Chương 45: Khống Chế 1 Con Quỷ
Một tiếng bạt tai thanh thúy vang lên, tôi còn chưa kịp kêu lên đau đớn thì Cử bên cạnh liền hét lên 1 tiếng rồi ngã ra trên đất, lúc ngẩng đầu lên thì khóe miệng đã chảy ra 1 tia máu tươi rồi.
“Thấy không?”, Bà nội Kiều mỉm cười với tôi.
“Chỉ cần cháu hết sức tập trung nghĩ tới hình dáng của nó, muốn đánh trả thế nào cũng có thể được, mà chính cháu căn bản sẽ không bị thương”.
Thật hay giả vây? Tôi móc viên kim cương ra muốn đập thử lên đầu mình, Cử lại nhanh tay nhanh mắt nhanh chóng bay tới, chụp lấy cổ tay tôi.
“Bà cô của tôi ơi, cầu xin cô hạ thủ lưu tình có được không hả?”. Cử với vẻ mặt cầu xin, tội nghiệp nói.
“Ngay cả cháu dâu của bà mà cũng dám khi dễ, đáng đời”. Bà nội Kiều ánh mắt lăng lệ nhìn Cử, rồi sau đó hư không biến mất.
“Có đâu không hả?”. Tôi giúp Cử lau vết máu trên khóe miệng rồi hỏi.
“Đương nhiên là đau rồi”. Thấy bà nội Kiều đã đi khỏi, Cử lại bắt đầu ngạo nghễ.
“Ai da! Tôi thật là hận quá! Tôi hận sao ngực tôi lại phẳng thế này! Sao lại phẳng thế này chứ!”. Tôi tỏ ra u buồn đi qua 1 bên, tay thì hung hăng đấm vào ngực mình, rồi sao đó hài lòng nhìn Cử thân thể kịch liệt rung động.
“Tiểu thư à! Ngực phảng không phải là lỗi của cô! Cô có thể nhẹ tay 1 chút được không?”. CỬ vừa phun máu vừa điên cuồng bay đến ôm lấy tôi đang dùng sức đấm vào ngực mình.
“Còn cười tôi ngực phẳng nữa không?”. Tôi đắc ý trừng mắt nhìn Cử.
“Không, không, không cười nữa! Kỳ thật thì người ta còn chưa nói với cô, người ta cũng rất là thích ngực phẳng á”. Cử nháy mắt với tôi, tựa lên vai tôi rồi cọ qua cọ lại như 1 con mèo.
Ồ! Nếu như với hình dạng con thỏ đáng yêu lúc trước mà nũng nịu như vậy thì còn coi được! Thế nhưng mà bây giờ đổi lại thành bộ mặt của dì Hoa, tôi lại cảm thấy vô cùng biến thái!
“Được rồi, được rồi. Đùa với cô chút thôi!”. Tôi đẩy Cử ra, ngồi lên giường.
“Cô rốt cuộc là cái gì vậy?”
Rốt cuộc có thể hỏi cái nghi hoặc lúc trước rồi, Cử này trước đó là 1 con thỏ mập, nhưng bây giờ lại bám vào người dì Hoa, vậy nó có phải là 1 dạng của linh hồn không.
“Tôi là 1 cô hồn dã quỹ thôi!”. Cử ngồi xuống bên cạnh tôi, mày nhẹ nhíu lại.
“Trước đây hồn phách của tôi vẫn luôn bị giam cầm trong thân xác của con thỏ nhỏ đó, nếu không phải cô vô tình đập chết tôi, sau đó lại lấy dương khí độ cho tôi, thì tôi cũng không thể khôi phục lại sự tự do rồi bám vào người của người phụ nữ này!”
“Cô là quỷ à? Vậy cô chết thế nào? Vì sao chết rồi lại không đi đầu thai? Mà lại cô bị ai giam cầm trong thân xác con thỏ?”. Tôi hưng phấn bắt lấy tay Cử vội hỏi.
Căn bản người ta chính là cô bé hiếu kỳ mà! Hiếm khi gặp phải chuyện ly kỳ cổ quái như vậy, sao lại bỏ qua mà không đi nghiên cứu tìm hiểu 1 chút chứ!
“Tôi không biết”. Cử nhẹ lắc đầu.
“Trí nhớ của tôi có được từ khi nhìn thấy cô thôi, trước đó thì toàn bộ đều trống không! Nhưng mà tôi lại mơ hồ biết là mình tên Cử! Có lẽ là lúc còn sống, ký ức quá không chịu nổi khi nhớ lại, nên tư tưởng trong đầu tôi tự lựa chọn xóa sạch đi!”
Nhìn ánh mắt Cử u oán, tôi lập tức có cảm giác đồng bệnh tương liên, xem ra cô ấy cũng thật là đáng thương! Có lẽ khi còn sống cô ấy cũng giống như tôi, là 1 người cô nhi không ai yêu thương!
“Cử, sau này đi theo tôi rồi, tôi sẽ không khi dễ cô nữa!”. sự nhẹ dạ cả tin của tôi nổi lên.
“Nhưng mà vì sao tôi chỉ thổi cho cô mấy hơi lại có thể khống chế cô vậy?”
Đây mới chính là điểm quan trọng nhất! Nếu như độ dương khí có thể khống chế quỷ, vì cái quái gì mà đêm đó tôi bị Sở Phàm hôn nhiều lần như vậy cũng không thấy hắn bị tôi không chế chứ? Tôi nếu có thể khống chế hắn thì xác định chắc chắn là tôi sẽ dùng viên kim cương này nện vào cái của quý của hắn!
“Thấy không?”, Bà nội Kiều mỉm cười với tôi.
“Chỉ cần cháu hết sức tập trung nghĩ tới hình dáng của nó, muốn đánh trả thế nào cũng có thể được, mà chính cháu căn bản sẽ không bị thương”.
Thật hay giả vây? Tôi móc viên kim cương ra muốn đập thử lên đầu mình, Cử lại nhanh tay nhanh mắt nhanh chóng bay tới, chụp lấy cổ tay tôi.
“Bà cô của tôi ơi, cầu xin cô hạ thủ lưu tình có được không hả?”. Cử với vẻ mặt cầu xin, tội nghiệp nói.
“Ngay cả cháu dâu của bà mà cũng dám khi dễ, đáng đời”. Bà nội Kiều ánh mắt lăng lệ nhìn Cử, rồi sau đó hư không biến mất.
“Có đâu không hả?”. Tôi giúp Cử lau vết máu trên khóe miệng rồi hỏi.
“Đương nhiên là đau rồi”. Thấy bà nội Kiều đã đi khỏi, Cử lại bắt đầu ngạo nghễ.
“Ai da! Tôi thật là hận quá! Tôi hận sao ngực tôi lại phẳng thế này! Sao lại phẳng thế này chứ!”. Tôi tỏ ra u buồn đi qua 1 bên, tay thì hung hăng đấm vào ngực mình, rồi sao đó hài lòng nhìn Cử thân thể kịch liệt rung động.
“Tiểu thư à! Ngực phảng không phải là lỗi của cô! Cô có thể nhẹ tay 1 chút được không?”. CỬ vừa phun máu vừa điên cuồng bay đến ôm lấy tôi đang dùng sức đấm vào ngực mình.
“Còn cười tôi ngực phẳng nữa không?”. Tôi đắc ý trừng mắt nhìn Cử.
“Không, không, không cười nữa! Kỳ thật thì người ta còn chưa nói với cô, người ta cũng rất là thích ngực phẳng á”. Cử nháy mắt với tôi, tựa lên vai tôi rồi cọ qua cọ lại như 1 con mèo.
Ồ! Nếu như với hình dạng con thỏ đáng yêu lúc trước mà nũng nịu như vậy thì còn coi được! Thế nhưng mà bây giờ đổi lại thành bộ mặt của dì Hoa, tôi lại cảm thấy vô cùng biến thái!
“Được rồi, được rồi. Đùa với cô chút thôi!”. Tôi đẩy Cử ra, ngồi lên giường.
“Cô rốt cuộc là cái gì vậy?”
Rốt cuộc có thể hỏi cái nghi hoặc lúc trước rồi, Cử này trước đó là 1 con thỏ mập, nhưng bây giờ lại bám vào người dì Hoa, vậy nó có phải là 1 dạng của linh hồn không.
“Tôi là 1 cô hồn dã quỹ thôi!”. Cử ngồi xuống bên cạnh tôi, mày nhẹ nhíu lại.
“Trước đây hồn phách của tôi vẫn luôn bị giam cầm trong thân xác của con thỏ nhỏ đó, nếu không phải cô vô tình đập chết tôi, sau đó lại lấy dương khí độ cho tôi, thì tôi cũng không thể khôi phục lại sự tự do rồi bám vào người của người phụ nữ này!”
“Cô là quỷ à? Vậy cô chết thế nào? Vì sao chết rồi lại không đi đầu thai? Mà lại cô bị ai giam cầm trong thân xác con thỏ?”. Tôi hưng phấn bắt lấy tay Cử vội hỏi.
Căn bản người ta chính là cô bé hiếu kỳ mà! Hiếm khi gặp phải chuyện ly kỳ cổ quái như vậy, sao lại bỏ qua mà không đi nghiên cứu tìm hiểu 1 chút chứ!
“Tôi không biết”. Cử nhẹ lắc đầu.
“Trí nhớ của tôi có được từ khi nhìn thấy cô thôi, trước đó thì toàn bộ đều trống không! Nhưng mà tôi lại mơ hồ biết là mình tên Cử! Có lẽ là lúc còn sống, ký ức quá không chịu nổi khi nhớ lại, nên tư tưởng trong đầu tôi tự lựa chọn xóa sạch đi!”
Nhìn ánh mắt Cử u oán, tôi lập tức có cảm giác đồng bệnh tương liên, xem ra cô ấy cũng thật là đáng thương! Có lẽ khi còn sống cô ấy cũng giống như tôi, là 1 người cô nhi không ai yêu thương!
“Cử, sau này đi theo tôi rồi, tôi sẽ không khi dễ cô nữa!”. sự nhẹ dạ cả tin của tôi nổi lên.
“Nhưng mà vì sao tôi chỉ thổi cho cô mấy hơi lại có thể khống chế cô vậy?”
Đây mới chính là điểm quan trọng nhất! Nếu như độ dương khí có thể khống chế quỷ, vì cái quái gì mà đêm đó tôi bị Sở Phàm hôn nhiều lần như vậy cũng không thấy hắn bị tôi không chế chứ? Tôi nếu có thể khống chế hắn thì xác định chắc chắn là tôi sẽ dùng viên kim cương này nện vào cái của quý của hắn!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất