Cô Nhỏ Của Tên Trộm Mộ Trương Câm Điếc Rất Có Tiền
Chương 25: Nhện Cua Quỷ Mẹ
Trương Khởi Linh nghe thấy cô nhỏ nói bên trên có thứ đang bám vào thi thể, anh lập tức nghĩ tới nhện cua quỷ mẹ đến giờ vẫn còn chưa lộ mặt.
Anh cầm dao khua một cái phía trên thi thể, quả nhiên bị thứ gì đó trong suốt bắn ngược lại, xem ra những sợi tơ nhện kia còn cứng rắn hơn cả thi thể.
Cuối cùng Trương Thụy Tùng mềm lòng, không nhẫn tâm làm quận chúa đáng thương này chết không toàn thây.
Ông xé một miếng vải từ trên thi thể xuống, bọc lấy mũi dao, châm lửa, sau đó vung lên trên không trung.
Trên không trung đột nhiên cháy lên mấy sợi lửa, sau đó bùm một tiếng, cỗ thi thể kia rơi xuống mặt đất.
Dưới ánh sáng của ánh lửa, mấy người họ mới phát hiện ra, trên đỉnh của mộ thất có một con nhện to hình tròn, có đường kính chừng hai mét đang bò ở trên đó!
Trương Hưng Tổ không khỏi nuốt nước miếng, hệ thống đã quá coi trọng cô rồi.
Một cái chân của con này còn dài hơn cả cô, sao hệ thống có lòng tin cô có thể đánh được nó vậy?
Trước kia Trương Thụy Tùng đã từng gặp thứ này, nhân lúc con nhện còn chưa động đậy, ông lặng lẽ ngồi xổm xuống cởi quần áo của thi thể quận chúa ra.
Trương Hưng Tổ lập tức nhỏ giọng kêu lên: “Đậu má, ông già thối, ba giở trò lưu manh?”
Động tác trong tay Trương Thụy Tùng không ngừng lại, nhưng vẫn nghiêm túc phản bác: “Con có thể nghi ngờ nhân phẩm của ba, nhưng tuyệt đối không thể nghi ngờ tình cảm của ba dành cho mẹ con.
Về nhà ba sẽ xăm tên của mẹ con lên người ba! Đối phó nhện phải dùng lửa tấn công, có biết không?”
Trong thời gian nói chuyện, áo ngoài của quận chúa đã bị cởi ra, Trương Thụy Tùng lại lặng lẽ đi tới bên góc tường, bỏ những cái đó lên bên trên của giá cắm nến hạc đồng.
Sau đó tháo túi nước đựng rượu trắng trên eo xuống, tưới rượu trắng có nồng độ cao vào trong.
Cuối cùng con nhện to kia cũng không nhịn được mà xông qua, chạy về phía Trương Khởi Linh mà cắn!
Mặc dù Trương Hưng Tổ rất muốn kiếm điểm, hơn nữa cô không hề muốn trải nghiệm đau bụng kinh 30 ngày.
Nhưng ít nhiều gì cô còn tự biết lấy mình, cái thân thể nho nhỏ này của cô mà xông lên thì sẽ bị giết trong nháy mắt, còn chẳng bằng nấp đàng hoàng ở trong góc tường, rồi đợi xông ra bổ một đao!
Có thể hèn thì không cần cứng, cô gái của chúng ta thật thông minh!
****
Động tác đánh nhau của Trương Khởi Linh vô cùng đẹp trai, thật sự là phát huy cái đẹp bạo lực tới mức cao nhất.
Cho dù bây giờ anh chỉ cầm một con dao chẻ củi dỏm, nhưng vung lên vẫn rất mạnh mẽ có lực.
Vỏ ngoài của con nhện nữ vương đó rất cứng, khi cô chém dao qua còn nhìn thấy tia lửa.
Trương Thụy Tùng linh hoạt qua lại xung quanh con nhện đó, tìm kiếm cơ hội đánh lén thích hợp.
Cũng không biết con nhện đó đã sống bao nhiêu năm, có lẽ đã tiến hoá ra một ít trí tuệ, sau khi thấy được con người này không dễ đối phó, nó đã có dự định chạy trốn.
Trương Thụy Tùng bắt được cơ hội lập tức đốt hạc đồng, đâm vào phần đuôi của con nhện.
Những sợi tơ nhện còn lại ở đó lập tức dẫn lửa, con nhện lớn đau tới lăn lộn trên mặt đất.
Trương Khởi Linh nhắm ngay thời cơ này nhảy lên cao, dùng toàn bộ sức lực chém nguyên cả con dao vào trong bụng của con nhện.
Dưới cơn đau kích liệt, tám cái chân của nhện nữ vương đạp loạn xạ, Trương đại ca và Trương Thụy Tùng ngốc đều bị đá mạnh ra, đập lên trên vách tường.
Trương Hưng Tổ cũng không để ý cân nhắc thiệt hơn nữa, cô xông tới phần đầu của con nhện điên cuồng chém linh tinh.
Sức sống của côn trùng vẫn luôn ngoan cường, cho dù liên tiếp bị thương nặng, nhưng con nhện kia vẫn còn hấp hối vùng vẫy.
Cô cũng không đếm xỉa tới gì nữa, dùng hết sức bình sinh liều mạng vung đao, cô cũng không biết rốt cuộc mình đã bổ xuống bao nhiêu đao rồi, cho đến khi hệ thống đinh một tiếng, tuyên bố nhiệm vụ đã hoàn thành, lúc này cô mới xụi lơ nằm trên mặt đất.
Trương Thụy Tùng bị con nhện đạp một cái bay ra xa ba mét, đụng lên trên vách tường, bị đập cho choáng váng.
Lúc đó Trương Khởi Linh cũng bị đụng không nhẹ, trì hoãn một lúc anh mới đi tới xem tình huống của cô nhỏ.
Trương Hưng Tổ nằm trên mặt đất xua tay: “Cô không sao, lập tức ổn rồi.”
Trương Khởi Linh thấy cô bé không bị thương thì đi qua rút con dao cắm trên bụng con nhện ra.
Anh cầm dao khua một cái phía trên thi thể, quả nhiên bị thứ gì đó trong suốt bắn ngược lại, xem ra những sợi tơ nhện kia còn cứng rắn hơn cả thi thể.
Cuối cùng Trương Thụy Tùng mềm lòng, không nhẫn tâm làm quận chúa đáng thương này chết không toàn thây.
Ông xé một miếng vải từ trên thi thể xuống, bọc lấy mũi dao, châm lửa, sau đó vung lên trên không trung.
Trên không trung đột nhiên cháy lên mấy sợi lửa, sau đó bùm một tiếng, cỗ thi thể kia rơi xuống mặt đất.
Dưới ánh sáng của ánh lửa, mấy người họ mới phát hiện ra, trên đỉnh của mộ thất có một con nhện to hình tròn, có đường kính chừng hai mét đang bò ở trên đó!
Trương Hưng Tổ không khỏi nuốt nước miếng, hệ thống đã quá coi trọng cô rồi.
Một cái chân của con này còn dài hơn cả cô, sao hệ thống có lòng tin cô có thể đánh được nó vậy?
Trước kia Trương Thụy Tùng đã từng gặp thứ này, nhân lúc con nhện còn chưa động đậy, ông lặng lẽ ngồi xổm xuống cởi quần áo của thi thể quận chúa ra.
Trương Hưng Tổ lập tức nhỏ giọng kêu lên: “Đậu má, ông già thối, ba giở trò lưu manh?”
Động tác trong tay Trương Thụy Tùng không ngừng lại, nhưng vẫn nghiêm túc phản bác: “Con có thể nghi ngờ nhân phẩm của ba, nhưng tuyệt đối không thể nghi ngờ tình cảm của ba dành cho mẹ con.
Về nhà ba sẽ xăm tên của mẹ con lên người ba! Đối phó nhện phải dùng lửa tấn công, có biết không?”
Trong thời gian nói chuyện, áo ngoài của quận chúa đã bị cởi ra, Trương Thụy Tùng lại lặng lẽ đi tới bên góc tường, bỏ những cái đó lên bên trên của giá cắm nến hạc đồng.
Sau đó tháo túi nước đựng rượu trắng trên eo xuống, tưới rượu trắng có nồng độ cao vào trong.
Cuối cùng con nhện to kia cũng không nhịn được mà xông qua, chạy về phía Trương Khởi Linh mà cắn!
Mặc dù Trương Hưng Tổ rất muốn kiếm điểm, hơn nữa cô không hề muốn trải nghiệm đau bụng kinh 30 ngày.
Nhưng ít nhiều gì cô còn tự biết lấy mình, cái thân thể nho nhỏ này của cô mà xông lên thì sẽ bị giết trong nháy mắt, còn chẳng bằng nấp đàng hoàng ở trong góc tường, rồi đợi xông ra bổ một đao!
Có thể hèn thì không cần cứng, cô gái của chúng ta thật thông minh!
****
Động tác đánh nhau của Trương Khởi Linh vô cùng đẹp trai, thật sự là phát huy cái đẹp bạo lực tới mức cao nhất.
Cho dù bây giờ anh chỉ cầm một con dao chẻ củi dỏm, nhưng vung lên vẫn rất mạnh mẽ có lực.
Vỏ ngoài của con nhện nữ vương đó rất cứng, khi cô chém dao qua còn nhìn thấy tia lửa.
Trương Thụy Tùng linh hoạt qua lại xung quanh con nhện đó, tìm kiếm cơ hội đánh lén thích hợp.
Cũng không biết con nhện đó đã sống bao nhiêu năm, có lẽ đã tiến hoá ra một ít trí tuệ, sau khi thấy được con người này không dễ đối phó, nó đã có dự định chạy trốn.
Trương Thụy Tùng bắt được cơ hội lập tức đốt hạc đồng, đâm vào phần đuôi của con nhện.
Những sợi tơ nhện còn lại ở đó lập tức dẫn lửa, con nhện lớn đau tới lăn lộn trên mặt đất.
Trương Khởi Linh nhắm ngay thời cơ này nhảy lên cao, dùng toàn bộ sức lực chém nguyên cả con dao vào trong bụng của con nhện.
Dưới cơn đau kích liệt, tám cái chân của nhện nữ vương đạp loạn xạ, Trương đại ca và Trương Thụy Tùng ngốc đều bị đá mạnh ra, đập lên trên vách tường.
Trương Hưng Tổ cũng không để ý cân nhắc thiệt hơn nữa, cô xông tới phần đầu của con nhện điên cuồng chém linh tinh.
Sức sống của côn trùng vẫn luôn ngoan cường, cho dù liên tiếp bị thương nặng, nhưng con nhện kia vẫn còn hấp hối vùng vẫy.
Cô cũng không đếm xỉa tới gì nữa, dùng hết sức bình sinh liều mạng vung đao, cô cũng không biết rốt cuộc mình đã bổ xuống bao nhiêu đao rồi, cho đến khi hệ thống đinh một tiếng, tuyên bố nhiệm vụ đã hoàn thành, lúc này cô mới xụi lơ nằm trên mặt đất.
Trương Thụy Tùng bị con nhện đạp một cái bay ra xa ba mét, đụng lên trên vách tường, bị đập cho choáng váng.
Lúc đó Trương Khởi Linh cũng bị đụng không nhẹ, trì hoãn một lúc anh mới đi tới xem tình huống của cô nhỏ.
Trương Hưng Tổ nằm trên mặt đất xua tay: “Cô không sao, lập tức ổn rồi.”
Trương Khởi Linh thấy cô bé không bị thương thì đi qua rút con dao cắm trên bụng con nhện ra.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất