Cô Nhỏ Của Tên Trộm Mộ Trương Câm Điếc Rất Có Tiền
Chương 22: Hoá Ác
Thấy dáng vẻ tướng quân ôm Ngọc Liên trách cứ mình, cuối cùng quận chúa đã chết tâm, từ đó không còn để ý tới tướng quân nữa, chỉ trông con sống qua ngày.
Ban đầu tướng quân còn định đền bù, nhưng thái độ của quận chúa cứng rắn, và Ngọc Liên dịu dàng như nước, dần dần, tướng quân cũng hoàn toàn thay lòng.
Mà dã tâm của Ngọc Liên không chỉ như vậy, sau khi cuối cùng cô ta đã sinh hạ được con trai, đã lập tức ra tay với con trai trưởng của tướng quân.
Quận chúa ôm thi thể lạnh như băng của con trai mà lòng như tro tàn, nhưng hết lần này tới lần khác tướng quân lại không tin Ngọc Liên dịu dàng lương thiện sẽ gây nên chuyện này, nên một lòng che chở cho cô ta!
Mặc dù lão phu nhân có phát hiện, nhưng một nam một nữ của Ngọc Liên từ nhỏ đã ở bên bà, bây giờ còn thành con trai duy nhất của tướng quân.
Nếu cháu trai ngoan có một người mẹ bị đuổi đi, nhất định sẽ có hại cho tiền đồ tương lai, lão phu nhân vì cháu trai cưng của bà, chỉ có thể trái lương tâm bao che cho Ngọc Liên, xử lý chuyện này thay cô ta.
Quận chúa gả xa nên một thân một mình, sau khi mất con thì hoàn toàn biến ác, cho nha hoàn thân tín của mình trở về Đại Lý cầu cứu.
Vương gia không nghĩ tới mới mấy năm ngắn ngủi, con gái cưng lại đã chịu nhiều uất ức như vậy, lập tức phái con trai và cổ sư thân tín chạy tới Biện Kinh.
Quận chúa có nhà mẹ đẻ chống lưng nào có phải là người mà một di nương có thể chống lại!
Ngọc Liên cũng là lần đầu tiên biết được, vị phu nhân bị cô ta đùa bỡn trong lòng bàn tay cũng không phải là sa sút không nơi nương tựa, chỉ là không muốn cha mẹ trong nhà lo lắng nên vẫn luôn ngấm ngầm chịu đựng mà thôi.
Quận vương hỏi ý của em gái, sau đó trong lòng có tính toán, trực tiếp giải quyết một cách dứt khoát.
Đại Lý vẫn luôn giàu có, sau khi ném từng rương vàng bạc châu báu ra, rất nhanh, chức quan của tướng quân đã bị phế truất.
Có Quận vương trấn thủ, nha hoàn người hầu trong phủ nên giết thì giết, nên bán thì bán, rồi nhanh chóng đổi hết thành thân tín mang từ Đại Lý tới.
Nhà mẹ đẻ lão phu nhân và Ngọc Liên đều là bên sa cơ thất thế, mấy năm nay toàn dựa vào hai người đó lấy lợi ích mà thôi!
Bây giờ tướng quân không còn gì cả, bọn họ nào dám vì hai người phụ nữ mà đi đắc tội với Quận vương gia của Đại Lý?
Vì vậy sau khi nhận được một hòm vàng bạc châu bắt thì hoàn toàn từ bỏ hai người đó.
Ba người mà bình thường suốt ngày rêu rao quận chúa độc ác thế nào thế nào, cuối cùng đã gặp được cái gì là độc ác chân chính.
Quận chúa dùng cổ trùng hành hạ bọn họ ngày đêm, lại hết lần này tới lần khác làm bọn họ muốn chết cũng không chết được.
Người cổ đại sau khi lấy được quyền thế thì sẽ xây dựng lăng mộ cho mình, quận chúa bèn sửa mộ tướng quân còn chưa hoàn thành ở Hàng Châu này thành như bây giờ, dùng để an táng con trai chết yểu của mình.
Người phụ nữ bị làm thành quỷ liên vũ cơ kia chính là quý thiếp Ngọc Liên, cương thi lông trắng sống sờ sờ bị đóng vào trong quan tài kia chính là vị tướng quân đó.
Không phải hắn nói dáng múa của quý thiếp mình đẹp và thanh nhã như sen sao?
Vậy cô tác thành cho bọn họ, thích múa thì cứ tiếp tục nhảy múa, thích xem thì cho xem vĩnh viễn.
Trong cái ao toàn là phù sa mọc đầy sen thạch anh đó, còn ngâm hài cốt của lão phu nhân và đôi trai gái của bọn họ.
Nhiều thật, người một nhà đều vĩnh viễn không thể siêu sinh!
Quận chúa làm xong tất cả lòng cũng như tro tàn, cô từ chối yêu cầu trở về Đại Lý của anh trai, rồi ôm theo thi thể con trai an nghỉ ở nơi này.
Cô dùng thân thể của mình làm quan tài đựng con trai, hi vọng tương lai con trai có thể cùng cô nối tiếp duyên mẹ con.
Xem xong cả câu chuyện, Trương Hưng Tổ khóc hu hu hu hu!
“Đáng thương quá! Người phụ nữ si tình và tên đàn ông phụ tình, quả nhiên đàn ông đều không phải là thứ tốt gì!”
Hai người đàn ông vô tội nằm không cũng trúng đạn nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ không biết làm sao trong mắt đối phương.
Trương Thụy Tùng lập tức không phục phản bác lại: “Con gái, lời này của con không đúng rồi, không thể vơ đũa cả nắm như vậy được. Ba con chính là người đàn ông tốt Nhị Thập Tứ Hiếu, nhất định sẽ ở vậy cả đời vì mẹ con!”
Ban đầu tướng quân còn định đền bù, nhưng thái độ của quận chúa cứng rắn, và Ngọc Liên dịu dàng như nước, dần dần, tướng quân cũng hoàn toàn thay lòng.
Mà dã tâm của Ngọc Liên không chỉ như vậy, sau khi cuối cùng cô ta đã sinh hạ được con trai, đã lập tức ra tay với con trai trưởng của tướng quân.
Quận chúa ôm thi thể lạnh như băng của con trai mà lòng như tro tàn, nhưng hết lần này tới lần khác tướng quân lại không tin Ngọc Liên dịu dàng lương thiện sẽ gây nên chuyện này, nên một lòng che chở cho cô ta!
Mặc dù lão phu nhân có phát hiện, nhưng một nam một nữ của Ngọc Liên từ nhỏ đã ở bên bà, bây giờ còn thành con trai duy nhất của tướng quân.
Nếu cháu trai ngoan có một người mẹ bị đuổi đi, nhất định sẽ có hại cho tiền đồ tương lai, lão phu nhân vì cháu trai cưng của bà, chỉ có thể trái lương tâm bao che cho Ngọc Liên, xử lý chuyện này thay cô ta.
Quận chúa gả xa nên một thân một mình, sau khi mất con thì hoàn toàn biến ác, cho nha hoàn thân tín của mình trở về Đại Lý cầu cứu.
Vương gia không nghĩ tới mới mấy năm ngắn ngủi, con gái cưng lại đã chịu nhiều uất ức như vậy, lập tức phái con trai và cổ sư thân tín chạy tới Biện Kinh.
Quận chúa có nhà mẹ đẻ chống lưng nào có phải là người mà một di nương có thể chống lại!
Ngọc Liên cũng là lần đầu tiên biết được, vị phu nhân bị cô ta đùa bỡn trong lòng bàn tay cũng không phải là sa sút không nơi nương tựa, chỉ là không muốn cha mẹ trong nhà lo lắng nên vẫn luôn ngấm ngầm chịu đựng mà thôi.
Quận vương hỏi ý của em gái, sau đó trong lòng có tính toán, trực tiếp giải quyết một cách dứt khoát.
Đại Lý vẫn luôn giàu có, sau khi ném từng rương vàng bạc châu báu ra, rất nhanh, chức quan của tướng quân đã bị phế truất.
Có Quận vương trấn thủ, nha hoàn người hầu trong phủ nên giết thì giết, nên bán thì bán, rồi nhanh chóng đổi hết thành thân tín mang từ Đại Lý tới.
Nhà mẹ đẻ lão phu nhân và Ngọc Liên đều là bên sa cơ thất thế, mấy năm nay toàn dựa vào hai người đó lấy lợi ích mà thôi!
Bây giờ tướng quân không còn gì cả, bọn họ nào dám vì hai người phụ nữ mà đi đắc tội với Quận vương gia của Đại Lý?
Vì vậy sau khi nhận được một hòm vàng bạc châu bắt thì hoàn toàn từ bỏ hai người đó.
Ba người mà bình thường suốt ngày rêu rao quận chúa độc ác thế nào thế nào, cuối cùng đã gặp được cái gì là độc ác chân chính.
Quận chúa dùng cổ trùng hành hạ bọn họ ngày đêm, lại hết lần này tới lần khác làm bọn họ muốn chết cũng không chết được.
Người cổ đại sau khi lấy được quyền thế thì sẽ xây dựng lăng mộ cho mình, quận chúa bèn sửa mộ tướng quân còn chưa hoàn thành ở Hàng Châu này thành như bây giờ, dùng để an táng con trai chết yểu của mình.
Người phụ nữ bị làm thành quỷ liên vũ cơ kia chính là quý thiếp Ngọc Liên, cương thi lông trắng sống sờ sờ bị đóng vào trong quan tài kia chính là vị tướng quân đó.
Không phải hắn nói dáng múa của quý thiếp mình đẹp và thanh nhã như sen sao?
Vậy cô tác thành cho bọn họ, thích múa thì cứ tiếp tục nhảy múa, thích xem thì cho xem vĩnh viễn.
Trong cái ao toàn là phù sa mọc đầy sen thạch anh đó, còn ngâm hài cốt của lão phu nhân và đôi trai gái của bọn họ.
Nhiều thật, người một nhà đều vĩnh viễn không thể siêu sinh!
Quận chúa làm xong tất cả lòng cũng như tro tàn, cô từ chối yêu cầu trở về Đại Lý của anh trai, rồi ôm theo thi thể con trai an nghỉ ở nơi này.
Cô dùng thân thể của mình làm quan tài đựng con trai, hi vọng tương lai con trai có thể cùng cô nối tiếp duyên mẹ con.
Xem xong cả câu chuyện, Trương Hưng Tổ khóc hu hu hu hu!
“Đáng thương quá! Người phụ nữ si tình và tên đàn ông phụ tình, quả nhiên đàn ông đều không phải là thứ tốt gì!”
Hai người đàn ông vô tội nằm không cũng trúng đạn nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy vẻ không biết làm sao trong mắt đối phương.
Trương Thụy Tùng lập tức không phục phản bác lại: “Con gái, lời này của con không đúng rồi, không thể vơ đũa cả nắm như vậy được. Ba con chính là người đàn ông tốt Nhị Thập Tứ Hiếu, nhất định sẽ ở vậy cả đời vì mẹ con!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất