Cổ Đại: Ta Dựa Vào Gieo Trồng Dược Liệu Để Làm Giàu
Chương 8:
Tuy nhiên, tổ mẫu kế Trần thị vẫn luôn đi theo phong cách tinh tế, khi gia đình đột ngột tách ra ở riêng thì tất nhiên phải có người đứng ra xúi giục, đẩy nhanh sự phát triển của câu chuyện.
Người này có lẽ chính là đường ca, Lý Tài Vinh, người được Chu Tú Tài nhận làm đệ tử.
Ánh mắt của Lý Tiểu Hàn không tự chủ được mà nhìn về đường ca Lý Tài Vinh.
Lúc này, Lý Tài Vinh đang đứng trước nhà chính, là một thiếu niên mười ba tuổi, mặc trường bào màu xanh, vấn tóc, thân hình thon gầy, mang theo khí chất thư sinh mà hiếm người nông dân nào có. Chỉ là sắc mặt hắn ta hơi tái nhợt, môi mím chặt, ánh mắt thay đổi thất thường.
Cũng là vì đường ca muốn tham gia khoa cử nhất nên tất nhiên sẽ càng để ý đến thanh danh hơn.
Nếu trong nhà có chuyện gì xảy ra, con đường khoa cử của Lý Tài Vinh sẽ bị chặt đứt.
Tuy nhiên, trước kia nàng cho rằng đại đường ca chỉ là một nam tử nông dân bình thường, nhưng bây giờ mới phát hiện ra đại đường ca thực sự là một nhân vật có tên có họ trong cốt truyện, quan trọng hơn và có đầu óc hơn nhiều so với các nhân vật phụ trong nhà.
Nói đến đây cũng dễ hiểu, dù sao phụ thân nàng cũng là trưởng tử, mẫu thân nàng cũng thi thoảng phải uống thuốc, nếu quả thật có thai sinh nhi tử thì theo quy định của tộc, gia sản sẽ thuộc về nhà nàng.
Sao đường ca có thể yên tâm cho được, tận dụng cơ hội nhập học, thừa dịp nhà nàng không có nhi tử, cho dù có phải vứt bỏ sức lao động cường tráng của nhà nàng, vẫn muốn tách nhà nàng ra ở riêng.
Nhìn những người khác, trong lòng Lý Tiểu Hàn thở dài một hơi, xem ra rất có thể đã thương lượng xong, phụ thân nàng là người cuối cùng nhận được thông báo.
Trong lòng Lý Tiểu Hàn không ngừng cân nhắc, động tác cũng không chậm, nắm lấy tay Vương thị, đưa Vương thị vào phòng:
"Tổ phụ tổ mẫu, mẫu thân con có chút không thoải mái, con đưa mẫu thân về phòng nghỉ ngơi một lát."
Lý Hiền Đông nghe vậy liền theo nàng vào phòng.
Một nhà ba người thậm chí còn không bỏ sọt xuống, trốn ở trong phòng không ra ngoài.
Một nhà ba người Lý Hiền Đông trốn vào trong phòng, Lý Sinh Lễ và Trần thị đều không ngăn cản, những người khác đương nhiên cũng không dám nói gì, cả nhà đều trầm mặc làm việc.
Không ai quan tâm một nhà Lý Hiền Đông, và cũng không ai oán giận, như thể một nhà ba người Lý Hiền Đông không thuộc về gia đình này.
Giờ phút này, những người không cùng một mẫu thân sinh ra ở Lý gia đã chia thành hai phe.
Trong phòng, Lý Tiểu Hàn đỡ Vương thị ngồi xuống, sau đó nhẹ nhàng lấy rễ tam thất từ trong sọt ra, cất vào một nơi kín đáo, sau đó đặt cây ngải cứu vào sọt như lúc đầu.
Sau khi cất tam thất đi, Lý Tiểu Hàn thấy Lý Hiền Đông ngơ ngác trừng mắt nhìn xà nhà, cũng không có ý định khuyên ông, dù có nói nhiều cũng vô dụng, trong lần tách nhà này, Lý Hiền Đông chính là người đau lòng nhất.
Cảm giác như chỉ một lúc sau, Lý Tài Vinh đứng ở ngoài cửa hô:
"Đại bá, đại bá mẫu, Tiểu Hàn muội muội ra ăn cơm."
Lý Tiểu Hàn nghe thấy, phát hiện giọng nói của đại đường ca đã trở lại bình thường.
Càng nghĩ về người đại đường ca này lại càng cảm thấy không đơn giản, đường ca đã làm gì để được Chu Tú Tài nhận làm đệ tử?
Chu Tú Tài ở thôn bên cạnh, hắn ta cũng có phu tử của mình ở thôn Bình Sơn, dù chỉ là là một lão đồng sinh.
Bắt đầu có mưu đồ từ khi nào?
Là đầu năm không qua khoa cử mới bắt đầu lập mưu đồ?
Hay đã bắt đầu từ trước đó?
Chỉ là, mặc dù nội quy của tộc không viết rõ, nhưng đã ngầm khẳng định nếu không vượt qua được kỳ thi đồng sinh đầu tiên ở tuổi mười bốn và kỳ thi đồng sinh thứ hai ở tuổi mười tám thì trong tộc khuyên phải biết tự lượng sức mình, không cần liều mạng học hành mà không biết việc đời, để tránh không thể sinh tồn nếu không làm nên trò trống gì.
Tách người ngoài ra khỏi nhà, nếu năm sau không thi đậu, trong nhà đều là người một nhà, đường ca mới có thể dễ dàng thuyết phục người trong nhà cho hắn ta tiếp tục đọc sách.
Người này có lẽ chính là đường ca, Lý Tài Vinh, người được Chu Tú Tài nhận làm đệ tử.
Ánh mắt của Lý Tiểu Hàn không tự chủ được mà nhìn về đường ca Lý Tài Vinh.
Lúc này, Lý Tài Vinh đang đứng trước nhà chính, là một thiếu niên mười ba tuổi, mặc trường bào màu xanh, vấn tóc, thân hình thon gầy, mang theo khí chất thư sinh mà hiếm người nông dân nào có. Chỉ là sắc mặt hắn ta hơi tái nhợt, môi mím chặt, ánh mắt thay đổi thất thường.
Cũng là vì đường ca muốn tham gia khoa cử nhất nên tất nhiên sẽ càng để ý đến thanh danh hơn.
Nếu trong nhà có chuyện gì xảy ra, con đường khoa cử của Lý Tài Vinh sẽ bị chặt đứt.
Tuy nhiên, trước kia nàng cho rằng đại đường ca chỉ là một nam tử nông dân bình thường, nhưng bây giờ mới phát hiện ra đại đường ca thực sự là một nhân vật có tên có họ trong cốt truyện, quan trọng hơn và có đầu óc hơn nhiều so với các nhân vật phụ trong nhà.
Nói đến đây cũng dễ hiểu, dù sao phụ thân nàng cũng là trưởng tử, mẫu thân nàng cũng thi thoảng phải uống thuốc, nếu quả thật có thai sinh nhi tử thì theo quy định của tộc, gia sản sẽ thuộc về nhà nàng.
Sao đường ca có thể yên tâm cho được, tận dụng cơ hội nhập học, thừa dịp nhà nàng không có nhi tử, cho dù có phải vứt bỏ sức lao động cường tráng của nhà nàng, vẫn muốn tách nhà nàng ra ở riêng.
Nhìn những người khác, trong lòng Lý Tiểu Hàn thở dài một hơi, xem ra rất có thể đã thương lượng xong, phụ thân nàng là người cuối cùng nhận được thông báo.
Trong lòng Lý Tiểu Hàn không ngừng cân nhắc, động tác cũng không chậm, nắm lấy tay Vương thị, đưa Vương thị vào phòng:
"Tổ phụ tổ mẫu, mẫu thân con có chút không thoải mái, con đưa mẫu thân về phòng nghỉ ngơi một lát."
Lý Hiền Đông nghe vậy liền theo nàng vào phòng.
Một nhà ba người thậm chí còn không bỏ sọt xuống, trốn ở trong phòng không ra ngoài.
Một nhà ba người Lý Hiền Đông trốn vào trong phòng, Lý Sinh Lễ và Trần thị đều không ngăn cản, những người khác đương nhiên cũng không dám nói gì, cả nhà đều trầm mặc làm việc.
Không ai quan tâm một nhà Lý Hiền Đông, và cũng không ai oán giận, như thể một nhà ba người Lý Hiền Đông không thuộc về gia đình này.
Giờ phút này, những người không cùng một mẫu thân sinh ra ở Lý gia đã chia thành hai phe.
Trong phòng, Lý Tiểu Hàn đỡ Vương thị ngồi xuống, sau đó nhẹ nhàng lấy rễ tam thất từ trong sọt ra, cất vào một nơi kín đáo, sau đó đặt cây ngải cứu vào sọt như lúc đầu.
Sau khi cất tam thất đi, Lý Tiểu Hàn thấy Lý Hiền Đông ngơ ngác trừng mắt nhìn xà nhà, cũng không có ý định khuyên ông, dù có nói nhiều cũng vô dụng, trong lần tách nhà này, Lý Hiền Đông chính là người đau lòng nhất.
Cảm giác như chỉ một lúc sau, Lý Tài Vinh đứng ở ngoài cửa hô:
"Đại bá, đại bá mẫu, Tiểu Hàn muội muội ra ăn cơm."
Lý Tiểu Hàn nghe thấy, phát hiện giọng nói của đại đường ca đã trở lại bình thường.
Càng nghĩ về người đại đường ca này lại càng cảm thấy không đơn giản, đường ca đã làm gì để được Chu Tú Tài nhận làm đệ tử?
Chu Tú Tài ở thôn bên cạnh, hắn ta cũng có phu tử của mình ở thôn Bình Sơn, dù chỉ là là một lão đồng sinh.
Bắt đầu có mưu đồ từ khi nào?
Là đầu năm không qua khoa cử mới bắt đầu lập mưu đồ?
Hay đã bắt đầu từ trước đó?
Chỉ là, mặc dù nội quy của tộc không viết rõ, nhưng đã ngầm khẳng định nếu không vượt qua được kỳ thi đồng sinh đầu tiên ở tuổi mười bốn và kỳ thi đồng sinh thứ hai ở tuổi mười tám thì trong tộc khuyên phải biết tự lượng sức mình, không cần liều mạng học hành mà không biết việc đời, để tránh không thể sinh tồn nếu không làm nên trò trống gì.
Tách người ngoài ra khỏi nhà, nếu năm sau không thi đậu, trong nhà đều là người một nhà, đường ca mới có thể dễ dàng thuyết phục người trong nhà cho hắn ta tiếp tục đọc sách.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất