Chương 78
Lam Tín nhất quyết đòi Diệp Húc phải gả cho mình trước thì mới chịu cho y trở về nói là : " Lúc đó thì ta và ngươi cùng trở về ra mắt cha mẹ vợ luôn, ngươi không phải lo lắng bổn vương là người mà cha mẹ ngươi có thể phản đối sao? "
Sau đó vì để Diệp Húc đồng ý mà dẫn hắn tới tam vương phủ nhìn phu phu nhà tam vương gia. Lam Tín nói : " Ngươi xem có người đi trước chúng ta rồi"
Tam vương phi là một nam tử thanh tú đáng yêu, hai mắt to tròn linh động chọc người thích. Diệp Húc nói chuyện với y cũng thấy dễ chịu không ít. Sau khi biết tam vương phi cũng là bị bắt về thậm chí còn bị ép hôn, tam vương gia cầu tiên hoàng ban hôn ép buộc người ta lên kiệu hoa. Diệp Húc nghe vậy thở phào, Lam Tín vẫn còn rất khoan dung với mình.
Sau khi dùng bữa ở tam vương phủ, Lam Tín và Diệp Húc trở về, trên xe ngựa Lam Tín nói : " Vốn dĩ ta tưởng Lam Nguyệt cưới nam tức phụ là do Lam Vũ hẹp hòi muốn y không có con nối dòng. Từ sau khi gặp ngươi ta mới biết là mình suy nghĩ hẹp hòi, ta hiểu vì sao Lam Nguyệt lại cố chấp cưới một nam nhân như vậy"
Đột nhiên Lam Tín nói lời thâm tình khiến cho Diệp Húc có chút ngượng ngùng. Lam Tín hôn lên tóc Diệp Húc nói : " Ta sắp hết kiên nhẫn rồi, nếu ngươi vẫn không đồng ý ta sẽ nhốt ngươi trong phủ rồi ép cưới giống tam vương gia"
Diệp Húc đánh trống lảng lái qua chuyện khác nói : "Người và tam vương gia thật giống nhau tính cách đều bá đạo như vậy. Đúng là huynh đệ ruột thịt mà... "
Lam Tín cười nói : " Lam Nguyệt thực ra là một kẻ tính cách rất trẻ con, trước đây nói chuyện với hắn vài câu đều khiến người đối diện muốn đấm vào mặt hắn. Chỉ là không ngờ sau khi yêu vào lại trưởng thành lên không ít, đúng là có chút giống ta thật. Thực ra người nhà họ Lam đều rất ương bướng, cũng rất trung tình"
Diệp Húc gật đầu để yên cho Lam Tín ôm, sau đó Lam Tín còn dẫn Diệp Húc vào cung để vấn an hoàng thượng khiến y sợ hết hồn. Lam Vũ nhìn Lam Tín chỉ muốn vả vào mặt y, hết tam lại đến tứ không có đứa nào làm người khác yên lòng. Nghi thái hậu mẹ ruột của hoàng đế được phen cười nghiêng ngả khen con trai : " Đã như vậy rồi mà con trai ta vẫn còn thẳng tắp thực đáng khen"
Làm Lam Vũ tức tới bứt vài sợi tóc trên đầu, phiền muộn cho Lam Tín và Diệp Húc lui đi. Diệp Húc sau khi từ hoàng cung trở về thì hoàn toàn tin tưởng việc Lam Tín muốn cưới mình. Diệp Húc sống trong nhà mình luôn rất lạnh nhạt, lần này lại có người quan tâm đến cảm xúc của mình như vậy khiến y cũng có chút động lòng.
Với thân phận của Lam Tín y muốn ai mà không được, thậm chí Hứa Bình người sắp lên đoạn đầu đài kia chỉ là quan ngũ phẩm đã dồn ép cả nhà họ Diệp vào khốn khó. Nếu Lam Tín muốn y hoàn toàn có thể ép buộc Diệp Húc chấp nhận mà không ai có thể nói gì được. Nhưng y lại chọn kiên nhẫn quan tâm đến cảm xúc của Diệp Húc.
Ở chung mấy tháng mặc dù rất muốn nhưng Lam Tín chưa bao giờ cưỡng ép Diệp Húc. Hai người chưa phát sinh quan hệ thực sự, nhiều nhất là chỉ dùng đùi thôi, Lam Tín thực sự muốn đợi đến đêm tân hôn a. Diệp Húc dây dưa mãi cuối cùng cũng hiểu là bản thân không thể trốn tránh đành chấp nhận.
Cuối năm đó Lam Tín theo Diệp Húc về trấn Thạch Thành ra mắt cha mẹ vợ. Khi đoàn xe ngựa dừng lại chứng kiến Diệp Húc được một người nam nhân cao lớn đỡ xuống xe đã làm người của toàn bộ nhà họ Diệp toàn bộ rớt cằm. Khó xử nhất chính là Diệp Nhuế và Diệp Nhuận, cha mình lại thành tức phụ người khác nghĩ thế nào cũng thấy...
Triệu Mai buồn phiền không thôi dù đã nói không xen vào hôn nhân đại sự của Diệp Húc nữa nhưng mà con trai lấy tức phụ và con trai thành tức phụ người là hai chuyện khác nhau a. Đối với bà Diệp Húc luôn là nam nhân đầu đội trời chân đạp đất có lấy cũng là con bà lấy người ta sao lại... Dù người này là vương gia vẫn làm bà phiền muộn không thôi.
Nhưng sau khi thấy ánh mắt lo lắng của Diệp Húc khi nhìn mình Triệu Mai đành thở dài chấp nhận chuyện này. Thôi vậy con cái thích là được rồi, bà già rồi quản không được nhiều chuyện nữa.
Lam Tín là người rất thông minh Triệu Mai mấy hôm trước còn phiền muộn hôm sau đã bị y hống tới vui vẻ. Nếu Lam Tín không phải có thân phân khác biệt chắc bà đã vui vẻ gọi y là con rể rồi. Lam Tín cũng rất hài lòng khi nhị đệ của Diệp Húc cũng có nam tức phụ, hơn nữa tình cảm của hai phu phu rất tốt.
Mỗi lần ngồi chung bàn ăn đều thấy hai người rất tình cảm. Ví dụ như lúc này Diệp Minh đang rất tập trung bóc một con tôm sau đó cười tít đút cho Lưu Tuệ ăn rồi được Lưu Tuệ đút cho ăn lại.
Lam Tín cắn đũa gắp vào bát Diệp Húc một miếng thịt kho tàu. Diệp Húc trước ánh nhìn chằm chằm của Lam Tín gắp cho y một cái cánh gà. Lam Tín lúc này mới hài lòng ăn cơm, Diệp Húc có chút buồn cười ra là người này cũng có mặt trẻ con như vậy.
( anh đúng là bạn của Đại Tráng đó Tín)
Sau đó vì để Diệp Húc đồng ý mà dẫn hắn tới tam vương phủ nhìn phu phu nhà tam vương gia. Lam Tín nói : " Ngươi xem có người đi trước chúng ta rồi"
Tam vương phi là một nam tử thanh tú đáng yêu, hai mắt to tròn linh động chọc người thích. Diệp Húc nói chuyện với y cũng thấy dễ chịu không ít. Sau khi biết tam vương phi cũng là bị bắt về thậm chí còn bị ép hôn, tam vương gia cầu tiên hoàng ban hôn ép buộc người ta lên kiệu hoa. Diệp Húc nghe vậy thở phào, Lam Tín vẫn còn rất khoan dung với mình.
Sau khi dùng bữa ở tam vương phủ, Lam Tín và Diệp Húc trở về, trên xe ngựa Lam Tín nói : " Vốn dĩ ta tưởng Lam Nguyệt cưới nam tức phụ là do Lam Vũ hẹp hòi muốn y không có con nối dòng. Từ sau khi gặp ngươi ta mới biết là mình suy nghĩ hẹp hòi, ta hiểu vì sao Lam Nguyệt lại cố chấp cưới một nam nhân như vậy"
Đột nhiên Lam Tín nói lời thâm tình khiến cho Diệp Húc có chút ngượng ngùng. Lam Tín hôn lên tóc Diệp Húc nói : " Ta sắp hết kiên nhẫn rồi, nếu ngươi vẫn không đồng ý ta sẽ nhốt ngươi trong phủ rồi ép cưới giống tam vương gia"
Diệp Húc đánh trống lảng lái qua chuyện khác nói : "Người và tam vương gia thật giống nhau tính cách đều bá đạo như vậy. Đúng là huynh đệ ruột thịt mà... "
Lam Tín cười nói : " Lam Nguyệt thực ra là một kẻ tính cách rất trẻ con, trước đây nói chuyện với hắn vài câu đều khiến người đối diện muốn đấm vào mặt hắn. Chỉ là không ngờ sau khi yêu vào lại trưởng thành lên không ít, đúng là có chút giống ta thật. Thực ra người nhà họ Lam đều rất ương bướng, cũng rất trung tình"
Diệp Húc gật đầu để yên cho Lam Tín ôm, sau đó Lam Tín còn dẫn Diệp Húc vào cung để vấn an hoàng thượng khiến y sợ hết hồn. Lam Vũ nhìn Lam Tín chỉ muốn vả vào mặt y, hết tam lại đến tứ không có đứa nào làm người khác yên lòng. Nghi thái hậu mẹ ruột của hoàng đế được phen cười nghiêng ngả khen con trai : " Đã như vậy rồi mà con trai ta vẫn còn thẳng tắp thực đáng khen"
Làm Lam Vũ tức tới bứt vài sợi tóc trên đầu, phiền muộn cho Lam Tín và Diệp Húc lui đi. Diệp Húc sau khi từ hoàng cung trở về thì hoàn toàn tin tưởng việc Lam Tín muốn cưới mình. Diệp Húc sống trong nhà mình luôn rất lạnh nhạt, lần này lại có người quan tâm đến cảm xúc của mình như vậy khiến y cũng có chút động lòng.
Với thân phận của Lam Tín y muốn ai mà không được, thậm chí Hứa Bình người sắp lên đoạn đầu đài kia chỉ là quan ngũ phẩm đã dồn ép cả nhà họ Diệp vào khốn khó. Nếu Lam Tín muốn y hoàn toàn có thể ép buộc Diệp Húc chấp nhận mà không ai có thể nói gì được. Nhưng y lại chọn kiên nhẫn quan tâm đến cảm xúc của Diệp Húc.
Ở chung mấy tháng mặc dù rất muốn nhưng Lam Tín chưa bao giờ cưỡng ép Diệp Húc. Hai người chưa phát sinh quan hệ thực sự, nhiều nhất là chỉ dùng đùi thôi, Lam Tín thực sự muốn đợi đến đêm tân hôn a. Diệp Húc dây dưa mãi cuối cùng cũng hiểu là bản thân không thể trốn tránh đành chấp nhận.
Cuối năm đó Lam Tín theo Diệp Húc về trấn Thạch Thành ra mắt cha mẹ vợ. Khi đoàn xe ngựa dừng lại chứng kiến Diệp Húc được một người nam nhân cao lớn đỡ xuống xe đã làm người của toàn bộ nhà họ Diệp toàn bộ rớt cằm. Khó xử nhất chính là Diệp Nhuế và Diệp Nhuận, cha mình lại thành tức phụ người khác nghĩ thế nào cũng thấy...
Triệu Mai buồn phiền không thôi dù đã nói không xen vào hôn nhân đại sự của Diệp Húc nữa nhưng mà con trai lấy tức phụ và con trai thành tức phụ người là hai chuyện khác nhau a. Đối với bà Diệp Húc luôn là nam nhân đầu đội trời chân đạp đất có lấy cũng là con bà lấy người ta sao lại... Dù người này là vương gia vẫn làm bà phiền muộn không thôi.
Nhưng sau khi thấy ánh mắt lo lắng của Diệp Húc khi nhìn mình Triệu Mai đành thở dài chấp nhận chuyện này. Thôi vậy con cái thích là được rồi, bà già rồi quản không được nhiều chuyện nữa.
Lam Tín là người rất thông minh Triệu Mai mấy hôm trước còn phiền muộn hôm sau đã bị y hống tới vui vẻ. Nếu Lam Tín không phải có thân phân khác biệt chắc bà đã vui vẻ gọi y là con rể rồi. Lam Tín cũng rất hài lòng khi nhị đệ của Diệp Húc cũng có nam tức phụ, hơn nữa tình cảm của hai phu phu rất tốt.
Mỗi lần ngồi chung bàn ăn đều thấy hai người rất tình cảm. Ví dụ như lúc này Diệp Minh đang rất tập trung bóc một con tôm sau đó cười tít đút cho Lưu Tuệ ăn rồi được Lưu Tuệ đút cho ăn lại.
Lam Tín cắn đũa gắp vào bát Diệp Húc một miếng thịt kho tàu. Diệp Húc trước ánh nhìn chằm chằm của Lam Tín gắp cho y một cái cánh gà. Lam Tín lúc này mới hài lòng ăn cơm, Diệp Húc có chút buồn cười ra là người này cũng có mặt trẻ con như vậy.
( anh đúng là bạn của Đại Tráng đó Tín)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất