Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 2: Gặp mặt
Hôm nay là cuối tuần, cô được anh dẫn đi tới nhà hàng Vân Sơn-nhà hàng bậc nhất thành phố. Mộng Khiết được các bảo mẫu thay cho chiếc váy màu hồng bồng bềnh trông cô rất dễ thương. Cô bước xuống lầu thấy bố mình đang ngồi trên sofa xem tin tức thì chạy lại sà vào lòng anh. Lục Tuân đang ngồi thì bỗng có một cục bông trong lòng mình. Anh mỉm cười “ Con đã chuẩn bị xong chưa” Cô gật đầu đáp” Dạ con đã chuẩn bị xong rồi ạ“. Anh gật đầu đứng dậy ôm tiểu Khiết đi thẳng ra xe.
Tại nhà hàng Vân Sơn...
Ba người đàn ông đang ngồi uống rượu trò chuyện với nhau. Đình Ngạo- Lão tứ của bang Thiên Long đồng thời là chủ tịch tập đoàn Đình Thị. Anh tò mò hỏi “ Tại sao lão nhị lại nhận con nuôi vậy. Bộ anh ấy muốn nuôi con lắm hả“. Lão tứ là như vậy đấy anh ấy vui tính nhưng lạnh lùng cũng không kém những người anh em khác trong bang. Mặc Thanh khẽ cười”Có thể là Lão Tuân dư tiền cần người tiêu sài haha“. Triệu Triết chỉ nhướng mày im lặng từ đầu tới cuối. Lúc này, Lục Tuân cũng đã tới nơi.Hắn dắt Tiểu Khiết vào một căn phòng được đặt trước.Vừa bước vào anh đặt cô ngồi xuống ghế kế bênh mình và cũng kế bên Triệu Triết. “Các cậu tới lâu chưa. Xin lỗi mình tới trễ.” Đình Ngạo liền nói” Không sao không sao bọn mình tới cũng chưa lâu“. Lúc này đã bố mình giới thiệu cũng chu chu miệng chào các anh” Dạ tiểu Khiết chào các chú ạ” Các anh gật đầu. Bỗng dưng Triệu Triết quay qua móc trong túi ra một hộp bên trong là một cộng dây chuyền lấp lánh có mặt đính một viên kim cương nhỏ “ Quà gặp mặt chú tặng cho cháu“. Tiểu Khiết cầm chiếc dây chuyền được anh đeo trên cổ và nói” Cháu cảm ơn chú” Mặc Thanh,Đình Ngạo đơ mặt thầm nghĩ ' Từ khi nào Triệu Triết lão đại lại có bộ mặt ôn nhu như thế chứ' Lục Tuân còn nghĩ trong đầu ' Tên này có ý gì đây bày vẽ mặt ôn nhu đó làm gì định bắt con gái của hắn sao' Lúc này hắn lại nghĩ đến câu nói tối hôm qua “ Khá thú vị” anh nên đề phòng người anh em này của mình. Vừa nghĩ hắn vừa liếc Triệu Triết. Phục vụ đã dọn đồ ăn lên, họ vừa ăn vừa uống rượu còn cô thì được chuẩn bị một ly sữa. Ăn xong 3 người kia về lại bảng doanh của bang Thiên Cơ còn Lục Tuân đưa tiểu Khiết về biệt thự rồi đến sau.
Khoảng 1 tiếng sau....
Trong căn phòng lớn tầng trên cùng 4 người đang đăm chiêu suy nghĩ mỗi người đang suy nghĩ khác nhau. Triệu Triết lên tiếng trước” Này Lục Tuân cậu có định công khai tiểu Khiết không”
Lục Tuân suy nghĩ rồi nói” Tạm thời sẽ không công khai xung quanh chúng ta đang có rất nhiều mối nguy hiểm tôi sợ công khai sẽ làm tổn hại tới con bé” Triệu Triết nhìn xa xăm “ Tớ thấy cũng đúng“. Đình Ngạo lên tiếng” Hôm qua có người báo đơn hàng của chúng ta đang gặp khó khăn khi vận chuyển. Có một vài nhóm cố tình làm khó chặn đường nhưng đang trên đất của người khác người của chúng ta không dám làm càn” Mặc Thanh tiếp lời” Hay cho chúng dám cản đường của chúng ta, chúng ta không phải dễ bắt nạc như thế đâu” Triệu Triết nhếch mép cười “ Cứ để cho bọn chúng ra oai một thời gian đi. Đình Ngạo cậu cho người âm thầm đều tra họ là ai, tôi cũng muốn xem thử là ai có bản lĩnh dám cản đơn hàng của Thiên Cơ bang” Lục Tuân cũng lên tiếng “ Tập đoàn rượu của tôi cũng đang bị một thế lực nào đó phá, chúng ra giá thấp hơn của chúng ta cố tình giành hết khách và một vài đơn hàng lớn”
Tại nhà hàng Vân Sơn...
Ba người đàn ông đang ngồi uống rượu trò chuyện với nhau. Đình Ngạo- Lão tứ của bang Thiên Long đồng thời là chủ tịch tập đoàn Đình Thị. Anh tò mò hỏi “ Tại sao lão nhị lại nhận con nuôi vậy. Bộ anh ấy muốn nuôi con lắm hả“. Lão tứ là như vậy đấy anh ấy vui tính nhưng lạnh lùng cũng không kém những người anh em khác trong bang. Mặc Thanh khẽ cười”Có thể là Lão Tuân dư tiền cần người tiêu sài haha“. Triệu Triết chỉ nhướng mày im lặng từ đầu tới cuối. Lúc này, Lục Tuân cũng đã tới nơi.Hắn dắt Tiểu Khiết vào một căn phòng được đặt trước.Vừa bước vào anh đặt cô ngồi xuống ghế kế bênh mình và cũng kế bên Triệu Triết. “Các cậu tới lâu chưa. Xin lỗi mình tới trễ.” Đình Ngạo liền nói” Không sao không sao bọn mình tới cũng chưa lâu“. Lúc này đã bố mình giới thiệu cũng chu chu miệng chào các anh” Dạ tiểu Khiết chào các chú ạ” Các anh gật đầu. Bỗng dưng Triệu Triết quay qua móc trong túi ra một hộp bên trong là một cộng dây chuyền lấp lánh có mặt đính một viên kim cương nhỏ “ Quà gặp mặt chú tặng cho cháu“. Tiểu Khiết cầm chiếc dây chuyền được anh đeo trên cổ và nói” Cháu cảm ơn chú” Mặc Thanh,Đình Ngạo đơ mặt thầm nghĩ ' Từ khi nào Triệu Triết lão đại lại có bộ mặt ôn nhu như thế chứ' Lục Tuân còn nghĩ trong đầu ' Tên này có ý gì đây bày vẽ mặt ôn nhu đó làm gì định bắt con gái của hắn sao' Lúc này hắn lại nghĩ đến câu nói tối hôm qua “ Khá thú vị” anh nên đề phòng người anh em này của mình. Vừa nghĩ hắn vừa liếc Triệu Triết. Phục vụ đã dọn đồ ăn lên, họ vừa ăn vừa uống rượu còn cô thì được chuẩn bị một ly sữa. Ăn xong 3 người kia về lại bảng doanh của bang Thiên Cơ còn Lục Tuân đưa tiểu Khiết về biệt thự rồi đến sau.
Khoảng 1 tiếng sau....
Trong căn phòng lớn tầng trên cùng 4 người đang đăm chiêu suy nghĩ mỗi người đang suy nghĩ khác nhau. Triệu Triết lên tiếng trước” Này Lục Tuân cậu có định công khai tiểu Khiết không”
Lục Tuân suy nghĩ rồi nói” Tạm thời sẽ không công khai xung quanh chúng ta đang có rất nhiều mối nguy hiểm tôi sợ công khai sẽ làm tổn hại tới con bé” Triệu Triết nhìn xa xăm “ Tớ thấy cũng đúng“. Đình Ngạo lên tiếng” Hôm qua có người báo đơn hàng của chúng ta đang gặp khó khăn khi vận chuyển. Có một vài nhóm cố tình làm khó chặn đường nhưng đang trên đất của người khác người của chúng ta không dám làm càn” Mặc Thanh tiếp lời” Hay cho chúng dám cản đường của chúng ta, chúng ta không phải dễ bắt nạc như thế đâu” Triệu Triết nhếch mép cười “ Cứ để cho bọn chúng ra oai một thời gian đi. Đình Ngạo cậu cho người âm thầm đều tra họ là ai, tôi cũng muốn xem thử là ai có bản lĩnh dám cản đơn hàng của Thiên Cơ bang” Lục Tuân cũng lên tiếng “ Tập đoàn rượu của tôi cũng đang bị một thế lực nào đó phá, chúng ra giá thấp hơn của chúng ta cố tình giành hết khách và một vài đơn hàng lớn”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất