Chúng Ta Thích Nhau Nhưng Không Nói
Chương 55: Động 1 hôn 1
Hai người quyết định coi phim kinh dị, Phi Vũ mong sẽ không có tình huống nào xấu xảy ra vào buổi tối u ám này.
Bầu không khí xung quanh tỏa ra khá rùng rợn giữa căn biệt thự vỏn vẹn vài người. Trong phòng còn đặc biệt chỉ có 2 người nữa chứ, thật quá sức tưởng tượng.
Bộ phim sắp được chiếu trên màn hình ti vi là bộ phim được đánh giá là ghê rợn bậc nhất thời đại, không phải về ma. Mà là về sự tàn ác của con người khi bản thân sẽ là người sống sót nếu tàn sát những người còn lại.
Bắt đầu với cảnh quay rất ái muội, là một cặp đôi nam nữ với cơ thể trần trụi đang âu yếm nhau phát ra những âm thanh đỏ mặt. Đây là cảnh quay thường thấy ở đầu các bộ phim hay sao.
“Ư…ưm~”
Vừa tới nghe tới đó, chưa đợi đến cảnh tiếp theo, Vũ Quân nhanh chóng lấy tay che mắt Phi Vũ lại, sợ cô thấy được những thứ không hay kia.
Phi Vũ nheo mày không hiểu nói với anh, “Tôi lớn rồi, có còn là trẻ con nữa đâu”, sau đó nhất quyết muốn vùng ra.
Vũ Quân không muốn cô nhìn thấy những thứ dung tục như vậy, đặc biệt là cơ thể và thân hình của tên đàn ông trong ti vi kia, nên kịch liệt chặn mắt của cô lại.
Còn Phi Vũ thì bị coi như một đứa con nít chưa rành rọt sự đợi nên thành ra rất tức giận.
“Cậu làm như tôi chưa bao giờ xem những thứ này ấy. Bỏ bàn tay không an phận của cậu ra khỏi mắt tôi ngay”
“Không, tôi không bỏ đâu”, anh hơi buồn cười vì gương mặt của cô vì giận dỗi mà đôi má phồng lên. Tay thì vẫn giữ nguyên ở vị trí.
Không hiểu sao hôm nay cô năng động hơn mọi khi, chắc là vừa nạp lửa từ tô mì vào người, nên cô nghiêng đầu dẫy ra khỏi tay anh. Thước phim vẫn đang chiếu đến cảnh đỏ mặt ấy.
Khi thành công thấy được một nửa trên ti vi, cô khiêu khích anh bằng cách đùa rằng, “Chà, ngự long bự đấy”
“Cậu…Đúng là hết thuốc chữa”
“Không phải tại tôi, là do cậu. Tôi đang xem phim mà Vũ Quân cậu cứ che mắt tôi lại”
“Tôi sẽ tiếp tục che, đến khi nào hết cảnh đó mới thôi”
“Này, không”
Vũ Quân lại đặt tay của mình lên gương mặt của cô, cảm giác thích thú giấy lên. Giống như đang trêu đùa một con vật nhỏ vậy, anh cười khanh khách.
Nghe thấy anh kế bên cười đểu như vậy thì cô nghĩ anh đang châm chọc mình, liền vùng vẫy kịch liệt vùng đầu thoát khỏi anh. Nhưng nào được, vì cánh tay anh rất chắc khỏe.
Phi Vũ mới nảy số ra kế mới, cô sẽ thọc léc anh, để anh cười và buông cô ra.
“Đừng mà Phi Vũ”
Thọc bên này lại thọc bên kia, cô dù bị che mắt nhưng vẫn cảm nhận được vùng bụng của Vũ Quân.
Nhưng riêng anh thì không, lúc cô chạm vào anh, tay đã vô tình lướt qua chỗ ấy làm anh có phản ứng, anh tự hỏi sao dạo này nó lại kích động như thế.
Nhận thấy nó sắp trồi lên, Vũ Quân thật sự không muốn cô nhìn thấy chuyện này, anh sẽ bị cho là kẻ biến thái mất.
Anh chồm dậy, chân gác qua bên người Phi Vũ, sau đó đè cô xuống, áp chế cô lại, anh nói:
“Nếu cậu không chịu an phận tôi sẽ hôn cậu”
Tuy bị anh dọa vậy nhưng Phi Vũ không sợ, cô nghĩ rằng anh đang trong giai đoạn lấy công chuộc tội nên chắc chắn sẽ không làm gì quá đáng.
“Xem cậu làm được gì”
Thấy cô nói vậy, môi mỏng anh mím lại, cười gian tà.
Xem như đây là cô nói, anh đã cảnh báo trước.
Vũ Quân giáng nhẹ xuống đôi môi của cô một nụ hôn thật nhẹ nhàng, Phi Vũ mở to mắt kinh ngạc muốn đẩy anh ra nhưng không được.
“Đã bảo cậu đừng dẫy dụa rồi mà”, nói xong anh tiếp tục hạ môi mình vừa khớp vị trí môi cô, tiếp tục hôn lên. Cô đụng lần nào anh hôn lần đó.
“Cậu quá đáng”, Phi Vũ lấy một tay đánh vào người anh.
Anh lại hôn xuống, Vũ Quân lần này không khách khí sau một hồi mơn trớn nữa. Anh từ từ tách hàm của cô ra, đưa lưỡi vào khuấy đảo khoang miệng của cô. Cứ thế theo bản năng hoang dã mà tấn công.
Sự kích thích mập mờ này đến quá vội vàng, đến mức cô không thể nào chống trả lại được nữa.
Tiếng môi lưỡi va đập vào nhau.
Cơ thể Phi Vũ bắt đầu mềm nhũn ra theo thời gian, cảm giác tê tê ở môi khiến cô mất đi lí trí.
Anh cứ liên tục càn quét khoang miệng cô khiến hô hấp dần trở nên khó khăn.
Cảm giác khó chịu trong người Phi Vũ lại dâng lên, cô không biết đây là cảm giác gì. Vô thức kêu lên một tiếng kiểu diễm, “Ưm…”
Vũ Quân không để ý đến sự khác thường trong chất giọng đầy nữ tính của cô, ngược lại còn bị kích thích khiến anh mãnh liệt hơn mà xâm chiếm lấy đôi môi ướt át.
Phi Vũ ngày xưa từng coi phim truyền hình cùng mẹ, mỗi lần đến cảnh quay nam nữ chính trao cho nhau nụ hôn kết phim, dù chỉ là vài giây nhưng cô thầm nghĩ tại sao nó lại lâu đến như vậy, làm mất hết hứng thú của cô.
Cảnh quay chỉ dính vào mặt của hai người đó và kết thúc khiến Phi Vũ có phần chán nản.
Và bây giờ, có lẽ ngay khoảnh khắc này, cô đã hiểu tại sao nó lại đê mê đến như vậy.
Thời gian trôi qua hơn 5 phút, anh mới từ từ lưu luyến bỏ cánh môi mềm ra.
Cả hai hít lấy không khí tràn ngập vào khoang phổi, bù lại cho sự thiếu hụt lúc nãy.
Anh và cô chỉ là những cô cậu chưa trải, nhưng không phải là không biết. Vũ Quân dời lại vị trí ban đầu, còn Phi Vũ ngồi dậy trong sự ngượng ngùng.
Bầu không khí xung quanh tỏa ra khá rùng rợn giữa căn biệt thự vỏn vẹn vài người. Trong phòng còn đặc biệt chỉ có 2 người nữa chứ, thật quá sức tưởng tượng.
Bộ phim sắp được chiếu trên màn hình ti vi là bộ phim được đánh giá là ghê rợn bậc nhất thời đại, không phải về ma. Mà là về sự tàn ác của con người khi bản thân sẽ là người sống sót nếu tàn sát những người còn lại.
Bắt đầu với cảnh quay rất ái muội, là một cặp đôi nam nữ với cơ thể trần trụi đang âu yếm nhau phát ra những âm thanh đỏ mặt. Đây là cảnh quay thường thấy ở đầu các bộ phim hay sao.
“Ư…ưm~”
Vừa tới nghe tới đó, chưa đợi đến cảnh tiếp theo, Vũ Quân nhanh chóng lấy tay che mắt Phi Vũ lại, sợ cô thấy được những thứ không hay kia.
Phi Vũ nheo mày không hiểu nói với anh, “Tôi lớn rồi, có còn là trẻ con nữa đâu”, sau đó nhất quyết muốn vùng ra.
Vũ Quân không muốn cô nhìn thấy những thứ dung tục như vậy, đặc biệt là cơ thể và thân hình của tên đàn ông trong ti vi kia, nên kịch liệt chặn mắt của cô lại.
Còn Phi Vũ thì bị coi như một đứa con nít chưa rành rọt sự đợi nên thành ra rất tức giận.
“Cậu làm như tôi chưa bao giờ xem những thứ này ấy. Bỏ bàn tay không an phận của cậu ra khỏi mắt tôi ngay”
“Không, tôi không bỏ đâu”, anh hơi buồn cười vì gương mặt của cô vì giận dỗi mà đôi má phồng lên. Tay thì vẫn giữ nguyên ở vị trí.
Không hiểu sao hôm nay cô năng động hơn mọi khi, chắc là vừa nạp lửa từ tô mì vào người, nên cô nghiêng đầu dẫy ra khỏi tay anh. Thước phim vẫn đang chiếu đến cảnh đỏ mặt ấy.
Khi thành công thấy được một nửa trên ti vi, cô khiêu khích anh bằng cách đùa rằng, “Chà, ngự long bự đấy”
“Cậu…Đúng là hết thuốc chữa”
“Không phải tại tôi, là do cậu. Tôi đang xem phim mà Vũ Quân cậu cứ che mắt tôi lại”
“Tôi sẽ tiếp tục che, đến khi nào hết cảnh đó mới thôi”
“Này, không”
Vũ Quân lại đặt tay của mình lên gương mặt của cô, cảm giác thích thú giấy lên. Giống như đang trêu đùa một con vật nhỏ vậy, anh cười khanh khách.
Nghe thấy anh kế bên cười đểu như vậy thì cô nghĩ anh đang châm chọc mình, liền vùng vẫy kịch liệt vùng đầu thoát khỏi anh. Nhưng nào được, vì cánh tay anh rất chắc khỏe.
Phi Vũ mới nảy số ra kế mới, cô sẽ thọc léc anh, để anh cười và buông cô ra.
“Đừng mà Phi Vũ”
Thọc bên này lại thọc bên kia, cô dù bị che mắt nhưng vẫn cảm nhận được vùng bụng của Vũ Quân.
Nhưng riêng anh thì không, lúc cô chạm vào anh, tay đã vô tình lướt qua chỗ ấy làm anh có phản ứng, anh tự hỏi sao dạo này nó lại kích động như thế.
Nhận thấy nó sắp trồi lên, Vũ Quân thật sự không muốn cô nhìn thấy chuyện này, anh sẽ bị cho là kẻ biến thái mất.
Anh chồm dậy, chân gác qua bên người Phi Vũ, sau đó đè cô xuống, áp chế cô lại, anh nói:
“Nếu cậu không chịu an phận tôi sẽ hôn cậu”
Tuy bị anh dọa vậy nhưng Phi Vũ không sợ, cô nghĩ rằng anh đang trong giai đoạn lấy công chuộc tội nên chắc chắn sẽ không làm gì quá đáng.
“Xem cậu làm được gì”
Thấy cô nói vậy, môi mỏng anh mím lại, cười gian tà.
Xem như đây là cô nói, anh đã cảnh báo trước.
Vũ Quân giáng nhẹ xuống đôi môi của cô một nụ hôn thật nhẹ nhàng, Phi Vũ mở to mắt kinh ngạc muốn đẩy anh ra nhưng không được.
“Đã bảo cậu đừng dẫy dụa rồi mà”, nói xong anh tiếp tục hạ môi mình vừa khớp vị trí môi cô, tiếp tục hôn lên. Cô đụng lần nào anh hôn lần đó.
“Cậu quá đáng”, Phi Vũ lấy một tay đánh vào người anh.
Anh lại hôn xuống, Vũ Quân lần này không khách khí sau một hồi mơn trớn nữa. Anh từ từ tách hàm của cô ra, đưa lưỡi vào khuấy đảo khoang miệng của cô. Cứ thế theo bản năng hoang dã mà tấn công.
Sự kích thích mập mờ này đến quá vội vàng, đến mức cô không thể nào chống trả lại được nữa.
Tiếng môi lưỡi va đập vào nhau.
Cơ thể Phi Vũ bắt đầu mềm nhũn ra theo thời gian, cảm giác tê tê ở môi khiến cô mất đi lí trí.
Anh cứ liên tục càn quét khoang miệng cô khiến hô hấp dần trở nên khó khăn.
Cảm giác khó chịu trong người Phi Vũ lại dâng lên, cô không biết đây là cảm giác gì. Vô thức kêu lên một tiếng kiểu diễm, “Ưm…”
Vũ Quân không để ý đến sự khác thường trong chất giọng đầy nữ tính của cô, ngược lại còn bị kích thích khiến anh mãnh liệt hơn mà xâm chiếm lấy đôi môi ướt át.
Phi Vũ ngày xưa từng coi phim truyền hình cùng mẹ, mỗi lần đến cảnh quay nam nữ chính trao cho nhau nụ hôn kết phim, dù chỉ là vài giây nhưng cô thầm nghĩ tại sao nó lại lâu đến như vậy, làm mất hết hứng thú của cô.
Cảnh quay chỉ dính vào mặt của hai người đó và kết thúc khiến Phi Vũ có phần chán nản.
Và bây giờ, có lẽ ngay khoảnh khắc này, cô đã hiểu tại sao nó lại đê mê đến như vậy.
Thời gian trôi qua hơn 5 phút, anh mới từ từ lưu luyến bỏ cánh môi mềm ra.
Cả hai hít lấy không khí tràn ngập vào khoang phổi, bù lại cho sự thiếu hụt lúc nãy.
Anh và cô chỉ là những cô cậu chưa trải, nhưng không phải là không biết. Vũ Quân dời lại vị trí ban đầu, còn Phi Vũ ngồi dậy trong sự ngượng ngùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất