Chúng Ta Thích Nhau Nhưng Không Nói
Chương 8: Suy xét
Cẩm Lệ cầm chiếc điện thoại của Vũ Quân lên xem, thấy trong ảnh là bóng dáng cô và các bạn đang ngồi, kế bên là cô gái đang đứng cúi đầu
“Ý của cậu là gì?”
Vũ Quân “Cậu xem tin nhắn đi”
Lướt lên thấy tin nhắn của người đó bảo:
- Anh họ, có người ức hiếp em
- Lúc đó em đang lên quán ngồi chơi với bạn thì đụng trúng người ta, dù đã xin lỗi rồi nhưng mà họ vẫn bắt em đứng lại không cho em đi, một lúc sau khi họ đã trút giận xong còn đuổi em ra khỏi quán nữa.
- Em nghĩ là họ nhận ra em trên diễn đàn trường nên cố tình làm vậy đó, chắc là thấy em hiền quá không dám đáp trả lại, được nước lấn tới.
Cô ta nói như bị ủy khuất lắm, hình như mục đích của tin nhắn này chủ yếu là kể khổ thôi, Ngọc Sương đã sao chép tin nhắn ra thành nhiều đoạn để gửi cho những người mà cô ta quen biết để kéo bè phái bênh vực bản thân mình nhưng không làm ầm lên vì cô ta là người sai, hơn nữa cũng có bằng chứng là camera của quán.
“Đúng, trong bức hình đó là tôi nhưng câu chuyện không phải là như vậy”
Ngọc Sương bình thường khi đến trường hay ở nhà đều có dáng vẻ ngoan hiền, nhu nhược, khiến người khác có cảm giác muốn che chở bảo vệ. Lúc họp gia đình thì Ngọc Sương luôn cư xử như một cô em gái nhỏ. Vũ Quân cũng chả để ý cô em nhỏ này vì trong mắt anh cô ta chả có gì nổi bật nhưng chưa bao giờ thấy cô ta có hành vi nào xấu. Nên anh cũng trung lập không tin ai, vì không biết ai đang đóng kịch.
"Tôi cho cậu trả lời đoạn tin nhắn đó", anh nói rồi chỉ vào chiếc điện thoại, được sự cho phép của anh, Cẩm Lệ không nói gì nhiều mà vào luôn phần chặn tin nhắn, tiếp đó xóa luôn liên lạc của cô nhỏ kia đi.
- Thật dứt khoát. Vũ Quân nghĩ thầm trong đầu
Thật ra trong lòng anh vẫn luôn trong trạng thái phòng bị, Vũ Quân không biết Cẩm Lệ có phải là người tốt hay không
.....
Vào chiều ngày hôm đó, Vũ Quân có lịch hẹn tụ tập cùng với đám bạn của mình trong một quán nước gần đó. Gia Ngôn lên tiếng:
"Có hàng ngon, hôm qua với mua về chưa kịp thử, nay lấy ra cho các cậu xem sao. Nè hút thử đi"
"Thật hả, lần đầu tiên thấy luôn đó", Đức Huy nói
Lập Tân "Từ chối bị ung thư phổi"
"Thôi mà, có 1 cây vape thôi, mỗi người hút thử một hơi cho biết. Rồi vứt đi, chứ mấy cậu nghĩ xem cả đời sống mấy chục năm mà chưa bao giờ thử cái này á" Gia ngôn dụ dỗ mấy đứa bạn mình.
Vũ Quân bị dụ thành công, nói với Gia Ngôn "Đưa đây làm một hơi phát"
Sau đó Gia Ngôn lén nhìn xung quanh rồi hút một hơi, làn khói tỏa ra diện tích nhỏ chỗ đang ngồi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ
2. Yêu Em Một Kiếp, Nghiện Em Một Đời
3. Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát
4. Bĩ Cực
=====================================
"Khụ khụ" Gia Ngôn ho sặc sụa nhả khói bên phía Vũ Quân
"Nè đừng..."
"Haha đúng là lần đầu tiên có khác" Đức Huy chọc quê "Lần sau hút không được thì đừng có đua đòi tập tành nhé"
Riêng Vũ Quân cố nín ho lại, nhả khói ra chỗ khác.
Đúng lúc này có 2 người bước vào, gọi 4 ly trà sữa mang về. Vốn chẳng ai để ý, chỉ có Lập Tân đúng lúc nhìn ra phía họ rồi buột miệng nói
"Woa, đẹp phi giới tính"
3 người cũng ngoảnh về phía Lập Tân đang nhìn, bọn họ không nói hay phản bác gì chứng tỏ cũng đồng ý với quan điểm của Lập Tân.
Vũ Quân vừa trông thấy đã nhận ra ngay, quay mặt lại bàn nói:
"Bạn cùng bàn của tớ"
Lập Tân nói "À ra là vậy"
Gia Ngôn trêu ghẹo Lập Tân: "Thế nào, có cảm thấy nóng nực trong người không"
Đức Huy "Cậu đổi gu rồi à?"
Vũ Quân "Đừng để bị đánh lừa, sợ là cậu ta không đơn giản đâu"
"Hả, tại sao?" Cả đám đồng thanh "Đừng nói là giống vụ thuốc xổ đấy nhé"
"Không", Vũ Quân đáp lại "Sáng nay cậu ta nằng nặc đòi cho tớ ăn kẹo"
"Cái gì", đồng thanh lần 2
Đức Huy suy ngẫm nhìn về phía Cẩm Lệ, cô có vóc dáng cao, mảnh mai. Nếu so với nữ thì cao hơn, còn đối với nam thì thấp hơn nửa cái đầu. Nhìn dáng vẻ cùng điệu bộ ấy, nhẹ nhàng uyển chuyển, rất hút mắt. Nhưng trái lại là khuôn mặt điển trai cùng nét nhã nhặn của con gái, sự kết hợp gì đây? "Lẽ nào, cậu ta thích nam?"
Vũ Quân nghi hoặc trừng mắt với Đức Huy, thấy thế Gia Ngôn cười tít mắt bảo "Vậy thì Lập Tân có cơ hội rồi phải không?"
"Nè tớ chỉ thấy cậu ta ngoại hình rất ấn tượng thôi, chứ tớ đây là trai thẳng "
"Kìa Vũ Quân, cậu ta nhìn cậu chằm chằm kìa" Gia Ngôn khoác vai Vũ Quân xoay anh lại.
....
Hôm nay Cẩm Lệ cùng Cao Dương được nhóm phân cho khâu đi mua nước, lúc chọn quán cả hai cứ dừng rồi lại chạy, vì không biết nên mua ở chỗ nào. Sau đó tầm 5 phút, mới quyết định dừng chân tại một quán được người ta đánh giá là ngon
- Hình như giờ này ít ai tới hay sao mà trông có vẻ vắng
Cô hướng bước chân đi vào quán thì đụng trúng một người, làm cô chao đảo
"Xin lỗi" nói xong người đó quay đi
Cô cũng không nghĩ gì nhiều mà bước vào cùng Cao Dương thì thấy bóng lưng quen thuộc của bạn cùng bàn, cùng cánh tay đang thân mật khoác lên vai anh. Trong mắt Cẩm Lệ là cảnh cả 2 đang ôm nhau thắm thiết mặn nồng, dưới sự chứng kiến của 2 cậu bạn còn lại. Cô thấy họ quay về phía mình thì cười cười vẫy tay chào lịch sự.
Đám người kia thấy vậy cũng vẫy vẫy chào lại, trông cảnh tượng giống các phi tần ngày xưa, dù trong hậu cung rộng lớn không quen biết nhau nhưng vẫn phải tươi cười chào hỏi lại. Còn hoàn cảnh này thì chỉ là 2 chữ "vẫy vẫy" của phép lịch sự thông thường.
“Ý của cậu là gì?”
Vũ Quân “Cậu xem tin nhắn đi”
Lướt lên thấy tin nhắn của người đó bảo:
- Anh họ, có người ức hiếp em
- Lúc đó em đang lên quán ngồi chơi với bạn thì đụng trúng người ta, dù đã xin lỗi rồi nhưng mà họ vẫn bắt em đứng lại không cho em đi, một lúc sau khi họ đã trút giận xong còn đuổi em ra khỏi quán nữa.
- Em nghĩ là họ nhận ra em trên diễn đàn trường nên cố tình làm vậy đó, chắc là thấy em hiền quá không dám đáp trả lại, được nước lấn tới.
Cô ta nói như bị ủy khuất lắm, hình như mục đích của tin nhắn này chủ yếu là kể khổ thôi, Ngọc Sương đã sao chép tin nhắn ra thành nhiều đoạn để gửi cho những người mà cô ta quen biết để kéo bè phái bênh vực bản thân mình nhưng không làm ầm lên vì cô ta là người sai, hơn nữa cũng có bằng chứng là camera của quán.
“Đúng, trong bức hình đó là tôi nhưng câu chuyện không phải là như vậy”
Ngọc Sương bình thường khi đến trường hay ở nhà đều có dáng vẻ ngoan hiền, nhu nhược, khiến người khác có cảm giác muốn che chở bảo vệ. Lúc họp gia đình thì Ngọc Sương luôn cư xử như một cô em gái nhỏ. Vũ Quân cũng chả để ý cô em nhỏ này vì trong mắt anh cô ta chả có gì nổi bật nhưng chưa bao giờ thấy cô ta có hành vi nào xấu. Nên anh cũng trung lập không tin ai, vì không biết ai đang đóng kịch.
"Tôi cho cậu trả lời đoạn tin nhắn đó", anh nói rồi chỉ vào chiếc điện thoại, được sự cho phép của anh, Cẩm Lệ không nói gì nhiều mà vào luôn phần chặn tin nhắn, tiếp đó xóa luôn liên lạc của cô nhỏ kia đi.
- Thật dứt khoát. Vũ Quân nghĩ thầm trong đầu
Thật ra trong lòng anh vẫn luôn trong trạng thái phòng bị, Vũ Quân không biết Cẩm Lệ có phải là người tốt hay không
.....
Vào chiều ngày hôm đó, Vũ Quân có lịch hẹn tụ tập cùng với đám bạn của mình trong một quán nước gần đó. Gia Ngôn lên tiếng:
"Có hàng ngon, hôm qua với mua về chưa kịp thử, nay lấy ra cho các cậu xem sao. Nè hút thử đi"
"Thật hả, lần đầu tiên thấy luôn đó", Đức Huy nói
Lập Tân "Từ chối bị ung thư phổi"
"Thôi mà, có 1 cây vape thôi, mỗi người hút thử một hơi cho biết. Rồi vứt đi, chứ mấy cậu nghĩ xem cả đời sống mấy chục năm mà chưa bao giờ thử cái này á" Gia ngôn dụ dỗ mấy đứa bạn mình.
Vũ Quân bị dụ thành công, nói với Gia Ngôn "Đưa đây làm một hơi phát"
Sau đó Gia Ngôn lén nhìn xung quanh rồi hút một hơi, làn khói tỏa ra diện tích nhỏ chỗ đang ngồi.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Ta Xác Thực Đều Từng Ném Khăn Tay Cho Bọn Họ
2. Yêu Em Một Kiếp, Nghiện Em Một Đời
3. Trò Chơi Sinh Tồn Đói Khát
4. Bĩ Cực
=====================================
"Khụ khụ" Gia Ngôn ho sặc sụa nhả khói bên phía Vũ Quân
"Nè đừng..."
"Haha đúng là lần đầu tiên có khác" Đức Huy chọc quê "Lần sau hút không được thì đừng có đua đòi tập tành nhé"
Riêng Vũ Quân cố nín ho lại, nhả khói ra chỗ khác.
Đúng lúc này có 2 người bước vào, gọi 4 ly trà sữa mang về. Vốn chẳng ai để ý, chỉ có Lập Tân đúng lúc nhìn ra phía họ rồi buột miệng nói
"Woa, đẹp phi giới tính"
3 người cũng ngoảnh về phía Lập Tân đang nhìn, bọn họ không nói hay phản bác gì chứng tỏ cũng đồng ý với quan điểm của Lập Tân.
Vũ Quân vừa trông thấy đã nhận ra ngay, quay mặt lại bàn nói:
"Bạn cùng bàn của tớ"
Lập Tân nói "À ra là vậy"
Gia Ngôn trêu ghẹo Lập Tân: "Thế nào, có cảm thấy nóng nực trong người không"
Đức Huy "Cậu đổi gu rồi à?"
Vũ Quân "Đừng để bị đánh lừa, sợ là cậu ta không đơn giản đâu"
"Hả, tại sao?" Cả đám đồng thanh "Đừng nói là giống vụ thuốc xổ đấy nhé"
"Không", Vũ Quân đáp lại "Sáng nay cậu ta nằng nặc đòi cho tớ ăn kẹo"
"Cái gì", đồng thanh lần 2
Đức Huy suy ngẫm nhìn về phía Cẩm Lệ, cô có vóc dáng cao, mảnh mai. Nếu so với nữ thì cao hơn, còn đối với nam thì thấp hơn nửa cái đầu. Nhìn dáng vẻ cùng điệu bộ ấy, nhẹ nhàng uyển chuyển, rất hút mắt. Nhưng trái lại là khuôn mặt điển trai cùng nét nhã nhặn của con gái, sự kết hợp gì đây? "Lẽ nào, cậu ta thích nam?"
Vũ Quân nghi hoặc trừng mắt với Đức Huy, thấy thế Gia Ngôn cười tít mắt bảo "Vậy thì Lập Tân có cơ hội rồi phải không?"
"Nè tớ chỉ thấy cậu ta ngoại hình rất ấn tượng thôi, chứ tớ đây là trai thẳng "
"Kìa Vũ Quân, cậu ta nhìn cậu chằm chằm kìa" Gia Ngôn khoác vai Vũ Quân xoay anh lại.
....
Hôm nay Cẩm Lệ cùng Cao Dương được nhóm phân cho khâu đi mua nước, lúc chọn quán cả hai cứ dừng rồi lại chạy, vì không biết nên mua ở chỗ nào. Sau đó tầm 5 phút, mới quyết định dừng chân tại một quán được người ta đánh giá là ngon
- Hình như giờ này ít ai tới hay sao mà trông có vẻ vắng
Cô hướng bước chân đi vào quán thì đụng trúng một người, làm cô chao đảo
"Xin lỗi" nói xong người đó quay đi
Cô cũng không nghĩ gì nhiều mà bước vào cùng Cao Dương thì thấy bóng lưng quen thuộc của bạn cùng bàn, cùng cánh tay đang thân mật khoác lên vai anh. Trong mắt Cẩm Lệ là cảnh cả 2 đang ôm nhau thắm thiết mặn nồng, dưới sự chứng kiến của 2 cậu bạn còn lại. Cô thấy họ quay về phía mình thì cười cười vẫy tay chào lịch sự.
Đám người kia thấy vậy cũng vẫy vẫy chào lại, trông cảnh tượng giống các phi tần ngày xưa, dù trong hậu cung rộng lớn không quen biết nhau nhưng vẫn phải tươi cười chào hỏi lại. Còn hoàn cảnh này thì chỉ là 2 chữ "vẫy vẫy" của phép lịch sự thông thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất