Có Gan Ném Xà Phòng Thì Có Gan Tỏ Tình Đi

Chương 3: Không ngờ lại mê tôi

Trước Sau
Chuyển ngữ: diuisca

Chỉnh sửa: andrea

Trì Phi Điềm được nhận một đống phần thưởng như thế, cả người cũng nhè nhẹ bay lên, anh nghiêm túc tự ngẫm, anh bây giờ không còn là nhà văn hạng ba nữa, đã thăng cấp làm nhà văn hạng hai rồi nha.

Căn bản anh cũng chỉ nhàm chán giết thời gian, tùy ý viết một quyển sách cố sự phiêu bạt giang hồ ở trên web Thất Điểm, vừa bắt đầu tất nhiên không có ai xem, biên tập viên chảy hai dòng lệ máu mà an ủi anh: Các đại thần luôn bắt đầu từ tiểu trong suốt đấy, giống như chúng tôi làm biên tập cũng kiếm không được nhiều, lương ngang với việc chuyển gạch, cũng phải dựa vào ước mơ mà chèo chống đến giờ nha!

Biên tập viên ai nấy cũng phải nói lời này một lần với các tác giả, lần nào nói cũng có cảm giác đằng sau hiện lên một khuôn mặt trắng nõn thiêng liêng của thiên thần nhỏ.

Lúc đó Trì Phi Điềm đã đưa được nhà hàng đi vào quỹ đạo, nhưng ở trên trang văn học mạng vẫn còn rất ngây thơ, cảm thấy biên tập viên là một nghề thần thánh, cả người tràn đầy vầng sáng bản năng của người mẹ, thế là cảm kích hồi âm: Biên tập cậu từ chức đi! Đến tiệm của tôi làm công! Vé máy bay tôi bao hết! Làm việc tuyệt đối nhẹ-nhàng-hơn-chuyển-gạch!

Biên tập: Cút nhanh!

Không ai đọc cũng không sao cả, dù sao tốc độ tay của anh nhanh hơn thời gian, mỗi ngày lại không ngừng nghỉ, nhận một giải thưởng chuyên cần cũng được đó nha, ai biết được sau này truyện của anh thu hút một đám độc giả kỳ lạ, kết nhân vật nam chính và nam thứ thành lang phối, ầm ĩ mở ra cờ đảng Tống Trì Địa Thiên, hò hét yêu mến nói không hối hận chi với CP này, vẫn có thể tái chiến năm trăm năm nữa.

Biên tập viên nóng nảy, vô cùng lo lắng mà tìm Trì Phi Điềm: Cậu nhanh sắp xếp nhân vật nữ chính trong truyện đi, sao hơn hai trăm chương rồi mà má nữ chính chưa xuất hiện vậy trời!

Trì Phi Điềm: Cậu từng gặp thím nữ chính trong Tây du ký rồi sao?

Biên tập: Chưa thấy qua thì phải.

Trì Phi Điềm: Chẳng phải ok rồi sao?

Biên tập: Ờ, có đạo lý.

Mười phút sau, biên tập viên lại đạp đến một lần nữa, giận không kìm được: Nhưng truyện của nhà mi là Đông du ký, có phải là Tây du ký đâu má!

Biên tập viên dùng giọng điệu cầu xin: Cậu hãy an bài một nữ chính đi, phía dưới chương mới đây của cậu cũng sắp bị một đám hủ nữ bao vây rồi, tần số xuất hiện của những tình huống này trên trang web nhiều quá sẽ không tốt đâu, cậu viết tình anh em thôi mà bị mấy thím đó YY thành cái hình dạng gì rồi đó nha.

Trì Phi Điềm khiêm tốn tiếp thu.

Sau đó, nói bao nhiêu lần cũng chẳng sửa.

Từ đó về sau, cách mười chương một lần, sẽ xuất hiện một vị nữ chính, qua mười chương nữa, một vị nữ chính ra đi.

Lại nói tiếp, Thất Điểm cũng liên tiếp có một câu chuyện huyền thoại…

Trì Phi Điềm đi dạo diễn đàn một vòng như mọi khi, quả nhiên từ khi Hoàng Kim đại minh và Bạch Ngân đại minh xuất hiện, anh đã phát hồng ở trên diễn đàn nhỏ.

Có câu, thương anh thì đừng có nhắc đến anh trên diễn đàn, xem ra nếu nhắc đến anh thì khẳng định là không có thương anh.

Lúc trước thì đăng một bài viết cấu véo tinh thần anh, bị biên tập khóa bài, nên chìm xuống rất nhanh, trừ lần đó ra, còn xuất hiện hai bài viết khác, số lượng truy cập vào rất cao.

Trì Phi Điềm ấn mở một bài viết trong đó, ⌈818 trước khi ngủ: Thủy Dã đại đại viết cái quỷ gì vậy?⌋, hiện tại mới có ba giờ chiều, lâu chủ ngủ có sớm quá không?

(1) 818: tám nhảm, bát quái

Trì Phi Điềm tỏ vẻ mười phần không thể tưởng tượng nổi.

Phía dưới là một đám người còn ầm ĩ gấp mười, phần lớn đều bày tỏ rằng nhìn qua ba chương đầu tiên của truyện đã không muốn đọc rồi. Quá! Khô! Khan!

Nhưng vì tôn trọng nên vẫn bình luận truyện, vẫn cắn răng nghiến lợi đọc, một bạn đọc đã xem xong một trăm chương bèn bày tỏ: “Đây rốt cuộc đang viết cái quỷ gì, một trăm chương rồi nữ chính đâu nữ chính đâu? Toàn bộ hành trình mỗi ngày đều là hai thằng đực rựa đánh đánh giết giết, tay phải tay trái động một cái liền biến ra trăm phát! Còn không bằng đi xem Tây du kí hậu truyện!”

Phía dưới có người nước mắt chảy không thôi bày tỏ: “Đừng nói nữa, tốt xấu gì thớt cũng chỉ đọc một trăm chương, tui kiên trì tới hai trăm chương cuối cùng cũng thấy nữ chính rồi, nhưng tui vừa mới yêu thích nữ chính, thì nữ chính chết rồi, chết xong hoá thành bươm bướm bay mất, tác giả đã vừa lòng chưa…”

Còn có người nhìn có vẻ hả hê bình luận: “Ha ha ha đám chuyên nghiệp phía trên mời nhận lấy đầu gối của tui!”

(2) đầu gối: vái lạy, khâm phục

Trì Phi Điềm đang thờ ơ nhìn đột nhiên hơi kinh hoảng, quả nhiên, học sinh tiểu học nhảy ra trích lại hết vô số bài viết, lòng đầy căm phẫn chỉ trích: “Các người sao có thể nói như thế, các người căn bản không biết anh ấy, các người cái gì cũng không biết, không thấy xấu hổ hả!”

Các bạn đọc nhao nhao bình luận: “Con mẹ nó chạy mau, fan não tàn lại tới nữa!”

Trì Phi Điềm: “…”

Trì Phi Điềm lại mở sang bài viết khác.

“Không có ai đến 818 chuyện 1:14 chiều hôm nay weibo V lớn Tôn Ngộ Sắc tỏ tình với Thủy Dã của chúng ta sao?”

“Lâu chủ dùng mạng dưới quê sao? Đã sớm nhìn thấy người hâm mộ Tôn Ngộ Sắc bùng nổ rồi!”

“Tôn Ngộ Sắc rất rất rất tốt, tâm thiếu nữ cũng đang hồi sinh rồi đây!”

“Thích Tôn Ngộ Sắc và Thủy Dã đại đại là một CP.”

“Lải nhải quá đi, nhà giàu thâm tình bá đạo công vs cao lãnh cấm dục tác giả thụ, moe moe quá đi nha!”



Trì Phi Điềm: “…”

Các người đang nói cái gì thế, sao tui một câu cũng xem không hiểu.

Anh lướt lên xem chủ đề bài viết, nhìn nhìn tiêu đề màu đỏ tươi ⌈818 Tôn Ngộ Sắc và Thủy Dã đại đại kiếp trước kiếp này⌋.

Trì Phi Điềm: “…”

Giờ phút này Trì Phi Điềm chỉ muốn gào thét một câu, cao lãnh cấm dục thụ là ai, tui cao lãnh chỗ nào, các người sao có thể nói tui như thế, các người căn bản không biết tui, các người cái gì cũng không biết nha!



Trì Phi Điềm nhấp vào biên tập, gửi địa chỉ bài viết qua hỏi: “Bọn họ đang nói cái gì vậy?”

Biên tập: (#‵′) 凸 Mấy trăm năm rồi cậu không lên weibo? Tôi còn nghĩ cậu biết rõ mà!

Trì Phi Điềm: Biết rõ cái gì nha?

Biên tập: Cung nghênh Đại Thánh phu nhân O(∩ˍ∩)O~

Trì Phi Điềm lục lọi cả buổi mới tìm ra sổ ghi nhớ mật khẩu, quyển sổ nhỏ nằm trong góc cũng đã biến thành đồ cổ rồi, anh rất ít dùng số weibo, tài khoản đó là do biên tập đăng ký giúp anh, nhưng mà có việc gì anh luôn trực tiếp tìm biên tập hỏi.

Trang weibo vừa mở ra, tin tức thông báo đã soàn soạt bùng nổ, Trì Phi Điềm không kịp để ý tin nhắn riêng, trực tiếp mở trang nhà của bản thân.

Phía dưới trang nhà là một lượng bình luận vô căn cứ cực nhiều, mở ra là thấy ngay một khoảng lớn.

“Cung nghênh Đại Thánh phu nhân!”

“Cung nghênh Đại Thánh phu nhân!”

“Cung nghênh Đại Thánh phu nhân!”

“Cung nghênh Đại Thánh phu nhân!”



Nguyên nhân gây ra sự việc này là V lớn Tôn Ngộ Sắc 1:14 chiều hôm nay @ anh, dâng lên năm trăm hai mươi vạn tiền lì xì trên weibo, mua năm trăm hai mươi bông hồng tỏ tình.

(3) 520: anh yêu em

Không sai, thật sự là năm trăm hai mươi vạn, Trì Phi Điềm bị chấn kinh, vội phản ứng nhanh đi kiểm tra túi tiền weibo của mình, trời ơi, thật sự có năm trăm hai mươi vạn! Thằng cha nhà giàu này hư não rồi sao?

@Tôn Ngộ Sắc: Đến sinh khỉ con cho tôi đi @Thất Điểm – Thủy Dã.

Trang nhà Trì Phi Điềm bị năm trăm hai mươi đóa hoa hồng lan ra một trời, cả tầm nhìn chỉ còn một màu đỏ tươi, trừ fan hường phấn ghép đôi ra, còn có fan vợ của Tôn Ngộ Sắc “Bóp chết yêu tinh nhỏ tình địch kia!” “Tại sao tay tôi lại muốn giơ đuốc lên đốt đốt đốt!”

Yêu tinh nhỏ Trì Phi Điềm bày tỏ: Các người sao có thể nói tui như thế, các người sao có thể đối với tui như thế, các người căn bản không biết tui, các người cái gì cũng không biết nha!



Trì Phi Điềm baidu rất lâu, mới được một người tốt bụng phổ cập kiến thức, dạo này có một game mobile đang rất hot, trong đó có một nhân vật hoạt hình tên Tôn Ngộ Sắc đẹp trai kinh người, được đông đảo thiếu nữ thiếu nam ông dì chú bác yêu thích, thậm chí còn có một công ty sản xuất phim ngắm trúng, định cuối năm nay mua IP quay thành phim điện ảnh.

Tôn Ngộ Sắc V lớn trên weibo là người tạo ra trò chơi này, sở hữu rất nhiều người hâm mộ dựa trên danh nghĩa Tôn Ngộ Sắc, có hơn chín trăm vạn fan hâm mộ thì có hơn chín trăm vạn người gọi hắn là chồng, còn có rất nhiều fan nhà giàu tự xưng mình là vợ của hắn.

Nhưng mà chuyện đó đối với anh – tác giả hạng ba này – có liên quan gì không vậy? Trừ việc anh có một người hâm mộ ngoài kia…

Vị V lớn này ăn no rỗi việc làm gì vậy?

Biên tập viên nhìn không nổi Trì Phi Điềm ngây ngốc thế nữa, chỉ bảo: Tặng cậu Hoàng Kim tổng minh và Bạch Ngân minh chủ chính là Tôn Ngộ Sắc đấy. Hắn cũng gióng trống khua chiêng mà tỏ tình rồi, cậu thì nghiện mà còn ngại tiếp nhận rồi.

Trì Phi Điềm: …

Trì Phi Điềm: Cậu còn không biết tôi sao, tôi căn bản không phải loại người này!

Biên tập: Ha ha ==

Trì Phi Điềm: Đúng rồi cậu còn muốn tới làm thuê hông? Kiếm được nhiều hơn so với chuyển gạch đấy!

Biên tập viên: CÚT!

Trì Phi Điềm tìm trên weibo một vòng, game mobile này đã thịnh hành ba tháng rồi, bởi vì anh không có hứng thú với phương diện này, cũng không có túc trực trên weibo, nên căn bản chả biết gì cả. Có bài post hình gif của một bạn trên mạng, trên ảnh là Đại Thánh trông rất tuấn tú. Thân mình cứng như sắt đen, hỏa nhãn kim tinh, hồng bào phần phật, chiến cổ dội vang.

Người hâm mộ Tôn Ngộ Sắc có rất nhiều, phía dưới bình luận đều là một vùng “Đại Thánh em sẽ vì anh mà sinh con”.

Cái status tỏ tình trên weibo mới đây có số bình luận càng bùng nổ.

“Mệt mỏi quá, cảm thấy không thích lắm!”

“Muốn tạo nhóm đi đánh chết tình địch, các chị em đi theo tôi!”



“Có Thủy Dã đại đại sinh khỉ con giúp anh chúng em yên tâm rồi!”

Goát dờ hợi, cái tình huống gì đây? CÁI TÌNH HUỐNG GÌ ĐÂY?!!

Trì Phi Điềm tiếp tục nhìn xuống những bình luận xếp đầu, bỗng dưng nheo mắt, quả nhiên, giữa những bình luận mênh mông, anh thấy được ID của Học sinh tiểu học.

Học sinh tiểu học lòng đầy căm phẫn mà rống to: Đại đại của chúng tôi là người thì sao có thể sinh khỉ con chứ!!

Trì Phi Điềm: “…”

Trì Phi Điềm xoắn xuýt mà suy nghĩ, có nên coi năm trăm hai mươi vạn như một trò đùa rồi cười để duy trì hình tượng tốt đẹp cao lãnh cấm dục không vì tiền tài mà cúi đầu hay không, hoặc như, âm thầm xoa xoa mà nhận lấy năm trăm hai mươi vạn, từ nay về sau phong hào mai danh ẩn tích…

Gửi trả tiền về nói không chừng sẽ khiến tên nhà giàu không vui, nhà giàu tức giận, đập tan chừng ấy tiền cũng không thể không có khả năng nha. Bí mật tiêu tiền, có năm trăm hai mươi vạn trong tay, mặt tiền nhà hàng cũng có thể đổi mới, còn có thể đổi đồng phục bé thỏ cho mấy người Tiểu Quách để hấp dẫn khách hàng tới… Tương lai thật sự quá tốt đẹp!

Quả thực không còn lựa chọn nào khác! Đúng lúc này, khung chat đột nhiên vang lên.

Tin trên cùng là Tôn Ngộ Sắc gửi qua.

Trì Phi Điềm ấn mở xem thử, không xem thì không biết, xem rồi mới giật mình, bên trong là một tấm hình, đó là tấm hình chụp Trì Phi Điềm mười năm trước.

Trì Phi Điềm: “…”

Tôn Ngộ Sắc: [Cậu bé bút chì xấu hổ] Bà xã, chào em, tôi cảm thấy mình theo đuổi em trước, thì cũng phải kể về lịch sử tình yêu của tôi cho em biết, thấy bức ảnh trên kia không? Đó là người tôi thầm mến thời trung học, ngoài ra thì không còn ai nữa [ngượng ngùng].

Tôn Ngộ Sắc còn nói: Nhìn tiểu thuyết của bà xã, tôi liền thích bà xã rồi [xấu hổ]…

Đầu óc Trì Phi Điềm mơ hồ, lý trí còn tồn tại khiến anh nghiến răng nghiến lợi đánh ra mấy chữ: Ai là bà xã của anh?!

Tôn Ngộ Sắc rất biết nghe lời nói: Vậy qua vài ngày nữa quen biết rõ nhau rồi lại gọi, giờ cứ gọi đại đại đã [xấu hổ].

Tôn Ngộ Sắc: Đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại đại (tỉnh lược 520 từ trở lên)…

Trì Phi Điềm: “…”

Tôn Ngộ Sắc: Thủy Dã đại đại không lẽ cũng họ Trì sao? Người tôi thầm mến thời trung học cũng họ Trì, thật sự là trùng hợp [ngượng ngùng].

Trì Phi Điềm: …

Tôn Ngộ Sắc: Chẳng lẽ việc này là thiên duyên trời định?

Trì Phi Điềm: …

Trì Phi Điềm lau mồ hôi, hỏi: Anh đừng có nói giỡn, anh nghiêm túc ư?

Tôn Ngộ Sắc: Đương nhiên là rất nghiêm túc, đại đại nhận tiền của người ta xong lại muốn trốn nợ nhá [xấu hổ].

Trì Phi Điềm: “…” Anh thực sự định bụng ôm tiền bỏ chạy…

Tôn Ngộ Sắc: [xấu hổ] Đại đại em nhìn tâm ý của tôi nè…

Tôn Ngộ Sắc: Đại đại em rất đẹp trai nha em rất đẹp trai nha rất đẹp trai nha rất đẹp trai nha!

Đại đại em rất đẹp trai nha em rất đẹp trai nha rất đẹp trai nha rất đẹp trai nha!

Đại đại em rất đẹp trai nha em rất đẹp trai nha rất đẹp trai nha rất đẹp trai nha!

Đại đại em rất đẹp trai nha em rất đẹp trai nha rất đẹp trai nha!

Đại đại em rất đẹp trai nha em rất đẹp trai nha!

Đại đại em rất đẹp trai nha em rất đẹp trai!

Đại đại em rất đẹp trai nha đẹp trai nha!

Đại đại em đẹp trai!

Thích em!

Yêu em!

?

Trì Phi Điềm: “…”

Máy tính trước mặt Trì Phi Điềm như ngừng hoạt động.

Thế mà lại si mê tui! Vô sỉ quá! Hạ lưu quá! Không biết xấu hổ quá!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước Sau