Cô Vợ Kém 15 Tuổi Của Ngài Triệu
Chương 3: Đi học
Thoáng một cái đã tới tháng 9, tiểu Khiết bắt đầu đi học. Cô được anh cho học tại một trường quốc tế nổi tiếng bậc nhất thành phố A.
Sáng sớm cô được bảo mẫu đánh thức vệ sinh cá nhân và thay quần áo chuẩn bị cho bữa nhập học. Tiểu Khiết mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng cùng chiếc váy đen trông vô vùng nhí nhảnh. Cô xuống lầu thấy bố mình đang ngồi trong phòng ăn đợi mình. Cô chạy lại ôm đùi bố mình” Bố ơi con không đi học được không” Anh nghiêm mặt” Không được con phải đi học không phải con đã nói sẽ học thật giỏi để kiếm tiền phụ bố sao” Cô cười gật đầu “ Vâng vậy con sẽ cố gắng học thật giỏi” rồi cũng ngồi vào bàn ăn. Tên trợ lý kế bên thầm cười khổ “ Từ khi nào chủ tịch lạo cần người khác phụ kiếm tiền vậy chứ.... nhiêu đó ăn sài chưa đủ nữa hay sao“.
Ăn sáng xong, Lục Tuân dắt Tiểu Khiết ra xe “ Này Tần Minh - trợ lý của anh đưa tiểu thư đến trường rồi tới công ty. Tôi muốn đưa con gái tôi đi học“. Trợ lý Tần gật đầu khởi động xe. Trên đường đi, Lục Tuân quay qua dặn cô” Tiểu Khiết con đi học không được khóc đấy nhá” Cô khẽ cười “ Này bố con đã hơn 5 tuổi rồi nhá bố làm như con là con nít vậy ấy” Lục Tuân nhếch mép “ Con không phải là con nít chứ con là gì“. Cô chỉ cười rồi quay ra nhìn khung cảnh xung quanh. Khoảng 15 phút sau, xe anh dừng lại trước trường làm xôn xao cả trường. Dẫu là trường dành cho người thượng lưu nhưng cũng không ai chơi lớn như anh đưa con đi học bằng chiếc Ferrari phiên bản giới hạn.Mọi người xúm lại xem là nhân vật nổi tiếng nào nhưng chỉ thấy tài xế dắt cô bé xuống. Vì không tiện lộ thân phận nên đã tạm biệt cô trong xe. Sau khi đưa tiểu thư vào trường trợ lý lại chở anh tới công ty. Nhưng đâu ai biết được cũng có chiếc Mercedes-Benz đậu gần đó. Trong xe, Triệu Triết đang ngồi nhìn chầm vào hướng Tiểu Khiết. Không biết sao hôm qua nghe Lục Tuân nói hôm nay cô nhập học lại muốn tới xem.
Sau đó anh cũng rời đi, đến công ty anh cho gọi Triệu Thiên lên phòng gặp anh. Một lúc sau, tiếng gõ cửa cộc cộc anh ngước lên” Vào đi” Triệu Thiên bước vào nhăn mặt “ Này anh hai mới sáng sớm đã kiếm em làm gì thế “ Anh đi lại ghế sofa ngồi xuống “ Ngồi xuống đi mà có việc gì mới được kiếm em hả” Triệu Thiên ngồi xuống vừa ngáp vừa nói “ Không phải nhưng mà anh có chuyện gì cần em giúp sao” Anh nghiêm nghị nói” Đúng vậy định nhờ em thay anh đầu tư vào trường Vies “ Triệu Thiên ngơ ngác hỏi lại” Tại sao lại đầu tư vào trường đó bình thường anh đâu có làm bên lĩnh vực này” Anh khẽ ho “Kêu em làm thì em làm đi còn không anh sẽ nói mẹ việc em đi bar xuyên đêm “ Triệu Thiên hốt hoảng “ Được rồi em sẽ làm anh đừng mét mẹ vạn lần xin anh. Mẹ mà biết là mẹ đánh em đuổi em ra khỏi nhà luôn ấy“. Anh bình thản trả lời “ Được rồi em đi làm đi,làm xong anh sẽ cho em nghĩ 5 ngày để đi chơi“. Triệu Thiên rời đi anh vẫn suy nghĩ không biết tại sao lại muốn làm như vậy.
Lúc này ở trường Vies...
Cô học lớp 1A là lớp tốt nhất. Cô được xếp ngồi kế bên Lâm Tuyết Chi cả hai đều vui vẻ kết bạn với nhau. Tiểu Khiết thích Tuyết Chi vì cô ấy rất dễ thương cô ấy không quấy khóc như những bạn khác mà rất ngoan ngoãn. Đặc biệt, cô ấy đã nở nụ cười rất tươi với Tiểu Khiết.
Sáng sớm cô được bảo mẫu đánh thức vệ sinh cá nhân và thay quần áo chuẩn bị cho bữa nhập học. Tiểu Khiết mặc bộ đồng phục áo sơ mi trắng cùng chiếc váy đen trông vô vùng nhí nhảnh. Cô xuống lầu thấy bố mình đang ngồi trong phòng ăn đợi mình. Cô chạy lại ôm đùi bố mình” Bố ơi con không đi học được không” Anh nghiêm mặt” Không được con phải đi học không phải con đã nói sẽ học thật giỏi để kiếm tiền phụ bố sao” Cô cười gật đầu “ Vâng vậy con sẽ cố gắng học thật giỏi” rồi cũng ngồi vào bàn ăn. Tên trợ lý kế bên thầm cười khổ “ Từ khi nào chủ tịch lạo cần người khác phụ kiếm tiền vậy chứ.... nhiêu đó ăn sài chưa đủ nữa hay sao“.
Ăn sáng xong, Lục Tuân dắt Tiểu Khiết ra xe “ Này Tần Minh - trợ lý của anh đưa tiểu thư đến trường rồi tới công ty. Tôi muốn đưa con gái tôi đi học“. Trợ lý Tần gật đầu khởi động xe. Trên đường đi, Lục Tuân quay qua dặn cô” Tiểu Khiết con đi học không được khóc đấy nhá” Cô khẽ cười “ Này bố con đã hơn 5 tuổi rồi nhá bố làm như con là con nít vậy ấy” Lục Tuân nhếch mép “ Con không phải là con nít chứ con là gì“. Cô chỉ cười rồi quay ra nhìn khung cảnh xung quanh. Khoảng 15 phút sau, xe anh dừng lại trước trường làm xôn xao cả trường. Dẫu là trường dành cho người thượng lưu nhưng cũng không ai chơi lớn như anh đưa con đi học bằng chiếc Ferrari phiên bản giới hạn.Mọi người xúm lại xem là nhân vật nổi tiếng nào nhưng chỉ thấy tài xế dắt cô bé xuống. Vì không tiện lộ thân phận nên đã tạm biệt cô trong xe. Sau khi đưa tiểu thư vào trường trợ lý lại chở anh tới công ty. Nhưng đâu ai biết được cũng có chiếc Mercedes-Benz đậu gần đó. Trong xe, Triệu Triết đang ngồi nhìn chầm vào hướng Tiểu Khiết. Không biết sao hôm qua nghe Lục Tuân nói hôm nay cô nhập học lại muốn tới xem.
Sau đó anh cũng rời đi, đến công ty anh cho gọi Triệu Thiên lên phòng gặp anh. Một lúc sau, tiếng gõ cửa cộc cộc anh ngước lên” Vào đi” Triệu Thiên bước vào nhăn mặt “ Này anh hai mới sáng sớm đã kiếm em làm gì thế “ Anh đi lại ghế sofa ngồi xuống “ Ngồi xuống đi mà có việc gì mới được kiếm em hả” Triệu Thiên ngồi xuống vừa ngáp vừa nói “ Không phải nhưng mà anh có chuyện gì cần em giúp sao” Anh nghiêm nghị nói” Đúng vậy định nhờ em thay anh đầu tư vào trường Vies “ Triệu Thiên ngơ ngác hỏi lại” Tại sao lại đầu tư vào trường đó bình thường anh đâu có làm bên lĩnh vực này” Anh khẽ ho “Kêu em làm thì em làm đi còn không anh sẽ nói mẹ việc em đi bar xuyên đêm “ Triệu Thiên hốt hoảng “ Được rồi em sẽ làm anh đừng mét mẹ vạn lần xin anh. Mẹ mà biết là mẹ đánh em đuổi em ra khỏi nhà luôn ấy“. Anh bình thản trả lời “ Được rồi em đi làm đi,làm xong anh sẽ cho em nghĩ 5 ngày để đi chơi“. Triệu Thiên rời đi anh vẫn suy nghĩ không biết tại sao lại muốn làm như vậy.
Lúc này ở trường Vies...
Cô học lớp 1A là lớp tốt nhất. Cô được xếp ngồi kế bên Lâm Tuyết Chi cả hai đều vui vẻ kết bạn với nhau. Tiểu Khiết thích Tuyết Chi vì cô ấy rất dễ thương cô ấy không quấy khóc như những bạn khác mà rất ngoan ngoãn. Đặc biệt, cô ấy đã nở nụ cười rất tươi với Tiểu Khiết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen – Đọc truyện chữ Online đầy đủ nhất