thấy em hốc hác thế này là vì được người mình thích tỏ tình sao?”
Celin nhịn một hồi, nói: “Ngoan, đừng đè mũi lên màn hình nữa.”
Just nhanh chóng lui lại.
Celin thở dài: “Nếu vẫn đang nghi ngờ Malawi có chơi khăm không hay thì cậu có thể yên tâm, hắn nghiêm túc.”
Just từ từ đắp chăn lên người lần nữa, gương mặt dán bốn chữ “chả hiểu kiểu gì”: “Sao trông anh như biết hết mọi chuyện rồi vậy?”
Celin: “Nên là ngoan ngoãn ngủ sớm đi. Ngày mai ngủ đủ giấc rồi lại nghĩ tiếp làm sao đồng ý Malawi.”
Mắt thấy Celin chuẩn bị cúp máy, bạn học Just đứng ngồi không yên nói: “Vậy em, em, em nên đồng ý thế nào?”
Celin: “Không biết phải nói sao à?”
Just gật đầu lia lịa.
“Vậy nói đơn giản thôi, từ chối hoặc đồng ý.”
“Đơn giản ạ?”
Celin: “Đơn giản thôi.”
Just hip mắt: “Em cứ có cảm giác đây là một âm mưu.”
Celin: “...”
Just: “Cậu ta còn ra hạn trong ba ngày em phải đưa ra câu trả lời. Ngày mai cậu ta sẽ đến cửa đòi đáp án, em trốn qua chỗ anh được không ạ?”
Celin: “Đây mới là mục đích thật sự cậu gọi cho anh đấy à?”
Just né tránh ánh mắt.
Celin tàn nhẫn từ chối: “Vậy tối nay cậu thức đêm tiếp đi.”
Just: “Ơ?”
Celin: “Nghĩ lại cho kỹ. Thái độ mập mờ trong tình cảm là một điển hình của trai đểu.”
Trong lần tâm sự này, em họ bé nhỏ không thể hấp thu năng lượng tích cực từ anh dâu thân yêu, thậm chí cậu chàng còn héo hơn trước khi gọi điện.
Cậu quấn chặt chân trên người, đầu óc trống toát khi nghĩ đến chuyện ngày mai, hoàn toàn không biết nên xử lý thế nào.
Lúc Just bắt đầu ôm gối lăn lộn, màn hình thiết bị bỗng sáng lên.
[Nhớ nói cho anh biết kết quả ngày mai nhé.]
[Khoan nói cho anh của cậu.]
Just xem tin nhắn của anh dâu xong, liền cảm thấy thật ấm lòng —— Dù sao đi chăng nữa anh dâu luôn thật lòng quan tâm đến cậu!
—— Suýt nữa là quên mất vụ cá cược.
Celin nghĩ lại mà sợ.
Ban đầu cậu nghĩ El được Just ngày đêm nhớ mong ắt hẳn đã chiếm một vị trí quan trọng trong lòng cậu chàng. Kết quả là sau cuộc trò chuyện tối nay, Omega bé nhỏ hồ đồ ngốc nghếch này gần như đâ quên sạch “crush”, trong đầu chỉ toàn Malawi.
Theo một cách nào đó thì đây cũng là ví dụ điển hình của trai đểu.
Nhưng bất kể Just có đểu hay không, nếu cậu chàng nghĩ thông chuyện với Malawi quá sớm thì coi như cậu đã thua trận cược “hai mươi ngày” với Hein.
Celin nhíu mày nhớ ra người nào đó đến giờ vẫn chưa về nhà, bèn ngẩng đầu xem giờ. Thoắt cái đã qua nửa tiếng, mưa bên ngoài dường như ngày càng nặng hạt.
Cậu bật đèn phòng khách, trong nhà lập tức sáng bừng. Sau đó, cậu mặc thêm áo khoác, bỏ mặc máy chiếu đang phát dở bộ phim máu chó, lấy một cây dù từ chỗ huyền quan, đi ra cổng khu nhà.
Hắn dần thu cái tay đang tác quái lại, cũng không muốn truy đến cùng rốt cuộc mình có thật sự động tay với Celin trong lễ tốt nghiệp hay không. Hắn từ tử nhích lại gần, hôn nhẹ lên khóe mắt rớm nước của Omega.
Hắn nhanh chóng được đáp lại. Celin duỗi tay kéo cổ hắn xuống, chủ động thay đổi chất của nụ hôn này.
Môi lưỡi quấn quýt, hơi thở cả hai hòa vào nhau, không khí dần trở nên đặc sệt.
Từ môi hạ dần xuống trái cổ, Celin cảm nhận được rõ ràng yết hầu của Alpha lăn một cái. Cậu có chút vui vẻ vì kết quả nghiên cứu của Bardo Colin cho thấy đó là biểu hiện của đối phương cũng cộng hưởng cảm xúc với cậu.
Giữa nụ hôn, cậu hỏi: “Hein, bây giờ anh có thích tôi không?”
Alpha dùng hành động thay cho câu trả lời.
Đây là lần đầu tiên Hein sâu sắc ý thức được mối quan hệ đã đánh dấu của hai người. Celin không cần làm hay nói gì nhiều vẫn có thể dễ dàng khơi dậy phản ứng mãnh liệt của hắn.
Mùi sữa thoang thoảng tràn lan từng chút theo đụng chạm da thịt của hai người trong chăn. Celin hôn ngắt quãng lên chóp mũi của Hein. Đến khi một cánh tay ấm nóng luồng vào áo ngủ, cậu mới giật mình tỉnh lại, hoảng hốt dừng động tác.
“Khoan đã.”
Đến thời khắc quan trọng, Omega không nhịn được kêu dừng lại.
Giọng Hein khàn khàn, cúi đầu nhìn Omega kiên nhẫn đợi cậu nói tiếp.
Song, Celin lại đứng thẳng dậy khỏi giường, bắt chéo chân, lách người qua Alpha đang nằm đó, bước xuống giường bỏ chạy.
Hein: “...”
Để lại Alpha trên giường với gương mặt không thể tin nổi, mãi vẫn chưa hoàn hồn được. Cuối cùng trong đầu hắn chỉ đọng lại một suy nghĩ kỳ quái: Chẳng lẽ hắn đã đánh Omega hay ghim thù này trong lễ tốt nghiệp thật à? Nếu không sao phải hứng chịu sự trả thù đau đớn thế này?
Tối đó, hơn nửa tiếng sau Celin mới về lại phòng. Cậu nhìn Alpha đang nằm suy tư trên chiếc giường “lạnh băng”, chột dạ sáp lại gần một chút.
Hein không có bất kỳ phản ứng nào, trong mắt không còn chút ánh sáng.
Celin: “...”
Omega không nói gì thêm, thử lò dò trèo lên giường. Trong ổ chăn ấm áp, trời cuối thu đã se lạnh, cậu nhét đôi chân hơi lạnh đến bên cạnh Alpha rồi nép mình một góc không lên tiếng.
“Bạn Kelsa này...”
Ngay lúc Celin thả lỏng, Alpha bên cạnh chợt phát ra tiếng kêu yếu ớt.
Celin bình tĩnh nói: “Khuya rồi, ngủ đi.”
Ngủ?
Hein nghiêng người qua, dùng cẳng chân linh hoạt kẹp cái chân đang mon men lại gần sưởi ấm lại dưới ổ chăn.
Celin bình tĩnh bày tỏ: “Có vài việc đợi anh nhớ ra rồi tính sau.”
Hein cười lạnh: “Lỡ cả đời không nhớ ra thì sao?”
Celin: “Vậy thì đợi thêm một khoảng thời gian nữa.”
Hein tiếp tục cười lạnh: “Bạn Kelsa, em đây là đang tước đoạt bản năng của một Alpha, nói kiểu gì cũng không có lý.”
Celin giật giật ngón chân, ngã người vào lòng đối phương: “Thì không có.”
Hein: “...”
Celin nói tiếp: “Ắt hẳn là hồi đại học anh đã hiểu rõ một sự thật: Lần nào cãi nhau anh cũng không thắng được tôi, nên lần này cũng thế, đừng phí lời.”
Câu này nghe thật đúng là vô cùng chí lý.
Hein: “Ha ha.”
Celin dụi đầu, ngước mặt hôn lên cằm của Alpha: “Ngủ ngon, tắt đèn giúp tôi, cảm ơn.”
“...”
Căn phòng nhanh chóng tối đi. Trong bóng đêm truyền đến tiếng Alpha nghiến răng ken két nói: “Bạn Kelsa, em chờ tôi nhớ ra đó, em chờ đó!”
Gia chủ Calvid buông lời đe dọa với gương mặt cực kỳ hung ác nhưng đôi tay lặng lẽ ôm chầm lại dịu dàng đến lạ.
Sau đó, RE lại nhận thêm vài ủy khác mới như trước. Về phần em họ Just, sau buổi xem mắt liền hoàn toàn không thấy tăm hơi. Thỉnh thoảng Celin lại nhớ về trận cá cược hôm đó nhưng nhanh chóng bị những chuyện khác đánh lạc hướng.
Hôm nay Celin kết thúc công việc đúng giờ như thường lệ nhưng lại không thấy bóng dáng Hein dưới lầu.
Hein thường xuyên tự lái xe đến đón cậu về nhà. Đôi lúc hắn sẽ đến muộn vì vài chuyện ví dụ như chơi cờ với ông Buna nhà bên quên giờ hay là nổi hứng làm ông nội trợ. Celin cũng không phải kiểu một hai phải được đưa đón, cậu không thấy chiếc xe quen thuộc trước cổng lớn bèn lẳng lặng quẹo qua bãi xe ngầm lái xe của mình về.
Lúc đi ngang qua tiệm đồ ngọt Hein thích nhất, Celin quen đường quen nẻo đổ xe bước vào. Ba phút sau, cậu cầm theo bánh mousse dâu được đồn là đang hot gần đây đi ra.
—— Đã lâu không đút Alpha nhà mình ăn.
Omega tâm trạng thoải mái lái xe về khu nhà. Song, khi thấy vị trí quen thuộc nào đó trống rỗng, ý cười trong mắt cậu dần phai đi.
Dù không đến RE đón thì Hein vẫn sẽ ước chừng thời gian để đứng chờ trước cổng khu nhà, sau đó cả hai sẽ cùng xuống xe rồi đi bộ về nhà.
Tuy Celin cảm thấy việc này không cần thiết cho lắm, nhưng sau khi đã thành thói quen, bỗng nhận ra không có ai chờ, tâm trạng cậu không khỏi chùng xuống.
Sau đó vào đến nhà, Celin lại phát hiện trong nhà rất yên tĩnh, bên trong không có dấu hiệu có người ở nhà. Cậu nhíu mày dạo một vòng các phòng, xác nhận không có bóng dáng người nào đó, sắc mặt lập tức lạnh xuống.
Cậu đặt món ngọt đã đóng gói kỹ càng vào tủ lạnh, ngước mắt xem giờ rồi xắn tay áo quét tước phòng ngủ và thư phòng một lượt, sau đó đặt một ít nguyên liệu nấu ăn.
Trong lúc đó, Celin lấy thiết bị gọi cho Alpha đêm rồi vẫn chưa về.
Sau ba tiếng tích tích tích, cuộc gọi đã bị từ chối.
Celin: “...”
Khúc dạo đầu bất thường này khiến lòng Celin rất bất an. Trong đầu cậu nhanh chóng lướt qua mấy vụ án mất tích và bắt cóc ghê rợn. May mắn lúc cậu chuẩn bị nhờ người quen tìm kiếm giúp thì tin nhắn từ Hein kịp thời bắn tới.
[Tôi có việc sẽ về trễ một chút.]
Celin mím môi, trên mặt không hề có chút vui sướng nào.
Đầu tiên là về muộn không lý do rồi lại gửi tin nhắn mà không có một lời giải thích, hành vi của Hein Calvid khiến trái tim Omega băng giá.
May mà không hoàn toàn mất liên lạc.
Nguyên liệu nấu ăn đã đặt được đưa đến nhanh chóng, Celin ôm một đống rau dưa thịt các loại, thờ ờ bước vào bếp. Khi cậu chuẩn bị xong bữa cơm chiều sắc trời bên ngoài đã đen kịt.
Nhưng Hein vẫn chưa có vẻ gì là về nhà.
Celin lại lấy thiết bị gọi cho hắn lần nữa.
—— Lần này mà không trả lời nữa thì ngủ ngoài đường đi.
Omega lạnh lùng hăm dọa thầm trong lòng.
May thay cuộc gọi lần này không bị từ chối.
Chất giọng mệt mỏi của Hein xuyên qua thiết bị đến tai Celin.
“Tôi về nhà ngay.”
Celin mấp máy môi, rất muốn xuyên qua thiết bị đến trước mặt người ở đầu bên kia. Nhịn thì nhịn nhưng cậu không cưỡng lại được nói ra lời thoại điển hình của mấy bộ phim gia đình máu chó: “Anh đang ở đâu?”
Hein: “Đợi tôi về rồi nói.”
Celin: “???”
Sau đó hắn lập tức cúp máy.
Omega trợn to mắt nhìn màn hình thiết bị tối sầm thật lâu vẫn chưa hoàn hồn.
Dường như bên ngoài đang đổ mưa phùn, thời tiết xấu càng khiến tâm trạng Celin tệ hơn. Cậu xoay người lấy bánh mousse dâu, mở đóng gói xinh đẹp, trơ mặt cắn một miếng to.
Cậu bật máy chiếu trong phòng khách, tải xuống vài bộ phim từ thiết bị rồi lẳng lặng ngồi ngay ngắn trên sô pha xem.
Phòng khách tối mịt chỉ có ánh sáng lờ mờ nhấp nháy toát ra từ hình chiếu.
Celin vô thức ăn hết phân nửa chiếc bánh mousse dâu. Phải nói là món bán chạy nhất của tiệm đồ ngọt này đúng là khá ngon. Một người không hảo đồ ngọt như cậu cũng thấy rất vừa lòng.
Năng lượng phân giải từ đường từ từ khởi động lại lý trí của Celin. Cuối cùng cậu quyết định để lại phần còn lại.
“Về ngay” trong lời Hein lâu hơn Celin nghĩ. Cậu không chờ được tiến bước chân quen thuộc mà là một cuộc gọi video từ Just.
Đây là lần đầu tiên Just liên hệ với cậu từ sau bữa tiệc xem mắt. Celin điều chỉnh lại tâm trạng, bấm nhận cuộc gọi.
“Quao, anh dâu đang xem phim ma với anh trai em ạ?” Just bất thình lình dí vào màn hình dọa Celin giật mình.
Celin chỉnh giảm âm lượng cuộc gọi, lắc đầu: “Không, có chuyện gì sao?”
Just trong màn hình nhìn dáo dác một hồi, xác định không thấy ai ngoài Celin thì mới ngồi yên, chưa nói câu nào đã thở dài một cái.
Hai Omega nhìn nhau.
Just hẳn là đang ở trong phòng, rũ đầu, vành mắt thâm đen trông qua khá uể oải chán chường. Celin đang ngồi một mình trong phòng khách tối đen, ánh sáng xanh từ hình chiếu hắt lên mặt cậu.
Sau một hồi, Just rốt cuộc cũng mở miệng, nhưng lại không nói đến chuyện của mình.
“Anh trai em không xem phim với anh sao?”
Celin mặt không đổi sắc dời màn hình đến hình chiếu, trên đó đang chiếu cảnh một đôi tình nhân đang cãi nhau kịch liệt.
“Tại sao anh lén em đi gặp cậu ta?”
“Anh đã nói với em biết bao nhiêu lần rồi! Anh với em ấy chỉ là bạn bè bình thường! Chẳng lẽ em không có chút tin tưởng nào với anh sao?”
“Tin tưởng? Tin tưởng là mặc kệ anh đi hẹn hò với người khác hay vờ như không thấy?”
...
Gương mặt Just thoáng vặn vẹo: “Không ngờ anh dâu cũng thích phim kiểu này.”
“Chán quá, xem đại thôi.” Thật ra chính bản thân cậu cũng không biết mình đang xem phim gì.
Just thấu hiểu nhìn cậu rồi tò mò hỏi: “Anh trai em đâu ạ?”
Celin: “Anh ấy có việc ra ngoài, vẫn chưa về.”
Just thờ phào nhẹ nhõm: “May mà anh ấy không ở đây. Anh dâu ơi, em muốn tâm sự với anh một chút.”
Celin: “Nói đi.”
Just: “...”
Em họ rụt cổ, cứ có cảm giác người trước mặt là lạ kiểu gì. Song, cảm giác bụng đầy tâm sự đã lấn át, nét mặt Just đầy phiền muộn, lí nhí nói: “Anh dâu, nếu bị một tên đáng ghét tỏ tình thì anh làm gì ạ?”
Celin: “Từ chối.”
Just thoáng cứng đờ, thử hỏi tiếp: “Vậy không, không tốt lắm nhỉ?”
Celin: “Vậy chấp nhận Malawi đi.”
Just hít sâu một hơi như vừa bị sang chấn: “Nhưng mà vậy thì kỳ kỳ sao á... Khoan đã! Cái này liên quan gì đến Malawi?”
Celin im lặng nhìn cậu thật lâu.
Just: “Được rồi, đúng là cậu ta.” Omega lông vàng chậm rãi kéo chăn lên, cúi đầu xuống trông qua hơi thẹn thùng: “Anh dâu ơi, sao anh thông minh quá vậy?”
Đôi mắt Celin không chút gợn sóng cứ thế lạnh lùng nhìn Omega bé nhỏ đã rơi vào lưới tình mà không biết, đang ra vẻ chê bài cà khịa Alpha trong lòng.
“Anh nghĩ xem có phải cậu ta ghim chuyện xem mắt nên cố ý nghĩ cách chơi em không?
Celin: “Cũng có thể.”
Just bĩu môi: “Nhưng thái độ cậu ta chân thành lắm, trông không như là lừa gạt.”
Celin: “Ồ.”
Phản ứng lạnh nhạt của cậu không hề tiêu diệt ham muốn trút bầu tâm sự của Just, giọng Omega lông vàng vô thức có chút ngượng ngùng: “Em đã ba ngày không ngủ ngon vì chuyện này.” Just chỉ vào quầng thâm mắt của mình: “Nếu cậu ta lấy chuyện này tra tấn em thì đã đạt được mục đích rồi.”
Celin tiếp tục nhìn Just đầy ẩn ý.
Just tiếp tục than ngắn thở dài thuật lại chuyện đã xảy ra: “Tối đó chào tạm biệt mọi người xong, trên đường đưa em về, Malawi bất ngờ kéo em vào một vườn hoa nhỏ.
Celin: “...”
Just che mặt: “Sau đó cậu ta nói... cậu ta cậu ta...”
“Rồi rồi đừng nói tiếp.” Celin kịp thời chặn miệng em họ: “Không cần kể chi tiết cho anh đâu.”
Just đỏ bừng mặt: “Rất có thể cậu ta cố ý trả thù em!”
Lúc nói câu này đừng đỏ bừng mặt như thế được không?
Celin đang chịu cảnh Alpha đi đêm chưa về bi thảm còn người đối diện lại đang vui sướng đắm chìm trong tình yêu chớm nở. Suối nguồn mua vui từ thiên sứ nhỏ Just đã không còn nữa.
Celin càng buồn bã hơn.
Nhưng cậu vẫn không phụ lòng niềm tin của em họ, nhắc nhở thẳng vào vấn đề: “Vậy bây giờ cậu đang lo lắng là hắn có tỏ tình thật lòng không?”
Just ngơ ngác gật đầu.
Celin lại hỏi tiếp: “Chứ không phải buồn phiền vì 'Mình thích El, phải làm sao để từ chối Malawi đây' vâng vâng?”
Just như bị điện giật, chăn từ từ trượt khỏi người. Cậu mấp mấy môi muốn giải thích nhưng không biết phải giải thích từ đâu.
Celin: “Anh đang ghi hình.”
Just: “Hở?”
Celin: “Lát nữa gửi qua cho cậu, cậu tự xem lại đi.”
Just ngớ người mấy giây, rồi bất chợt dí sát mặt vào.
Celin nhìn màn hình thiết bị của mình bị gương mặt của Just lấp đầy: “...”
Omega lông vàng vẫn cố giãy giụa: “Ý anh dâu là em cũng thích Malawi ấy ạ?”
Celin thản nhiên đáp: “Anh chưa từng nói nhé.”
Just hốt hoảng vô cùng: “Sao vậy được! Anh cảm thấy em hốc hác thế này là vì được người mình thích tỏ tình sao?”
Celin nhịn một hồi, nói: “Ngoan, đừng đè mũi lên màn hình nữa.”
Just nhanh chóng lui lại.
Celin thở dài: “Nếu vẫn đang nghi ngờ Malawi có chơi khăm không hay thì cậu có thể yên tâm, hắn nghiêm túc.”
Just từ từ đắp chăn lên người lần nữa, gương mặt dán bốn chữ “chả hiểu kiểu gì”: “Sao trông anh như biết hết mọi chuyện rồi vậy?”
Celin: “Nên là ngoan ngoãn ngủ sớm đi. Ngày mai ngủ đủ giấc rồi lại nghĩ tiếp làm sao đồng ý Malawi.”
Mắt thấy Celin chuẩn bị cúp máy, bạn học Just đứng ngồi không yên nói: “Vậy em, em, em nên đồng ý thế nào?”
Celin: “Không biết phải nói sao à?”
Just gật đầu lia lịa.
“Vậy nói đơn giản thôi, từ chối hoặc đồng ý.”
“Đơn giản ạ?”
Celin: “Đơn giản thôi.”
Just hip mắt: “Em cứ có cảm giác đây là một âm mưu.”
Celin: “...”
Just: “Cậu ta còn ra hạn trong ba ngày em phải đưa ra câu trả lời. Ngày mai cậu ta sẽ đến cửa đòi đáp án, em trốn qua chỗ anh được không ạ?”
Celin: “Đây mới là mục đích thật sự cậu gọi cho anh đấy à?”
Just né tránh ánh mắt.
Celin tàn nhẫn từ chối: “Vậy tối nay cậu thức đêm tiếp đi.”
Just: “Ơ?”
Celin: “Nghĩ lại cho kỹ. Thái độ mập mờ trong tình cảm là một điển hình của trai đểu.”
Trong lần tâm sự này, em họ bé nhỏ không thể hấp thu năng lượng tích cực từ anh dâu thân yêu, thậm chí cậu chàng còn héo hơn trước khi gọi điện.
Cậu quấn chặt chân trên người, đầu óc trống toát khi nghĩ đến chuyện ngày mai, hoàn toàn không biết nên xử lý thế nào.
Lúc Just bắt đầu ôm gối lăn lộn, màn hình thiết bị bỗng sáng lên.
[Nhớ nói cho anh biết kết quả ngày mai nhé.]
[Khoan nói cho anh của cậu.]
Just xem tin nhắn của anh dâu xong, liền cảm thấy thật ấm lòng —— Dù sao đi chăng nữa anh dâu luôn thật lòng quan tâm đến cậu!
—— Suýt nữa là quên mất vụ cá cược.
Celin nghĩ lại mà sợ.
Ban đầu cậu nghĩ El được Just ngày đêm nhớ mong ắt hẳn đã chiếm một vị trí quan trọng trong lòng cậu chàng. Kết quả là sau cuộc trò chuyện tối nay, Omega bé nhỏ hồ đồ ngốc nghếch này gần như đâ quên sạch “crush”, trong đầu chỉ toàn Malawi.
Theo một cách nào đó thì đây cũng là ví dụ điển hình của trai đểu.
Nhưng bất kể Just có đểu hay không, nếu cậu chàng nghĩ thông chuyện với Malawi quá sớm thì coi như cậu đã thua trận cược “hai mươi ngày” với Hein.
Celin nhíu mày nhớ ra người nào đó đến giờ vẫn chưa về nhà, bèn ngẩng đầu xem giờ. Thoắt cái đã qua nửa tiếng, mưa bên ngoài dường như ngày càng nặng hạt.
Cậu bật đèn phòng khách, trong nhà lập tức sáng bừng. Sau đó, cậu mặc thêm áo khoác, bỏ mặc máy chiếu đang phát dở bộ phim máu chó, lấy một cây dù từ chỗ huyền quan, đi ra cổng khu nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất