Chương 13
Lưu Tuệ kinh ngạc che miệng mình không biết phải làm sao với cái người đang vui vẻ trước mặt. Tự trấn an bản thân Diệp Minh là trẻ con, Diệp Minh là trẻ con. Nhưng mà cmn làm gì có đứa trẻ nào lớn xác như vậy a.
Muốn nói hôn môi là chỉ để cho người đặc biệt mới được hôn. Nhưng lại sợ làm Diệp Minh khóc, thành ra không biết phải làm sao. Suy nghĩ một lúc Lưu Tuệ nói : " Tướng công hôn môi có thể nhưng không thể tùy tiện hôn "
Diệp Minh to mắt lấp lánh nhìn Lưu Tuệ nói : " Tại sao? Hôn môi thực thích a"
Lưu Tuệ vò đâu bứt tai, cái người này biết cái gì mà thích a a a. Cứ định mở miệng nói chuyện là lại đối diện với ánh mắt trông mong của Diệp Minh. Lưu Tuệ cảm thấy bất lực ghê gớm, thôi vậy coi như là bị một đứa trẻ con hôn.
Nghĩ vậy Lưu Tuệ nói : " Thế này đi hôn môi rất ngại nên không thể hôn nhiều. Khi không có ai khác tướng công mới được hôn ta chịu không? "
Diệp Minh suy nghĩ một lúc sau đó gật mạnh. Lưu Tuệ đầu hàng, bị Diệp Minh hôn thêm vài cái. Lưu Tuệ an ổn đi ngủ, không hề hay biết tướng công ngốc nhà mình đã đi khoe khắp nơi. Rằng : " tức phụ ta nói khi không có ai thì có thể hôn y"
Đến mãi sau đó cũng không hiểu được thi thoảng Diệp lão phu nhân cứ đảo quanh nhìn mình làm gì. Diệp lão phu nhân nghĩ chậc chậc con dâu thật là giỏi có thể làm con trai mình trường thành đến vậy. Tiểu Minh tuy là hơi ngốc thế nhưng thực khỏe mạnh.
Bởi vậy Lưu Tuệ mạc danh kì diệu không hiểu được tại sao mẹ chồng dạo này hay hầm canh gà cho mình ăn. Nếu Lưu Tuệ mà biết mẹ chồng sợ y quá sức nên tẩm bổ thì không biết là có hộc máu hay không.
Diệp lão phu nhân người thực sự nghĩ nhiều rồi. Tiểu Minh nhà người có khác con nít năm tuổi là bao đâu. Người suy nghĩ sâu xa lại còn hầm canh gà bồi bổ như vậy thực là oan uổng cho Tiểu Tuệ nhà chúng ta.
Cũng may Diệp lão thái chưa nhiệt tình đến mức hỏi han con trai về vấn đề viên phòng. Nếu không dạy hư trẻ nho e rằng Lưu Tuệ sẽ hộc máu thực sự. ( ừm ừm tác giả cảm thấy Diệp Minh chỉ cần có người chỉ điểm thì cúc hoa Lưu Tuệ khó mà bảo toàn. Các người nghĩ xem ngốc như thế mà đã biết chiếm tiện nghi rồi thèm dỏ dãi tức phụ rồi nếu mà..... Chậc chậc chậc. Tác giả cười càng ngày càng thiếu đạo đức)
Qua sự việc nạp thiếp bất thành Trần Hảo cũng đã bĩnh tình lại. Nàng không hiểu tại sao cứ đối mặt với Lưu Tuệ là nàng lại mất kiểm soát như vậy. Tự nhiên lấy đá đập chân mình, quả thực là không thể ngu xuẩn hơn được nữa.
Lưu Tuệ cũng qua sự việc lần này có thể khẳng định rằng vị đại tẩu trong nhà không thích mình. Vốn dĩ Lưu Tuệ cũng không nghĩ bản thân là tức phụ thực sự của Diệp Minh. Dù sao Diệp Minh là một đứa trẻ thay vì tướng công. Lưu Tuệ cảm thấy Diệp Minh giống con trai mình hơn.
Diệp phụ và Diệp mẫu cũng đối xử tốt, quan trọng nhất vẫn là Diệp Minh ngốc nên Lưu Tuệ không nghĩ có người vẫn đề phòng Diệp Minh. Có thể nghĩ là Trần Hảo ghen ghét bản thân. Nhưng không thể nào tự nhiên mà nàng ta ghét mình được.
Xuất phát điểm là nàng ta vẫn luôn đề phòng Diệp Minh nên mới có thể có thái độ tiêu cực với mình như vậy. Nghĩ vậy Lưu Tuệ hỏi Diệp Minh : " Tướng công đại ca huynh là người như thế nào? "
Diệp Minh nói : " Đại ca á hả? Mọi người đều nói đại ca là người tài giỏi"
Lưu Tuệ lại hỏi : " vậy huynh ấy đối xử với chàng như thế nào? "
Diệp Minh gãi đầu nói : " Hồi nhỏ hai chúng ta rất thân thiết ta rất thích huynh ấy. Nhưng mà bây giờ.... "
Lưu Tuệ vội hỏi : " Bây giờ thế nào? "
Diệp Minh nói : " Ta cũng không biết nói sao nữa chỉ là huynh ấy không còn thân thiết với ta như lúc nhỏ nữa"
Lưu Tuệ hỏi thêm một lúc, xác định là mình không thể biết được thêm thông tin hữu ích gì từ Diệp Minh. Đành thôi không hỏi nữa, xem ra cũng nên đề phòng vị đại ca này một chút. Nếu mình đã hứa là sẽ chăm sóc Diệp Minh thì tốt nhất phải đảm bảo cho Diệp Minh.
Hôm trước đã có thư của Diệp Húc nói là y sắp trở về. Cũng vì chuyện này mà không khí trong nhà rất vui vẻ. Trần Hảo cũng hiếm khi không để ý chuyện của Diệp Minh và Lưu Tuệ. Toàn tâm toàn ý đợi tướng công của mình.
Lưu Tuệ hôm qua còn nhìn thấy nàng may giày cho Diệp Húc. Xem ra Trần Hảo đối với Diệp Húc vẫn là thực tập yêu thương. Làm tò mò của Lưu Tuệ với đại ca này càng lúc càng lớn.
Phải để ý xem thái độ của Diệp Húc với Diệp Minh là như thế nào mới được. Nếu hắn cũng giống tức phụ của hăn thì e rằng phải nghĩ cách bảo toàn Diệp Minh. Vì theo thái độ của Trần Hảo sợ là một khi Diệp phụ, Diệp mẫu ngã xuống. Nàng ta sẽ không tốt đẹp với Diệp Minh.
Muốn nói hôn môi là chỉ để cho người đặc biệt mới được hôn. Nhưng lại sợ làm Diệp Minh khóc, thành ra không biết phải làm sao. Suy nghĩ một lúc Lưu Tuệ nói : " Tướng công hôn môi có thể nhưng không thể tùy tiện hôn "
Diệp Minh to mắt lấp lánh nhìn Lưu Tuệ nói : " Tại sao? Hôn môi thực thích a"
Lưu Tuệ vò đâu bứt tai, cái người này biết cái gì mà thích a a a. Cứ định mở miệng nói chuyện là lại đối diện với ánh mắt trông mong của Diệp Minh. Lưu Tuệ cảm thấy bất lực ghê gớm, thôi vậy coi như là bị một đứa trẻ con hôn.
Nghĩ vậy Lưu Tuệ nói : " Thế này đi hôn môi rất ngại nên không thể hôn nhiều. Khi không có ai khác tướng công mới được hôn ta chịu không? "
Diệp Minh suy nghĩ một lúc sau đó gật mạnh. Lưu Tuệ đầu hàng, bị Diệp Minh hôn thêm vài cái. Lưu Tuệ an ổn đi ngủ, không hề hay biết tướng công ngốc nhà mình đã đi khoe khắp nơi. Rằng : " tức phụ ta nói khi không có ai thì có thể hôn y"
Đến mãi sau đó cũng không hiểu được thi thoảng Diệp lão phu nhân cứ đảo quanh nhìn mình làm gì. Diệp lão phu nhân nghĩ chậc chậc con dâu thật là giỏi có thể làm con trai mình trường thành đến vậy. Tiểu Minh tuy là hơi ngốc thế nhưng thực khỏe mạnh.
Bởi vậy Lưu Tuệ mạc danh kì diệu không hiểu được tại sao mẹ chồng dạo này hay hầm canh gà cho mình ăn. Nếu Lưu Tuệ mà biết mẹ chồng sợ y quá sức nên tẩm bổ thì không biết là có hộc máu hay không.
Diệp lão phu nhân người thực sự nghĩ nhiều rồi. Tiểu Minh nhà người có khác con nít năm tuổi là bao đâu. Người suy nghĩ sâu xa lại còn hầm canh gà bồi bổ như vậy thực là oan uổng cho Tiểu Tuệ nhà chúng ta.
Cũng may Diệp lão thái chưa nhiệt tình đến mức hỏi han con trai về vấn đề viên phòng. Nếu không dạy hư trẻ nho e rằng Lưu Tuệ sẽ hộc máu thực sự. ( ừm ừm tác giả cảm thấy Diệp Minh chỉ cần có người chỉ điểm thì cúc hoa Lưu Tuệ khó mà bảo toàn. Các người nghĩ xem ngốc như thế mà đã biết chiếm tiện nghi rồi thèm dỏ dãi tức phụ rồi nếu mà..... Chậc chậc chậc. Tác giả cười càng ngày càng thiếu đạo đức)
Qua sự việc nạp thiếp bất thành Trần Hảo cũng đã bĩnh tình lại. Nàng không hiểu tại sao cứ đối mặt với Lưu Tuệ là nàng lại mất kiểm soát như vậy. Tự nhiên lấy đá đập chân mình, quả thực là không thể ngu xuẩn hơn được nữa.
Lưu Tuệ cũng qua sự việc lần này có thể khẳng định rằng vị đại tẩu trong nhà không thích mình. Vốn dĩ Lưu Tuệ cũng không nghĩ bản thân là tức phụ thực sự của Diệp Minh. Dù sao Diệp Minh là một đứa trẻ thay vì tướng công. Lưu Tuệ cảm thấy Diệp Minh giống con trai mình hơn.
Diệp phụ và Diệp mẫu cũng đối xử tốt, quan trọng nhất vẫn là Diệp Minh ngốc nên Lưu Tuệ không nghĩ có người vẫn đề phòng Diệp Minh. Có thể nghĩ là Trần Hảo ghen ghét bản thân. Nhưng không thể nào tự nhiên mà nàng ta ghét mình được.
Xuất phát điểm là nàng ta vẫn luôn đề phòng Diệp Minh nên mới có thể có thái độ tiêu cực với mình như vậy. Nghĩ vậy Lưu Tuệ hỏi Diệp Minh : " Tướng công đại ca huynh là người như thế nào? "
Diệp Minh nói : " Đại ca á hả? Mọi người đều nói đại ca là người tài giỏi"
Lưu Tuệ lại hỏi : " vậy huynh ấy đối xử với chàng như thế nào? "
Diệp Minh gãi đầu nói : " Hồi nhỏ hai chúng ta rất thân thiết ta rất thích huynh ấy. Nhưng mà bây giờ.... "
Lưu Tuệ vội hỏi : " Bây giờ thế nào? "
Diệp Minh nói : " Ta cũng không biết nói sao nữa chỉ là huynh ấy không còn thân thiết với ta như lúc nhỏ nữa"
Lưu Tuệ hỏi thêm một lúc, xác định là mình không thể biết được thêm thông tin hữu ích gì từ Diệp Minh. Đành thôi không hỏi nữa, xem ra cũng nên đề phòng vị đại ca này một chút. Nếu mình đã hứa là sẽ chăm sóc Diệp Minh thì tốt nhất phải đảm bảo cho Diệp Minh.
Hôm trước đã có thư của Diệp Húc nói là y sắp trở về. Cũng vì chuyện này mà không khí trong nhà rất vui vẻ. Trần Hảo cũng hiếm khi không để ý chuyện của Diệp Minh và Lưu Tuệ. Toàn tâm toàn ý đợi tướng công của mình.
Lưu Tuệ hôm qua còn nhìn thấy nàng may giày cho Diệp Húc. Xem ra Trần Hảo đối với Diệp Húc vẫn là thực tập yêu thương. Làm tò mò của Lưu Tuệ với đại ca này càng lúc càng lớn.
Phải để ý xem thái độ của Diệp Húc với Diệp Minh là như thế nào mới được. Nếu hắn cũng giống tức phụ của hăn thì e rằng phải nghĩ cách bảo toàn Diệp Minh. Vì theo thái độ của Trần Hảo sợ là một khi Diệp phụ, Diệp mẫu ngã xuống. Nàng ta sẽ không tốt đẹp với Diệp Minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất