Chương 8: Chương 8
Một ngày nào đó.
Ngay khi thấy Trần Kha Tuấn bước qua cổng trường, Cảnh Hưng chạy vội đến toan vươn tay bắt lấy tay cậu, ai dè, cậu nhanh tay hơn.
Túm a túm nhanh lấy caravat của Cảnh Hưng, kéo xuống, đánh chụt một cái thật mạnh lên môi hắn.
Lên giọng.
"Tôi, tôi đã nói tôi yêu anh đấy, anh mà không tránh xa tôi, tôi hôn cho phát ngạt bây giờ!"
Cảnh Hưng vừa mở miệng tính nói thì cậu đã thi triển lăng ba vi bộ chạy mất.
bàn tay đang dừng ở khoảng không vô định đành ngại ngùng thu lại, cảnh Hưng ho khan một tiếng.
Vào lớp, thấy chỗ mình trống, hắn quay sang trái liền thấy cậu đang ngồi chen chúc với bàn bên cạnh.
Trong giờ, hắn cố gắng xích đến bắt chuyện bao nhiêu thì bị cự tuyệt bấy nhiêu!
Ra chơi một cái, tập kích túm được cậu ở Căng-tin thì lại bị cậu cưỡng hôn cho phát, đã rất cố gắng nhanh tay túm lại nhưng cậu ù té nhanh quá!!!
kết thúc ra chơi, vào lớp, Kha Tuấn còn chọn chỗ ngồi xa hắn hơn nữa!!!
Đây!
Ngay lúc này, hắn chờ thời điểm kết thúc buổi học, cậu lúi húi cúi xuống hộc bàn lấy sách Cảnh Hưng liền phi nhanh tới, đặt hai tay lên vai cậu cố định không cho chạy.
Gào thật lực:"Cẩu Con ngốc! Không phải cứ tùy tiện ăn đậu hủ của Hưng bừa bãi là được đâu nhé!"
Run run bả vai, Kha Tuấn ngước lên, cái mặt của hắn được phóng đại làm cậu hết hồn!
Hắn thật chậm rãi cúi xuống, theo phản xạ cậu nhắm tịt mắt lại, tận khi cảm nhận được đôi môi ấm của hắn rời khỏi môi mình mới ti hí mở mắt.
"Này nhé! Hưng chưa kịp nói "Cũng yêu Cẩu Con lắm!" mà đã vội chạy! Thật là! Hôn cái nữa đền bù đi! Không hôn 10 cái nữa! N--"
Chưa nói xong đã bị cậu dùng hai lòng bàn tay ép chặt má, gấp gáp nói:"Ngốc! Đang trong lớp đó!!!".
Đám nữ sinh nấp ngoài cửa lớp nhìn ảnh vừa chụp được, kẻ khóc người cười tủm tỉm như bị bệnh.
Ngay khi thấy Trần Kha Tuấn bước qua cổng trường, Cảnh Hưng chạy vội đến toan vươn tay bắt lấy tay cậu, ai dè, cậu nhanh tay hơn.
Túm a túm nhanh lấy caravat của Cảnh Hưng, kéo xuống, đánh chụt một cái thật mạnh lên môi hắn.
Lên giọng.
"Tôi, tôi đã nói tôi yêu anh đấy, anh mà không tránh xa tôi, tôi hôn cho phát ngạt bây giờ!"
Cảnh Hưng vừa mở miệng tính nói thì cậu đã thi triển lăng ba vi bộ chạy mất.
bàn tay đang dừng ở khoảng không vô định đành ngại ngùng thu lại, cảnh Hưng ho khan một tiếng.
Vào lớp, thấy chỗ mình trống, hắn quay sang trái liền thấy cậu đang ngồi chen chúc với bàn bên cạnh.
Trong giờ, hắn cố gắng xích đến bắt chuyện bao nhiêu thì bị cự tuyệt bấy nhiêu!
Ra chơi một cái, tập kích túm được cậu ở Căng-tin thì lại bị cậu cưỡng hôn cho phát, đã rất cố gắng nhanh tay túm lại nhưng cậu ù té nhanh quá!!!
kết thúc ra chơi, vào lớp, Kha Tuấn còn chọn chỗ ngồi xa hắn hơn nữa!!!
Đây!
Ngay lúc này, hắn chờ thời điểm kết thúc buổi học, cậu lúi húi cúi xuống hộc bàn lấy sách Cảnh Hưng liền phi nhanh tới, đặt hai tay lên vai cậu cố định không cho chạy.
Gào thật lực:"Cẩu Con ngốc! Không phải cứ tùy tiện ăn đậu hủ của Hưng bừa bãi là được đâu nhé!"
Run run bả vai, Kha Tuấn ngước lên, cái mặt của hắn được phóng đại làm cậu hết hồn!
Hắn thật chậm rãi cúi xuống, theo phản xạ cậu nhắm tịt mắt lại, tận khi cảm nhận được đôi môi ấm của hắn rời khỏi môi mình mới ti hí mở mắt.
"Này nhé! Hưng chưa kịp nói "Cũng yêu Cẩu Con lắm!" mà đã vội chạy! Thật là! Hôn cái nữa đền bù đi! Không hôn 10 cái nữa! N--"
Chưa nói xong đã bị cậu dùng hai lòng bàn tay ép chặt má, gấp gáp nói:"Ngốc! Đang trong lớp đó!!!".
Đám nữ sinh nấp ngoài cửa lớp nhìn ảnh vừa chụp được, kẻ khóc người cười tủm tỉm như bị bệnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất