Chung Tình 2

Chương 84

Trước Sau
Bộ điện ảnh này, ngay từ đầu diễn viên vào tổ không nhiều lắm, nhưng sau đó, lục tục lại có một ít diễn viên vào tổ.

Những diễn viên ngay từ đầu Ngôn Cảnh Tắc chọn đó không giống những diễn viên không có tiếng tăm gì, trên cơ bản bọn họ đều từng hợp tác với Cố Thời Hạo, diễn viên rất có danh tiếng, trong đó có mấy người, thậm chí trực tiếp chính là Cố Thời Hạo nâng lên tới.

Trước đó Ngôn Cảnh Tắc gọi điện thoại với bọn họ, bảo bọn họ diễn xuất hữu nghị, bọn họ đồng ý nên đã tới nơi này.

Bọn họ có vài người diễn một hai ngày liền đi, cũng có một vài người ở thời gian dài hơn một chút.

Cùng lúc đó, Ngôn Cảnh Tắc cũng bắt đầu tìm một ít diễn viên quần chúng gì đó, tới diễn một vài trường hợp sẽ xuất hiện rất nhiều người.

Bởi vậy…… chuyện đoàn phim không có khả năng hoàn toàn gạt người bên ngoài.

Cũng may cách hắn xuyên qua lại đây đã qua đi gần ba tháng, Ngôn Cảnh Tắc xác định, hiện tại trên người mình tuyệt đối kiểm tra không ra dấu vết ma túy nữa.

Hắn yên tâm rồi!

Chu Lịch Minh…… cũng ý thức được không đúng rồi.

Lúc trước, sau khi Chu Lịch Minh đầu tư phim của Cố Thời Hạo thu lợi thì vào giới giải trí, thành lập Giải trí Kim Minh.

Sau khi Giải trí Kim Minh thành lập, một bên quay chế tác phim truyền hình hoàn mỹ, một bên đầu tư phim điện ảnh của Cố Thời Hạo, ngắn ngủi 5 năm cũng đã phát triển đặc biệt tốt.

Phim truyền hình Kim Minh thậm chí thành đại danh từ chỉ tinh phẩm.

Giờ phút này, trong văn phòng tổng giám đốc Kim Minh, Chu Lịch Minh đang chuyện với một người bạn từ thời niên thiếu của gã.

Chu Lịch Minh biểu cảm lạnh lùng: "Cậu đi liên hệ trợ lý của Cố Thời Hạo, đem đồ cho hắn, bảo hắn đưa Cố Thời Hạo vào nhà lao."

Người đối diện Chu Lịch Minh đầu ngón tay phát xanh, hắn ta không có tinh thần mà ngáp một cái, nheo khóe mắt thấm ra nước mắt lại, chỗ đó còn treo một cục ghèn.

Chu Lịch Minh thấy một màn như vậy, trong mắt hiện lên một tia chán ghét.

Người nọ lúc này mới nói: "Chu Lịch Minh, ông cũng quá độc ác đi? Hắn cũng không có chỗ nào có lỗi với ông mà."

Chu Lịch Minh nói: "Cậu làm theo là được, làm tốt, thứ cậu muốn tôi sẽ cho cậu, làm hỏng…. Cậu biết đấy."

Người đối diện Chu Lịch Minh run lập cập, lập tức nói: "Chuyện này tôi chắc chắn làm tốt cho ông mà."

Chu Lịch Minh làm một động tác "mời".

Người nọ đứng dậy rời đi, tới bên ngoài, liền có người đem hắn di động đưa lại cho hắn ta.

Hắn ta cười nhạo một tiếng, rời khỏi Kim Minh.

Chu Lịch Minh chờ hắn ta đi rồi, chán ghét mà nhìn về phía máy tính.

Gã làm việc luôn luôn cẩn thận, thời điểm đối phó Cố Thời Hạo cũng là như thế.

Không nghĩ tới, chính là bởi vì gã cẩn thận, suýt chút nữa xảy ra sai lầm.

Gã tiêu không ít tiền, tìm một vài paparazzi nhìn chằm chằm Cố Thời Hạo, và chụp Cố Thời Hạo.

Trước đó vài ngày, những người này vẫn luôn đều có truyền tin tức cho gã, gã biết Cố Thời Hạo thuê một studio đang đóng phim.

Gã còn từ nơi khác bắt được đại khái nội dung phim Cố Thời Hạo muốn quay, biết Cố Thời Hạo muốn quay là một phim khoa học viễn tưởng.

Nhưng gã không để ý.

Lúc Cố Thời Hạo ở trạng thái tốt nhất cũng không nhất định có thể quay tốt được phim khoa học viễn tưởng, càng đừng nói gần đây trạng thái của hắn rất kém cỏi.

Còn có chính là…… Cố Thời Hạo đã nghiện ma túy, điểm này gã đã xác nhận qua rất nhiều lần, không có sai.

Gã chờ Cố Thời Hạo quay hỏng phim điện ảnh, hoàn toàn trở thành một chê cười, đến lúc đó lại đem chuyện Cố Thời Hạo sử dụng ma túy bộc lộ ra, Cố Thời Hạo tất nhiên sẽ rơi vào vực sâu.

Nhưng làm gã không thể tưởng được chính là, Cố Thời Hạo thế mà quay phim điện ảnh này đến không tồi.

Nếu không phải như vậy, động tác đóng phim điện ảnh gần đây của chuyện sẽ không càng lúc càng lớn, những người đi diễn xuất hữu nghị đó cũng không phải một đám đều mang tâm tình không tệ.

Sử dụng ma túy sẽ xúc phạm đến đại não và thần kinh con người, nhưng Cố Thời Hạo dùng ma túy không lâu, hắn vậy mà vẫn có thể quay ra được tác phẩm.

Loại người bẩn thỉu như con gián này, sức mạnh sinh mệnh luôn rất ngoan cường.

Mất cảm giác khống chế làm Chu Lịch Minh thật không thoải mái, gã ẩn ẩn có loại dự cảm điềm xấu —— gã cần phải đây nhanh động tác.

Lúc mới đầu, Chu Lịch Minh cũng không chán ghét Cố Thời Hạo.



Khi mới gặp, Cố Thời Hạo nịnh bợ gã thật sự, một người địa vị với gã khác như trời với đất, không đáng làm gã chán ghét.

Nhưng làm gã không thể tưởng được chính là, Cố Thời Hạo thế nhưng mượn lực của gã, càng ngày càng nổi danh.

Thậm chí, cả Triệu Nghiên Quy đều thích Cố Thời Hạo.

Chán ghét của gã với Cố Thời Hạo, một ngày nhiều hơn một ngày.

Thứ từ bùn lầy bò ra tới như Cố Thời Hạo, dựa vào cái gì được Triệu Nghiên Quy thích?

Ngôn Cảnh Tắc cũng không biết chuyện Chu Lịch Minh bên kia, mấy tháng này của hắn cũng không chặt đứt liên hệ với Chu Lịch Minh, có lệ với Chu Lịch Minh.

Còn một nhân vật quan trọng khác là Triệu Nghiên Quy….

Ngôn Cảnh Tắc đối với Triệu Nghiên Quy, áp dụng thái độ xử lý lạnh.

Nguyên chủ và Triệu Nghiên Quy tuy rằng ái muội đã nhiều năm, nhưng một năm này, cảm tình hai người đã phai nhạt đi rất nhiều.

Đây cũng là nguyên nhân lớn nhất trạng thái nguyên chủ rất kém cỏi.

Từ khi hai người bắt đầu ái muội, nguyên chủ đã vô cùng nỗ lực, muốn quay nhiều thêm vài phim, kiếm nhiều tiền để cưới được Triệu Nghiên Quy. Nhưng sự thật là, càng như vậy, hắn càng quay không tốt, càng đi xuống sườn dốc.

Hắn cũng càng không dám thổ lộ.

Trước khi hắn xuyên tới, tuy mỗi ngày nguyên chủ và Triệu Nghiên Quy vẫn liên hệ, nhưng cảm giác giữa hai người cũng không quá đúng, mà sau khi hắn xuyên tới…. Ngôn Cảnh Tắc nhìn thấy tin nhắn của Triệu Nghiên Quy, có đôi khi không trả lời, có đôi khi lại lãnh đạm trả lời vài câu.

Cứ đứt quãng một tháng như vậy, Triệu Nghiên Quy cũng không gửi tin nhắn cho hắn nữa.

Khá tốt.

Về cơ bản mà nói, tất cả mọi việc đều hướng về phương hướng mà Ngôn Cảnh Tắc hy vọng, nhưng chuyện không hài lòng vẫn sẽ có một ít.

Chẳng hạn như đám người Tân Tĩnh Dung kĩ thuật diễn bình thường, thường là biểu hiện không ra hiệu quả hắn muốn.

"Tân Tĩnh Dung, biểu cảm của cô không đúng rồi! Cô đây là sợ hãi sao? Không phải!" Ngôn Cảnh Tắc nhíu mày nhìn Tân Tĩnh Dung: "Tôi biết cô sợ biểu cảm quá lớn làm ra thì mất tự nhiên khó coi, nhưng cô phải nghĩ lại thiết lập nhân vật của cô trong phim này!"

"Đạo diễn Cố, làm biểu cảm như vậy thì cả khuôn mặt tôi sẽ biến hình……" Tân Tĩnh Dung muốn khóc, lúc trước cô đi phẫu thuật thẩm mỹ, kết quả thất bại, gương mặt này bình thường nhìn vẫn rất đẹp, làm một ít biểu cảm cũng nhìn không ra cái gì, nhưng nếu làm biểu cảm "kịch liệt" một chút, là sẽ trở nên vặn vẹo.

"Tân Tĩnh Dung," Ngôn Cảnh Tắc đột nhiên nhìn về phía Tân Tĩnh Dung, "Cô muốn tiếp tục ở lại giới giải trí sao?"

Tân Tĩnh Dung không chút do dự: "Muốn!"

Ngôn Cảnh Tắc lại hỏi: "Vậy cô biết ‘phá rồi mới lập’ không?"

"Cái gì?" Tân Tĩnh Dung sửng sốt.

Ngôn Cảnh Tắc nói: "Trước khi phẫu thuật thẩm mỹ cô đã xuất đạo, từng quay phim truyền hình, làm thẩm mỹ xong không sửa lại, chẳng sợ cô vẫn luôn che che giấu giấu, mọi người cũng đều biết cô làm thẩm mỹ rồi. Hiện tại chết không thừa nhận, cũng không có ý nghĩa gì, không bằng quay bộ phim này cho tốt, để người khác nhìn thấy kĩ thuật diễn của cô, nỗ lực của cô, sau này cô muốn đóng điện ảnh khả năng là không được, nhưng đóng phim truyền hình tuyệt đối không thành vấn đề."

Tân Tĩnh Dung người này, thật sự rất nỗ lực, nhìn ra được cô rất thích đóng phim.

Chỉ là mặt cô…. Đây thật sự là một vấn đề.

Nhưng có vài thời điểm, càng để ý thì sẽ càng phóng không được, càng phải bị giới hạn. Nếu như bất chấp mọi thứ, ngược lại sẽ nhìn thấy một mảnh thiên địa mới.

Chủ yếu là, tại phim điện ảnh này của hắn, an bài thiết lập nhân vật cho Tân Tĩnh Dung thật ra rất được lòng người.

Giai đoạn trước cô có một loại tính xấu nho nhỏ người bình thường đều có, sau đó lại cột đứa bé lên trước ngực mang theo, không kêu khổ không than mệt.

Ngôn Cảnh Tắc thậm chí còn kế hoạch quay đoạn ngắn cô chơi với đứa bé, kể chuyện xưa cho bé nghe, bảo đảm ấm áp.

Tân Tĩnh Dung trầm mặc một lát, cuối cùng nói: "Tôi biết rồi."

Lần quay lại này, Tân Tĩnh Dung liền tương đối thoát ra.

Ngôn Cảnh Tắc cảm thấy, sau khi Tân Tĩnh Dung bất chấp tất cả rồi, kỳ thật cũng không xấu.

Chờ quay xong, Ngôn Cảnh Tắc xem lại một lần, vô cùng vừa lòng.

Tô Mặc Tu đứng bên người Ngôn Cảnh Tắc, nhìn chằm chằm đoạn ngắn vừa quay xong, ánh mắt có chút âm trầm.

Y không thích Tân Tĩnh Dung.

Đạo diễn Cố đối với cô gái này, có điểm đặc thù.



Nghĩ như vậy, Tô Mặc Tu lại mặt không biểu cảm mà đi nhìn Tân Tĩnh Dung.

Tân Tĩnh Dung nhìn Tô Mặc Tu, mắt trợn trắng.

Lớn lên đẹp như vậy rồi, còn trừng cô làm chi!

Cô cũng đâu có khả năng cướp đi đạo diễn Cố!

Ở đoàn phim lăn lộn lâu như vậy, Tân Tĩnh Dung kiến thức rộng rãi xem như đã nhìn ra, Tô Mặc Tu và đạo diễn Cố này, chính là một đôi cẩu nam nam.

Nhưng một người là kim chủ ba ba, một người là đạo diễn, cô đều đắc tội không nổi.

"Được rồi! Kết thúc công việc, về khách sạn!" Ngôn Cảnh Tắc hô một tiếng, bảo mọi người thu dọn đồ đạc, chuẩn bị trở về.

Còn chính hắn, hắn đi giúp Tô Mặc Tu dọn đồ đạc.

Tuy Tô Mặc Tu sức lực rất lớn, nhưng động tác có hơi chậm.

Thu dọn xong, bọn họ cùng nhau đi ra ngoài, không nghĩ vừa đến bên ngoài thì gặp trợ lý của Cố Thời Hạo.

Trợ lý này nhìn thấy Ngôn Cảnh Tắc, lập tức lại đây: "Anh họ, anh đến bên này, sao không nói với em!"

Trên mặt hắn ta mang theo oán khí, lại còn đang trách cứ Ngôn Cảnh Tắc.

Ngôn Cảnh Tắc hỏi lại: "Vì sao tôi phải nói cho cậu?"

"Em là trợ lý anh mà! Với lại anh họ, mấy tháng tiền lương…."

"Không phải đã sớm nói với cậu rồi sao? Tôi muốn đuổi việc cậu." Ngôn Cảnh Tắc nói.

"Cái gì?" Trợ lý sửng sốt, lại nói, "Anh nói qua khi nào? Anh dựa vào cái gì đuổi việc em?"

"Cậu là trợ lý, cái giá còn lớn hơn tôi, chẳng lẽ tôi còn muốn tiếp tục cung phụng cậu như tổ tông à?" Ngôn Cảnh Tắc hỏi lại.

Trợ lý sửng sốt.

Ngôn Cảnh Tắc lại nói: "Hơn nữa, bên người tôi sẽ không để lại người muốn hại tôi."

Sắc mặt trợ lý thay đổi, nuốt một ngụm nước miếng nói không ra lời.

Ngôn Cảnh Tắc cũng mặc kệ hắn ta, mang theo Tô Mặc Tu liền đi.

Nhưng chờ trở về khách sạn, Ngôn Cảnh Tắc bèn một mình trở về phòng.

Cũng không phải hắn không muốn thân cận với Tô Mặc Tu, thật sự là chuyện hắn phải làm quá nhiều.

Kịch bản phim, điện ảnh phân màn đều phải hắn làm thì thôi, buổi tối hắn còn phải đàm luận với người bên phòng làm việc hiệu ứng làm sao chế tác hiệu ứng đặc biệt.

Hơn nữa còn phải tập thể hình……

Hắn hận không thể một ngày có 48 tiếng đồng hồ.

Tô Mặc Tu mất mát mà trở về phòng mình.

Sau khi Ngôn Cảnh Tắc gặp qua trợ lý của mình một lần thì chưa gặp lại người này nữa.

Quá trình quay phim của bộ điện ảnh này đã đến lúc kết thúc, mà lúc này, cuối cùng trên mạng đã có tin tức có liên quan đến phim điện ảnh này.

"Tin tức nội bộ nè, phim điện ảnh mới của đạo diễn Cố là một phim khoa học viễn tưởng á!"

"Cố Thời Hạo quay chính là phim khoa học viễn tưởng? Anh ta nghĩ gì vậy?"

"Hẳn là một phim khoác lớp da khoa học viễn tưởng không đâu vào đâu đi?"

"Mấu chốt nhất là, diễn viên chính là Tô Mặc Tu…… Ha ha!"

"Ha ha, dù sao quay không ra thứ tốt gì, Cố Thời Hạo ở trên mạng mắng chửi người, từ fan biến thành anti luôn đây."

"Fan biến thành anti +1, lần đầu tiên thấy đạo diễn con bò như vậy, mắng fans tiêu tiền cho hắn."

"Lầu trên đừng có mà tấu hài, đều là các người mắng chửi người trước, chỉ cho phép các người mắng chửi, không chịu anh ta chửi lại được?"

……

Trên mạng ồn ào nhốn nháo, cái gì cũng có, nhưng có một chuyện là khẳng định, đó chính là…… Tất cả mọi người không xem trọng phim điện ảnh này.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau