Có Thể Uống Một Ly Không

Chương 171: Phúc lợi ngoại truyện

Trước
Editor: Gấu Gầy

Góc phỏng vấn sư huynh đệ Quỷ Cốc - Kỳ 1

*Người dẫn chương trình: Vọng Nha

*Khách mời: Tông Lạc, Ngu Bắc Châu

*Lưu ý: Bài phỏng vấn được thực hiện dưới hình thức hỏi đáp trực tiếp.

1. Cách xưng hô với đối phương?

“Lúc giận thì gọi thẳng tên, bình thường gọi Bắc Châu, thỉnh thoảng là Hoài Nam.”

“Ừm, cách xưng hô?” (Khách mời số hai cố gắng giữ hình tượng) “Sư huynh, hoặc là Cẩn Du, có lúc đặc biệt sẽ gọi là Bệ hạ.”

2. Hai người gặp nhau lần đầu tiên khi nào, ở đâu?

“Quỷ Cốc.”

3. Ấn tượng đầu tiên về đối phương?

(Khách mời số một vừa phê duyệt tấu chương vừa trả lời, hơi ngừng bút) “Tuy rằng đệ ấy cố tỏ ra ngoan ngoãn đáng yêu, nhưng vừa nghĩ đến những gì sách viết về đệ ấy, ta lập tức chẳng còn hứng thú, chỉ muốn quay đầu bỏ đi.”

“Lúc đó sư huynh vừa gặp ta ở Quỷ Cốc, cứ như gặp ma vậy.” (Khách mời số hai thở dài) “Ta còn đang nghĩ, rõ ràng trước đó còn say mê dung mạo này của ta, sao đột nhiên lại tránh né như vậy... Nhưng không thể phủ nhận, sư huynh như vậy thú vị hơn trước rất nhiều.”

4. Thích điểm nào nhất ở đối phương?

“...” (Khách mời số một im lặng hồi lâu, cuối cùng buông xuôi) “Đệ ấy là hình mẫu lý tưởng bước ra từ trong sách của ta!”

(Khách mời số hai cười khoái chí, cười suốt ba phút mới trả lời một câu chẳng liên quan) “Thích nhất là sư huynh!”

5. Bạn cho rằng tính cách của đối phương như thế nào?

“Làm theo ý mình, nhưng trong những việc lớn rất đáng tin cậy.”

“Ôn nhuận như ngọc, sáng trong như trăng.”

6. Bạn cho rằng dùng loài vật nào để hình dung đối phương là thích hợp nhất?

“Con chim ưng xấu xí của đệ ấy là thích hợp nhất.”

“Chim hạc tiên.”

7. Bạn cho rằng hai người có hợp nhau không?

“... Ừm.”

“Đương nhiên rồi, ta và sư huynh chính là cặp đôi khiến người người trên trời dưới đất phải ghen tị.”

8. Nếu muốn tặng quà cho đối phương, bạn sẽ chọn gì?

“Tự tay làm đồ gỗ.”

“Sách cổ bản độc nhất vô nhị, hoặc là danh kiếm thiên hạ.”

9. Bạn có điều gì không hài lòng về đối phương?

(Khách mời số một nghiến răng nghiến lợi) “Có, mỗi lần bảo đệ ấy dừng lại, đệ ấy đều chẳng bao giờ nghe!”



(Khách mời số hai u oán nói) “Lần nào sư huynh cũng không cho người ta tận hứng.”

10. Mối quan hệ của hai người đã tiến triển đến mức nào rồi?

“Cả nước đều biết rồi.” (Kèm theo một tiếng thở dài)

“Ngay cả vị phụ thân nào đó trên trời cũng biết rồi.” (Hả hê)

11. Đối phương nói gì khiến bạn cảm thấy không thể nào từ chối?

“Dùng cái khuôn mặt chết tiệt, hoàn toàn là gu của ta, nhìn ta, làm nũng như một chú cún con.”

“Sư huynh chỉ cần gọi tên ta là ta đã không thể nào từ chối rồi.”

12. Hai người đã từng cãi nhau chưa?

“Đương nhiên, thỉnh thoảng vẫn cãi nhau.” (Vừa nói vừa bắt đầu bực bội) “Thật sự là có người được voi đòi tiên, được đằng chân lân đằng đầu, quá đáng lắm!”

“Trước đây còn từng đánh nhau sống chết, may mà sư huynh thương hoa tiếc ngọc.” (Vừa nói vừa dựa sát vào)

13. Cuối cùng làm thế nào để làm hòa?

(Khách mời số một từ chối trả lời)

(Khách mời số hai mỉm cười, hạ giọng) “Chỉ cần cùng sư huynh 'giao lưu' một lần nữa là được thôi.”

14. Bạn sẽ chuẩn bị gì cho sinh nhật của đối phương?

“Bắc Châu, vì một số lý do, đệ ấy không thích tổ chức sinh nhật.” (Khách mời số một lắc đầu) “Nhưng ta sẽ âm thầm ở bên cạnh đệ ấy.”

“Sinh nhật sư huynh là quốc sự, phải mở tiệc chiêu đãi quần thần, ta cũng chỉ có thể đến sưởi ấm giường vào buổi tối.” (Khách mời số hai lắc đầu thở dài)

15. Khi nào bạn cảm thấy mình được yêu thương?

“Chắc là lúc người nào đó vô lý dung túng cho ta.”

“Rõ ràng sư huynh đã bất tỉnh, nhưng vẫn cố gắng nức nở, muốn đáp lại ta.” (Cười)

16. Cách bạn thể hiện tình yêu là gì?

“Chính là... khá kín đáo, nội tâm.”

“Nồng nhiệt, đương nhiên là phải thể hiện mọi lúc mọi nơi rồi.”

17. Biểu cảm nào của đối phương là đẹp nhất?

(Khách mời số một đột nhiên đỏ mặt khả nghi) “Chính là... mỗi lần trăng tròn, đệ ấy sẽ lăn lộn trên đất, dùng giọng điệu đó... cầu hoan ta.”

“Lúc sư huynh làm việc, những lúc khác không thể nói.”

18. Ai là người tỏ tình trước?

“Nói chính xác thì là ta, dù sao thì tên nhóc thối tha đó lúc đầu còn chẳng phân biệt được yêu hận. Lúc này ta phải thể hiện sự chín chắn của người đi trước.” (Bất đắc dĩ)

(Khách mời số hai đột nhiên hưng phấn) “Là sư huynh đó!”

19. Bạn thấy đối phương mặc trang phục gì là đẹp nhất?

“Chính là bộ hồng y mà đệ ấy hay mặc nhất, màu sắc này rất khó mặc đẹp, yêu hận đều rất rõ ràng mãnh liệt, rất hợp với nó.”

“Long bào đế vương của Uyên triều.”



20. Khi ở bên nhau, có bị ai cản trở không?

(Khách mời số một lộ ra vẻ mặt hoài niệm) “Đương nhiên, lúc đầu tình cảm của chúng ta còn chưa rõ ràng, phụ hoàng đã nhìn ra manh mối, và cố gắng ngăn chặn từ trong trứng nước, nhưng cuối cùng, phụ hoàng vẫn nằm trên giường bệnh chúc phúc cho chúng ta.”

(Khách mời số hai hừ lạnh một tiếng) “Bị một ông già lắm chuyện, ông ấy vậy mà còn muốn chọn cho sư huynh một...” (Chưa nói xong đã bị khách mời số một cho một cái bạt tai)

21. Khi nào bạn cảm thấy đau lòng cho đối phương?

“Nói cho ta biết tất cả, vào đêm mà chân tướng được phơi bày.” (Khách mời số một dừng lại một chút) “Ta nhìn thấy bản thân mình tái nhợt trong mắt đệ ấy, cũng nhìn thấy đệ ấy điên cuồng.”

(Nụ cười của khách mời số hai chợt tắt) “Lúc sư huynh toàn thân đầy máu ngã gục ngoài thành, cơ thể dần dần lạnh đi.”

22. Trước khi ở bên nhau, bạn có từng tưởng tượng ra được tình cảnh hiện tại không?

“Hoàn toàn không, ta cứ nghĩ chúng ta sẽ là kẻ thù cả đời.”

“Không.”

23. Ai là người se duyên cho hai người?

“Haha, đương nhiên là nhờ bản thân ta xuyên sách từ thế kỷ 21, nếu không với cái đầu gỗ của Ngu Bắc Châu thì đến bao giờ mới thông suốt được!”

(Khách mời số hai nở nụ cười vô tội)

24. Sau khi đầu thai, bạn có muốn tiếp tục làm người yêu của đối phương không?

“Nói chính xác thì ta và đệ ấy cũng coi như dây dưa ba đời ba kiếp rồi.” (Khách mời số một cười bất đắc dĩ)

“Đương nhiên, mãi mãi. Sư huynh chỉ có thể dây dưa với ta, đến chết không thôi.”

————————

**【Một đoạn kịch ngắn】**

“Chừng này là được rồi chứ.”

Vị Thân vương Đại Uyên mặc một thân hồng y nhanh tay nhanh mắt giơ tay lên, giọng điệu bất mãn: “Bệ hạ của chúng ta bận trăm công nghìn việc, tấu chương chất cao như núi, không có thời gian tiếp nhận thêm phỏng vấn đâu.”

“Hơn nữa, đã kết thúc hai năm rồi còn lôi chúng ta ra phỏng vấn, đêm hôm khuya khoắt, có biết một khắc xuân tiêu đáng giá ngàn vàng không hả!”

Nghe vậy, Tông Lạc lộ ra vẻ mặt không đồng tình: “Bắc Châu, đừng nói chuyện với Vọng Nha như vậy, dù sao đó cũng là tác giả, nói chính xác thì là mẹ đẻ của chúng ta. Hơn nữa, mấy đoàn phim bên cạnh cũng bị lôi ra tăng ca rồi, nghe nói có đoàn phim tên là Kinh Luyện, kết thúc ba năm rồi vẫn đang tăng ca, thậm chí còn không có lương tăng ca! Chúng ta tuy không có lương, nhưng ít ra không cần phải làm bài kiểm tra, hình thức phỏng vấn đã là nhẹ nhàng lắm rồi.”

“Ồ, sư huynh, huynh cũng biết đấy, cả nhà Ngu gia đều bị ta giết sạch rồi, ta lấy đâu ra mẹ? (Lắc đầu)”

Tông Lạc: “...”

Vị MC nào đó: “...”

Vị MC nào đó (toát mồ hôi lạnh): “A ha ha ha, vậy tan ca thôi.”

Ai dám chọc vào ngươi chứ, ông trời ơi!

••••••••

**Lời tác giả:**

Lại thêm một cặp đôi tăng ca không công, Vọng Nha ta đây, tội nghiệt chồng chất!

.........

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất

Trước