Chương 53: Chữ hiếu chữ tình
Tố Di thức dậy thì mặt trời cũng đã lên cao rồi,Tử Nam cũng đã đi làm. …
Sau khi nhìn thấy ánh sáng thì cô cảm thấy yêu đời hơn,cả ngày chỉ biết cười tươi mà thôi.
Tố Di đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân,sau đó thì xuống nhà ăn sáng.
“Kha Mỹ,Tử Nam đi làm rồi sao..”
“ Đúng vậy,cậu chủ đã đi làm rồi.Để tôi dọn bữa sáng lên cho thiếu phu nhân …”
“ Thiếu phu nhân.”
“ Vâng,cậu chủ bảo tôi gọi như vậy.”
“ Kha Mỹ,cô gọi tôi bằng tên là được rồi …”
“ Ừm.“.
Tố Di ngồi ăn sáng 1 mình, nhưng cô cứ cười suốt …Cả đêm qua bị anh ấy hành cho lên bờ xuống ruộng luôn,quá là mạnh bạo rồi.
Sau khi ăn xong thì cô đi lên thư phòng của Tử Nam đọc sách,bây giờ cô cũng đang rảnh mà cho nên đọc sách cũng hay.
Mấy năm qua cô không có đi học cho nên bây giờ đụng đến sách vở cũng có hơi xa lạ,hơn 5 năm rồi thì phải.
Ở đây có rất nhiều sách, nào là sách kinh doanh,kỹ năng tư duy,và nhiều ngôn ngữ khác nhau nữa..
Cô chọn tùy ý vài cuốn rồi sau đó thì nằm dài trên ghế sofa.
[ Reng …reng.] Phỉ Hân,là bạn cũ của cô đây mà.
[ Alo Tố Di trưa nay chúng ta đi ăn cơm đi, buổi trưa mình đến đón cậu …]
[ Ừm …].
___@@##₫₫
Tử Nam đang làm việc thì Vân Kiều xông cửa vào,Thừa Hương cũng có đi cùng.
“ Tử Nam,con và Tố Di đang ở bên nhau.”
“ Đúng vậy, ba cũng đã nói với nhà họ Vân hủy hôn rồi mà …” Tử Nam tắt máy tính rồi đứng dậy.
“ Con và Vân Kiều đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa,vậy cho nên sau này mẹ đừng dẫn cô ta đến đây nữa.Lỡ như ở đây mà có mất đồ thì lại phiền phức nữa..”
“ Con..”
“ Anh Nam sao anh lại nói em như vậy,em có ăn học đàng hoàng mà.Vân Kiều em sẽ không làm những chuyện như vậy đâu, chỉ có Tố Di mới làm chuyện xấu mà thôi.Anh cho cô ta ở chung nhà coi chừng bị mất đồ khi nào không hay đấy…”
“ Vân Kiều nói đúng đấy …sao con lại cho con nhỏ ất ơ nghèo hèn đó ở chung chứ, không chừng nó cướp hết tài sản của con cho mà xem …”
“ Đủ rồi,2 người nói xong chưa. “ Anh hét lên …
“ Nói xong rồi thì về đi,ở đây không đón tiếp …”
“ Tử Nam con dám đuổi mẹ luôn hả? …Con vì 1 đứa con gái mà từ mặt mẹ của mình.,như vậy có đáng không hả con. “
“ Nếu mẹ không đi vậy thì con sẽ đi.”’
“ Đúng là yêu vào thì hết thuốc chữa mà …Vân Kiều chúng ta đi thôi.” Thừa Hương kéo Vân Kiều ra khỏi văn phòng…
Đúng là mệt mỏi thật mà,mẹ anh đến bây giờ vẫn không hề nhận ra là bản thân mình đã làm sai,lần này còn nói khó nghe hơn lần trước nữa …
Tử Nam ngồi xuống ghế sofa,hai tay bấu chặt vào nhau. Bây giờ anh nên làm gì thì mới thay đổi được dùng nghĩ của bà ấy đây,càng nghĩ thì càng nhức đầu mà.
Trong mắt của mẹ anh,anh phải yêu người giàu, người có địa vị xã hội thì bà ấy mới vui vẻ mà thôi. Nhưng anh thì chỉ thích Tố Di mà thôi.
Buổi trưa Phỉ Hân đến đón bạn mình đi ăn trưa,Phỉ Hân bây giờ đang làm y tá ở bệnh viện, đến buổi trưa thì cô mới có giờ rảnh mà thôi …
“ Tố Di,cậu muốn ăn món gì”
“ Mình ăn thịt gà chiên.”
“ Được “
Phỉ Hân chọn 2 phần gà chiên,canh bò hầm,tôm hấp …
“ Thời gian trước là mình không quan tâm đến cậu, mình không nghĩ là cậu lại bị như vậy.”“.
“ Là mình muốn giấu cậu mà,Phỉ Hân cậu đã xin lỗi mình nhiều lần lắm rồi.” Tố Di cười trừ..
“Ừm, min biết rồi …”
“ Tố Di, rồi bà ta có làm khó cậu nữa không?..” Ý của Phỉ Hân là đang nhắc tới Thừa Hương.
“ Mình không gặp bà ấy,với lại Tử Nam anh ấy nói sẽ tự giải quyết.”’
“ Haiz,chán cậu quá đi,bà ta và Vân Kiều là cùng 1 giuộc với nhau đấy,cậu hãy cẩn thận.Nhất là con nhỏ Vân Kiều,nó đã hại cậu 1 lần rồi thì sẽ còn có lần khác nữa …”’.
“ Mình biết rồi …”” …
10 phút sau thì cũng có thức ăn,hai người họ không nói chuyện không vui nữa,mà thay vào đó là tập trung vào việc ăn uống của mình..
Sau khi ăn xong thì Phỉ Hân phải về bệnh viện,cho nên Tố Di cũng đành phải về 1 mình … Nhưng mà bây giờ cô đã nhìn thấy đường rồi, cho nên cũng khá là thoải mái cho việc đi lại của mình,đúng là khi nhìn thấy đường rồi thì mọi việc khá là thuận tiện,cô có thể đi bất cứ nơi nào mà bản thân của cô muốn.
Sau khi nhìn thấy ánh sáng thì cô cảm thấy yêu đời hơn,cả ngày chỉ biết cười tươi mà thôi.
Tố Di đi vào trong toilet vệ sinh cá nhân,sau đó thì xuống nhà ăn sáng.
“Kha Mỹ,Tử Nam đi làm rồi sao..”
“ Đúng vậy,cậu chủ đã đi làm rồi.Để tôi dọn bữa sáng lên cho thiếu phu nhân …”
“ Thiếu phu nhân.”
“ Vâng,cậu chủ bảo tôi gọi như vậy.”
“ Kha Mỹ,cô gọi tôi bằng tên là được rồi …”
“ Ừm.“.
Tố Di ngồi ăn sáng 1 mình, nhưng cô cứ cười suốt …Cả đêm qua bị anh ấy hành cho lên bờ xuống ruộng luôn,quá là mạnh bạo rồi.
Sau khi ăn xong thì cô đi lên thư phòng của Tử Nam đọc sách,bây giờ cô cũng đang rảnh mà cho nên đọc sách cũng hay.
Mấy năm qua cô không có đi học cho nên bây giờ đụng đến sách vở cũng có hơi xa lạ,hơn 5 năm rồi thì phải.
Ở đây có rất nhiều sách, nào là sách kinh doanh,kỹ năng tư duy,và nhiều ngôn ngữ khác nhau nữa..
Cô chọn tùy ý vài cuốn rồi sau đó thì nằm dài trên ghế sofa.
[ Reng …reng.] Phỉ Hân,là bạn cũ của cô đây mà.
[ Alo Tố Di trưa nay chúng ta đi ăn cơm đi, buổi trưa mình đến đón cậu …]
[ Ừm …].
___@@##₫₫
Tử Nam đang làm việc thì Vân Kiều xông cửa vào,Thừa Hương cũng có đi cùng.
“ Tử Nam,con và Tố Di đang ở bên nhau.”
“ Đúng vậy, ba cũng đã nói với nhà họ Vân hủy hôn rồi mà …” Tử Nam tắt máy tính rồi đứng dậy.
“ Con và Vân Kiều đã không còn bất cứ quan hệ gì nữa,vậy cho nên sau này mẹ đừng dẫn cô ta đến đây nữa.Lỡ như ở đây mà có mất đồ thì lại phiền phức nữa..”
“ Con..”
“ Anh Nam sao anh lại nói em như vậy,em có ăn học đàng hoàng mà.Vân Kiều em sẽ không làm những chuyện như vậy đâu, chỉ có Tố Di mới làm chuyện xấu mà thôi.Anh cho cô ta ở chung nhà coi chừng bị mất đồ khi nào không hay đấy…”
“ Vân Kiều nói đúng đấy …sao con lại cho con nhỏ ất ơ nghèo hèn đó ở chung chứ, không chừng nó cướp hết tài sản của con cho mà xem …”
“ Đủ rồi,2 người nói xong chưa. “ Anh hét lên …
“ Nói xong rồi thì về đi,ở đây không đón tiếp …”
“ Tử Nam con dám đuổi mẹ luôn hả? …Con vì 1 đứa con gái mà từ mặt mẹ của mình.,như vậy có đáng không hả con. “
“ Nếu mẹ không đi vậy thì con sẽ đi.”’
“ Đúng là yêu vào thì hết thuốc chữa mà …Vân Kiều chúng ta đi thôi.” Thừa Hương kéo Vân Kiều ra khỏi văn phòng…
Đúng là mệt mỏi thật mà,mẹ anh đến bây giờ vẫn không hề nhận ra là bản thân mình đã làm sai,lần này còn nói khó nghe hơn lần trước nữa …
Tử Nam ngồi xuống ghế sofa,hai tay bấu chặt vào nhau. Bây giờ anh nên làm gì thì mới thay đổi được dùng nghĩ của bà ấy đây,càng nghĩ thì càng nhức đầu mà.
Trong mắt của mẹ anh,anh phải yêu người giàu, người có địa vị xã hội thì bà ấy mới vui vẻ mà thôi. Nhưng anh thì chỉ thích Tố Di mà thôi.
Buổi trưa Phỉ Hân đến đón bạn mình đi ăn trưa,Phỉ Hân bây giờ đang làm y tá ở bệnh viện, đến buổi trưa thì cô mới có giờ rảnh mà thôi …
“ Tố Di,cậu muốn ăn món gì”
“ Mình ăn thịt gà chiên.”
“ Được “
Phỉ Hân chọn 2 phần gà chiên,canh bò hầm,tôm hấp …
“ Thời gian trước là mình không quan tâm đến cậu, mình không nghĩ là cậu lại bị như vậy.”“.
“ Là mình muốn giấu cậu mà,Phỉ Hân cậu đã xin lỗi mình nhiều lần lắm rồi.” Tố Di cười trừ..
“Ừm, min biết rồi …”
“ Tố Di, rồi bà ta có làm khó cậu nữa không?..” Ý của Phỉ Hân là đang nhắc tới Thừa Hương.
“ Mình không gặp bà ấy,với lại Tử Nam anh ấy nói sẽ tự giải quyết.”’
“ Haiz,chán cậu quá đi,bà ta và Vân Kiều là cùng 1 giuộc với nhau đấy,cậu hãy cẩn thận.Nhất là con nhỏ Vân Kiều,nó đã hại cậu 1 lần rồi thì sẽ còn có lần khác nữa …”’.
“ Mình biết rồi …”” …
10 phút sau thì cũng có thức ăn,hai người họ không nói chuyện không vui nữa,mà thay vào đó là tập trung vào việc ăn uống của mình..
Sau khi ăn xong thì Phỉ Hân phải về bệnh viện,cho nên Tố Di cũng đành phải về 1 mình … Nhưng mà bây giờ cô đã nhìn thấy đường rồi, cho nên cũng khá là thoải mái cho việc đi lại của mình,đúng là khi nhìn thấy đường rồi thì mọi việc khá là thuận tiện,cô có thể đi bất cứ nơi nào mà bản thân của cô muốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất