Chú Nhỏ Yêu Dấu

Chương 11

Trước Sau
Thẩm Tử Bối bị đỉnh vào thẳng thừng làm chảy cả nước mắt sinh lý, đợi cậu hoà hoãn lại một chút, mới một phát cởi áo xuống, lộ ra khuôn mặt như đang say rượu. Hai má ửng hồng, trên trán toát ra từng hạt mồ hôi li ti.

Đau, nhưng là quá hạnh phúc.

Cảm giác nào cũng có thể cho Thẩm Tử Bối xác nhận lại,  cậu đang là cùng chú nhỏ nhập lại một thể, thông qua da thịt nóng hỏi giao hợp.

Cậu không ngẩng đầu nhìn, nên không biết kỳ thực còn thừa lại một đoạn chưa tiến vào. Chung Thâm thông nhuận rút côn th*t ra, lại hít một hơi, sau đó mạnh mẽ đâm đi vào toàn bộ, khít rịt không kẽ hở.

“Hư_____ a……..chú, chú…….” Thẩm Tử Bối xém chút không thể hô hấp, gấp gáp nắm chặt lấy tay của Chung Thâm.

Chung Thâm cho rằng cậu đây là đang đau, bèn đình chỉ lại mọi động tác, giọt mồ hôi chảy xuống rơi lên múi bụng, rồi từ từ lăn xuống dưới. Nào ngờ Thẩm Tử Bối trực tiếp đem tay anh kéo đến bụng dưới bằng phẳng của chính mình rồi trượt lên trên ngực, “Sờ em, sờ em, chú nhỏ.” Thì ra là khao khát muốn được vuốt ve.

Một màn này khiến Chung Thâm vô thức tạo ra một màn so sánh trùng lặp với giấc mơ trước đó, trong mơ Thẩm Tử Bối ở dưới thân cũng nũng nịu cầu yêu thương như vậy, mút anh mút đến rất chặt, ở giữa của cả hai được dịch bôi trơn và d*m thủy dính đến ướt một mảng lớn.

Cũng không hoàn toàn giống nhau, trong thực tế Thẩm Tử Bối càng thêm đòi hỏi chứ không lo ngại.

Cậu thẳng người, hai đùi mở ra hết mức, tận lực dung nạp mệnh căng của Chung Thâm cùng với vuốt ve. Cho dù có đau đớn cũng nhịn xuống, chỉ không ngừng nũng nịu rên rỉ. Thậm chí không cần Chung Thâm đánh mông, miệng nhỏ phía dưới của cậu cũng có thể chủ động xoắn xuýt rút vào, dây dưa với vật cứng bên trong, “Chú nhỏ, sướng quá….ưm…..ưm a….em còn muốn……”

Gân xanh trên mệnh căn xuyên qua từng tầng từng tầng vách thịt trong miệng nhỏ, cơ bắp Chung Thâm kéo căng, tạo thành đường tuyến vô cùng kiện mỹ. Hiệu lực của thuốc rất mạnh càng duy trì được thêm nhiều sinh lực, tốc độ dưới thân Chung Thâm càng ngày càng nhanh, tinh hoành đánh lên bắp đùi non tạo ra tiếng nước bạch bạch, phóng đãng vang khắp phòng khách.

Bộ phim điện ảnh sắp đến phần cuối, hai nhân vật chính cuối cùng trở thành người một nhà, trong lễ hội khiêu vũ náo nhiệt ôm nhau nhảy múa nhiệt tình.

Thẩm Tử Bối nghiêng đầu qua, nhìn thấy kết cục hoãn mỹ kia, dường như nhìn thấy chính mình cùng với chú nhỏ.

Da thịt hai người dính vào nhau mồ hôi, dịch dầy nước sữa thân mật trao đổi, chẳng phải cũng đang nhảy múa trong yêu và dục sao?

Thẩm Tử Bối nhìn về Chung Thâm, vừa rung lắc theo động tác đâm rút nảy lên xuống lại vừa ngọt ngào gọi anh: “Chú nhỏ, chú nhỏ………Chung Thâm.”

Nghe thấy tên của mình, đầu tim Chung Thâm chấn động, nhấp rút lặp đi lặp lại vô số lần xong đang muốn rút ra ngoài.

Thẩm Tử Bối vội vàng dùng chân nhỏ quấn chặt lấy lưng của anh, nũng nịu van cầu:



“Bắn….bắn cho em nhé, ưm a….. bắn vào trong nhé chú nhỏ.”

Nhưng Chung Thâm vừa lúc nãy bị cậu tính kế khá nhiều, lúc này lại dị thường kiên định, tách hai chân cậu đè xuống, vẫn là kịp lúc nhổ mệnh căn ra ngoài.

“Bối Bối, Bối Bối……”

Bối Bối, bạn nhỏ của anh.

Giọng trầm gầm lên hai câu, Chung Thâm bắn ra trên bụng của Thẩm Tử Bối.

Thẩm Tử Bối thở hồng hộc nằm ở đó, cậu có chút bất mãn, chú nhỏ thế mà không muốn lưu lại chút bằng chứng, nói thế nào cũng muốn ra bên ngoài bắn.

Nhưng mà về tổng thể cũng đạt được mục đích, Thẩm Tử Bối vẫn là rất vui vẻ, chỉ là nghĩ lại quá trình làm tình lúc nãy, cậu còn có thể cười thành tiếng.

Cậu đang suy nghĩ lát nữa đợi nghỉ ngơi đủ rồi thì nên làm thế nào có thể khai thông chú nhỏ đã thanh tỉnh.

____ Nhưng chú nhỏ lại thượng cậu, vậy ắt hẳn sẽ không trách cậu đâu.

Kết quả cơ thể lại bị một lực mạnh mẽ lật lại.

“A? chú nhỏ?”

Ngoảnh đầu lại, Thẩm Tử Bối lúc này mới phát hiện Chung Thâm hai mắt đỏ au, đao thịt dưới thân lại cứng đơ ngóc đầu dậy. Trên mặt Chung Thâm không mang ý cười, thoạt nhìn cực kỳ lạnh lùng, so với chú nhỏ ôn nhu của ngày thường vô cùng bất đồng.

Thẩm Tử Bối rốt cuộc cũng sợ hãi, hít khí, lại thâm dò gọi một tiếng: “Chú….nhỏ……”

Chung Thâm bất ngờ ngồi dậy, cầm lên cái áo lúc nãy cởi ra một góc nhét vào trong miệng của Thẩm Tử Bối, chặn lại âm thanh mê người đó.

Xong anh dùng đầu gối đẩy bắp đùi trong Thẩm Tử Bối ra hai bên,chính dựa vào d*m thủy, bôi trơn, tinh dịch của lần lúc nãy giao hợp, lại một lần nữa tiến vào…..

Lúc Thẩm Tử Bối tỉnh dậy cơ thể đã được tẩy rửa qua rồi, đổi lại một bộ đồ ngủ sạch sẽ, nằm ở trong phòng ngủ.



Bên cạnh không có Chung Thâm.

Trời bên ngoài cửa sổ cũng sắp sáng, cổ họng Thẩm Tử Bối khô rát muốn chết, cạnh giường là ly nước Chung Thâm chuẩn bị cho bị cậu uống một hơi cạn sạch. Cậu tính ra ngoài phòng khách uống thêm, sau đó lén lút chạy đến chỗ của Chung Thâm ngủ bù.

Vừa đến phòng khách, cậu bị bóng người ngồi ở kia dọa giật mình. Chung Thâm không có ngủ, ngồi trên sofa chưa được xử lý mà phát ngốc.

“Bối Bối.” Chung Thâm nhìn thấy cậu đi ra, cũng không có kinh ngạc mấy, giọng điệu cũng hồi phục lại như ngày thường, Chung Thâm nhẹ nhàng vỗ vỗ chỗ ở bên cạnh: “Bối Bối lại đây, chú có lời muốn nói với em.”

“Được ạ.”

Mặc dù cảm thấy có chỗ kỳ lạ, nhưng Thẩm Tử Bối vẫn mấy bước phóng qua, ngẩng cái cổ dài lên dịu dàng cười, nói: “Đừng có mà lại phổ cập kiến thức gì đó với em nhé, làm đều làm rồi, chú nhỏ biết em muốn cái gì mà.”

Cậu ôm lấy cánh tay của Chung Thâm, đầu dựa lên, “Việc đó…..việc đó xem như em không đúng, sau này em sẽ không làm vậy nữa.”

Nói xong, Thẩm Tử Bối móm mép miệng, giọng tủi thân nói, “Với lại chú nhỏ đã đẩy em ra hai lần rồi, lần này đừng đẩy em ra nữa.”

Chung Thâm xoa xoa đầu cậu, nửa ngày mới nói: “Bối Bối, chúng ta ở bên nhau nhé.”

Thẩm Tử Bối đột ngột ngẩng đầu, câu này của Chung Thâm quá mức bình tĩnh, bình tĩnh đến mức đến cậu cũng hoài nghi Chung Thâm rốt cuộc có nói hay không.

“Chú nhỏ, chú bằng lòng ở bên em, đúng không? Hẹn hò, chúng ta hẹn hò có đúng không. Em không có nghe lầm chứ!”

Chung Thâm cười nhạt, gật gật đầu, “Không nghe lầm, hẹn hò, nhưng mà trước đó chú hy vọng cùng em lặp ra ba giao ước.”

Thẩm Tử Bối đắm chìm trong vui sướng, đặt cầm ở trên vai Chung Thâm gật đầu lia lịa, “Dạ được dạ được, chỉ cần có thể thành đôi, ba mươi điều cũng được tất.”

Chung Thâm cúi đầu nhìn xuống bạn nhỏ mất giây, chầm chậm mở miệng, nói:

“Thứ nhất, chúng ta sẽ không lên giường nữa. Thứ hai, quan hệ hẹn hò này không nói cho người khác. Thứ ba……”

“Thứ ba, Bối Bối có thể thích người khác, nếu em có người yêu khác, có thể nói chú, chú lặp tức sẽ dừng lại, cũng sẽ không trách em.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau