Chương 9: Đại kết cục
Cám ơn mn đã theo dõi. Rất mong những bản dịch tiếp theo được mọi người theo dõi, xin cám ơn
——
Núi Nga My không khí gần đây đặc biệt quỷ dị. Vấn đề đều phát sinh trên người Mãnh Long.
Một tháng trước hệ thống bảo trì, "thân thể mới" của Mãnh Long cũng lập tức biến mất. Sau khi tỉnh lại hắn một lần nữa trở về làm NPC Mãnh Long chuyên giao nhiệm vụ môn phái Nga My. Đối mặt với đông đảo tỷ muội Nga My lo lắng hỏi han cùng an ủi, Mãnh Long chỉ có miễn cưỡng tươi cười.
"Yên tâm, ta rất ổn."
Các tỷ muội phái Nga My luôn cùng các NPC khác trao đổi "tình báo" nên đối với việc Mãnh Long cùng Hạ Thiên kết giao từ lâu đã rõ như lòng bàn tay. Bọn họ hôm nay đi phụ bản gì,đi đâu chơi hay hai người bọn họ ở Nhạn Nam PK ra sao. Bọn họ ở Côn Lôn đi train thăng cấp thế nào. Bọn họ đều nắm rất rõ ràng....
Tuy rằng nhìn không thấy chat mật giữa các game thủ, nhưng suy bụng ta ra bụng người, các tỷ muội phái Nga My đều hiểu rõ. Rất giống với câu chuyện của NPC [Lý Thu Thủy] trước đây. Nhưng các nàng cũng hiểu rõ, ngày đó cuối cùng cũng phải đến...
Toàn bộ NPC Nga My đều hồi hộp không yên chờ đợi một khắc này, thế nhưng khi nó thực sự đến, các nàng cũng chỉ có thể tận lực an ủi dời đi sự chú ý của hắn. Suốt ba ngày, Hạ Thiên đột nhiên không xuất hiện, Mãnh Long biểu hiện rất lãnh đạm, cơ hồ cùng trước đây không có gì khác nhau.
Sau đó, Hạ Thiên lại online, toàn bộ NPC đều thắt chặt thần kinh chờ đợi phản ứng của Mãnh Long.
Mãnh Long kỳ thực cũng có khẩn trương. Nhưng từ lúc đó trở đi, tâm tình của Hạ Thiên mỗi ngày một nặng nề hơn, Mãnh Long nhìn thấy cậu ấy u buồn như vậy, trong lòng cũng luống cuống, có chút bất an. Hắn không thể xác định rõ tâm tình Hạ Thiên lúc này có phải do hắn mà ra hay không. Hắn càng sợ hãi Hạ Thiên mệt mỏi chán nản như vậy sẽ đến lúc rời khỏi trò chơi này, như vậy chính mình cùng cậu sẽ cách biệt mãi mãi...
Nhưng đến một ngày —
"Mãnh Long, trở về đi."
"Mãnh Long, trở về đi."...
Nhìn thấy từng cái loa kiên trì được phát lên, Mãnh Long cảm thấy cõi lòng quặn thắt...
Hạ Thiên đối với mình...
Em ấy cũng thích mình!
Hắn nên cao hứng mới phải? Nếu lúc trước hắn không ngoan cố chen vào cuộc sống của Hạ Thiên, có lẽ hiện tại, cậu cũng sẽ không thống khổ thành như vậy, chính hắn cũng không cách nào kìm nén tâm tình đang cuộn sóng của chính mình.
Mất đi so với không chiếm được càng thống khổ hơn bội phần. Có một ngày, Hạ Thiên nhẹ nhàng bước đến ngồi cạnh NPC Mãnh Long. Gần nhau trong gang tấc mà như biển trời cách mặt.
"Mãnh Long, trở về đi."
Tiểu Thiên, anh ở đây, ngay bên cạnh em, em hãy nhìn anh đi.
"Mãnh Long, em thích anh, anh mau trở về đi."
Tiểu Thiên à anh cũng thích em, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, một mực lo lắng cho em...
"Mãnh Long..."
Tiểu Thiên...
Trên thế gian này khoảng cách xa xôi nhất, không phải là giữa sự sống hay cái chết, mà là nhìn thấy người mình yêu ở ngay trước mắt, mà không cách nào với tới, chỉ có thể trơ mắt nhìn người ấy thống khổ, mà bản thân không thể bước đến thốt ra lời an ủi.
Cả hai chúng ta, đến tột cùng ai so với ai càng thống khổ, càng bi ai hơn?
Mãnh Long chưa từng có lúc nào thống hận chính mình đã làm Hạ Thiên đau khổ như vậy, càng thống hận cái gọi là "trời đất, thần linh" mà hắn từng cảm tạ, bởi vì họ đã cho hắn "cơ thể". Cho hắn thấy "thiên đường" rồi đột ngột không nói một lời ném hắn cùng Hạ Thiên xuống thẳng địa ngục.
Uất hận ngày càng chất chồng, Mãnh Long cảm giác mình đã tiến gần đến bờ vực bạo phát. Buồn cười chính là, ở trong mắt mọi người, hắn chẳng qua chỉ là một tổ số liệu mà thôi. Nhưng, tình huống hiện tại của Mãnh Long thật sự càng lúc càng tồi tệ.
Tất cả NPC Nga My Sơn đối với tình huống của Mãnh Long đều rất bất an, khuyên đến hết cả hơi, cũng không thấy tình chuyển biến không tốt đẹp chút nào, thậm chí càng ngày càng có chiều hướng không khống chế được.
Ban đầu, game thủ còn có thể tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó có lúc Mãnh Long sẽ biến thành một con BOSS cực kỳ khủng tấn công người chơi. Lúc khác lại không giao nhiệm vụ hoặc vị trí đứng trên bản đồ núi Nga My bị thay đổi thất thường.
BUG lớn như vậy tổ lập trình cũng là lần đầu tiên thấy, bọn họ đối với sự kiện phát sinh lần này tìm mãi không ra nguyên nhân.
Đây chính là ở "lãnh địa" phái Nga My! Làm sao có thể xuất hiện BOSS công kích game thủ được chứ?!
Một lập trình viên tìm hiểu nguồn gốc phát sinh mới phát hiện có BUG của NPC Mãnh Long. Mà BUG lần trước lại có liên quan tới NPC này, tình huống càng ngày càng phức tạp, không thể phục hồi. Họ nắm lấy thời cơ quyết định tiến hành bảo trì khẩn cấp hệ thống
Sáu giờ sau, NPC Mãnh Long chính thức biến mất.
【 Hệ thống 】: Đệ tử Nga My Mãnh Long nhiều năm qua phục vụ môn phái cần mẫn chăm chỉ, đồng thời cũng không ngừng trau dồi, theo đuổi cảnh giới võ học, đến hôm nay hắn bỗng nhiên ngộ ra nhiều điều, quyết định lên đường du ngoạn tứ hải. Đệ đệ của hắn Mãnh Tiểu Phượng sẽ thay hắn tiếp nhận vị trí sư phụ giao phó nhiệm vụ sư môn của phái Nga My. Nếu có duyên, các hạ có thể gặp lại Mãnh Long tại chân trời góc biển nào đó trong thế giới Thiên Long đầy màu sắc này, đến lúc đó sẽ lại phát sinh một hồi chuyện xưa thế nào đây? Kính thỉnh chờ mong."
Mãnh Tiểu Phượng ngoại hình thiết kế cùng Mãnh Long giống nhau như đúc, tính cách so với ca ca khờ dại non nớt hơn rất nhiều, "công tác" làm vẫn rất tốt, không xảy ra sai sót gì.
NPC Nga My lần đầu tiên trải qua cái gọi là "sinh li tử biệt" bi thảm khóc lóc một trận. Bất quá, các nàng như trước rất nhanh tiếp nhận "bé cưng" Tiểu Phượng. Những lúc cùng nói chuyện phiếm, nhóm NPC thường xuyên nhớ lại Mãnh Long, cũng kể cho "tiểu đệ đệ" biết một ít cố sự của vị ca ca mà hắn chưa từng được gặp mặt.
Không biết Mãnh Long có còn cơ hội trở về hay không, toàn bộ NPC đều chờ mong một ngày như thế sẽ đến. Sau khi Mãnh Tiểu Phượng xuất hiện, Hạ Thiên cũng có ghé đến đi vòng quanh hắn vài vòng, sau đó buồn bã mất mác rời khỏi Nga My Sơn.
Từ đó về sau, cũng không còn ai thấy cậu online lên game nữa...
——
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: hạ chương kết thúc!!!!
——
Núi Nga My không khí gần đây đặc biệt quỷ dị. Vấn đề đều phát sinh trên người Mãnh Long.
Một tháng trước hệ thống bảo trì, "thân thể mới" của Mãnh Long cũng lập tức biến mất. Sau khi tỉnh lại hắn một lần nữa trở về làm NPC Mãnh Long chuyên giao nhiệm vụ môn phái Nga My. Đối mặt với đông đảo tỷ muội Nga My lo lắng hỏi han cùng an ủi, Mãnh Long chỉ có miễn cưỡng tươi cười.
"Yên tâm, ta rất ổn."
Các tỷ muội phái Nga My luôn cùng các NPC khác trao đổi "tình báo" nên đối với việc Mãnh Long cùng Hạ Thiên kết giao từ lâu đã rõ như lòng bàn tay. Bọn họ hôm nay đi phụ bản gì,đi đâu chơi hay hai người bọn họ ở Nhạn Nam PK ra sao. Bọn họ ở Côn Lôn đi train thăng cấp thế nào. Bọn họ đều nắm rất rõ ràng....
Tuy rằng nhìn không thấy chat mật giữa các game thủ, nhưng suy bụng ta ra bụng người, các tỷ muội phái Nga My đều hiểu rõ. Rất giống với câu chuyện của NPC [Lý Thu Thủy] trước đây. Nhưng các nàng cũng hiểu rõ, ngày đó cuối cùng cũng phải đến...
Toàn bộ NPC Nga My đều hồi hộp không yên chờ đợi một khắc này, thế nhưng khi nó thực sự đến, các nàng cũng chỉ có thể tận lực an ủi dời đi sự chú ý của hắn. Suốt ba ngày, Hạ Thiên đột nhiên không xuất hiện, Mãnh Long biểu hiện rất lãnh đạm, cơ hồ cùng trước đây không có gì khác nhau.
Sau đó, Hạ Thiên lại online, toàn bộ NPC đều thắt chặt thần kinh chờ đợi phản ứng của Mãnh Long.
Mãnh Long kỳ thực cũng có khẩn trương. Nhưng từ lúc đó trở đi, tâm tình của Hạ Thiên mỗi ngày một nặng nề hơn, Mãnh Long nhìn thấy cậu ấy u buồn như vậy, trong lòng cũng luống cuống, có chút bất an. Hắn không thể xác định rõ tâm tình Hạ Thiên lúc này có phải do hắn mà ra hay không. Hắn càng sợ hãi Hạ Thiên mệt mỏi chán nản như vậy sẽ đến lúc rời khỏi trò chơi này, như vậy chính mình cùng cậu sẽ cách biệt mãi mãi...
Nhưng đến một ngày —
"Mãnh Long, trở về đi."
"Mãnh Long, trở về đi."...
Nhìn thấy từng cái loa kiên trì được phát lên, Mãnh Long cảm thấy cõi lòng quặn thắt...
Hạ Thiên đối với mình...
Em ấy cũng thích mình!
Hắn nên cao hứng mới phải? Nếu lúc trước hắn không ngoan cố chen vào cuộc sống của Hạ Thiên, có lẽ hiện tại, cậu cũng sẽ không thống khổ thành như vậy, chính hắn cũng không cách nào kìm nén tâm tình đang cuộn sóng của chính mình.
Mất đi so với không chiếm được càng thống khổ hơn bội phần. Có một ngày, Hạ Thiên nhẹ nhàng bước đến ngồi cạnh NPC Mãnh Long. Gần nhau trong gang tấc mà như biển trời cách mặt.
"Mãnh Long, trở về đi."
Tiểu Thiên, anh ở đây, ngay bên cạnh em, em hãy nhìn anh đi.
"Mãnh Long, em thích anh, anh mau trở về đi."
Tiểu Thiên à anh cũng thích em, anh vẫn luôn ở bên cạnh em, một mực lo lắng cho em...
"Mãnh Long..."
Tiểu Thiên...
Trên thế gian này khoảng cách xa xôi nhất, không phải là giữa sự sống hay cái chết, mà là nhìn thấy người mình yêu ở ngay trước mắt, mà không cách nào với tới, chỉ có thể trơ mắt nhìn người ấy thống khổ, mà bản thân không thể bước đến thốt ra lời an ủi.
Cả hai chúng ta, đến tột cùng ai so với ai càng thống khổ, càng bi ai hơn?
Mãnh Long chưa từng có lúc nào thống hận chính mình đã làm Hạ Thiên đau khổ như vậy, càng thống hận cái gọi là "trời đất, thần linh" mà hắn từng cảm tạ, bởi vì họ đã cho hắn "cơ thể". Cho hắn thấy "thiên đường" rồi đột ngột không nói một lời ném hắn cùng Hạ Thiên xuống thẳng địa ngục.
Uất hận ngày càng chất chồng, Mãnh Long cảm giác mình đã tiến gần đến bờ vực bạo phát. Buồn cười chính là, ở trong mắt mọi người, hắn chẳng qua chỉ là một tổ số liệu mà thôi. Nhưng, tình huống hiện tại của Mãnh Long thật sự càng lúc càng tồi tệ.
Tất cả NPC Nga My Sơn đối với tình huống của Mãnh Long đều rất bất an, khuyên đến hết cả hơi, cũng không thấy tình chuyển biến không tốt đẹp chút nào, thậm chí càng ngày càng có chiều hướng không khống chế được.
Ban đầu, game thủ còn có thể tiếp nhận nhiệm vụ, sau đó có lúc Mãnh Long sẽ biến thành một con BOSS cực kỳ khủng tấn công người chơi. Lúc khác lại không giao nhiệm vụ hoặc vị trí đứng trên bản đồ núi Nga My bị thay đổi thất thường.
BUG lớn như vậy tổ lập trình cũng là lần đầu tiên thấy, bọn họ đối với sự kiện phát sinh lần này tìm mãi không ra nguyên nhân.
Đây chính là ở "lãnh địa" phái Nga My! Làm sao có thể xuất hiện BOSS công kích game thủ được chứ?!
Một lập trình viên tìm hiểu nguồn gốc phát sinh mới phát hiện có BUG của NPC Mãnh Long. Mà BUG lần trước lại có liên quan tới NPC này, tình huống càng ngày càng phức tạp, không thể phục hồi. Họ nắm lấy thời cơ quyết định tiến hành bảo trì khẩn cấp hệ thống
Sáu giờ sau, NPC Mãnh Long chính thức biến mất.
【 Hệ thống 】: Đệ tử Nga My Mãnh Long nhiều năm qua phục vụ môn phái cần mẫn chăm chỉ, đồng thời cũng không ngừng trau dồi, theo đuổi cảnh giới võ học, đến hôm nay hắn bỗng nhiên ngộ ra nhiều điều, quyết định lên đường du ngoạn tứ hải. Đệ đệ của hắn Mãnh Tiểu Phượng sẽ thay hắn tiếp nhận vị trí sư phụ giao phó nhiệm vụ sư môn của phái Nga My. Nếu có duyên, các hạ có thể gặp lại Mãnh Long tại chân trời góc biển nào đó trong thế giới Thiên Long đầy màu sắc này, đến lúc đó sẽ lại phát sinh một hồi chuyện xưa thế nào đây? Kính thỉnh chờ mong."
Mãnh Tiểu Phượng ngoại hình thiết kế cùng Mãnh Long giống nhau như đúc, tính cách so với ca ca khờ dại non nớt hơn rất nhiều, "công tác" làm vẫn rất tốt, không xảy ra sai sót gì.
NPC Nga My lần đầu tiên trải qua cái gọi là "sinh li tử biệt" bi thảm khóc lóc một trận. Bất quá, các nàng như trước rất nhanh tiếp nhận "bé cưng" Tiểu Phượng. Những lúc cùng nói chuyện phiếm, nhóm NPC thường xuyên nhớ lại Mãnh Long, cũng kể cho "tiểu đệ đệ" biết một ít cố sự của vị ca ca mà hắn chưa từng được gặp mặt.
Không biết Mãnh Long có còn cơ hội trở về hay không, toàn bộ NPC đều chờ mong một ngày như thế sẽ đến. Sau khi Mãnh Tiểu Phượng xuất hiện, Hạ Thiên cũng có ghé đến đi vòng quanh hắn vài vòng, sau đó buồn bã mất mác rời khỏi Nga My Sơn.
Từ đó về sau, cũng không còn ai thấy cậu online lên game nữa...
——
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: hạ chương kết thúc!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất